HÃY ĐỂ ANH YÊU EM
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 8 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 119 bài trong đề mục
dang son 13.06.2011 18:31:17 (permalink)
0







HÃY ĐỂ ANH YÊU EM





Có nhiều lúc
Anh muốn lặng thinh
Như không còn gì để nói
Những khi thấy mình một mình
Thấy mình cuộn tròn, nhỏ nhoi như chiếc lá.
(Ví như vậy chắc chưa đủ làm em hiểu
Anh sẽ nói như thế nào đây ?
Khi sự lặng thinh rất cần cho riêng mình
Chữ "Mình" có cả cái tên em trong đó !)

Rất có lắm lúc
Anh thèm có em
Giữa bóng đêm
Giữa bóng tối lẻ loi như cơn tuyết vừa đổ xuống
Tuyết trắng, đẹp trinh nguyên
Như ánh mắt em
Như nụ hồng nơi môi em

Nơi anh sống, thở và suy nghĩ
Nơi anh tạm gọi là nơi trú ẩn
Có đầy đủ những thứ anh đã có
Chỉ có điều : anh thiếu em
Như bao lần anh biết mình cần em

Hãy để anh yêu em
Yêu như từng biết yêu
Yêu như tưởng mình đã chết
(Người ta nói yêu là đã chết)
Sự mâu thuẫn và vô lý của tình yêu
Anh nghĩ chỉ mình chúng ta hiểu

Em ! Những điều anh viết và lý luận
Đều là những điều thừa thãi
Thừa như những chặng đưòng anh đi qua
Thừa như quán vắng và bàn ghế biết cô đơn
Tiếng nhạc thừa
Giọt cà phê thừa
Anh cũng tầm thường, ế ẩm
Với nỗi cô quạnh hằng có khi nhớ đến em giữa trận mưa

Hãy để anh yêu em
Hãy để anh thèm em
Thèm đôi vai trần trụi
Có mùi thơm của tóc
Tóc ở trần trên ngực
Tóc quấn lấy anh trên giường chiếu
Mà những tiếng ư ư.. trong cổ họng em
Đã cho anh biết mình phải và nên làm gì
Thân xác em mềm mại
Môi hôn nhau cuốn hút
Để ta không còn là mình nữa

Những lúc như thế
Anh biết rõ anh sẽ nhớ nhung em
Một khi lìa nhau từ căn phòng nhỏ xíu
Từ khi tiếng nhạc run rẫy trên môi, trên ngực em vừa ngừng bặt

Em quay gót để về chỗ em đã đến
Anh thẩn thờ tưởng mình nằm mơ
Như trong truyện liêu trai chí dị

Ngày qua ngày
Đêm qua đêm
Mưa, mưa rồi nắng
Anh quay quắt nhớ em
Anh đã lầm với chính mình
Khi đã tưởng cứ yêu, cứ muốn là sẽ có

Anh âm thầm cầu nguyện
(dù lúc yêu em, anh quên cả trời đất)
Anh âm thầm nguyện cầu
Với những lời kinh nửa nhớ nửa quên
Cầu cho em quay trở lại
Anh sẽ nức nở như đứa trẻ vừa lạc mẹ
Anh sẽ quỳ dưới chân em
Và anh hôn lên những ngón chân đã lỡ bỏ anh ra đi
Anh nói với chúng và với em một điều duy nhất :
"Hãy để anh yêu em!"



đăng sơn.fr







HÃY ĐỂ TÔI THỬ YÊU EM






Chữ ‘’ Thử ‘’ là điều tôi khao khát
Tôi khát giọng nói em
Tôi đói hình bóng em
Khi nhớ em từng buổi chiều

Những buổi chiều nơi tôi ở
Là những vòng giờ trôi chầm chậm
Chậm từ bãi đậu xe làm tôi đi lạc
Tôi thử tìm cách không đi lạc
Tôi đã nhìn kỹ chung quanh
Và đánh dấu cái bóng của mình

Cái bóng đi theo tôi vào quán nước
Quán để những bài tình ca rất cũ
Nhạc làm tôi tôi nhớ em
Nhạc làm tôi biết mình buồn

Buồn như chưa từng buồn
Tôi không lấy làm gì khó hiểu
Từ lúc mình xa nhau
Là lúc tôi không còn là tôi nữa

Tôi lặng lẽ tìm em
Tôi gọi thầm tên
Để biết mình có lúc rất ghét em
Ghét và hờn giận nỗi im lặng nơi em

Tôi biết mình hờn giận một cách phi lý
Tôi biết rõ điều em nghĩ
Tôi thấy những góc phố nơi em ở
Tôi thèm làm bóng cây rợp bóng mát
Tôi thèm mình biến hẳn vào trong em
Để hai mình chỉ còn là một

Làm sao em ?
Tôi làm sao để có em ?
Tôi thèm cả những điều gọi là có chút lãng mạn
Tỷ như thành ngón tay em cầm bút
Em viết chữ yêu bằng dòng mực tím
Em ký chữ tình bằng nụ hôn mềm mại
Em viết điều gì cũng chẳng sao
Miễn là em biết tôi nhớ em
Như những lần tôi rời môi em để thầm thì
Như những lần tôi tham lam vòi vĩnh :
‘’ Ở lại đi - Ở lại thêm tí nữa ‘’
Cả cái thế gian tội tình này
Chẳng có ai yêu em như tôi yêu

Em có đốt cả trăm ngàn cây đuốc
Em mở to đôi mắt đẹp của em
( Nơi tôi đã có lần chết đuối,chẳng toàn thây !)
Mở hay nhắm mắt ( tùy em )
Em sẽ chẳng thấy gã nào có thể điên hơn tôi
Khi tôi hành động và tôi nói :
‘’ Hãy để anh yêu em
Hãy để anh được là em……’’


đăng sơn.fr







HÃY ĐỂ CHÚNG TA LÀ MỘT CHUYỆN TÌNH




Có những chuyện tình
Chẳng khi nào giống chuyện chúng mình
Họ yêu thương ( hoặc nói yêu nhau bằng những cái mặt nạ
Trong một buổi khiêu vũ của dạ hội
Chàng đeo kiếm và giữ khuôn mặt của Zorro
Nàng yểu diệu trong chiếc váy kiểu công chúa pha lê đã bỏ quên đôi giày )

Em và anh – chúng mình
Chẳng có cái mặt nạ nào để đeo
Em ! Với đôi chân trần ngày nào trên biển vắng
Anh,gã bụi đời chẳng bao giờ làm dáng
Như một James Dean ngạo nghễ với nụ cười nửa miệng

Em chỉ là em, trần truồng như biển cả
Em đến với anh
Bằng tia mắt của một người rất xa lạ
Bằng cái sợ hãi của một chú nai
Gặp người thợ săn có trái tim hiền hoà
Anh không là thợ săn với khẩu súng độc ác
Anh đơn giản chỉ muốn là anh
Để bắt gặp cái cô đơn dấu diếm của em

Buổi chiều hôm ấy
Là buổi chiều của nai đi lạc
Nai gặp không đúng lúc gã thanh niên đang buồn chán
Nai mở to đôi mắt e ngại
Làm như là trời đang bão tố

( Anh dùng chữ bão tố thì hơi quá đáng !)
Anh nên sửa lại . Ừ . Một ngày yên gió lặng trời
Từ nụ môi
Em cười
Anh chẳng biết tại sao em cười
Và anh méo mó nghề nghiệp
Anh tưởng em đeo mặt nạ
Anh tưởng tượng để mà sợ hãi
Sợ điều bất ngờ ảo tưởng
Anh biết mình rất thật;
Làm sao anh biết em là giả hay thật
Với ánh nhìn ngơ ngác như thế ?
Với cái bộ điệu rất ư là thục nữ
(* Note : Anh ghét kiểu kiêu kỳ, đài cát,thục nữ ! )

Chuyện gì đến sẽ đến và phải đến
Để bàn tay em thuộc làu những đường chỉ duyên mệnh của bàn tay anh
Bàn tay anh đã từng nắm tay người khác
Bàn tay mà anh đã làm run rẫy kẻ không phải là em
Những chuyện ấy đã qua
Ở một thời xưa,cũ

Chuyện hiện tại mới là quan trọng
Từ hơi ấm của bàn tay em
Từ vùng sâu mềm,yếu đuối của cái sợ hãi nơi mắt em
Anh đọc được những câu em muốn hỏi :
- Anh là ai,anh làm gì ở cái đất này …
Với cái vẻ tiều tụy,cô đơn như giả vờ của người kịch sĩ ?

Anh hiền lành,nhỏ nhẹ :
‘’ Hãy để yên những ngón tay nhỏ của em ở tay anh
Hãy để chúng nói với nhau
Điều thầm kín nhất
Điều bí hiểm của tình yêu
Không phải là mặt nệm và tấm drap trắng tinh
Để em run lên bần bật
Để em rướn người quên mình đã có tên ,có tuổi
Để em không còn thở hoặc biết giữ hơi thở một cách bình thường.

Điều bí hiểm cần được giãi mã
Là nụ hôn phớt trên môi em rất hồng
Từ cánh mũi em ngửi mùi tóc anh
Tóc anh đã rạm nắng và gió biển
Nắng không đến từ bài Love story
Gió không đến từ những tình khúc anh đã viết
Trong những khuya khoắt giữa hồn anh
Điều bí hiểm hay nói khác đi : Ẩn ngữ
Là khi anh biết anh yêu em

Anh yêu em không giống kẻ khác khi họ yêu
Họ lột truồng nhau,họ ăn thịt nhau và họ bỏ nhau đi biền biệt
Họ là họ,
Những kẻ đeo mặt nạ khi yêu
để sáng chế ra những điều gian dối

Anh chỉ là anh hay nói trớ đi một cách khác
Anh chỉ là em khi em trong mắt anh
Hiền hòa,giản di,thật thà….

Anh tạm ngừng dòng viết ở đây
Để ngước nhìn trời mây
Mây bay
Mây nhẹ hững
Nhẹ hơn tiếng tim anh đang đập
Và anh hứa gọn lõn với em chỉ một điều :
“ Anh sẽ trở lại chỗ này để tiếp tục viết
Viết về em và về anh
Giữa thế giới riêng tư của chúng mình.
Nhỏ.Gọn. “


đăng sơn.fr
* when a man loves a woman



#1
    dang son 14.06.2011 12:48:30 (permalink)
    0





    HÃY MÃI LÀ EM



    Tôi thấy có điều vô lý
    Khi bắt đầu cho bài thơ với cái tựa ” Hãy Mãi Là Em “
    Thế nào là Hãy mãi là Em ?

    Còn tôi , có chắc gì tôi không thay đổi ?
    Tháng năm trôi vùn vụt
    Mang sợi tóc biết đổi màu
    Ngày vui chưa kịp tới
    Ngày buồn đã thành mưa !


