MƯA CHIỀU THÁNG BẢY
Thế là mây, mỗi lúc lại dâng đầy
Em có nhớ những chiều mưa tháng bảy
Quán chơ vơ - và lòng mình run rẩy
Tay cầm tay - chờ ấm lại bàn tay
Có còn đâu, thuở tóc ấy mây bay
Em lồng lộng - áo dài bên phố nhỏ
Đứng cạnh bên nhau - như một lời đã ngỏ
Mình trao nhau, ngòn ngọt - lúc trao nhau
Rồi cuộc đời, dan díu những niềm đau
Và năm tháng, vẫn dài mưa tháng bảy
Như buổi chiều nay, vẫn còn em đứng vậy
Ta cùng ta - chen bước... cuộc quay về
Sao vẫn còn đây, những buổi hẹn thề
Ôi, dâu bể. Muôn đời dâu bể ấy...
Nhớ hay quên - vẫn mưa dầm tháng bảy
Vẫn là em, và cũng vẫn là anh...
HÀ HUY DZIỆU
(Hoài niệm dấu thời gian)
SAN HÔ VÀ BIỂN ĐỘNG
Biển vẫn xanh - và lòng thì muối mặn
Gió lênh đênh, và gió nhẹ tênh - vì
Đời xuôi ngườc, biết dài hay rất ngắn
Mà giờ đi - sao lại khóc giờ đi
Là san hô, nào ngại chút tình si
Cay đắng lắm, cũng chỉ là hóa đá
Còn gì đâu - chuyện vay và chuyện trả
Một mình anh, ngày tháng, sóng dồn xa
Anh ao ước, chiều nay, chiều biển động
Nhìn mênh mông, cập bến, bóng con thuyền
Dẫu có đi rong ruổi cả trăm miền
Chắc em hiểu : biển khơi nào có rộng...
HÀ HUY DZIỆU
(Hoài niệm dấu thời gian)
LĂN ĐI MỘT CHUYẾN XE ĐỜI
Lăn đi một chuyến xe đời
Vẳng nghe trầm vọng câu cười hồn nhiên
Bềnh bồng - như chuyện thần tiên
Trăm viên ngọc ước - vẫn miền xa xăm
Bềnh bồng - như chuyện ngàn năm
Con đom đóm cũ, trăng rằm vẫn bay
Vẫn là tay - nắm bàn tay
Vẫ là cây - đã, tháng ngày nắng mưa
Em đi, gió đổi sang mùa
Em về, gió biết thẹn thùa, dưới trăng
Môi thì nhạt, trán thì nhăn
Vẫn - hiu hiu tiếng thì thầm, lứa đôi
Lăn đi một chuyến xe đời
Vẳng nghe trầm vọng câu cười hồn nhiên
HÀ HUY DZIỆU
(Hoài niệm dấu thời gian)
HOÀI NIỆM DẤU THỜI GIAN
Tóc đã bạc, và sóng đời chất ngất
Chút tình xanh - xuôi ngược dấu thời gian
Lòng quặn thắt, mới hay chiều bóng khuất
Lửa bâng khuâng còn đọng vết tro tàn
Xuân đến muộn, nghĩa là xuân đã mỏi
Mắt dõi nhìn là mắt vẫn chờ trông
Sao vội thế - bao điều chưa kịp nói
Sóng trầm tư quạnh quẽ bến đò đông...
HÀ HUY DZIỆU
(Hoài niệm dấu thời gian)