NỖI IM LẶNG GIỮA EM VÀ TÔI .
.
Nỗi Im Lặng giữa Chúng Mình
_________________________
Từ một ngày ấy
Cũ như một dòng sông
Ngập đầy nỗi yêu thuơng
Em đã đến
Em tặng tôi viên kẹo bọc giấy rất đẹp
Tôi bóc vỏ viên kẹo,ngắm nhìn đôi mắt em đẹp
Bầu trời xanh cũng đẹp
Như những giấc mơ hồng
Viên kẹo ngọt mà tôi biết sẽ đắng ngắt
Từ những buổi mưa - em đi mất
Bàn chân em có đôi cánh
Bàn tay em có mảnh gai hoa hồng
Thứ trái cấm để tôi tưởng mình là một Adam
Adam thời đại mới vừa thành hình của những bức thư kiểu a còng
Eva mở trang thư ghi cho mình câu nhật ký
Viên kẹo ngọt
Nụ cười giả vờ ngọt
Tôi tưởng em ngọt
Như tiếng tỏ tình thời đầu tiên
Ngây ngấy từ mùi hương tóc em
Trong buổi tối ngồi sát nhau trong vườn
Và em chỉ như sương,như khói
Em tan loãng để thành ánh nắng cuối cùng trên mặt biển
Tôi vỗ về tôi,tự ủi an mình bằng tiếng sóng biển
Và bài hát " Bay đi cánh chim biển " của Đức Huy trở lại
Cánh hải âu và tiếng sóng vỗ
Tôi lạnh run từ một nỗi buồn hình như chỉ là cảm giác
Quán chiều ,mưa chiều lạnh
Ẩm mùi rêu mốc
Trên một trang sách kể chuyện tình yêu và tất cả những điều mâu thuẫn
( Tình yêu là sự kết hợp hoàn hảo nhất của nhũng ảo giác không thể nào hợp lý )
Viên kẹo ngọt của em ( hình như được nhập cảng vơí dòng chữ " made in china )
Chất ngọt ấy trở thành vị đắng
Điếu thuốc sau cùng tôi hút cũng trở thành đắng
Tôi biết mình chỉ còn lại chút nhỏ nhoi của trí nhớ
Để tìm một chỗ vắng vẻ nhất,và ngồi xuống
Tìm chỗ mịn màng trên bãi cát
Dùng ngón tay,nghuệch ngoạc viết tên em
Vẽ thử để khỏi mất trí nhớ về khuôn mặt em
Gió biển bay bụi vào lòng mắt
Mùi biển mặn chát
Hình như có giọt lệ nào trào ra cửa mắt
Hình như tôi cũng muốn mình trở thành đàn bà để có thể khóc dễ dàng
Hình như tình yêu biến người ta trở nên ủy mị
Từ một bài hát buồn tênh
Từ nỗi thinh lặng nơi em........
đăng sơn.fr
.
Mới Nhất Từ Chỗ Lặng Yên
_________________________________
Hãy tặng cho nhau một khoảng nhớ
Từ bóng tối còn sót lại đầu ngõ
Con đường về buồn tênh - buồn tênh
Để tôi có thể nói vơí em
Một trong những điều rất thèm nói
Mà thôi,em
Sương giọt nhỏ qua thềm
Ánh trăng ngà và bài hát mà chúng mình hằng yêu thích :
" Hương ngọc lan "lúc nào cũng quyến rũ
Như lúc cặp tình nhân ghé môi,hôn nhau
Như một bài thơ kiểu tự do,khó đọc nhất
Thơ ,hình như,đọc thơ thì đừng dùng lý trí
Cả khi yêu nhau cũng đừng dùng lý trí
Hãy mù quáng
Hãy nhắm mắt
Hãy nhận thức thực trạng
Cả hơn 7 tỷ người trên quả đất
Dường như chỉ sót lại vài kẻ sống sót
Sau ngày tận thế
Nếu em và tôi
Có sự may mắn rủi ro cuối cùng ấy
Có lẽ,tôi sẽ lồm cồm bò dậy,tìm em
Lay vai em
Bằng ánh mắt mềm
Để nhũn người như chiếc giẻ rách ướt mem
Để thử yêu em thêm một lần nữa
Mà thôi - em - em
Con đường về nhà em
Hiện ra ở đầu ngõ
Hạt mưa đêm vừa rơi xuống
Tôi ghé sát em,nhìn cho rõ giọt nướt mắt
Để giữ lại,nhét vào túi giữ làm kỷ niệm
Ừ - thôi em
Chưa đến ngày tận thế
Mà đã nỡ lìa nhau
Ừ thôi,ừ thế thôi
Khi em quay đi,giả vờ cười
Tươi như thế mà héo úa lòng tôi
Tôi cũng vội quay đi
Thử làm một bài thơ ủy mị nhất để từ biệt
Và từ một chốn nào
Có khi nhớ lại
Đã một lần có nhau.....
