NỖI IM LẶNG GIỮA EM VÀ TÔI .
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 14 của 27 trang, bài viết từ 196 đến 210 trên tổng số 400 bài trong đề mục
dang son 01.05.2012 13:09:50 (permalink)
0

-





ĐỂ EM
chậtlốiđivề


_____________________
đăngsơn.fr




Cuốithángtư-
Anh ngồi viết bài thơ
Lòng sững sờ nỗi nhớ
Như năm nào đó đã cũ
Ở một thời mộng mơ

Cuốithángtư
Lòng buồn bã
Như gió cuốn hững hờ
Bên dòng sông cũ

Ướt buổi chiều bơ vơ
Ngồi đọc lại tờ thư

Cuốithángtư
Có cơn mưa chiều
Trở lại chỗ em
Nghe từng giọt nhỏ
Thấy đời chẳng tịnh yên

Cuốithángtư
Vẫn ngày tháng như thế
Thầm,thầm gọi tên
Thêm giọt mưa lần nữa
Để chật chội tình em-


_____________
dang son 03.05.2012 04:20:23 (permalink)
0

.



NHIỀU HƠN -
_____________

NguyễnthịLoanPhiên & @Eve





Nhiều hơn anh tưởng
Từ một nỗi nhớ nhung
Từ một chỗ ngồi trong quán
Ngó ra lòng đường

Nhiều hơn anh biết
Từ vòng kim thời gian
Ở buổi gió cuốn
Ở bài tình khúc
Ngắn ở chỗ nhau

Nhiều hơn em tưởng
Từ lời chưa nói
Vụng dại ở một ngày
Yêu rồi mà có ai hay

____________
dang son 03.05.2012 04:23:49 (permalink)
0

.





THAO THỨC.--


Em có thể dấu đi tất cả chiếc đồng hồ đang quay
Để thời gian ngừng lại
Để mây trời ngừng trôi
Khi ta bên nhau

--
Em có thể nói dối anh
Mỗi lần em thao thức
Dấu đi những hạt lệ
Và cả tiếng thở dài
Khi xa anh
---

Em có thể nhắm chặt mắt
Ngồi yên lặng ở góc tường
Để nhớ lại một nẻo đường
Từ thưở còn người dưng
Mắt lung linh từ ngôi quán vừa mở cửa
Khi nhìn thấy anh từ bãi xe chật chội
Em có thể nghe trái tim mình hình như đang nhảy múa
Từ ánh nhìn nơi anh
Từ cách thức nghiêng đầu ngồi nghe em nói

Và em có thể
Thức suốt đêm nay
Nghe tiếng gió mưa về lạnh bờ vai
Thổn thức nhớ lại hơi thở ấm
Và em có thể....

Nghe nỗi thinh lặng nơi anh
Nơi anh - Nơi anh
-



nguyễnthịLoanPhiên
_______________________________________________________

dang son 03.05.2012 22:35:30 (permalink)
0







Khóc.



Chiều hôm qua ,em đã khóc
Khóc cùng hạt mưa rơi
Trời vắng nắng,thiếu nụ cười
Anh quay lưng,biền biệt
Khung cửa sổ em biết khóc
Gió bên em cũng khóc
Trái tim em buồn hiu hắt
Em khóc làm trời lây bệnh em,trời khóc
Hạt lệ nóng rơi xuống
Là note nhạc tình anh


---


Em nhớ anh,em thèm khóc
Cứ như thế cho đến khi nào anh quay trở lại
Để dịu dàng nhìn em
Để cầm lấy bàn tay em
Úp lên chỗ trái tim anh đang đập
Nghe nhịp thở ấm buổi chiều
Buổi chiều nơi em sẽ thôi không khóc nữa

Em sẽ chải tóc,em làm đẹp cho anh ngắm
Em sẽ nhớ lại câu tỏ tình ngày ấy anh thì thầm nói
Khi em dấu tia mắt ở vết cắn trên quả táo
Em ngấu nghiến lời anh rủ rỉ
Em ngoạm lấy hơi thở anh
Và khi ấy...
Chừng như khi vui quá
Người ta cũng thèm khóc - anh ơi !
____________
@nguyênhạ
dang son 03.05.2012 22:36:54 (permalink)
0




