HÃY XEM NHƯ LÀ NHỮNG BỨC THƯ TÌNH ( Kỷ Niệm Cũ ) đăng sơn.fr
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 15 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 212 bài trong đề mục
dang son 20.11.2012 12:49:36 (permalink)
..






MÌNH.....
( Ơi ! )










MÌNH.....
( Ơi ! )






Chiều hôm qua,lúc ngừng xe ở bãi đậu,định rời xe thì cái đĩa nhạc quay đến bài hát mang tên " Vọng cổ buồn " với tiếng hát Như Quỳnh.Cả ca từ và tấu khúc đều hay.



Cha mẹ,ông bà và Em ơi !

Anh thấy ( anh nghe ) lòng mình chùng xuống khi cô ca sĩ kéo câu luyến láy ở đoạn vọng cổ - Người ta thương nhau quá nên gọi nhau là " Mình Ơi ". Mình ơi nghe dịu vơị trìu mến !
Người ta chung sống vơí mình,người ta không thể nào gọi mình là Mình Ơi nếu mình ngày nào cũng về nhà vơí những bước chân xiêu vẹo ngả nghiêng vơí mùi rượu nồng nực để nghe mình trở chứng trổ tài đánh đập,la hét vợ con ( Thằng khốn nạn ! )


Bài hát rưng rưng như thế làm anh nhớ lại những đoạn truyện của nhỏ người Cà Mau Nguyễn Ngọc Tư vơí đầu sách mang tên " Giao Thừa " - Cô nhỏ ấy hay viết những truyện ngắn theo thể cách giản dị chân tình.
Em cứ việc nhẹ nhàng mà tưởng tượng đến một kẻ nhiều tình cảm ( hay mít ướt ).Hắn ngồi ở quán ngó trời mưa rả rích bên ngoài,đọc và nghe những đoạn rưng rức kiểu Vọng Cổ Buồn như thế... Chiều mưa,mưa,nghe nhạc quê hương tình buồn.Làm sao mà không thổn thức cho được ?

Đàn bà,con gái hay cười vào mũi những kẻ đàn ông hay sướt mướt,hở cái là rơi lệ ! ( Như thế hoài thì kỳ cục lắm ! ) Đàn ông thì phải mạnh mẽ,phải cương quyết - để gọi là " anh hùng "


Mạnh mẽ là sao,em ? Có phải là rất hung hăng côn đồ khi cần hung hăng ? Có nghĩa là phải suy nghĩ rất nhanh để có những quyết định cần thiết trong đời sống ?


Ở buổi chiều nay,hình như trời đang kéo mây xám dể xô đuổi đi một buổi sáng đầy ấp nắng xanh nơi công việc anh đã làm. Bây giờ,nghe bản nhạc dịu dàng đầy nét tình tự và buồn bã.... Chữ Mình Ơi như thế không làm anh cần đến sự hung hăng,mạnh mẽ của một gã đàn ông.Đàn ông nơi anh đang mềm mại hơn.Mềm như một dòng tóc mượt mang hình dáng một giòng sông đàn bà đầy nữ tính.

Đàn ông nơi anh cần có một khoảng nhỏ của thời gian để thoát ra khỏi những khô cứng lạnh lùng của đời sống hằng ngày.

Anh biết là những bài hát có câu " Mình Ơi...mình ơi như thế sẽ làm anh hiền hòa hơn trong một vườn hoa đầy màu sắc.Đi dạo dươí vùng ánh sáng nhẹ nhàng đó,anh sẽ có một cái bàn,một cái ghế .Ngồi xuống,lặng tĩnh để biết rằng mình chẳng thể nào viết được một ca từ cho bài hát có những câu : Mình Ơi......

Đời sống này có cả ngàn sự việc tình cờ.Tình yêu cũng có thể là một trong những sự cố ấy, nhưng khi anh viết những dòng chữ này và gọi câu " Mình ơi "....Không phải là một sự tình cờ đâu em.






đăng sơn.fr
( Viết cho chủ đề Nhiếp Ảnh - Mientaongonet )










---
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.11.2012 07:51:06 bởi dang son >
#61
    dang son 21.11.2012 07:23:13 (permalink)
    .



    LÊN ĐỒNG
    ( nhập bóng )
    ______________________________________[/







    " Kể ra cũng lạ ! Dạo này đài truyền hình hay chiếu phim kinh dị,nhất là thêm vài cuốn phim Dracula ( Quỷ hút máu ) và báo chí chơi thêm cái màn nhát ma con nít ( nhát theo cái kiểu hù dọa về tin đồn sắp đến ngày tận thế ) Có cái gã ký giả kia ở radia có chất giọng khá hay,nồng nàn quyến rũ;Gã thủ thỉ vào cái micro khi nói ở bản nhạc mang tên " the end of.... thế giới " của Carpenter's hồi xưa : "Có lẽ năm nay,chúng ta sẽ không kịp ăn mừng lễ giáng sinh..."


    Ah ah ! Á á .Cái gì kỳ vậy há trời,há em ? Vậy có nghĩa là sao ,em ?

    Mình còn trẻ quá mà.Mình còn đầy sinh lực quá mà.Tận cùng,tận mạt của thế giới này thì tội quá.Những màu xanh của nắng từng buổi sáng trên đường đi làm có nhạc rất nhẹ ở trong xe của anh,những buổi trưa ngồi rủng rỉnh ở chỗ ngồi yên ả đọc báo của anh vơí ly cà phê thơm thơm để hạ hỏa,những buổi chiều,buổi tối lừ đừ đi làm về,đứng ,ngồi ở một góc vườn ngắm cây cỏ,hoa trái lơ thơ của anh sẽ ra sao ? Tất cả những điều đó sẽ biến mất hay sao,em ?

    Họ,báo chí,phim ảnh,truyền thanh,truyền hình đã hù dọa như thế,thì anh lại đâm ra nổi chứng tinh nghịch hù lại những người chung quanh.Để xem sao ?

    Anh tán hươu,tán vượn thử hù họ :
    - Nè ! Bà,nè ông.Hãy tử tế chút đỉnh vơí tôi vì sắp ngỏm cả lũ rồi đó.Ngày 21 tháng 12....

    Có người cười tỉnh queo :
    - Ông ớn há ?