đăng sơn.fr
______________
.
KHI NGƯỜI TA ( biết ) YÊU NHAU _____________________________________
Khi người ta biết yêu nhau
Không chỉ biết để mà biết
Biết tình là sương là khói
Biết ngày đang nắng chợt buồn mau
Biết bàn tay chỉ để mà nhớ
Biết con tim có nhịp đập sợ đau
Khi người ta yêu nhau
Người ta trở thành trẻ nít
Vụng dại như thưở nào
Ngồi ghế nhà trường mà mơ mộng
Bài thơ tình non dại tập tành
Những tiếng gọi em,gọi anh
Là câu thơ viết giữa khuya gió lạnh...
Khi người ta yêu nhau
Cũng có nghĩa là làm mất cả chính mình....... @nguyênhạ & đăng sơn.fr
.
_ T.Y
Quay đi - Trốn chạy đi,em !
Đừng đọc những gì tôi viết
( Buồn bã lắm ở góc ngày dù rất dịu - rất êm )
... Có gì đâu mà đọc
Chữ nghĩa chỉ là chữ nghĩa
Có khi chỉ là một cơn mưa rào
Đã không mãi ở lại vơí nhau
Ngày trôi đi mau
Những bàn chân,bàn tay rời nhau
Những hàng cây rủ lá,rơi rụng
Những chiều lấm tấm mưa
Quay đi em - dấu trong lòng một chút đỉnh điều nuối tiếc
Từ một giọt cà phê đã nguội ngắt
Ở dươí đáy ly
Đừng đọc nữa - em
Những điều tôi viết nơi góc quán vắng
Chỉ là một phần ngàn của từng điều vô nghĩa
( T.Y cũng là một cấu trúc của những định lý không thể nào giải thích
Người ta đến vơí nhau
Từ một góc kín của sự cô đơn đầy nhá nhem bóng tối
Bàn tay nằm yên trong bàn tay tìm hơi ấm
Ánh mắt nghiêng,nghiêng tìm lời nói yêu trong mắt
Một khoảng trời xanh và mây trắng
Người ta tưởng nhầm tình yêu là điều bất diệt - Để làm đời vui hơn )
Và đến chừng lúc xa nhau - rời nhau
Gót chân dẫm gai hồng
Trái tim nhỏ vài giọt lệ
Trang nhật ký có thêm vào dòng chữ
Kể lại chuyện vui buồn,hẹn hò,nhớ nhung,giận lẫy
Thật ra...
Những điều viết trên trang nhật ký
Chỉ là những điều rất thừa thãi
Như tờ nhật báo bị ném vào xọt rác ngày hôm sau
Quay lưng,đi em.Rời gót mà đi
Dù còn níu lại một lời thầm tiếc
Rồi sẽ quen đi vơí bao điều mất mát
Đời sống này là như thế
Có đó rồi mất đó
Chỉ có những cơn mưa là chung thủy trở lại
Khi tôi đi một mình nơi thành phố
Ngửa mặt nhìn trời xám đục
Tìm cho mình một chỗ ngồi rất tịnh yên
Mở trang giấy của một tờ tạp chí
Cố đọc ba cái điều lẩm cẩm ,vớ vẩn không cần thiết
Chữ tìm tôi,chữ ẩm mùi mưa trở về
Tôi tìm cây bút còn lại chút mực
Hý hoáy viết tắt chữ T.Y
Rồi buồn bã để nén tiếng thở dài
Bỗng chợt thấy mình thù ghét tình yêu quá chừng như chưa bao giờ ghét như thế
--
Chiều mang màu tối xậm rơi xuống đất
Cơn mưa trở về
Rưng rưng....