-





Cười Với Anh




Em muốn cười với anh



Ở góc trời xanh



Xanh và xanh như thế



Xanh như màu biển ở đáy mắt anh



Xanh như tên chúng mình đã gặp nhau và ghép lại



Xanh như nhũng ngón tay không tô màu móng tay để giấc mơ anh màu xanh



---



Em muốn cười vơí anh



Tình khi nghiêng đầu nghe anh hát bài tự khúc


Mà anh đã viết khi đi dạo cùng em trên bãi cát



Trời xanh bên hơi thở anh nơi cổ áo em



Tay ấm rực trong bàn tay



Môi có tiếng cười dòn tan



Mắt có ánh sao cho dù là trời ở biển đang rực nắng



Tất cả những điều em cần nói khi bên anh



Đã làm em luống cuống



Cực độ ! Thật tình mà luýnh quýnh



Như ngày nào anh đi qua nhà và đã nhìn thấy em bên khung cửa



Chiếc xe đạp kỳ lạ ấy đã cuốn lấy ánh mắt em



Anh chở em vượt con dốc



Anh mệt nhoài và anh giả vờ như mình là kẻ hạnh phúc nhất trần gian



Khi anh nói anh có thể vượt cả hàng trăm con dốc cao



Để đến tìm em - và yêu em



Thật tình mà yêu



... ( Em biết anh nói xạo

..Như thế,để lấy lòng em )



-------



Chuyện tình như thế mà có thật



Không từ giấc chiêm bao của những bài hát giả hình



Chuyện mình



Có giọt lệ những lần em giận hờn anh



Những lần anh ngoe nguẩy để thù dai và kiếm chuyện



Ơ ! Ơ ! Anh - Cái gã ngang ngược và có đôi khi kiêu ngạo



Tưởng như mình là hoàng tử



Tưởng mình là gã Adam độc nhất - con một



--



Em vẫn tha thứ ;dịu dàng tha thứ



Và đánh mất phần nào cái trí nhớ của mình



Để có thể tha thiết



Tìm bàn tay khi đi dạo



Và cứ mỉm cười khi thấy anh ngang nhiên quá trớn



Có cả khi anh hợm mình,hợm mẩy



--



Có thể



Em mù quáng khi yêu anh



Có thể,em không còn thấy ai ngoài anh



Gã cuồng si



Gã hợm hĩnh



--



Em vẫn muốn cười với anh



Tươi như chùm hoa anh mang đến



Vơí hàng chữ nhỏ xíu viết trên tấm thiệp trắng



Anh đã để ba dấu chấm ( ... )



Để em phải tự mình đoán và giải mã



Em khép nghiền đôi mắt



Để nhìn anh cho rõ



Để nếm nụ hôn ngòn ngọt nơi anh



Khi anh ngấu nghiến ,thầm thì




Và đôi ta - Bỗng chốc



Quên cả trời xanh trên mặt biển



Quên bãi cát đầy dấu chân người



Để cùng tan loãng



Loãng tan



Đến một nơi tận cùng



Ơ ! Ơ ! Ơ !






@Eve & @nguyênhạ









_________________________________





dang son 04.05.2012 14:49:05 (permalink)
0

.






LƯNG CHỪNG.




Lưng chừng ngày theo nhau xuống cuối ngày
anh đi trên con phố cũ
anh lưng chừng nhớ nhung
nhớ câu em nói ngày nào theo gió bay
nhớ môi người ngập ngừng khi nói tiếng yêu

lưng chừng xuống con dốc
mùa này mưa lất phất lành lạnh
ngày dài quên nắng
nắng bỡ ngỡ lạc mất nhau để mưa rơi

anh lừng khừng với tờ báo mới mua chưa kịp đọc
đứng chờ ngọn đèn xanh nơi góc đường
thấy nhơ nhớ để miệng thèm cốc cà phê vừa ngọt lại vừa đắng
anh chờ đoàn xe lũ lượt nối nhau
anh chờ thấy tiếng tim mình rộn rã kỳ lạ
băng qua ngã đường bên kia là cái quán quen



Quán chiều im ,vắng
gọi cốc nước đen,ngồi nhìn trời nhìn đất
hình như khi buồn bã thì cuộc đời không còn chỗ để vui
vui làm sao mà vui được
khi chiều nào cũng một mình
như bản nhạc tình dang dở
kể từ ngày em xa chân, đi mất