    Hãy mãi là em
    Để làm gì,Em ?
    Chẳng lẽ để ngồi nghe tôi kể chuyện buồn

    Tôi có điều gì để kể về nhau ?
    Từ cánh cửa văn phòng đầy bóng tối
    Ở nơi này,mùa đông đến vội
    Còn tôi thì lê thê ,chậm chạp
    ( Làm như tôi sợ mình đứt gân máu khi vội vã )

    Ở bên kia vỉa hè xám ngắt ,
    Tôi thấy người ta đi như chạy
    Dòng xe rượt đuổi nhau
    Giọt đèn đường đổi màu

    Tôi rời chỗ mình làm việc
    Chẳng cần nhìn đồng hồ
    Cũng biết mình đang mệt mỏi sau những chấn động
    Tôi biết mình cần một nơi yên tĩnh,rất yên tĩnh
    Như ở cái góc quán đầu đường kia chẳng hạn
    Tôi có hẹn với cái bàn nhìn ra cửa kính
    Im lìm, tôi ngồi đếm những giọt nước đọng từ hơi sương ẩm thấp
    Và tôi bắt mình nghĩ đến em

    Nghĩ cũng có nghĩa là nhớ
    Tôi nhớ gì ở nơi em ?
    Em với mùi tóc,mùi môi riêng biệt
    Em với nụ cười nhỏ dấu sau cốc nước
    Và đôi mắt em đã nhìn tôi không chớp mắt
    Tôi thử đoán điều em nghĩ
    Như bao lần tôi thử đoán với những con bệnh

    Để thấy họ không bình thường
    Khi tình yêu phụ rẫy họ bỏ họ , ra đi
    Họ không còn thấy cuộc đời này còn đáng sống….

    Còn tôi ?
    Có bình thường lắm chăng ?
    Khi mình xa nhau
    Ở một ngã đường nào có cái tên duyên nợ

    Em nợ tôi điều ly biệt
    Tôi nợ em điều chưa thật lòng dám nói

    Đâu phải chỉ quấn lấy nhau trong vài phút giây hào hễn
    Là ở lại bên nhau muôn đời trọn kiếp ?

    Đâu có lý do gì để tồn tại mãi
    Từ những lần hò hẹn
    Từ những chốn hẹn cũ
    Từ những câu thư tình viết vội
    Qua những cái email kiểu tân thời chớp nhoáng
    Là mình giữ được nhau !



    Tôi uống cạn ly cà phê thứ 5 của một ngày làm việc
    Đứng dậy đẩy chiếc ghế về chỗ của nó
    Quán ế ẩm đang nhả bài tình khúc cũ
    Chao ơi ! Tôi nhớ em,tôi thèm có em bên cạnh
    Chao ôi ! Tôi nhớ mùi thân thể em

    Tôi đành ngồi nán lại
    Loay hoay mở cái macbook nhỏ xíu
    Ghi vội vài điểm cần phải nhớ :

    ‘’ …Hãy là tôi để mãi mãi em là em … ‘’



    đăng sơn.fr

    #2
      dang son 17.06.2011 00:25:58 (permalink)
      0
      HÃY ĐỂ ANH NÓI HỘ EM.




      Giữa chúng mình
      Là bóng thời gian
      Thời gian lẫn vào mưa rơi
      Thời gian lẫn vào tiếng cười

      ***

      Anh vẫn còn nhớ ở một góc quán vắng ngắt
      Mình đã ngồi cạnh nhau
      Hai khuôn mặt gần hai khuôn mặt
      Để có thể nói qua hơi thở nhau

      Chúng mình nói và lắng nghe nhau nói
      Để quên cả sự hiện diện của một câu hát
      Cô ca sĩ đang hát ‘’ Entre Nous ‘’ - Giữa chúng mình.
      Bài hát với lời lẽ quá đơn giản
      Khi em thì thầm
      Như lời cầu nguyện :
      ‘’ Entre nous,c’est une histoire … ‘’

      Anh giả vờ không hiểu để hỏi lại :
      Giữa chúng ta là một câu chuyện ư ?
      Chuyện gì,em ?
      Chuyện đùa vui hay chuyện tình có thật ?

      Hỏi cho có cái mà hỏi
      Anh đủ thông minh để đọc được điều em ngập ngừng chưa nói
      Anh nói dùm em :
      Giữa chúng mình là những ngón tay còn e lệ
      Là những nụ môi chưa gần cận mà đã say
      Là những lọn tóc lòa xòa
      Là những cái nhìn dường như đã đắm đuối lắm

      Làm gì phải e thẹn ?
      Đã thương người ta thì cứ nói
      Em không nói,tội gì anh nói trước !
      Em không dám nói,thôi,không nói cũng được
      Ánh mắt em đã thố lộ tất cả những điều em cần nói
      Ánh mắt anh đã nhìn nhận một chuyện tình
      Ừ em.Entre nous,Entre nous - Giữa chúng mình
      Là thêm một chuyện tình giữa thế gian.


      đăng sơn.fr







      HÃY ĐỂ ANH CÓ MỘT CHỖ NHỚ NHUNG EM.





      Đang nghe nhạc
      Và tưởng mình là một nhân vật trong bản nhạc :
      '' Mùa Đông sắp đến trong thành phố.....Buổi chiều ngủ vùi...''*



      **


      Anh đã viết,viết dài,viết dài lắm

      Dài như bóng tối vội vàng đang chập chờn ngoài cửa sổ
      Như hàng cây lẻ loi bên bờ sông lạnh ngắt
      Không một bóng người qua lại

      Ai cũng muốn ủ mình trong hơi ấm
      Giống như anh không nhúc nhích cục cựa
      Màn hình vi tính nhảy múa trên bàn giấy
      Hình ảnh của những lúc đi dạo,ngắm cảnh,ngắm người và bấm ngón tay chụp
      Hình ảnh của một nơi trú ẩn

      Đã bao ngày tháng trôi qua
      Những tấm ảnh của Nơi Ẩn Trú
      Là kỷ niệm vừa sung sướng,vừa như nuối tiếc
      Kỷ niệm ( cách nói ngầm ) là những điều ta đã mất


      Mất từ một thời áo trắng
      Một góc giảng đường
      Một thời tóc dài,tóc ngắn
      Mùi thơm tập vở
      Những bức thư tình vụng về,vội vã
      Để tưởng mình đã là một nhà thơ,nhà văn rất lãng mạn...



      Bây giờ thì...