    Anh nói xạo như chưa từng nói dối - Ừ.ừ,tôi đang run

    Trong tất cả độ 20 người " nạn nhân " của mình như thế,anh đã nhận được một nụ cười khả ái và ánh mắt đẹp của cô đồng nghiệp.Cô trả lời.Gọn,đẹp :
    - Tôi đã sẵn sàng rồi.Tôi chỉ ái ngại cho những người đang sợ chết mà thôi...

    Tự dưng,nét cười dịu ngọt của cô ấy làm anh hơi rờn rợn.Chả hiểu vì sao ? ( Đàn bà hay làm xiêu lòng những kẻ thích phái nữ ! )

    Còn em thì sao ?

    Em sửa soạn những điều gì cho ngày " đẹp trời " đó - em ?


    Em có cần cầu nguyện không ? Và em nếu có.Em cầu ra sao ? Hay là để anh thử nhắc chừng em ( Ở cuộc đời trần ngắn ngủi này,ta đã có biết bao nhiêu điều để thử..Thử nếm những nỗi buồn,những điều vui,những điều nghịch lý,những bực bội,những cái không có mà lại có và mất đi... )

    Có những điều cả em,cả anh - chúng mình - đã chưa thử là : thử chuyển hệ : Em biến thành anh và anh biến thành em ( Để em trong đầu mình,mình nghĩ về người kia ra sao ? Để thử xem khi đứng trước một tình thế,hắn nghĩ gì và sẽ phản ứng ra sao ?.... )

    Mà em !

    Tại sao anh lại lẩm cẩm đặt ra những câu hỏi về chữ thử hoán cách như thế ? Em là em và anh là anh.Toàn vẹn như ngày nào tình cờ gặp nhau và có nhau.Từ đó,anh vẫn thích viết những bức thư tình có vẻ dài nhất thế kỷ cho em ( Khi viết,anh đã nằm trong ý nghĩ của em như một cách lên đồng nhập bóng )

    Nhỏ ơi !

    Ngày tận thế có sắp đến hay không thì kệ nó.
    Thiên hạ kéo nhau xem những cuốn phim kinh dị,ma cà rồng thì kệ họ.Chẳng mắc mớ gì đến em và anh.Miễn là ( -------------- ) * *







    đăng sơn.fr



    ** ( Xin tự điền vào chỗ trống )
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.11.2012 07:26:38 bởi dang son >
    #62
      dang son 23.11.2012 16:26:59 (permalink)
      .








      CHỈ LÀ THẾ THÔI.




      _______________________________________








      Em đã biết rồi mà : anh có hai khoảng thời gian thú vị nhất trong một ngày.Sáng thức dậy,mũi ngửi được mùi cà phê trong khi tập thể dục,tai nghe tiếng piano chạy dài như tiếng mưa...Những động tác của thân thể báo cho mình biết là mình đang sống,đang chuyển mình hòa nhập vào một ngày mơí....

      Một ngày bắt đầu có mưa gió hay không là chuyện của thời tiết,anh chỉ biết ngồi vào bàn bếp để đạo diễn màn ăn quà sáng ( Chiếc xe mang tên thân thể đòi hỏi mình phải châm dầu nhớt,đổ xăng đầy đủ để chạy )

      Em biết không ? Anh không thích chữ " CHẠY " chút nào.Trong tất cả những môn thể thao,anh ghét môn chạy từ lúc còn bé ( Chạy như chạy giặc,chạy nợ nần,chạy đua... ) Vả lại,anh chẳng muốn chạy đua vơí ai...Khi nhắc đển chữ chạy chóng mặt mày thì anh đã có những ngày rất dài để chạy - Không chạy nhanh mà là đi nhanh,đi tấp nập trên từng công việc.Và khi ngồi xuống để thấy mình phờ râu trên một chỗ ngồi êm ái lại được thở phào nhẹ nhõm...


      Khoảng thời gian khác là cái thú vị ở cuối đêm,sau khi xem xong một chuơng trình của Tv hoặc ở vidéo về những cuộc thi hò hát ( hoặc hò hét ) .Không phải ai cũng có thể là một Whitney Houston,Mariah Carey hoặc là Celine Dion,vậy mà vẫn có những con nhóc muốn bắt chuớc y hệt để khán giả và ban giám khảo cười vỡ bụng.Tại sao lại như thế chứ ? Tại sao mình không phải là mình ? Ở mỗi người chúng ta,trời cho một hoặc những cái tài riêng biệt,nếu mình chịu khó phát huy sở trường của mình thì mình sẽ có cái đặc biệt của mình.

      Thí dụ như : Em có nét đặc biệt của em từ cái nhìn,cách đi đứng làm anh chơí vơí như kẻ gần chết đuối.Em có nụ cười sáng choang đèn đuốc sân khấu làm anh chóng mặt ( nhưng vẫn cố gắng giữ sự tự chủ để mình còn là mình nguyên vẹn - Nếu không thì....... )

      Anh luôn biết em ghét chữ Nếu Không đó.Ghét hay thích là chuyện nhỏ tí ti mà thôi,vì ta không thể nào yêu tất cả những điểm dị biệt và xấu xí nơi người yêu của mình.Người yêu nếu có cái tật hay làu nhàu nhăn nhó,nóng tính hoặc tham ăn hay gì gì đó là chuyện của người yêu.Yêu mà cứ hùng hục nhắm mắt lao vào thì gọi là mù quáng và có ngày bị vỡ đầu rơi mộng ảo.

      Yêu cũng có thể là đứng xa xa,nghiêng nghiêng đầu,mở mắt ngó chân ngó cẳng đối tượng để xem xét những cử chỉ,thái độ ứng xử của đối tượng đối vơí người chung quanh.Anh đã nhìn ngắm những phong thái rất đẹp của những người biết yêu nhau và biết trân trọng nhau.Chỉ cần một ánh mắt nhẹ đủ sâu lắng khi ở cạnh nhau,nhìn nhau.Chỉ cần một ngón tay quẹt nhẹ lên đầu mũi nàng khi thầm thì : " Nhỏ nè ! Em lạnh không ? " - Con mèo nhỏ như thế sẽ thu mình nhỏ nhắn hơn và xinh xắn hơn.Con mèo tí hon sẽ bám lấy cánh tay chàng dạo phố ( và khi nào,lỡ có quá thèm nhau,họ có thể kéo nhau vào một góc vắng để hôn nhau - Ghi chú : Có rất nhiều kiểu để hôn,nhưng xin đừng biểu diễn trước đám đông )



      Em !