Cả cái thành phố này nhuộm mưa
như thân thể anh sũng ướt
anh biến thành kẻ ủy mị
và anh thấy mình đoạt giải nhất,quán quân
vì những bài thơ thuộc loại ủy mị
( chẳng có một tiếng cưòi nào trong những câu thơ
cười làm sao được khi sống mà thiếu người ?! )

Quán chiều vắng - Nhạc ngừng thở
anh cũng thử nín thở,xua đi nỗi nhung nhớ
anh thử oán ghét,thù hận em
anh thử và đã thử bằng mọi cách

Mà kỳ lạ thay...
Những nỗi nhớ quặn.Ừ quặn đau ở đáy tim lại chạy về
chập chùng,lưng chừng.......

Cứ thế;
Anh gọi thêm ly cà phê không bỏ đường
Cứ thế
Ngồi rất lâu và làm bài thơ không bỏ dấu
để thử quên em

Lưng chừng
Lưng chừng........






đăng sơn.fr

dang son 11.05.2012 05:40:58 (permalink)
0





SAY BÓNG
của mình.

_____________________
Trần.K.Sơn & đăng sơn.fr







Về đi em
Để tôi ngồi lại
Lai rai nhậu nhẹt vơí nỗi tình tôi

Về đi - Xa đi em
Về mang theo tiếng cười và cả giọng nói em
Về rồi ngồi một mình ở bóng tối nơi em
Như những ngày nào chưa biết yêu nhau
Ngày mà hồn mình phơi phơí lắm dù có hơi cô đơn một chút

Em sẽ tìm lại ngày tháng cũ như thời còn thơ ngây
Thời con gái mộng mơ khi ngồi đọc bài thơ tình thiếu nữ
Chuyện tình yêu cư như thế mà mơ mộng

Về nhé - em
Tôi quen rồi lúc một mình tịnh yên
Tôi dùng đũa gắp nụ cười của mình bỏ vào chén
Tôi thử nhai hạt gạo tưởng như là những hạt lệ nóng
Tôi uống cho cạn một nửa bóng tối đọng trên thành ly

Để rồi khật khưỡng
Ư ử hát một bài vọng cổ còn sót lại trong trí nhớ
Anh kép già hết thời ngồi vỗ tay
Ầm ì nhớ lại thời dĩ vãng
Cô đào hát đã là em


Bây giờ thì -
Chuyện phim tình đứt bóng
Màn ảnh trơ trơ cái bóng mờ nhàn nhạt
Tôi im lìm,lơ láo
Để tiếc nuối màn kịch tự biên tự diễn
Tôi nói với cái bóng của mình đang lè nhè :
" Quên đi - Hãy tự tội nghiệp lấy chính mình để quên
Tình yêu là hạt lệ vừa nóng bỏng để say "

Ơi ! Tội nghiệp em - tội tình tôi !
Tôi say khướt và ngồi bệt xuống để ôm lấy cái bóng của mình
Tôi đè lên bóng tôi bí tỉ
Tôi ôm tôi khi em quay lưng đi mất ở đầu ngõ

Ừ - Em
Ừ .Em !


Rồi ngày mai ,tôi sẽ sực tỉnh
Để biết rằng tim mình đang nhuốm bệnh từ em




__________
dang son 11.05.2012 15:09:17 (permalink)
0





NguyễnthịChữNghĩa -



______________________________





Khi người ta bỏ tôi
Chỉ có em ở lại
Với bóng tối tôi
Em và tôi
Tìm một chỗ ngồi


Em lắng nghe tôi thổn thức
Từ một nỗi lặng yên
Em dịu dàng để mãi là em
Em nghiêng bờ môi êm
Em hở vùng vai mềm
Em choàng ôm lấy tôi bằng giọt lệ đàn ông có khi biết khóc


Em đã dịu dàng lắm - để không bao giờ kết án tôi
Sự tốt bụng hiền lành của em đã bao lúc làm tôi cảm động
( Cho dù có lúc tôi tưởng mình đã quên em
Khi tôi vui vẻ vơí chúng bạn
Giữa những bàn tiệc đời
Tôi hò hát ,nhảy múa làm như mình đang sung sướng lắm
Thêm vài ly rượu,ly bia nữa
Tôi tưởng mình bỏ quên em )


Có cuộc vui nào không tàn
Có màn kịch nào kéo dài mãi
Khi những lớp xiêm y cởi bỏ
Những cái mặt nạ diễn tuồng rơi xuống
Những ánh đèn sân khấu tắt ngúm

Và mọi người đứng lên rời chỗ ngồi
Họ nói vơí nhau những điều gì đó

Làm sao tôi biết được ?


