.
CŨMỘTLẦNRỒITHÔI ___________________________________
Trở về thành phố biển
Nhìn những góc đường
Chơ vơ tìm điểm hẹn
Mờ chốn cũ thân thương
Buổi chiều hơi muộn ( có thể nói là khá muộn màng )
Cho những dấu chân người tình vừa bỏ nhau
Nghẹn lời và thấm thía
Nói như thế nào cũng chỉ là những nỗi đau
Đau nằm dài trên bãi cát
Cát không còn cái tên biển xanh của những ngày còn bên nhau
Sóng không còn là những tiếng thì thầm
Tất cả chỉ là những điều vô nghĩa
Khi tình yêu bắt chước cánh hải âu kia vỗ cánh
Tình yêu bỏ đi
Lời hẹn ước bỏ đi
Như những bài thơ tình đã một thời gây vương vấn
Tình yêu không thể nào tồn tại
Như bài thơ mang hình bóng kỷ niệm cũ của người cũ
Tình yêu ( như đã nói ) chỉ là một phần hình thức của ảo giác
Ảo giác như bọt bia biết sủi bọt ở cái miệng ly
Tình yêu là những dấu chân mờ mờ trên bãi cát
Sóng ập đến làm mất biệt dấu chân
...
Buổi chiều muộn
Trên bãi biển muộn
Lời từ biệt cũng muộn màng- khép kín
Vĩnh biệt là câu hát cuối
Cho một cái tên dĩ vãng
Biển cứ ở lại và cứ muộn phiền vơí quá khứ
Để ta quay lưng - một lần là vĩnh viễn
Quay lưng rời thành phố biển
Rồi tất cả sẽ trở thành quá khứ
Rồi bài hát cũ đã ca ngợi những ngày yêu nhau trở thành cũ
Cũ một lần rồi thôi.
---
Trần k.sơn & đăng sơn.fr