Mẹ và Xuân
Thoanguyen.law 22.06.2011 11:31:11 (permalink)
0


                                                                                                         Phú bình, 2006


Con xa mẹ mười lăm năm rùi mẹ nhỉ?
Mười lăm mùa xuân đâu có ít ỏi gì
Con nhớ mẹ nhớ bóng hình của mẹ
Nhớ mẹ gầy gò, tiều tụy, đau thương.


Con đau đớn trước bước đường con bước
Mẹ già thêm trên mỗi bước con qua
Con hối hả trước thời gian nghiệt ngã
Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua


Mẹ già rồi mãi chẳng được như xưa
Mùa xuân khác, mùa xuân lại khác
Xuân mãi tươi, mãi đẹp trước thời gian
Nhưng... mùa xuân cũng giống mẹ thôi mẹ a!
Mùa xuân có:
Năm ấm, năm lạnh, năm nóng bỏng, gay gắt
Như đời mẹ:
Lúc thanh bình, vất vả, khổ đau
Con thấy tim mình như nhói, như đau
Và rướm máu mỗi khi trông hình mẹ
Mẹ đã hóa thành mùa xuân đẹp đẽ
Dâng cho con vẻ đẹp cả đời mình
Đếm làm sao cho xiết chữ tình
Mẹ gửi trọn nơi mùa xuân nho nhỏ
Mẹ là xuân, nhưng xuân không là mẹ
Xuân trường tồn, bất diệt trước thời gian
Mẹ thì sao? Những giọt lệ chứa chan
Con đã khóc khi nghĩ về “ngày ấy”


Mẹ có biết:
Con không bao giờ muốn thấy
Một ngày kia mẹ không dậy trước mùa xuân
Bởi vì con, con yêu mẹ vô ngần
Con sẽ chết nếu như mình mất mẹ
Mất mẹ rồi con sống, sống với ai
Dẫu biết rằng tuổi xuân vẫn mãi dài
Còn tuổi mẹ thì ngày thêm ngắn lại
Con vẫn muốn thời gian quay trở lai
Đem đến bên con cả mẹ cả mùa xuân


Con yêu xuân tươi thắm vô ngần
Như yêu mẹ ngàn lần không đếm nổi
Con muốn mẹ là mùa xuân tươi mới
Còn mùa xuân là mẹ dấu yêu
Nhưng mẹ ơi! Gió cứ thổi cánh diều
Như thời gian cứ đi xa mãi
Thời gian hỡi hãy cho tôi hỏi lại
Mẹ và xuân sao mãi mãi là......................hai!







<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.06.2011 11:44:26 bởi Thoanguyen.law >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9