Tôi rời những chỗ mình đã đến
Đứng ở một ngã tư đường
Hình như mình thấy lạnh từ một hơi gió từ bờ sông kéo đến
Hình như có một nỗi cô đơn nào đó uà đến

Tôi giật mình vơí mình
Cái đồng hồ đeo tay đã chết từ lúc nào không rõ
Hai cọng kim đồng hồ im lìm nhìn nhau ( giống như tôi )

Tôi thấy cổ họng đắng nghét để thèm một ly nước
Vẫn còn cái quán khuya nào đó mở cửa muộn
Vẫn còn đủ cho tôi một chỗ ngồi dù đâu đó

Bóng đêm đã khuya lắm trong đầu tôi - khuya lẻ loi đến tội nghiệp
Thật sự mà tội nghiệp !

Chọn cái bàn
Ngồi xuống
Ngơ ngẩn ngó ra những cửa hàng đã tắt đèn ,đóng cửa
Khoảng tối om om cho tôi thấy những cô gái giang hồ đang lảng vảng đầu phố
Những gã đàn ông nửa say,nửa tỉnh cười hô hố đi ngang
Vài chiếc xe gắn máy khà khật góc đèn đỏ

Rồi tất cả lại trở lại yên tĩnh
Như nhịp tim tôi quờ quạng ở ly bia thứ hai vừa gọi
Nhìn bọt sủi tràn trề trên miệng ly
Tôi nói vơí mình như nói vơí hai cái đầu gối
Nhạt nhẽo đến thế thì thôi
Khi phải nói vơí chính mình

Tôi lè nhè kể lể và nhắc lại những hình ảnh cũ mèm
Nhắc về những người đã đi qua đời mình
Từ một ngày nào áo trắng
Từ một nụ hôn tưởng là ngây dại,ngây thơ lắm

Họ đến vơí tôi - tôi vơí họ
Rồi rời nhau - bỏ nhau ra đi
Có khi luyến tiếc.Có khi không .

Những cánh chim bay đi
Khuất sau rặng núi mờ sương của một thời tuổi trẻ không trở về nữa
Dòng sông từ bài hát " Khóc một dòng sông " không trôi nước trở lại
Bài hát của cô ca sĩ nhạc jazz chơi piano tên là Cry me a river cũng đã quá cũ
Tôi cũng cũ và bắt đầu đóng bụi,đóng rêu
Từ một chỗ ngồi riêng tư
Tôi ngửa cổ nhìn lên trời đầy sao đêm
Hình như đôi mắt bắt đầu cay sè từ những đêm thiếu ngủ
Tôi chẳng còn biết gọi tên ai

Gọi để làm gì ?
Để được gì ?
Làm sao để níu lại thời gian ?
Khi tất cả đều bỏ đi
(... những tình yêu theo kiểu vụn vặt một thoáng,những tình bạn không có thật trên bàn tiệc,hội trường..)

Tất cả đã bỏ rơi tôi như có lúc tôi cũng bỏ rơi họ

Những người tình
Những anh em,bạn bè,đồng nghiệp khuất sau bóng đêm của lòng con người

Chỉ còn Em
Em lì lợm - Em chịu ở lại
Em lầm lì ngồi nhìn tôi khật khưởng ở ly bia thứ hai
Hình như tôi chưa đủ say
Để biết em là ai
Khi tôi gọi tên em - vẻ trìu mến :
" Nguyễn thị Chữ Nghĩa ơi ! Anh yêu em - Đừng giống bao người khác đã bỏ rơi anh

Anh cần em
Cần như hơi thở
Anh sẽ thuỷ chung như chưa bao giờ biết chungthủy vơí bất cứ ai khác

Em là giọt nước mắt của anh
Khi anh gọi người bồi bàn mang ra cây bút và tờ giấy
Và anh khóc một mình khi viết......





đăng sơn.fr



______________________





dangsonfr.blogspot.com < ChúngMình
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.05.2012 15:16:10 bởi dang son >
dang son 13.05.2012 03:23:00 (permalink)
0


.



