TỈNH MỘNG
Tim Tím
Tim tím là em màu chung thủy
Bao năm chờ đợi chỉ mình anh
Chí trai dong ruổi nơi hồ hải
Chợt nhói tim đau một bóng hình
Tim tím là em trên đồi hoang
Trãi thảm mời anh vào địa đàng
Phiến trăng du tử bên triền núi
Soi lối cho anh đến với nàng
Tim tím phải chăng màu mực cũ
Ngày qua vẫn thắm nét tươi nguyên
Tình kia đã đầy trang giấy ố
Tâm tư chôn kín một niềm riêng
Tim tím là hoa trong vườn xưa
Xinh xắn dể yêu mấy cho vừa
Là ánh mắt ai nhìn ai đó
Ấm như nắng hạ, đẹp như thơ
Tim tím ơi người em gái nhỏ
Tình keo sơn ấy biết tìm đâu !
Thềm xưa, chân trời, hay góc bễ
Chỉ thấy rớt rơi những giọt sầu
Đừng nói lời chia tay
Đừng nói lời chia tay em nhé
Áng mây kia đã ướt đẫm lệ sầu
Cơn mưa này tên biết gọi làm sao
Rơi đột ngột át cả trời nắng hạ
Mưa tỉ tê thay cho lời chia biệt
In nhớ thương lên bảy sắc cầu vồng
Nắng nhạt dần trong sương khói mông lung
Gót em bước dẩm lên bao tiếc nuối
Em ra đi có nhớ gì không nhỉ
Hay mãi vui ngòai cõi lạ muôn màu
Chốn cũ này chắc quẩn bước ngao du
Nương theo gió rong chơi quên ngày tháng
Em ra đi thơ buồn còn ở lại
Dòng tâm tư chợt đứt đọan âm thầm
Để một người gom nhặt chút dư âm
Tấu đơn điệu khúc nghê thường lỗi nhịp
Đừng em nhé, lời chia tay quá vội
Kẻo anh buồn biết đến mấy mùa đông
Ủ trong tim một nửa giấc mơ hồng
Trông đợi dáng xuân nồng về bên gối.
Lạc Lối
Khi anh về trời đã vàng hoa cúc
Ngắm thu rơi nhớ sinh nhật một người
Tay nâng phím trổi khúc tình dạo ấy
Giọt đàn buông mất hút giữa thinh không
Anh lại về trên dòng sông xanh ngát
Thả thuyền yêu mong được đón một người
Ta lỗi hẹn hay mình không chờ đợi ?
Nhịp chèo ai khắc khoải giữa ngàn khơi
Ngày trở về mưa ngâu bay chấp chới
Qua phố quen nhớ quay quắt một người
Ngõ mòn chân mà anh thì lạc lối
Tiếng chuông ngân sao day dứt chơi vơi
Anh sẽ về dù núi mòn biễn cạn
Người đổi thay theo con nước vơi đầy
Sương có phủ kín vực đời thăm thẳm
Khoảnh khắc buồn dành chỉ một người thôi.
MỪNG SINH NHẬT
Mừng em sinh nhật vui
Em lại hồng đôi má
Chúm môi thổi nến xinh
Anh đoán thầm lời ước
Sinh nhật hồng hay tím
Hanh phúc hay đợi chờ
Tuổi mới vừa chạm ngỏ
Có mơ mộng vu vơ ?
Có vui bên duyên mới
Quên một người xa xưa
Ngày ấy thường cắn bút
Tặng em nhiều bài thơ
Thơ buồn khi em khóc
Thơ vui khi em cười
Vô tình hay hữu ý
Chỉ mấy vầng thơ thôi !
Giờ cũng ngần ấy chữ
Cho em sinh nhật vui
Cho em ngoan giấc ngủ
Cho em mơ mộng thôi
Hoa có người ấy tặng
Hương đã làm em say
Thơ càng thêm lạc lõng
Rồi theo sương khói bay
Thôi nhé anh quay bước
Lặng lẽ như áng mây
Tự nhủ lòng: vui nhé
Cho tròn sinh nhật này
An ủi
Sao nỡ đành lặng im
Khi tim mình thổn thức
Sao nghẹn ngào câm lặng
Mặc cho người quay lưng
Môi nào cười xinh tươi
Giấu cõi lòng khô héo
Tiếng khóc nào uất nghẹn
Khi một mình cô đơn
Lại cố nén cơn đau
Một lần rồi lần nữa
Mặc cho người lầm tưởng
Măc nhân thế vô tình
Rồi cứ dệt mộng thường
Giữa một trời giông bão
Cho nhẹ tênh nổi lòng
Cho qua đời hư ảo
Ưu phiền mãi mà chi ?
Bờ cỏ vẫn xanh rì
Triền dốc vàng hoa dại
Gió nâng bước thiên di
Đỉnh bình yên còn xa
Băng giá ngời trong nắng
Vòm lá ngọc tươi cười
Rì rầm khúc hoan ca
Ta níu mây dựa gió
Mượn một chuyến đò đưa
Hồn phiêu du rộng mở
Bước độc hành bâng quơ...
Ngỏ Lời
Khu vườn nhà em
Anh thường qua đó
Rồi ngẩn ngơ nhìn
Sao nhiều hoa thơm
Sao nhiều cỏ lạ
Nắng mai ngập tràn
Gió chiều vờn nhẹ
Em, người chủ vườn
Em hay lặng lẽ
Ngày ngày âm thầm
Vun trồng hoa đẹp
Trong vườn tình thương
Lời em nhỏ nhẹ
Rất đổi dịu dàng
Rất hay bẽn lẽn
Mỗi lần anh khen
Đôi khi nghịch ngợm
Lúc lại quan tâm
Khiến anh vui nhiều
Và làm anh nhớ...
Này cô bé ơi
Anh bảo cô này
Vườn em đẹp lắm
Cúc trắng thơ ngây
Thủy Tiên, Cẩm Chướng
Mai, Đào xinh tươi
Trúc xanh, liễu rũ
Thế nhưng...vẫn thiếu
Một loài hoa này
Mà anh muốn tặng
Đó là...Hoa hồng
Em đồng ý không ?
Anh xin mang đến
Nhiều đoá hồng tươi
Nhung đỏ, trắng, hồng
Cam, vàng rực rỡ
Muôn hồng nghìn tía
Thêm đẹp vườn em
Em ơi đừng quên
Chờ anh trước ngõ
Kẽo anh lóng ngóng
Qua lại một mình
Hoa sẽ héo tàn
Anh buồn lắm đó
Phí công anh chăm
Âm thầm lặng lẽ
Ngày lại qua ngày
Cho vườn em thôi !
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: