KHÔNG ĐỀ
Phong vân xuống thấp ngự dương trần
Gió rít từng hồi lạnh chiếu chăn
Gia cảnh bần hàn mình vợ chịu
Tửu lầu phóng khoáng cỗ chồng ăn
Lão thành mà cứ chìu tân nữ
Thiếu thời chắc hẵn phong lưu chăng
Lót dạ cháo ngô ngày một bửa
Thở than chồng nhậu ngày bao lần
HRPT
(Phải Phong Trần ca ca đấy không?)
Haiiizaaaa! Phong Trần tui không biết có đặc điểm chi giống ca ca của nhân huynh (tỷ muội) không? Nếu không có, ta cũng nhân cơ hội này mà...làm quen vậy! Nào! Ta thù tạc nhé....
TÌNH NHIỀU TIỀN ÍT Rách mướp cho nên phủ bụi trần
Nghèo xơ rận rệp ủ trong chăn
Con gào xuống lỗ tầm thơ phú
Vợ réo ra đàng kiếm cái ăn
Xó chật hồn nhiên câu cú thả
Vườn hoang mặc kệ nhện tơ chăng
Xu teng dính túi còn không có
Được cái tình thâm mấy vạn lần
Nhậu
Đường xa mỏi gối bước phong trần
Lối mở đưa vào không dắt chăn
Nhẹ chén nâng câu ươm món nhậu
Lưng bình thả cú đượm phần ăn
Tình tiền bay bổng còn thơ nhé!
Rượu bạn ngâm nga được ý chăng?
Mưa gió bao ngày quên cả hẹn
“Phong Trần Luật Ký" hẹn đôi lần
Hữu Hạnh
Hé hé thân chào thi hữu HH ghé chơi, ta vui chút nhá...
VUI NÊN BỖ BÃ
Kiếp trước là tiên đoạ xuống trần
Phiêu dao một cõi nghiệp trâu chăn
Lưng trèo sáo vọng mồm đương thổi
Bụng trét bùn dầy mõm đã ăn
Hán rộng phun liều ngoa biết chẳng
Nho chùm quẳng bậy xấu hay chăng
Đồng xanh thích chí nghêu ngao hát
Tánh ý tròn vuông héo biết lần
Gặp Tiên
May mắn gặp tiên nắm phất trần
Phong lưu thánh thoát quấn trùm chăn
Tiên nâu kiều nữ quầy quần tiếp
Tửu quán chân dài đưa đẩy ăn
Phép tắc tài cao ai sánh nhỉ
Văn chương rộng túi tự khen chăng
Đôi câu vò vẽ vui người tục
Chẳng nệ trời cao cũng một lần
Hữu Hạnh
THI SĨ MƠ TIÊN
Nằm mơ Tiên hạ xuống dương trần
Mắt liễu mày thanh dịu gối chăn
Tiên kính chung tình người uống cạn
Chàng yêu chén ngọc nàng mời ăn
Chuốt say thi sĩ hoạ thơ chứ ?
Kính tửu danh nhân huơ bút chăng?
Vài ý thoả lòng yêu mến khách
Đôi vần ái mộ xin một lần
HRPT
21.62011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2011 15:53:39 bởi HRPT >