      Ngồi nán lại ở bàn giấy
      Nghe thời gian của mùa đông chậm chạp đi ngang
      Cố hình dung lại tiếng em thở
      Em mềm thân thể,em nhũn ướt trong tay anh
      Phải nói là trong vòng tay thì mới đúng

      Đúng theo nghĩa của sự muộn màng
      Vì ta chẳng còn thời nào 20 tuổi
      Cái tuổi nhìn đời bằng nửa cặp mắt
      Tuổi đầy nhựa,đầy cơn háo thắng
      Khi muốn là muốn nhanh,muốn vội,muốn cho kịp


      Bây giờ thì...
      Những háo thắng,kiêu căng,tự kiêu,tự đại đã biến mất
      Để mình chậm chạp hẳn lên
      Để mình vẫn còn biết yêu,biết rung động và biết cả đợi chờ


      Anh đợi điều gì nơi em ?
      Anh mong gì ở một tình yêu ?
      Anh bắt đầu biết đếm,biết tính toán,biết kiên nhẫn
      Anh biết làm anh yêu em

      Yêu chầm chậm như buổi chiều đông ở chỗ này
      Chỗ anh đang làm việc,làm muốn đứt hơi ,muốn ngừng thở

      Mùa đông ở đây dài lắm.Em !
      Những lần trời đổ tuyết
      Là thêm những lần anh buồn bã
      Với ly cà phê nguội ngắt

      Anh bần thần rời cái máy điện toán
      Đứng bần thần ở khung cửa sổ
      Anh thấy lại anh ở ngày cũ
      Ngày cũ của chỗ hẹn cũ
      ( Nơi em gặp anh và để anh ngấu nghiến em
      Bằng những nụ hôn dài nhất thế kỷ
      Em run người như người bị trúng cảm....)


      Mà thôi.Em ! Anh phải ngừng những dòng nhung nhớ em ở chỗ này
      Buổi tối và bóng tối đã dầy ,đặc
      Nhắc anh buổi dạy học mỗi tối thứ năm
      Anh có lũ học trò nghịch phá,vui nhộn
      Chúng có thể làm anh quên được em một chốc lát
      ( Chốc lát thôi )


      Và anh biết
      Trên quãng đường về nhà đầy sương trắng giữa đêm
      Anh sẽ mồi điếu thuốc độc và nhả khói
      Anh vặn nhạc nghe lại bài hát cũ

      Mùa đông sắp đến trong thành phố
      Mùa đông ở giữa chúng mình
      Và anh thì thầm hát theo nho nhỏ ,

      Mùa đông ,kệ mùa đông.Hãy để anh nhớ em
      Hãy để anh có chỗ mà nhớ nhung em.




      đăng sơn.fr

      * Mùa Đông Sắp Đến trong Thành Phố của Đức Huy.( Anh Tú hát )







      HÃY ĐỂ ANH LÀ GIỌT CÀ PHÊ Ở MÔI EM


      Cà phê đậm có thể làm đêm anh mất ngủ
      Trời lạnh.Đêm lạnh mà nỗi nhớ về em nóng hổi
      Cả một buổi chiều,anh loay hoay,anh tưng tửng như người say
      Từ ly cà phê bé tí xíu
      Đen như mắt em
      Đen như tóc em

      Ly cà phê ít đường ,đắng nghét
      Đã làm em có lần nhăn mặt
      Em le lưỡi ,liếm môi
      Em làm nhạt đi nụ hôn anh vừa chạm
      Em làm anh phì cười sặc sụa
      Vì cái nhăn mặt rất trẻ con của em

      Em cắn ngón tay hôi mùi thuốc lá độc của anh
      Em bật ho sặc sụa
      Em tránh cái nhìn của anh ở bờ ngực

      Em diễn trò khỉ
      như nhân vật con gái nghịch ngợm của cuốn phim mình vừa xem
      ( anh vào rạp tối không bao giờ để xem phim
      họ muốn đóng vai gì cứ đóng
      anh chỉ biết đạo diễn và diễn màn múa rối của người yêu cho người yêu )

      Anh và ngón tay dịu dàng của mình chỉ biết làm em nhột nhạt
      Những chỗ của em vẫn làm anh tò mò háo hức

      Anh im lìm ngắm đôi mắt em khi đoạn phim có chỗ sáng nhất
      Cặp mắt em,vùng môi em làm anh khát

      Anh thèm ngụm cà phê,thèm lập tức
      Mùi cà phê lúc nào cũng làm anh nhung nhớ em
      Mùi sáp môi của em làm anh mụ cả người

      Anh mất hết bản lãnh của một người biết tự chủ
      Người ta hay nói : '' Tình yêu làm người mù quáng
      Tình yêu có dấu những cọng gai ''

      Cà phê thì làm trái tim đập mạnh
      Cà phê đắng làm nỗi buồn có thể sầu thảm hơn

      Cuốn phim có cảnh quán cà phê tên Couleur de café
      Cuốn phim và đoạn phim của anh và em đóng có một cái tên khác

      Anh mải mê hôn môi em và anh tự làm mình mất trí nhớ
      Bàn tay em ấm,vòng tay anh rực lửa.......


      & &


      Cà phê đã làm anh mất ngủ
      Những bản nhạc buồn cũng làm anh mất ngủ,anh trằn trọc
      Anh đứng lên,ngồi xuống
      Anh bần thần nhớ em

      Nhớ em để làm gì giữa đêm,em ?
      Anh nhớ đến cả những điều anh không tiện nói ở bài thơ đêm như thế này
      Anh tự ý Kiểm Duyệt chữ viết và ý nghĩ của mình

      Anh nghe tim mình đập mạnh trong tim em
      Anh thấy nụ hôn đần ngu của mình trên ngực em
      Anh lại chợt thèm uống thêm một ly cà phê đêm nữa
      Anh sẽ thức đến sáng
      ( dù biết sáng hôm sau sẽ mệt mỏi và sẽ đổ chứng quạu cọ )

      Em.
      Mỗi lần anh thèm ngụm cà phê quái ác đăng đắng
      Là mỗi lần anh nhớ em ,da diết


      Em !