đăng sơn.fr
..
Ở LẠI .
Rồi ta biến mất
Ở giữa đời nhau
Rất buồn
Cũng rất vui ( cho dù là giả vờ vui )
Em sẽ cười khi thoáng nhìn em qua khung cửa kính
Tôi cũng tập tành lại tiếng cười
Như đứa trẻ chập chững tập đi,tập chạy
Tôi vừa cười ,vừa chạy
Giống như khi người ta bị mưa ướt
Chạy kiếm tìm chỗ trú ẩn
Tôi đứng nhìn trời,ngó đất
Nhớ lại một mùi hương tóc quen lắm
Ở ngày nào ,xa xưa
Tôi rời hàng hiên
Mang theo chút hình ảnh em
Một ánh nhìn,một màu áo
Xanh xanh như niềm khát vọng
Xanh xanh ở những ngày nắng đẹp
Tình như thế
Êm như thế
Tôi rời chỗ đã có em ngày ấy
Biết rất rõ là thời gian không bao giờ trở lại
Như dấu chân của đôi giầy mũi nhọn của em
Như bờ sáp môi ngầy ngật của một nụ hôn
Những cặp tình nhân có những nụ hôn không giống nhau
Tình yêu tôi trao em cũng không giống như họ
Tình yêu của tôi là bản chính - không sao lại
Có chữ ký viết tay của em
Bây giờ thì............
Chữ ký và mẫu giấy còn ở lại
Chữ của em đã có một chỗ yên tịnh trong ký ức tôi
Những ngày,những đêm đi ngang
Tôi bần thần mỗi sáng bắt gặp mình còn sống sót
Lục ngăn tủ của trái tim
Tìm thấy dòng chữ em ngày đó
Hình dung lại ngón tay búp măng yêu dấu
Những ngón tay biết phương thức nói chuyện
Nói rủ rỉ trên sóng mũi tôi,mỗi lần em ngầy ngật
Những ngày như thế đã đi ngang
Em đi mất
Mang theo trái tim tôi
Tất cả trở thành một nỗi lặng thầm
Tôi lặng thinh như thế - mà thôi.... đăng sơn.fr
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2012 18:36:46 bởi diên vỹ >
...
KHÓISƯƠNG
Nói gì vơí nhau ( ? )
Chẳng nợ gì nhau
Xa lạ như thế
Như mây ngang đầu
Chẳng là nỗi đau
Tình là mây,khói
Bỗng chốc tan mau
Dưới bóng chân cầu...
@nguyênhạ
.
Muộn
em đến muộn
buổi chiều đang ngái ngủ trong anh
mưa thả hạt tình
xanh xao bên khung cửa
như kể chuyện chúng mình
Em đến muộn như vườn nở hoa muộn
Tia nắng chiều tắt ngúm
Trời thả giọt mưa rơi
Bên đời anh trống rỗng
Chiều có mùi đất bên sông
Bóng ai ngả trên đường
Tiếng hát ru ngày cũ
Nửa vời tiếng yêu thương
Em đến muộn
Chuyến xe lửa xa khuất
Con ga lạnh gió cuốn
Anh đưa bàn tay cho em nắm
( Bàn tay em nhỏ xíu
như chỉ đủ gói một giấc mơ
Dẫu chỉ là vu vơ...)