      Những buổi về đêm của anh không giống nhau - Có lúc anh ngồi im ru.Im khi chìm đắm hồn vào điệu nhạc- Im để chờ nghe cách lấy hơi của người ca sĩ ghi âm và theo cách thả lòng của họ trên bản nhạc.Và cũng im im để bắt lấy vài ý tưởng khi cần viết.


      Và,anh viết cho em.Viết không để chờ có một ngày nào đó có thể in thành một đầu sách mang tên " Những Bức Thư Tình Dài Nhất Thế Kỷ " - Cái tựa như thế trông không đẹp lắm .Tất cả những điều anh viết chỉ là điều thừa thãi,anh chỉ cần một hơi thở ấm từ em khi em đọc xong,ghé đầu mũi vào tai anh và nhỏ nhẹ : - " Khi viết - anh đừng nói xạo nha anh. Hãy thật thà như chuyện chúng mình.





      Ừ.Em ! Thật thà như em ,như anh ở những cuối đêm.






      đăng sơn.fr

      <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2012 11:52:03 bởi dang son >
      #63
        Ct.Ly 23.11.2012 17:01:51 (permalink)
        #64
          dang son 24.11.2012 12:23:34 (permalink)
          ..





          " Chúc dangson.fr ngày cuối tuần vui vẻ "



          Mỗi lần ghé thăm,CôngTửLỳ hay chúc như thế.

          Bắc chước Công tử,tôi cũng chúc Nàng vui.

          ----









          * NHƯ MỘT LỜI CÁM ƠN NHAU





          Mở cuốn tự điển mơí nhất của Pháp để tìm ra cái định nghĩa ( définition ) thì thấy : Vui vẻ = Hạnh Phúc ( ? )


          Hình như không hẳn là thế.Vui vẻ là tâm trạng để có thể thấy thoải mái.Có những người vui vẻ,cởi mở.Họ có khả năng biến một ngày của họ thành những chuỗi cười đuà thoải mái và tạo được nhiều niềm hoà thuận thân ái cho người chung quanh.

          Đời sống này không phải là một thiên đường ( tên gọi cho một miền đất hứa )

          Và đời sống cũng không hẳn là một địa ngục trần gian ( Mức độ ứng sử và sự cảm nhận ta thán riêng của mỗi cá nhân trong từng hoàn cảnh )


          Vì thế,khi đi đâu,đến đâu để gặp nhau,ta tìm cách chia sẻ vơí nhau 10 / 1000000 điều cảm nhận,vui buồn,lo nghĩ ..... của cuộc sống.Nói vơí nhau,ngồi vơí nhau trong một khoảng thời gian rồi rời nhau.Trên đường về nhà,có thể ta có những ý nghĩ để mỉm cười vu vơ -vu vơ.Ta có thể uống một cái gì đó khi về nhà,leo lên giường chùm chăn qua giấc nồng ở đêm ( Ta sẽ mơ thấy gì ? - Chuyện này tính sau )


          Còn nếu chưa chịu đi ngủ,ta có thể chui vào một cái xó bếp,bật ngọn đèn ấm áp,ngồi nghe nhạc nhè nhẹ và có điều để viết.Khi những dòng chữ lần lượt chạy dài trên trang giấy giữa tiếng nhạc êm,ta có thể thấy mình sống thêm một đời sống khác.

          Đời sống của tinh thần có không khí ,có những mưa,những gió,những mây trời xám,hồng,trắng,tím.... Có những thứ ràng buột nếu ta mắc nợ tình,nợ đời.Sẽ thong dong nếu chẳng nợ nần ai...Nói như thế cũng có nghĩa là ta tự khám phá và " sáng tác " riêng cho mình một đời sống tinh thần.


          Điều này dễ hay là rất khó khăn ?

          Còn tuỳ .Tuỳ vào các thứ lẩm cẩm bao quanh.Thí dụ nhỏ : Ta đang bực bội,căm ghét một kẻ đáng ghét,ta và kẻ này đã đụng nhiều trận long trời lở đất.... và khi trầm lặng ngồi viết,ta có nên đưa hình dáng kẻ đáng ghét này vào trang chữ của đời sống tâm hồn của mình không ?


          Tôi có câu trả lời cho riêng mình là KHÔNG.

          ( Nếu cần nhắc về " hắn ",tôi không để cho " hắn " chiếm ngự lâu dài trên dòng viết vì đã dùng chữ Trầm Lắng để viết. Viết là sự đi tìm ánh sáng cho điều thuận thảo vơí lòng mình )


          Và những bức thư tình của tôi có điều trầm và điều lắng.Những cung bậc trầm nhất của một giọng kèn saxo trong đêm có thể ví như giọng nói của chàng vơí nàng.Chàng nói :

          - Anh cảm thấy rất yên tĩnh khi bên em

          Khi tiếng dương cầm chạy đến những note nhạc cao nhất ,du dương nhất là tiếng nói của nàng thủ thỉ,rì rào :

          - Anh ! Em cám ơn anh đã nói như thế...... Em vui.


          Tại sao phải cám ơn nhau,em ?


          Những bức thư tình của anh về em cũng có thể hiểu là một lời cám ơn.....





          đăng sơn.fr

          * ( Viết để làm gì )







          ....
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2012 22:48:06 bởi dang son >
          #65
            dang son 03.12.2012 13:26:06 (permalink)
            .







            có CHỖ
            để viết thư tình.

            _____________________











            Em !


            Khi mà đời sống càng lúc càng tân tiến thì người ta ngại viết thư lắm - vì nhiều lẽ - chẳng hạn :
            Họ dùng điện thoại :

            - Allo ! Khỏe không ?
            - Ờ ờ,ơ hơ.Khỏe.Ấy đang ở đâu,làm gì ?
            - Tui đang nhớ em.
            - Có bằng chứng không ?

            Cái gã nói nhớ nhung ấy chià cái máy smart phone quay cho cô tình nhân thấy cảnh quán nước ầm ĩ vơí bao tiếng cười nói vây quanh.Cái cô nhân tình thấy yên bụng và chừng vài phút sau cô viết bằng chữ tắt ( cực kỳ vắn tắt ) :
            - Yes,baby ! HGLA

            Gã con trai cũng bấm ngón tay như chạy đua vào cái máy 4 chữ " HGLE "

            ( Ta có thể dịch đại khái như sau cho rõ nghĩa : HGLA có nghĩa là Hẹn gặp lại anh / và câu trả lời cuả gã thì ta thay thế chữ A bằng chữ E ( em ! )


            Em !


            Cứ như thế thì anh chẳng thấy còn gì là tình tứ.Gã nhà quê như anh chỉ thích viết thư tình bằ ng cây bút để thả mực xanh trên trang giấy hoặc cùng lắm là đánh máy chữ thẳng trên bàn phím ....

            Ngày xưa ,thời áo trắng.Thư tình thì hay được thì thầm viết ở cuối chiều sau khi học hành xong,ngồi nghe một vài bản nhạc,nhìn ra khung cửa ngó một màu nắng hoặc ngửi thoáng thấy hơi gió quyện mùi mưa bay,nghĩ đến một bờ tóc,một cành vai tròn đã lắm lúc ngồi bên nhau,lẳng lặng hoặc rúc ríc kể chuyện ...Nhìn cánh môi người chúm chím như cái mỏ chim đang uống nước...

            Như thế bằng một chốc nhớ nhung,người ta có thể viết thư tình cho nhau.

            Nếu là con gái,thì nàng viết như sau :


            " Buổi chiều _

            Anh thương !

            Học bài xong rồi đó,bây giờ đang nhớ anh.Đừng hỏi là em nhớ anh ra sao,thế nào.Chỉ biết nhớ là nhớ thế thôi.

            Nhớ chiều hôm nọ,anh đã trễ giờ qua trường đón em.Em đứng co ro chờ anh dươí mưa lạnh và cảm thấy ghét mưa,ghét anh.Thấy mặt em phụng phịu,mấy nhỏ bạn ré lên để trêu ghẹo .Anh làm em muốn khóc và em cay mắt và khi anh đến ,anh xin lỗi đủ điều ,anh viện cớ khi nắm chặt tay con nhỏ mít ướt ( thời đó,học trò không dám hôn nhau ở cổng trường )

            Và anh hứa đền em bằng cách viết thư dài.

            Anh đã viết : ( .................................................. ..................................... )





            . ( còn tiếp ... )



            Phim tạm ngừng để qua tập 2


            #66
              dang son 03.12.2012 15:28:47 (permalink)
              .






              có CHỖ
              để viết thư tình.

              _____________________

              ( tập 2 )







              Những bức thư tình học trò mềm mại lắm,nhung lắm .

              Và vẫn có những người đã từ giã phần đời áo trắng nhưng vẫn giữ kỹ ở trong một cái hộp.Kỷ niệm dẫu cho có bắt bụi nhưng quý giá như một báu vật.


              Còn vơí em thì sao ?


              Riêng anh,thời ấy qua rồi.Khi rời sân trường có mấy muà mưa nắng,có đôi lúc anh ngù ngờ nhớ lại một vài điều mình đã viết.Cái bộ nhớ trong đầu mình không phải là cái viện bảo tàng.Và những bức tình ấy không hề có một chút giá trị gì kiểu người thời nay hay lẩm cẩm mang ra đấu giá những bức thư viết tay còn giữ lại của văn hào Victor Hugo hoặc của anh chàng ca sĩ M.Jeager trong ban nhạc The Rolling Stone - Đài radio loan báo về cuộc bán đấu giá bức thư mà anh chàng đã viết tỏ tình vơí một cô ca sĩ da đen thời ấy,và ca sĩ M.J bán vì đang cần tiền trang trải chi phí nhà cửa ( hic hic ! )



              Nghe xong bản tin như thế,cái gã lẩm cẩm quê mùa như anh lại nghĩ thầm thầm : " Ah ! Lại ra thế,người ta bán lá thư kỷ niệm tình ái chỉ vì cần tiền - Như thế một cuộc tình sẽ có giá trị khi ta đã nổi tiếng ! - Và tình yêu cũng trở thành một món hàng buôn bán."




              Em hãy tưởng tượng là vào một ngày kia ( Khi mà loài người quá hiện đại để không " biết viết " bằng cây bút nữa vì đã có các kiểu tân tiến thay thế cho cách cầm bút hoặc ngồi gõ phím,ta chỉ cần nói vơí cái pc : " Viết cho tao vài hàng,vài chữ thư tình " Cái máy tuân lệnh viết theo những quy trình đã ghi sẵn....


              Em cứ hãy sốt sắng tưởng tượng thêm là vào một buổi chiều mưa rơi, sau tiếng chuông gõ cửa thì em thấy một thằng robot đến đón em .


              Nó thều thào : Tôi đến đón cô vì chủ tôi đang bận tay...


              - Ông ấy đang làm gì ?


              - À,Lão đang ngồi trước máy vi tính để order mấy cái Pizzas,cô và lão khỏi làm bếp ,lão đang viết thư tình cho cô ở email



              Trên đường đi,ngồi trong cái xe tự động không người lái,em mở phone để thấy hàng chữ như sau ( người máy viết theo một khuôn mẫu ) :


              " Mail -


              Hi Em .


              Anh bận quá,nên viết cho em vài hàng như 1 bức thư tình ngắn nhất thế kỷ.Nếu đọc xong,còn thòm thèm thì click vào địa chỉ sau : www.thutinhyeu.com --------------- "





              Em !


              Chỉ cần nghĩ như thế là anh đã cụt hứng.Trong tình yêu,lúc nào người ta cũng nên chăm chỉ viết thư tình cho nhau.Cảm nghĩ có thể là những điều ta không thể diễn đạt vơí thứ ngôn ngữ vụng về thường ngày.....


              Phải thế không - Em ?



              đăng sơn.fr









              ** .... Đây là lá thư viết bằng tay - Không phải là cái Robot viết hộ ..... "
              #67
                dang son 06.12.2012 12:23:58 (permalink)
                ..





                VẬY LÀ..........





                Trời về khuya,anh thức dậy.Bụng thấy cồn cào,thèm ăn chút chút gì,thèm nghe nhạc vơí cái CD của Chris Rea.Bản nhạc dịu,rất êm vơí tiếng guitar kéo dài nức nở làm anh nhớ đến giọng em nói.