LẠC NHAU GIỮA THÁNG NGÀY
_____________________________
N.DuyToàn




Hình như đã lâu lắm rồi - em nhỉ
Đôi chúng mình đã lạc nhau như thế
Lạc ở một quãng đường không chừng
Lạc nhau ngay ở chỗ trái tim mình

Những hàng cây xào xạc lá lạc nhau
Những chỗ ngồi trên băng ghế lạc nhau
Hò hẹn không còn ở cuối đuôi con mắt
Và ngày mưa lười biếng kéo về mau

Hình như...đã lâu lắm như thế
Có lẽ sẽ không còn ai để gọi
Có cái tên mà cũng chẳng biết gọi ai
Rồi cứ vậy -sẽ là ngày tháng trôi....
dang son 14.05.2012 01:01:54 (permalink)
0




.




NGỦ VÙI

Chiều ngủ vùi
Trời mây về hiu hắt
Ta ngồi với ta yên lặng
Căn gác buồn tênh hênh

Chiều lỡ rơi chiều
Lặng tĩnh - Im
Có gì đâu để mà nói
Căn cửa sổ tắt đèn

Chiều tủi thân - chiều trôi




nguyễntrườngan
- france
dang son 21.05.2012 20:32:00 (permalink)
0



LẶNGthinh








Ơi ! Ơi ! Ta đang thèm giọt nắng
Trên tờ thư nằm trên bàn màu trắng
Ta thèm thấy người cười ,người nói
Thèm gần chết một cách thức bên người

Ta ngẩn ngơ,vẩn vơ đi tìm chữ
Chữ có khi nào rơi như lá rụng
Của một mùa xuân đầu tiên của ngày yêu thương


Ngày ấy nơi phố cũ
Ngày ấy có một hay những chỗ ngồi
Ngồi vơí nhau mà tưởng chừng trái đất này hạn hẹp
Khi mở lòng bàn tay cho nhau thấy
Trái tim run ở đầu ngón tay
Như đứa bé gái vừa biết e thẹn
Cầm tay nhau,nhận tờ thư tình đầu tiên
Mà chẳng biết nói năng gì vơí nhau
Chẳng biết cách mà hôn nhau
Rồi lại nữa ...
Chẳng biết cách nào để giữ nhau ở lại




Con nước ròng hay đến mùa con nước lớn
Ngọn trăng lên đầu đỉnh cây
Lặng thinh bóng ngày,bóng khuya
Con nước lớn theo mùa mưa lũ
Bão ở trong lòng nổi gió
Bão đẩy tình đi mất


Tất cả rồi qua đi
Lời từ ly
Vẫn chưa nói kịp
Rồi lặng thỉnh,lặng thinh
Để từ nay chỉ còn là chữ nghĩa vô tình trên lòng trang giấy trắng
Nỗi lặng thinh vô tình
Nỗi thinh lặng một mình


Ngày trôi nước cuốn
Ngày qua ngày
Rồi chẳng còn lại điều gì

Rồi chẳng còn ai trên dòng sống câm nín
Muà mưa về xoã tóc bên bờ sông gió lộng
Ta một mình thấy bóng mình
Nói năng vơí cái bóng của mình
Như nói vơí người
Người ơi dòng nhớ chảy xuôi về cuối thôn thời dĩ vãng
Người ơi, ! Người ơi !




nguyễnthịchữnghĩa & Trần.K.Sơn








-
dang son 30.05.2012 02:23:35 (permalink)
0


.





__Không Chừng

____________________
Trần K.Sơn




Không chừng mình đã quên nhau
Quên màu nắng nhạt,quên màu mưa qua
Tình mong manh tựa cành hoa
Nhà ai đèn thắp nhà ta tối đèn

Không chừng buồn vẫn còn nguyên
Để mai ngày xuống bên thềm lạnh tanh




.



dang son 30.05.2012 02:33:27 (permalink)
0

.






LặngThinh -


Ngày nhẹ hẫng trôi qua
Chiều về ngang cơn gió
Lặng thầm nỗi nhớ nhà
Nhà mình đã ở đâu ?

Nhà mình cuối con dốc
Lớ ngớ thấy buồn tênh
Quạnh lòng ai ngồi khóc
Quanh quẩn vẫn một mình




đăng sơn.fr



.

dang son 30.05.2012 03:02:13 (permalink)
0
.