      Hãy là giọt cà phê
      Và anh ?

      Hãy để anh biến thành cà phê ở môi em...




      đăng sơn.fr
      #3
        dang son 18.06.2011 12:13:27 (permalink)
        0



        Hãy Để Anh Thương Em




        hãy để anh thương em
        như lúc ngồi ngắm một dòng sông
        vẳng nghe tiếng hò từ xa ru con ngủ
        thương như lúc đi dạo qua những con đường đê ngập gió
        như lúc ngủ say bên hè dưới tầu lá chuối

        hãy để anh yêu em
        như nắng chiều
        hây hây vẽ trên nét mặt em
        anh ngồi im
        ngắm nét em rực rỡ

        hãy để anh thương em, em ơi !
        thuơng như thuơng giọt mưa rơi
        vương trên mái tóc em ngày mưa rơi
        thương em như thương một ngày mới
        khi em nắm khẽ tay anh, nhõng nhẽo
        như đứa trẻ đòi quà mẹ
        mẹ đi chợ về hay có quà

        anh thương em bằng tất cả cảm xúc
        như cậu con trai mới lớn
        như gã đàn ông đi lạc đường giữa tối

        Chẳng biết thương như thế có đủ không em ?
        Nhưng dù gì thì gì, hãy để anh yêu và thương em



        đăng sơn.fr







        BUổI SÁNG




        Sáng trời đẹp hây hây
        Anh mặc quần áo đi dạo phố
        Thấy mình trong gương kính
        Thấy mình vẫn " đẹp trai " như ngày cũ
        Thấy mình đưọc mới hơn một chút
        Khi trang điểm khuôn mat bằng nụ cười
        Nụ cười anh đã có khi làm em luýnh quýnh
        Em đã có lần quên cả cái tên em
        Khi anh ghé môi hôn em trong góc quán
        Ở chỗ dạo đầu của một tình khúc

        Nhạc khiêu vũ trong em và anh
        Nhạc thay anh buông lời tình tự
        Nhạc vẽ cho anh thấy mái tóc dài em cột bím
        Những cái nơ đủ màu sắc lưọn lờ trong mắt anh
        Anh vẫn chừng ấy nỗi đam mê rạo rực
        Khi đã lấy em để làm cảm hứng
        Anh run người,thì thầm : Bé ơi ! Bé nhỏ ơi !
        Hãy để em hòa mình vào sáng sớm trên phố nơi anh ở
        Hãy để em ngày nào cũng là em








        Buổi Tối Nhớ Người.




        Em !

        Buổi chiều xuống nhanh lắm nơi anh ở
        Bóng tối ngập đầy từng con phố
        Bóng tối ngập ngụa trong khung xe
        Khi anh rời văn phòng,tắt đèn

        Anh lái xe và thử lái chậm lại
        Khi cố gắng xua đuổi đi cơn mệt mỏi uể oải
        Để nghe cho kịp một bài hát cũ xưa
        Tiếng piano tròn như hạt mưa
        Tiếng hát buồn như lời tình đã đứt nghẹn

        Bài hát kể về người yêu đánh mất người yêu
        Như có lần anh lỡ tay làm mất em

        Và từ đó.
        Hai đứa sống ở hai đầu quả địa cầu
        Người ta hay nói câu : Quả đất tròn...
        ( Đó là cái chuyện đứng ở ngoài trái đất để nhìn xuống quả đất quay )

        Anh đang sống nơi này
        Anh dõi mắt nhìn
        Từ lâu lắm rồi
        Chỉ thấy những đoạn đường quanh co hoặc thẳng tắp
        Có khi nào anh thấy đựơc em đâu ( ! )

        Có khi anh ao ước gặp lại em
        Chắc anh sẽ luýnh quýnh chẳng nói năng gì được
        Hai đứa nhìn nhau chắc lặng lẽ lắm
        Hôm ấy chắc trời cũng sụt sùi cho điều hạnh ngộ
        Để tránh mưa,anh kéo em vào một quán nước
        Hai đứa ngồi nhìn mưa rơi và nghe trái tim mình cũng rơi

        Ở bên này,quán hay để nhạc tình
        Bản Love Story của ngày xưa chúng mình
        Anh chắc chẳng nói năng gì để thấy đôi mắt mình cay,cay
        Anh xin nắm lấy bàn tay em và hôn lên đó
        Thay lời thú tội lỡ mất em

        Anh ... Anh....




        ° ° °

        Nđs

        #4
          dang son 19.06.2011 00:56:25 (permalink)
          0
          Kinh Tình Yêu



          Tôi chui vào câu kinh em đọc
          Nguyện thầm cho nhau một vài điều
          Để em biết nhớ đến nhau

          Tôi chận đứng nỗi buồn em
          Giữa lời nguyện mỗi đêm
          Tôi cầu trời thả cơn mưa thành nỗi nhớ
          Để em chia trí và đánh rơi nỗi ưu phiền

          Tôi làm bài thơ Kinh Nguyện
          Tình yêu trở thành đạo
          Cho những người biết yêu nhau
          Dù biết tình là nỗi đau

          Kinh tình yêu có đoạn bạn tôi viết :


          …Em như pho tượng thật xinh
          Mắt nâu lạnh lẽo ,lặng thinh bệ đồng
          Chắc em nghe tiếng cầu mong
          Yêu em! Anh lặp tiếng lòng câu kinh… *


          Tôi không biết viết Kinh như thế
          Kinh của tôi đơn giản hơn
          Giữa nước mắt và nụ hôn ngon
          Khi tôi ghé xuống hôn linh hồn em
          Là chúng mình đã biết nguyện thầm
          Cả ngàn bài kinh mang tên tình yêu

          Amen.