                Em đọc đến dòng này, hãy thử hình dung đến một nụ hôn ướt giữa chiều đang muốn khóc vì mưa.Hãy hình dung đến một chút ngòn ngọt dính trên môi khi ta ghé môi ( ............ )

                Như thế đó.Ngọt lìm lịm,ngọt ngào như mẫu giấy anh móc trong bóp ra,giấy nhăn nhúm thẳng lì lại từ bàn tay anh vuốt và anh chìa ra trước mặt em.Giấy hiện hàng chữ : '' anh nhớ em '' - Anh đã cố gắng thật im lặng để ngắm tia mắt em khi em đọc.Có lẽ em không biết,không bao giờ hiểu được nỗi nhớ của đàn ông ra sao ? Nó rất khác vơí cái nhớ của đàn bà : từ hai người tình,có những cái nhìn,những nhạy cảm rất khác nhau...

                Theo anh thì đàn ông có sự im lìm riêng của họ,khi họ càng im lìm thì họ giữ đuợc riêng tư cái thế giới của họ để biết lắng nghe người bạn tình .

                Em nghe điều gì ở anh ? Em muốn nghe anh nói gì,kể gì về một tình yêu ? Tình yêu là tất cả và cũng có khi chẳng là cái gì đâu em ! Khi nhớ nhau,người ta có thể bịa đặt ,sáng tác ra nhiều thứ ngôn ngữ NHỚ.

                Nhớ khi dặn dò là những ngón tay út phải tìm,chạm vào nhau

                Nhớ khi đặt nụ hôn lên rừng tóc xõa vai

                Nhớ khi nhắc lại một mùi hương có cái tên rất đẹp là Hương Ngọc Lan - Buổi tối giữa những buổi tối ,đi bên nhau,ngồi xuống cạnh nhau,có khi rất lặng thinh,thử đếm và nếm cho bằng được hơi thở của nhau - Như vậy là nhớ.Nhớ như thế để dành đến vài hôm sau,trời hiu hắt lạnh lùng bên ngoài cửa,ngồi im im rồi viết vài dòng trên trang giấy.

                Gọi thầm tên nhau - để Nhớ.


                Vậy thôi - Bb -






                đăng sơn.fr
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2012 12:28:28 bởi dang son >
                #68
                  dang son 14.12.2012 15:12:59 (permalink)
                  .




                  KHÔNG CÒN
                  một Khoảng Trống nào.





                  ___________________________________________






                  * Intro :

                  Gần đi ngủ,định viết thư tình cho em,anh lại nổi cơn lười.
                  Gửi em bài viết này để đọc đỡ ghiền :




                  " Có hai kẻ kia thương nhau,giận nhau vì những chuyện cỏn con chẳng đáng gì.Giận lâu thì đâm ra xám xịt,chai mặt chai mày,gã đành viết thư tình cho nàng ấy như sau :
                  ' Em ! Anh muốn làm lành.Em hãy tự điền vào chỗ trống - ( -------------------------- ) '


                  Cô nàng nhận được bức điện thư ,cô lấy làm lạ và tức tối. Cái gì là điền vào chỗ trống ? Mắc gì mà phải điền ? Nàng thấy nàng có cái lý của mình : Tình yêu không phải là một bài trắc nghiệm hỏi đáp.Người ta cần nhau,tìm đến nhau để yêu nhau chứ không phải để điền cái con khỉ khô gì hết !
                  Nghĩ như thế nên nàng tảng lờ bức thư kiểu ngắn nhất thế kỷ đó.Vài ngày sau,gã người yêu đâm hoảng,nóng lòng thảy cho nàng vài chữ :
                  ' Em ! Sao em không điền vào Chỗ Trống ? '

                  Nàng thấy tức giận - Rõ ràng là hắn muốn trêu gan lì của mình.Để làm hoà vơí nhau,có thiếu gì cách,chẳng hạn chỉ cần mua một vài cành hồng,bò đến nhà,bấm chuông,nở nụ cười cầu tài cầu duyên hoặc nhăn nhó mặt mày chịu đựng vài cái cấu xé trên vai,trên cánh tay là xong.Bày chi chuyện rắc rối này nọ làm chi ?

                  Lại im lặng -


                  Trong nỗi lặng thinh của tình yêu,người ta hay có thì giờ nghĩ về những cái xấu xí của người mình lỡ thương = Hắn không thích mua hoa tặng,hắn nói hoa dễ héo,tốn tiền ( chỉ có tình yêu trong tim là thật ! ) Hắn ít khi chịu nì nài ỉ ôi xin lỗi .Hắn nói xin lỗi hoài thì mất thể diện đàn ông ...Nàng thấy hắn chẳng biết gì về tâm lý phụ nữ,đàn bà nào cũng thích được chiều chuộng,nâng niu.

                  Nàng có lần bảo hắn như thế để nghe câu trả lời gọn bưng,nghe muốn chóng mặt :

                  - Chiều quá,đàn bà leo lên tơí đầu mình.Mất ngai vàng !

                  - Ông không phải là một ông vua,ông tướng.Ông chả có cái ngai nào trong tôi .

                  Hắn đổ lì,đổ nhựa :

                  - Có chứ em . Khi em yêu tôi,tôi chiếm cứ trái tim em.


                  Nàng người yêu trừng trừng nhìn hắn như muốn ăn tươi nuốt sống .Cơn giận leo lên tơí cổ họng.Nàng nghẹn ngào lả chả nước mắt.Hắn ôm choàng lấy nàng,môi húp hít cạn những dòng lệ mặn chát.Rồi rủ rỉ : Em ! Em ! Khi thút thít như thế,anh thấy em càng đẹp,càng dễ thương....

                  Nàng vùng vằng nín thinh.Chả lẽ vơí hắn ,nàng cứ phải khóc cả ngày để đẹp.Hắn ! Cái gã đàn ông kỳ khôi chướng đời đó không thể nào tìm được cái đẹp nào khác hay sao ? Những cái tật xấu xí của hắn còn nhiều mà nàng không thể nào nhớ hết.Mà càng nhớ thì càng nhức đầu.

                  Lần này - nàng nhủ lòng chọn cái quyết định tối hậu.Nàng mở máy,bắn cho hắn một dòng ngắn gọn :
                  " Anh ! Hãy tự điền vào cái lỗ hổng của anh ----------------------- ! Tôi nhất định xa anh "

                  Nàng tắt máy.Tắt cả điện thoại sau đó.


                  Quả nhiên,hắn mò tới.Mắt rưng rưng.Trong mắt hắn nàng thoáng thấy cả một khoảng tối buồn bã.Hắn tìm mọi cách nắm lấy bàn tay nàng.Xoay mặt,dí sát mắt hắn vào đôi mắt sưng sỉa của nàng.Hắn rủ rỉ : " Nhỏ nè ! Anh thấy em lì và dai hơn anh nhiều.Em không chịu điền vào chỗ trống thì anh điền vào hộ em "

                  Nói là làm.Hắn dính môi hắn chặt lên cái môi kia - Nụ hôn dính,nặng,mệt nhọc,nồng nàn.Trong một khoảng khắc,nàng nhũn đi để hiểu rõ ràng một điều : Đã không còn một khoảng trống nào giữa nàng và hắn .







                  đăng sơn.fr






                  .


                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2012 15:19:18 bởi dang son >
                  #69
                    dang son 18.12.2012 02:30:42 (permalink)
                    ..




                    ĐI DẠO Ở ĐƯỜNG CONG NƠI EM





                    " Anh đến tìm em ở giữa một đoạn đường đêm
                    Những góc phố,những đoạn đường chợt dưng bị cúp điện ( khi em nhắm mắt )
                    Nhắm mắt như thế,em có thể " thấy " cả ngàn vạn nụ sao đêm lung linh huyền hoặc .
                    Anh không là một vì sao xa vời như thế.Anh gần gũi,đơn giản hơn nhiều - Em !

                    Anh chỉ thích một hơi thở mềm từ đầu cánh mũi nhỏ của con mèo mang hình dáng em

                    Nhẹ nhàng chỉ như một cành gió mơn man ở cuối chân tóc như nhánh sông trên bờ vai người tình.
                    Nàng hiền lành mở tất cả đèn đóm để nhìn thấy nhau khi nàng mở tròn đôi mắt có ánh nhìn của một mùa giáng sinh
                    ...

                    Muà Giáng Sinh của những ngày gần cuối năm và bản tin đồn về ngày tận thế.Có lúc lo ngại,nàng thì thầm :
                    - Phải vậy không anh ?

                    Làm sao có thể trả lời cho rõ ràng khi có điều mình không biết.Để sửa chữa và che dấu sự ngượng ngập của mình,chàng sai những ngón tay mình ngừng bơi lội ở một nhánh sông đen nhánh ,ngón tay ngoan ngoãn xoa lên cánh vai của câu hỏi khó trả lời ấy.
                    Tất cả những đèn đuốc sáng trưng nơi nàng bắt đầu thức dậy.Chàng nói khi yêu nàng,chàng cần chút ánh sáng dịu .Rất mềm và êm....

                    Nàng hiểu ý,khép lại cửa mắt.Bóng tối uà ập đến để những notes nhạc trên đầu ngón tay chàng đi lên đồi tìm núi...
                    Núi có tiếng tim đập như điệu luân vũ.Chẳng có bóng mây đen nào báo hiệu nhưng nàng nhận ra những hạt mưa đang rơi trên thân thể vỡ oà....


                    Chẳng có tiếng sóng nào chập chùng trên biển mà nhịp sóng là hơi thở nóng bên vành tai.Chàng biết thở,biết nói bằng ngôn ngữ âm nhạc trên bãi cát thoải dài dươí ngọn đồi đầy hơi mát như khi người ta mở cánh cửa tủ lạnh .
                    Hơi mát làm dịu đi thứ gió nóng của một mùa hạ vô chừng nào đó..Ở nơi chàng,hình như mùa nào cũng giống như nhau.
                    Tuyết trắng xóa khi giận nhau, Hoa trái ngọt ngào khi làm lành,bãi cát ấm dưới chân là mùa hạ trong bài hát L'été Indien có hình ảnh chiếc váy trắng lùa gió khi tay trong tay dạo biển.
                    Mùa tình yêu không cần thiết là phải có những cái tên cũ kỹ XuânHạThuĐông. Xưa lắm rồi khi nhắc lại như thế.

                    Chỉ cần nhắm mắt lại để cho chàng thấy được một khoảng bóng tối vừa phải để được đi dạo ở những đường cong nơi nàng.
                    Chỉ cần nàng mềm hơn,dịu hơn khi ướt rất nhẹ để có thể nói :
                    " Trong cách làm bóng tối của em,anh biết anh yêu em để chúng mình thuộc về nhau - Vậy đi anh.Hãy thong thả vơí tình em ..... "







                    đăng sơn.fr
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.12.2012 02:48:49 bởi dang son >
                    #70
                      dang son 21.12.2012 13:52:22 (permalink)
                      .



                      NHỮNG NGÀY HÔM SAU -






                      " ..Bé thương .


                      Hôm nay là sáng ngày 21tháng12.Anh ngủ dậy ,thấy chưa tận thế- Chỉ thấy trời mưa thôi.Mưa gì mà mưa cả tháng - Trời xấu xí vô cùng.Mà thôi kệ.Xấu gì thì xấu,miễn thấy mình còn sống là vui rồi.


                      Có lắm kẻ hơi hơi ấm đầu và chán đời thì nghe ngày tận mạt của thế giơí thì mừng lắm ( chẳng biết họ mừng như thế có thật hay không ? )

                      Có những kẻ quá tham sống sợ chết như anh thì hơi tiếc nuối.Khi tiếc như thế,anh lại quên khuấy đi lời gì đó trong kinh thánh đã học ngày xưa .Cha giảng trong lúc thằng trò học giáo lý ngủ gật gủ : " Tất cả những điều ở đời này đều là tạm bợ.Khi chết ta lại về tro bụi.Trần thế chỉ một cuộc hành trình trên trái đất .... "


                      Biết là như thế.
                      Nhưng ...

                      Anh muốn kể cho em nghe về chữ NHƯNG to tướng như thế :


                      * Ở nhà cô em gái,anh em xúm nhau quây quần trên bàn ăn.Món cá nướng được bày lên bàn vơí bánh tráng cuốn rau ( anh không hảo món cuốn như thế,rắc rối rườm rà lắm ! ) Chai Beaujolais lạnh được rót vào những chiếc ly thuỷ tinh cổ cao.Mọi người cụng ly chúc ngày sắp " tận cùng ".

                      Anh gật gù nửa đuà ,nửa thật trong câu chuyện :

                      - Mấy nhỏ nè.Anh đang teo....


                      Thằng em út ngồi bên cạnh phì cười :

                      - Trời ! Người như anh hai mà cũng teo sao ?


                      Trời ạ ! Thằng em nó làm như anh chì và ngon lắm sao ?
                      Đời này còn đang đẹp,còn nhiều chuyện phải làm,cần làm.Cả cái thành phố đẹp,mơ tình như thế này mà bị tiêu huỷ thì tội cho anh quá.Nơi này anh có một góc Paris vơí những cấu trúc tráng lệ,anh có một góc cảng lùm xùm của Marseille ngập ngụa cửa hàng Ả Rập vơí ba mớ hàng hoá lỉnh kỉnh ,anh có một dòng sông xuôi ra biển và những con đường đầy xe để đưa nhau đến từng góc phố biển,anh có những cái quán rất tình,rất ấm khi anh ngồi viết.

                      Nếu tất cả khi không bị biến mất cái rột,thì còn gì để nói,để viết ?


                      Để cười mỉa mai vào mũi mình theo kiểu chế nhạo mình ên,anh thử đạo diễn một màn hài hước :

                      - Mấy nhỏ nè.Đêm 20 hôm ấy,anh sẽ thắp nhiều đèn cầy trên bàn và cố gắng đọc kinh.Có bao nhiêu kinh ,anh sẽ lôi ra đọc hết sạch và anh sẽ thức nguyên một đêm để run,run....

                      Mấy đứa em ré lên cười ầm ĩ.Anh thấy vui vẻ vô cùng ( Người ta hay có lời khuyên : Trước khi chết,bạn hãy cười ) .Trong một bữa ăn,nếu ta vui vẻ thì ta ăn uống thấy ngon hơn.


                      Sau bữa ăn thì con gái,đàn bà tụ nhau học thêm vài điệu khiêu vũ để chuẩn bị cho màn trình diễn vào đêm giáng sinh ( trong đầu họ không có chữ Fin du Monde - Tận cùng - Cũng may )


                      Anh xách ly cà phê ra ghế salon ngồi nghe thằng rể biểu diễn tiếng hát của cô ca sĩ lạ hoắc tên là Lệ Quyên,cô nhỏ hát bản " Buồn " quá tuyệt.Trong một nỗi buồn tình nào đó,có tí hơi rượu để buồn được rót vào lưng chừng và buồn bã hơn thì là tuyệt !


                      Cậu rể rời máy vi tính,ngồi cạnh rủ rỉ về bài hát mang tên " Em hiền như Ma soeur " của Duy Quang hát và nói nó chỉ thích có bài này trong tất cả bài hát của DuyQuang - The Dreammer - ngày ấy.

                      - Bác hai có thể viết cho em một bài kỷ niệm về bài hát này không ? Nghe Duy Quang bệnh nặng sắp chết.Em muốn nhắc về một kỷ niệm đáng nhớ để cám ơn giọng hát ấy.

                      Anh ngồi yên nghe nó nho nhỏ nhắc về một chuyện tình học trò có bài hát Em Hiền Như.....Chuyện ngày ấy có mưa ngoài phố biển,có bước chân đến trường đưa đón nhau....

                      Anh gật đầu nghe chuyện và nghĩ đến điều mình sẽ có thể viết vơí cái phông phổ nhạc từ bài thơ của Nguyễn Tất Nhiên.Chữ Ma Soeur đã nhắc nhở anh về một vài hình ảnh hung dữ ,nghiêm khắc thời anh bị gửi vào trường nội trú ( và lắm lúc ,anh chẳng thấy câu hiền như bà sơ ấy là đúng - Có lẽ cái ông nhà thơ tên NguyễnTấtNhiên ấy chưa bao giờ bị bà sơ trợn mắt phồng mang quất thước kẻ vào hai bàn tay học trò ? )



                      Khuya hôm ấy là gần 3 giờ sáng khi anh rời nhà em gái.Đường về mưa trơn,mưa ẩm ướt.Xe anh ngừng ở đầu cái đèn đỏ,thấy bên kia đường có một cặp hình như là tình nhân đi bên nhau dươí cánh dù bước ngang khuôn viên nhà thờ,bài hát Em Hiền như... lại thoang thoáng quay lại thăm trí tưởng anh ...

                      " Đưa em về dươí mưa
                      Nói chi cũng bằng thừa.... "


                      Không biết có phải là như thế không ? Tại sao nói những câu thừa thãi vơí nhau ? Có cần phải nói nhớ nhau khi đang ở cạnh nhau ? Có cần phải dự đoán ngày nào đó xa nhau để mình sẽ than rên khóc lóc như thế nào cho ra vẻ ?


                      Có những điều mình chẳng bao giờ biết trước.

                      Có những điều mình nên chấp nhận cho dù không bằng lòng.



                      -----------




                      Khi anh gần ngừng bức thư tình không đầu không đuôi như thế này thì mưa vẫn đang rơi.Mưa nhịp tí tách trên mái nhà.Bản nhạc đang nghe từ Pc cũng đang rên kiểu nhão nhẹt kinh hoàng.Tự dưng anh cáu kỉnh vơí cái ý nghĩ rất tầm thường :

                      " Phải chi giờ này,em đang ngồi trước mặt anh - Anh có thể lập lại một câu nói rất THỪA mà em hay thích nghe.Nghe để dẫu có một ngày nào đó,trái đất này có bị huỷ diệt,chúng ta xuống địa ngục lêu bêu,chúng ta biết là mình có một thời đã bên nhau "








                      đăng sơn.fr




                      .
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2012 15:09:05 bởi dang son >
                      #71
                        dang son 23.12.2012 03:11:15 (permalink)
                        ..








                        Người ta viết 3 bức thư tình.

                        Lá thư thứ nhất để tỏ tình

                        Lá thú hai để nói chuyện yêu nhau

                        Và lá thứ ba là................

                        ( tôi để bạn đoán ................ )





                        đăng sơn.fr





                        *
                        Nếu bạn không đoán được thì tôi viết tiếp .
                        #72
                          dang son 23.12.2012 03:13:22 (permalink)
                          ..









                          BứcthưTình thứ ......
                          ( 3 )





                          _______________________________________________________________________________










                          Thời anh đi học.Giờ giảng văn,có ông thầy người bắc kỳ.Ông lãng mạn,ông đọc thơ tình,ông phì phà thuốc lá.Ông mơ màng giữa làn khói xanh lơ .




                          Và ông nói như nói một mình ên sau khi đọc thơ tình của Hoàng Anh Tuấn :




                          - Tình yêu là cái quái gì hả các em ?