Giờ Này - Em Làm Gì Nơi Ấy ?


Làm sao tôi biết được
Điều em nghĩ trong đầu
Những gì em đoán trước ?
Khi chúng mình rời nhau.

Tôi chỉ biết một điều
Và tôi chỉ nhìn thấy :
Hình ảnh của buổi chiều
Thấp thoáng bóng hình Em....


Ở chỗ này -
Nơi tôi ở
Ngày đi nhanh như gió
Gió đẩy tuyết về
Tôi chậm chạp ,lê thê

Ngồi một mình trong quán
Nghe lại " Đỗ Quỳnh Hương "
Ngày nào em đã hát
Giọng hát pha chất buồn

Ngày ấy ,tôi chưa hiểu
Chữ ray rức - buồn phiền
Của những kẻ lỡ ở xa nhau
Giữa góc mùa đông u sầu

Bây giờ .Trời còn giữa đông
Từng cơn lạnh về,tuyết lại rơi ( Run người )
Tôi thèm chuyện trò với người đã thương

Ngày ấy đã qua như những niềm vui
Khi tôi rời giảng đường để giữ lại
Những bài học không thể nhớ
Vì trí óc mình hạn hẹp
Chỉ vừa đủ nhét chữ "Tình Yêu ".....


Bóng hình em không mang tên Đỗ quỳnh Hương
Khi em đã là người dưng
Em làm tôi luyến tiếc
Khi đã lỡ rời người dưng

Giờ em làm gì - Nghĩ gì về nhau?
Trong nỗi yên lặng giữa tôi và.....

Giờ tôi phải làm gi ?
Giữa trời đông đổ tuyết trắng
Màu đen lẫn màu trắng
là ý nghĩ từng khi

Khi mà tôi tự hỏi :
" Giờ Em làm gì bên ấy ? "




đăng sơn.fr


( Viết tặng ĐứcHuy và những người yêu đã xa nhau
Những người yêu không mang tên Đỗ Quỳnh Hương !)
dang son 30.05.2012 22:51:43 (permalink)
0


.




NỖI IM LẶNG GIỮA EM VÀ TÔI ....




Gìữa Em nơi ấy
Và tôi nơi này...

Có điều gì không được ổn
Có điều gì chắc không vui
Có những màn mưa đầy khắp chốn
Và nỗi thinh lặng đầy trong tôi.....

Giữa chúng mình,là biển cả
Biển dậy sóng,lời chập chùng không ngớt
Loài Hải âu thức dậy,đã bay đi
Cho tôi biết chúng mình đã biệt ly...



Thì cũng vậy.Cám ơn nỗi yên lặng
Như tặng phẩm của cuộc tình chẳng ra đâu
Em cứ đi và hóa vào kiếp sóng
Tôi tiếc gì cũng chẳng hết những cơn đau...





LÀM CÁCH NÀO ?



Làm cách nào để…
Lấp đầy một khoảng trống ư ?

Một khoảng vắng của buổi sáng
…Không có cho mình một giọt nắng
giữa đám mây đục của mùa thu

Làm cách nào ……?
Để nói với sự im lặng
Khi trời chiều đang rơi xuống
Trong góc nhà vắng
Không một ai đến thăm
để cùng ngồi xuống nói thầm
Không một ai gõ cửa
vậy mà vẫn trông ngóng !

Làm thế nào
để nói vói mình ở buổi tối ?
Khi màn hình đã tắt ngúm
ném lại nỗi im lặng
Xoay qua ,xoay lại chỉ thấy mình
với những nỗi buồn biết chạy loanh quanh

Nỗi buồn vu vơ tội nghiệp
Hình như có tiếng nói riêng
Ở giữa một bản nhạc cũ mèm
Bản nhạc có những chỗ nghỉ - trắng -
Bản nhạc lòng của mình vẫn vang vang

Bản nhạc vẫn có câu hát ..
Làm thế nào để quên ?
Làm thế nào để khỏi giữ nỗi yên lặng
Để lấp đầy những khoảng lặng thinh đáng ghét
Làm thế nào ? Làm sao đây ?
Ai biết câu trả lời :
Để làm thế nào tôi không còn là tôi ….. ?




đăng sơn.fr



Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 14 của 27 trang, bài viết từ 196 đến 210 trên tổng số 400 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Commercial Version 3.9