          đăng sơn.fr




          KINH TÌNH YÊU Ở NHỮNG NĂM 2000





          Anh đoán em lười đi lễ
          Chiều thứ bảy em dạo phố
          Đêm thứ bảy làm thơ tình
          Để kể chuyện chúng mình

          Sáng chủ nhật ngủ nướng
          Với hơi ấm trên giường
          Có khi đổ tại trời mưa
          Em viện cớ nằm nhà
          ( Chúa chờ em- em kệ Chúa )

          Điệu này thì Chúa phạt
          >Bắt em phải xa anh
          Điệu này thì có tội
          Thế nào trời cũng hành

          Em mắc tội,tội em - anh cũng mắc
          Mắc đường duyên từ cái thưở gặp nhau
          Đường em đi,anh luýnh quýnh ngoảnh đầu
          Vấp nụ cười lỡ ngã,anh cũng mặc

          Thà anh bị tội còn hơn em mắc tội
          Anh hãm mình anh đọc đủ 1000 kinh
          Kinh Lạy Cha,anh loạng quạng quên khúc cuối
          Kinh Kính Mừng anh lớ ngớ chẳng thành câu

          Thôi thì đành,anh chế câu xám hối
          Rằng thì là ‘’ Con đã lỡ yêu nàng ‘’
          Kinh tình yêu,mỗi đêm con tự đọc
          Câu thơ tình kiểu mới thế lời kinh

          **
          Cứ vậy đi,mỗi lần em nhớ anh
          Em quỳ xuống dọn mình
          Nhắc dùm nhau vài đoạn kinh nhung nhớ
          Kinh tình yêu là lời nguyện của chúng mình…….



          đăng sơn.fr
          #5
            dang son 19.06.2011 00:58:06 (permalink)
            0
            HÃY XEM LÀ TẠM ĐỦ





            Hãy để anh yêu em - Em
            Giữa chiều

            Gió lạnh ngắt,tím bầm
            Anh đông đá trắng như tuyết



            Hãy để anh nhớ em
            Yêu như chưa từng được yêu
            Nhớ ( nhung ) như chưa từng nhớ
            Nhớ để thèm nụ hôn nhỏ
            Khi run rẫy gọi tên




            Ở chỗ này
            Mùa đông nằm ở giữa tháng giêng
            Dài và cóng !
            Dài như đêm sâu đến tận cùng
            Cóng như bàn tay anh thiếu vắng em



            Làm sao em biết được ?
            Làm sao em hiểu được ?



            đăng sơn.fr


            #6
              dang son 19.06.2011 02:12:38 (permalink)
              0


              BUổI CHIỀU BÊN NHAU








              chiều,ngồi nghe tiếng lá rơi
              chiều rơi nhẹ, chiều nhớ nụ cười
              nụ cười êm,êm như tiếng sóng ru biển
              êm như cái nắm tay nhẹ đi vào đời

              tháng ba có buổi chiều về rất vội
              vội như nụ hôn ngày nào
              em ửng hồng đôi má
              em nhìn anh với những điều rất riêng của nhau

              em nhìn anh với ánh mắt non,dại
              anh đỡ lấy tia mắt em
              bằng tiếng yêu ngập ngừng trên môi
              bằng hơi thở tưởng chừng như gấp rút lắm

              chiều của mình trốn gọn trong vòng tay
              mây trên đầu,mây cứ bay,bay,bay
              con phố cũ có một ngày đẹp trên góc nắng
              anh và em cùng buổi chiều,và chúng mình loay hoay
              như những chuyện tình không thể nào chấm dứt

              anh đã tháo bỏ cái đồng hồ đeo tay
              để đừng thấy thời gian trôi
              để buổi chiều thả xuống những giọt cuối cùng
              giọt cuối đậm nhu ly cà phê ấm

              Chiều xuống thấp trũng
              em cúi xuống ôm buổi chiều trải dài trên tóc
              anh ngẩng lên chạm đáy mắt em yêu
              và cứ thế - chiều đẩy chiều
              ta đẩy nhau để tan loãng trong buổi chiều xuân
              và anh biết nói lời cảm ơn em
              khe khẽ và thì thầm :
              anh yêu em.



              nguyễntrườngan

              ( c ) 2011 - France
              #7
                dang son 19.06.2011 23:49:51 (permalink)
                0



                HÃY MÃI LÀ EM.





                Hãy mãi là em
                Để anh biết mình yêu
                Yêu như tiếng nhạc trầm
                Ở mỗi đêm
                Mỗi khi anh gần say ngủ
                Mỗi khi anh nghe nhạc

                Vẫn từng ấy bản nhạc cũ của chúng mình
                Khi em nhìn anh
                Giữa màu nắng long lanh
                Còn vướng đọng lại trong giấc mơ anh

                Hãy đơn giản là em
                Khi môi chúm chím lời yêu
                Lời yêu đọng trên sợi tóc
                Vương ở vành ly nước giữa quán chiều
                Quán có hàng hiên nhìn ra bãi biển
                Nơi có đàn chim Hải âu xòe cánh
                Bay theo chiếc tàu đánh cá
                Em đã chọn cho mình một cánh chim
                Và tiếng cười khúc khích
                Tiếng cười đã rất mềm
                Rất đặc biệt là em
                Để anh lao chao ở buồng tim
                Dường như tim đập nhanh hơn tí nữa
                Khi em ghé cành môi ngon
                Kèm nụ hôn cũng rất ngon

                Ngon như khi chúng mình nghe bài hát đầy yêu thương
                Từ chiếc loa và giọng Axelle Red thì thầm
                Giọng nàng nhừa nhựa, riêng tư :

                "…Si tu crois un jour qu'je t'laisserai tomber
                Pour un détail pour une futilité
                N'aie pas peur je saurais bien
                Faire la différence

                Si tu crains un jour qu'je t'laisserai fâner
                La fin de l'été, un mauvais cap à passer
                N'aie pas peur personne d'autre n'pourrait
                Si facilement te remplacer

                Oh, non, pas toi
                Vraiment pas toi
                Parce que c'est toi le seul à qui je peux dire
                Qu'avec toi je n'ai plus peur de vieillir… "

                Anh muốn cắn lấy vành tai em
                Và hát lại những câu trên bằng tiếng mẹ đẻ của chúng mình :

                "… Nếu em sợ có một ngày nào anh bỏ rơi để em héo úa
                Ở cuối mùa hạ như một điểm tận cùng
                Đừng nghi ngại nhé em, không ai có thể thay thế được em
                Không đâu em yêu. Không một ai
                Bởi vì chỉ có em mà anh có thể nói
                - Chỉ với em để anh không sợ mình già đi.
                Parce que c'est toi
                Rien que pour ça
                Chỉ riêng em.
                Chỉ riêng em.
                Bởi vì một lẽ yêu thương
                Để mong em mãi là em. Tận cùng."

                đăng sơn.fr



                < Parce que c'est toi
                Interprétée par Axelle Red
                #8
                  dang son 24.06.2011 15:40:23 (permalink)
                  0






                  HÃY BIẾT RẰNG anh yêu em.






                  Đưa bàn tay cho anh nắm - em !
                  Giữa bàn tay của em và anh là ngày nào ta hai mươi tuổi
                  Là từng buổi sáng,buổi chiều
                  Là từng khoảng cách
                  Là những nhớ nhung thầm kín
                  Của những điều không tiện nói
                  Ở một bài thơ viết bằng tiếng mẹ đẻ
                  Thay vì nói bằng một ngôn ngữ khác :
                  " Je t'aime et j'ai envie đe toi "

                  ( Chữ thèm muốn có điều gì đó của một bóng tối
                  Của ghế đá và công viên trong thành phố cũ
                  Nơi mà những người yêu nhau không còn một chỗ nào để đến
                  Để họ được tự do tình tự với nhau
                  Chỗ mà...
                  Những môi hôn đã rất ướt
                  Những ngón tay đã đê mê tìm nhau
                  Những khoảng cách ngại ngần của da thịt
                  Những hơi hướm của bao lần nhớ nhung
                  Mà chỉ riêng những ngưòi yêu nhau mới hiểu được ..; ! )


                  Đưa bàn tay cho anh nắm - Em
                  Buổi sáng đang rực nắng
                  Anh làm gì có được một bóng tối để hôn em mà không sợ ai nhìn thấy
                  để có thể làm em run rẫy và say khướt từ một cách hôn

                  Anh muốn hôn và đành hôn tạm lên những ngón tay nhỏ nhắn của em
                  Những ngón tay búp măng của em có mùi hoa chanh
                  Mùi thơm ấy nhắc anh một thưở nào mới lớn
                  Ngày ấy anh chưa đầy 20 tuổi
                  Anh ngẩn ngơ trên con đường chiều tan học
                  Mắt nhìn theo những tà áo dài
                  Lòng đã có một nỗi buồn vu vơ nào đó
                  ( Ngày ấy anh chưa gặp em,để có em )


                  Đưa bàn tay em cho anh nắm
                  Anh dắt em băng qua đường trên dãy phố
                  Bàn tay em sẽ mềm hơn một chút nữa
                  Bàn tay em nắm gọn hình ảnh của trái tim anh
                  Nhịp tim biết khiêu vũ
                  Trên tình khúc đến từ môi mắt em
                  Tình khúc cũng có thể mang cái tên là định mệnh
                  Định mệnh nằm rõ trên những đường chỉ tay của em
                  Và em biết rõ một điều mà anh đang muốn nói - thì thầm :
                  " Hãy biến em thành anh để biết anh đang yêu em "






                  đăng sơn.fr
                  #9
                    dang son 25.06.2011 12:34:10 (permalink)
                    0






                    HÃY ĐỂ TÔI
                    YÊN LẶNG VÀ YÊU EM





                    Một lần nữa thôi, em
                    Hãy để tôi được yên
                    Tĩnh tại dòng suy tưởng
                    Chuẩn bị lời ngọt êm

                    Yêu em ư ? Thật không ?
                    Yêu thương vừa kịp lúc
                    Yêu góc mắt trong lành
                    Giữa lưng chừng nhân ảnh

                    Mưa làm em lung linh
                    Đẹp như tranh Van Goch
                    Đẹp quá bờ môi ngọt
                    Đẹp lạ nụ cười êm

                    Để tôi yên, bình yên
                    Đắm chìm trong thinh lặng
                    Ảnh hình em bình thản
                    Khóe mắt em thay lời.

                    Mà thôi, em em ơi
                    Chỉ là lời mộng mị...




                    HÃY ĐỂ TÔI YÊN.




                    Làm ơn - Hãy để tôi yên
                    Để tôi được yêu
                    Những gì tôi muốn làm, muốn thực hiện
                    Tôi chụp mẫu hình em đẹp
                    Tôi vẽ hình em trong mộng
                    Để tôi biết sẵn lòng yêu em


                    Hãy để tôi được yên
                    Trên những bước chân đi dạo của em
                    Em dịu dàng tình tự như loài hoa nhỏ
                    Tôi lấy ánh sáng từ ánh mắt em
                    Để phòng ngỡ lúc tôi buồn

                    Tôi trốn hẳn cái thế gian gian dối của loài người
                    Tôi yên lặng nhìn lại những tấm ảnh chụp em cười
                    Và tự mỉm cười, hiền hòa hơn lúc nào khác
                    Khi biết mình sẽ viết vài chữ
                    Ở dưới những tấm ảnh mà mình đã chụp :
                    "Hãy để tôi yên"



                    đăng sơn.fr

                    #10
                      dang son 27.06.2011 13:34:09 (permalink)
                      0
                      HÃY ĐỂ...








                      Làm như có những điều gọi là tạm đủ
                      Một câu hát giữa một ngày nẮng ấm
                      Một giọng cười như đời hẳn hồn nhiên lắm
                      Một ánh mắt để biết mình dịu dàng êm

                      Làm như con phố người đi về vui lắm
                      Anh nhìn em,đuôi mắt dài thấy mà thương
                      Hãy để anh hôn em với giọt cà phê anh đắng
                      Hãy để anh làm tình với em bằng mắt

                      Đừng nói lời gì cả - em !
                      Đừng nhìn vào cái đồng hồ đeo tay nữa
                      Thời gian bay,cứ bay và tan loãng
                      Như tiếng thì thầm ở tim em

                      Hãy để anh loãng trong em
                      Ở con phố đẹp giữa chiều
                      Anh tha thiết như sợ em biến mất


                      Hãy để anh yêu em,yêu em....





                      Nđs.
                      #11
                        dang son 28.06.2011 11:56:10 (permalink)
                        0


                        HÃY LÀ CHUYỆN CỔ TÍCH CỦA CHÚNG MÌNH



                        Hãy để anh nhung nhớ
                        Về một điều gì không rõ rệt
                        Kể từ khi anh biết yêu em
                        Và biết mình đã trống vắng ở những buổi chiều

                        Ôi !
                        Những buổi chiều biết mưa
                        Ôi !
                        Ngày tháng đi qua vội vàng
                        Như những ánh mắt của những người dưng
                        Rưng rưng những ngày mưa
                        Rưng rưng thừa thãi những ngày nắng quái

                        Hãy để anh thành nỗi trống không
                        Ở giữa đêm tối của em
                        Giữa những nỗi buồn nào đó còn nguyên
                        Như ngày nào em mới lớn
                        Em đã ngồi thả tóc dài,buồn hiu
                        Em vẽ những vòng tròn tượng trưng cho khoảng trống từ ngón tay thon nhỏ
                        Những ngày ấy,ta chưa có nhau
                        Chưa có mẫu chuyện cổ tích để tự ru mình ngủ
                        Chẳng có cậu hoàng tử nào trong giấc mơ em
                        Chẳng có cô công chúa lạc lỏng nào trong giấc mơ của anh


                        Hãy để anh nghĩ ngợi rất nhiều và rất đầy đủ về em
                        Chỉ có em ,chỉ có em mà thôi !




                        đăng sơn.fr
                        #12
                          dang son 04.07.2011 13:53:11 (permalink)
                          0





                          ĐỂ CÁM ƠN NHỮNG NGÓN TAY CỦA EM


                          Em !

                          Khi mà anh không còn điều gì để nói
                          Khi mà tất cả những ngôn ngữ của loài người đã cạn kiệt
                          Như dòng sông khô cạn bên những cánh đồng bất tận của mùa hè
                          Những ám chỉ của thời gian đã nằm dài trên bãi vắng lê thê
                          Thì anh nghĩ đến em
                          Anh thử đi tìm bóng mát của một tình yêu
                          Từ những ngón tay mềm mại của em
                          Những ngón tay đã xoa dịu được vài nỗi buồn
                          Ở góc đêm sâu thẫm trong tâm hồn

                          Những ngón tay em có thể tạo nên phép lạ
                          Ở thế kỷ hiện đại và quá máy móc này
                          Thế kỷ của những thứ tình yêu vội vàng nhất
                          Khi con người không còn đủ thì giờ để nắn nót những bức thư tình
                          Kể cả khi chán nhau và lạnh nhạt bỏ nhau


                          Em !

                          Anh vẫn thèm nói chuyện với những ngón tay em
                          Anh vẫn mê mẫn mỗi khi nắm bàn tay em
                          Bàn tay nhỏ nhắn theo anh trên đường phố
                          Bàn tay đã biến anh thành kẻ lãng mạn nhất trần gian
                          Để anh biết thú nhận mình đã có những run rẫy trong lòng
                          Khi cầm tay em mà anh nói anh đã nhớ nhung em

                          Tình yêu muôn đời vẫn là điều kỳ lạ !
                          Như lúc này...Anh ngồi viết và đang nhung nhớ những ngón tay tạo nên tình yêu của em.






                          đăng sơn.fr

                          #13
                            white black 04.07.2011 14:20:32 (permalink)
                            0

                            Không biết đây là thơ hay là văn , nhưng đọc thơ của dangson
                            tôi lại nhớ đến tuyển tập thơ của thi sỉ nỗi tiếng  Nguyên Sa mà tôi
                            đả được đọc qua từ hồi còn mặc áo thư sinh. Tôi nghỉ  bạn cũng sẽ là
                            một nhà thi sỉ tiếp bước Nguyên sa. Chúc mừng sự thành công của bạn
                            #14
                              dang son 04.07.2011 15:14:15 (permalink)
                              0






                              Hãy để anh yêu em bằng một thứ tình yêu riêng biệt



                              Trăng đêm rực sáng ở cạnh em
                              anh muốn ngồi lại bên em
                              thầm thì câu chuyện tình yêu
                              chuyện của những mối tình duyên

                              Anh muốn nói với những ngón tay ( em ) nhỏ xíu
                              hãy để anh yên ả để có thể bình lặng yêu em
                              hãy để anh yêu em bằng một thứ tình yêu riêng biệt
                              mà chỉ có những ngón tay em mới hiểu được - Em !




                              đăng sơn.fr





                              ....


                              Nói với Bạn Trắng Đen !

                              Nói với nhau điều gì khi mà ngôn ngữ đã là một phương cách để có thể diễn đạt điều mình nghĩ ?
                              Làm gì cho nhau vui khi có những bài thơ không hẳn chỉ là thơ và cũng không hẳn là văn.

                              Thôi vậy - Hãy cứ xem là một cách nói chuyện như lúc mình thử viết nhật ký.

                              Xin cám ơn Bạn đã ghé và đã để lại đôi dòng.

                              Hẹn gặp lại.

                              Thân ái .


                              Nđs.
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 8 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 119 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9