                          Đó là một câu hỏi rất ngoài đề của những thằng học lớp 12 ban B.




                          Học trò im ru.Thầy giờ văn cũng im ru ,ru...Anh chẳng hiểu gì.Bức thư tình đang nằm ngoan trong túi áo anh bỗng cọ quậy bên tay trái.Nó nói nhỏ :




                          - Nhà ngươi làm ta mệt mỏi muốn chết đứng.Nhà ngươi thật là nhiều chuyện !





                          Bên ngoài cửa lớp,trời chợt dưng đổ chứng mưa.Mưa ào ạt ! Mưa kỳ cục.



                          Thằng học trò cũng đổ chứng.Nó giơ ngón tay :



                          - Thầy ơi ! Em đau bụng,em nhức đầu ! Thầy cho em rời lớp.










                          Thầy cảm thông - Gật đầu.Thằng học trò biến nhanh như chớp.Nó chạy ra cái quán,gọi cà phê đen,ngồi lơ đãng nghe nhạc.Nó móc túi áo,lấy bức thư sửa lại vài chữ cho ra vẻ.





                          Nó viết :




                          " Nhỏ !



                          Bữa nay,anh trốn học,anh nói xạo vơí thầy khi khai bệnh. Giờ này,buổi mưa đang màu xám đục,anh nhớ nhỏ,anh thèm có nhỏ ngồi dịu dàng 100% trước mặt,anh sẽ bao nhỏ ly chanh muối để ngắm nhỏ.Và anh tán tỉnh nhỏ.



                          Anh muốn đi ciné vơí nhỏ.Anh ngồi cạnh nhỏ - Cố gắng tìm bàn tay phải của nhỏ giữa một đoạn phim tình nhất để nói vơí những ngón tay của nhỏ là : anh yêu em -




                          Bữa nay - anh thấy mình lãng mạn hơn bình thường.Anh không thèm nghe bài Mưa Hồng của cụ Trịnh Công Sơn nữa.Anh viết ca từ khác ông ấy.Em đọc thử xem sao :





                          Anh tim mưa ở trái tim em


                          Như buổi chiều tìm một nửa buổi chiều


                          Anh trốn học ,ngẩn ngơ ngồi yên trong quán


                          Để có thể nhớ về em



                          Anh tìm nụ hôn ở ngón tay út của em


                          Tìm thấy trái tim mình lặng yên


                          Khác hẳn vơí ngày mà em đến


                          Để anh nếm hương vị của tình yêu...... *




                          Viết xong như thế,anh gấp lá thư làm 4.Anh chạy u đến cổng trường áo dài của em.Anh đợi em....








                          --------------






                          Và một tuần sau,ở bài kiểm của giờ văn,anh nhận được hai con số không .




                          Có hề chi đâu,em.Miễn là anh có em







                          đăng sơn.fr

                          

                          #73
                            NgụyXưa 23.12.2012 07:16:03 (permalink)

                            Có hề chi đâu,em.Miễn là anh có em

                            Đúng thế, miễn là có em thì dù em có cào sướt tay anh vì anh xạooooo, anh cũng vẫn vui như thường.

                            Good night, anh Đăng Sơn.
                            #74
                              dang son 24.12.2012 03:25:21 (permalink)
                              -






                              Vui để mà Vui



                              _________________________________________




                              Em.


                              Ngày mai là lễ giáng sinh

                              Anh không ưa mấy những ngày lễ lạc.Lùm xùm lắm.Người ta đi mua sắm và hay chúc tụng nhau.


                              Anh chúc gì cho em ?
                              Không lẽ anh lại sáng tác những câu chúc kiểu xưa há -em ?



                              ---


                              Anh biết em hay mè nhêo ,nhõng nhẽo khi em yêu.Ừ - Em -

                              Anh biết em muốn anh tôn em lên hàng siêu sao ! ' -------------------- '


                              Em chưa hiểu anh khi em muốn nói về chữ Star ! Siêu sao : Super Star.

                              Sao là cái gì ? Tên ký giả đọc bản tin ở đài truyền hình mỗi ngày,hắn ăn lương và hắn được báo chí tâng bốc,chải chiếu cho hắn ngồi.Đó là chuyện
                              ảo của báo chí.Còn em và anh thì đơn giản hơn.


                              Khi em quá trớn.Em lèo nhèo ỉ ôi :

                              - Anh phải xin lỗi em á .



                              Trời ! Anh có lỗi gì mà phải xin lỗi em ? Xin lỗi về chuyện trễ hẹn ? Xin lỗi về chuyện để em chờ đợi ư ?-



                              Vừa vừa phải phải thôi em.Đừng chanh chua,đừng chảnh quá em ! Trong một tình yêu ,mình bình đẳng.Chẳng ai hơn ai. Tại sao cứ là đàn ông thì phải quỵ luỵ đàn bà ? Họ là phái yếu chăng ?


                              Không ! Trăm ngàn lần Không .Em muốn gì trong câu chuyện tình yêu ? Em muốn được nâng niu chiều chuộng.Em muốn là một bà hoàng trong anh ư - em ?

                              Leo xuống đất đi em.

                              Mau leo xuống để là kẻ trần gian khi em yêu anh.Anh dắt em vào một cái tiệm ăn tồi tàn nhất của thành phố.Gọi món ăn và trong khi chờ đợi ,anh ăn thit em bằng mắt.Người ta nói :đôi măt là cửa sổ của tâm hồn.Anh bán tín,bán nghi.Anh quá hiện thực để thấm người,thấm đời.Tình yêu có đến hay đi mất là chuyện riêng của tình yêu.

                              Khi anh bên em, tìm nắm và nâng níu bàn tay em có ngón dài và nhỏ xíu.Anh hiện thực để nói vơí những ngón tay :

                              - Nè. Hãy ngoan.Hãy dùng trí lực để xoa nỗi đau của người.Và đó là tình yêu theo một nghĩa rộng.Còn nghĩa chật hẹp ư ?


                              Chỉ cần em đưa bàn tay mềm để anh nắm lấy.Anh đưa em về nhà anh và khe khẽ hát bài : Đừng xa anh đêm nay.Vậy thôi -- Và em hiểu.







                              đăng sơn.fr







                              ------------

                              Cám ơn anh NgụyXưa đã ghé thăm.Vui nhé anh

                              Tình thân...























                              .
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2012 03:34:09 bởi dang son >
                              #75
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 15 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 212 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9