Muộn màng đời như thế
Nụ hôn rơi vội vàng
Như chiếc lá bên đường
Đủ chỗ ghé lời thương
Anh nhặt từng sợi tóc bạc
Tóc đời không còn thơm hương ngọc lan ngày nào rất cũ
Anh có lúc,ngỡ ngàng vì một chữ " muộn "
Muộn ở bàn ghế trong quán
Chiều có lúc buồn tênh
Mỗi khi anh thấy anh một mình
Những cây cầu bắt ngang thành phố một mình
Những bước chân nặng nề,một mình
Những thứ một mình không tên,không tuổi
Như lần đầu xa lạ,ta chưa nhìn thấy nhau
Và hẳn nhiên chỉ là hai kẻ dưng - dưng
Em muộn màng ở một lời thư đơn giản đó
Em nghĩ và viết điều em muốn nói
Anh nhận từ em lá thư xanh trễ tràng
Khi đứng và ngơ ngẩn tránh mưa ngoài khu phố
Lá thư xanh ,hình như không có chữ " muộn "
Anh chờ em
Chiều thì chờ rơi chiều
Cửa môi,cửa mắt chờ nhau
Muộn vẫn còn hơn không
Con đường dài con đường
Những nụ mưa chiều vương trên tóc
phố Paris thắp đèn ngủ muộn
Anh nắm bàn tay em,nho nhỏ,xíu xiu
Giữ thinh lặng ngắm nụ cười em trên dòng sông lạnh ,muộn
Như thế.Tình yêu đến muộn lắm
Ở trong lòng nhau,tình yêu chong đèn thao thức
Tình yêu nhìn ra ô cửa sổ
Và có thể nói vơí nhau :
( đến muộn như thế,cũng còn hơn.... )
đăng sơn.fr
Rồi muà thu về
Bước chân lê thê
Ngỡ ngàng tiếng gọi
Thầm thầm tiếc nuối
Rồi trời giăng sương
Khi chân rời bước
Lòng vẫn còn thương
Còn đó chút nhớ nhung CÒN LẠI CHÚT NHỚ NHAU _____________________
nguyễnthịLoanPhiên
.
QUÊN.
1.
Anh gặp em
Biết anh để quên
Quên anh ở trong em
Quên như chưa bao giờ nỡ quên
Anh rời em
Mới biết mình làm mất trí nhớ
Để không nói điều đã muốn nói
Rồi bực tức vì nỡ quên
2.
Bây giờ xa nhau
Đã bao nhiêu cơn gió thoảng
Cuốn đi tình nhau
giữa ngày tháng qua mau
Anh giận mình bạc bẽo
Với trí óc của mình
Đường đời bao nhiêu nẽo
Thế mà anh đã bị em quên !
đăng sơn.fr
- ( viếtchonhữngngườihaybịmấttrínhớ ) )
VIẾT CHO NHỮNG BÀI THƠ
KHÔNG CÓ TỰA..
Ngày tháng có tên tuổi
Dù tháng ngày vội vã
Thành phố có cái tên
Dù xa lạ hay quen
Còn em ?
Và những bài thơ nhỏ
Chứa đựng khối muộn phiền
Chẳng bao giờ có cái tựa
Như sợ thấy mình đau
Hình như…
Nỗi buồn xẫm màu nào đó
Cũng được đặt tên ( cho dễ gọi )
Nỗi buồn theo chân tôi vào quán nước
Để nói chuyện với nỗi buồn
Tôi chọn một góc vắng
Ngồi nghe bản nhạc lòng
Tiếng hát ấy dưng dưng
Như bài thơ lặng lẽ không có tựa
Như tiếng cười để dấu dòng lệ ứa
Tôi hằng ghét những gì không rõ ràng
Mà tự dưng thấy mình buồn
Từ những bài thơ rất buồn
Và nhất là những bài thơ không có tựa.
Nếu như thế,
Quên lãng sẽ theo mang tên quên lãng mà thôi… đăng sơn.fr
.
MôĩNgày _
mỗi ngày như thế
có thể giống như nhau
giật mình thức dậy
thấy mình còn sống sót
nghe nỗi lặng thinh - lặng thầm
mỗi ngày cũng theo nhau
từ góc nắng ngang đồi
từ mùi thơm của gió
mà thấy đời xa nhau
mỗi đêm tô đậm đêm
quyển sách nằm trơ trọi
in đậm một nỗi niềm
nghe thinh lặng từ em
@nguyênhạ
.
Ở LẠI BÊN NHAU
Ở lại đây vơí tôi
Trải lên nắng nụ cười
Thảm cỏ xanh màu gió
Để dành lại nỗi vui
Ở lại đây vơí nhau
Con buồn nằm cọ quậy
Ngày vui nào qua mau
Sẽ tiếc một đời sau.
nguyễntrườngan
.
.
Facebook
_______________________
đăng sơn.fr
Không hề có 500 hay 1000 người bạn ở Facebook
Không hề có 1000 mối tình trên thế giới ảo
Chỉ có một cuộc tình không trọn vẹn
Để nhớ nhung
Để biến mình thành dòng sông
Sông trôi ra biển
Sóng dồn cơn sóng
Những nỗi buồn chẳng khi nào giống nhau
Buồn mặn như nước biển
Buồn mặn và cô đơn như đôi mắt ghé đọc bài thơ ở đêm bên này về sáng
Không phải là chữ trên trang Facebook
( Chỉ là bài thơ cuối trong đêm về sáng )
Ngày mai thức dậy
Rã rời,rã rời.Người ơi.
________________
tặng người đọc tên là Facebook
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2012 23:22:13 bởi diên vỹ >
..
Tự Khúc gần cuối tháng 11
Phố núi vẫn là con phố núi
Những buổi sáng sương mù
Những chiếc lá mùa thu
Những cánh đồng đông lạnh
Những ngập ngừng khi thức dậy
Phố núi có nỗi im lặng
Phố chập chùng mưa,nắng
Phố vắng như nỗi lặng thinh giữa em và tôi
Im lặng giữa tiếng cười
Im lặng vì chỉ còn mình tôi
đăng sơn.fr
..
KHÉP CỬA Đường về nhà còn xa lắm
Dốc non,đồi núi có mờ sương
Cũng không bằng nỗi thầm lặng
Cứ thế mà mải miết một dòng sông
Đường về xa lắm, ở trái tim em
Con ngõ nào đã chật lại thêm chật
Con tim đã có hai ngàn lần cửa khép
Tôi đứng ngó ,quay đi đành lặng im đăng sơn.fr
______________________
Xin cám ơn DiênVỹ đã đưa bài thơ tên Facebook vào thư viện. _
.
TỪ KHÚC.
________________________________
Khi mùa thu bắt đầu với màu trắng mù sương
Là khi tôi nói tiếng xa rời em
Những ngày cũ những yêu thương
Cũng sẽ tan loãng
Trong ly cà phê buổi sáng em đang uống
Tan như viên đường
Và nỗi yên lặng bình thường của nó
Khi buổi sáng mới tinh của em được bắt đầu
Khi mà cả em cũng không thể hiểu từ đâu
Tình yêu của tôi trao em không còn nữa
Khi tôi đã thật sự biết mỏi mệt
Với sự trống vắng trong tâm hồn em
Khi tôi thấy không còn gì để có thể níu kéo
Níu kéo gì từ những nụ hôn lỡ cỡ ?
Níu được gì từ một nụ cười không thật sự là nụ cười ?
Đã đến lúc lìa nhau
Dù lòng còn xót lại nỗi chua xót
Đã đến lúc tình yêu thức dậy mặc quần áo
Tình yêu cúi xuống khoác vào vai cái túi xách
Tình yêu lỡ đánh rơi hai giòng lệ
Tình yêu làm nhoà màu mực trên trang nhật ký ngày đó
Ra đi - Trầm mình ở lưng chừng con dốc
Phố núi vỡ oà nỗi buồn câm nín
Những vần thơ chẳng bao giờ toàn vẹn
Như chuyện tình của chúng ta
Ra đi -
Và biết mình sẽ phải quên.
đăng sơn.fr
Ở EM VÀ TÔI.
Ở hay đi,chỉ lòng em biết đấy
Có điều gì không vui mình em thấy
Có chút gì không phải ,nào tôi hay
Thôi cứ để lặng thinh ngày lại ngày
Ở trong tôi,đôi khi vẫn cơn nhớ
Nhớ nụ cười,ánh mắt ngày vui ấy
Ở trong em,tất cả thành dĩ vãng
Rồi cũng xong,mọi thứ sẽ lãng quên... đăng sơn.fr
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: