CHỢT NHIÊN NHỚ NắNG SAIGON
dang son 25.06.2011 12:26:25 (permalink)










CHỢT NHIÊN NHỚ NắNG SAIGON.






Xa thành phố cũ đã lâu,sống ở thành phố khác với bao thay đổi khác thường…..
Buổi chiều ,lái xe trên một đoạn cầu mua bay,chiếc đĩa hát trong xe nhả lời nhạc của một tình khúc xưa…..’’ Nắng Sài gòn,em đi mà chợt mát
Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông…’’
Tự dưng lòng chùng xuống như dây đàn guitar đã bắt bụi từ lâu trong một góc nhà. Đi dưới mưa mà nghe lời hát của nắng thấy kỳ kỳ,là lạ.
Lạ ở điều tháng hè ở đây- Bordeaux - thiếu cơn nắng rực rỡ đã bao ngày. Kỳ ở khúc « Em ở đâu,hỡi mùa thu tóc ngắn ? ‘’.Tưởng chữ EM nhỏ bé đó đã trốn,chui vào kỷ niệm ?
Ôi ! Cái ông nhà thơ của Áo Lụa Hà Đông và những nốt nhạc làm tôi nhớ,chữ nhớ làm như luôn luôn gắn liền với chữ buồn : Buồn Nhớ.

…….Buồn vì sợi nắng còn nguyên
Vẫn mưa,vẫn nắng mà em đâu rồi ?


Tôi lại lẩm cẩm nữa rồi.Cái chuyện ở một thành phố này ( Saigon ) mà nhắc về một thành phố khác Hà Nội,Hà Đông…) là chuyện kỷ niệm riêng tư của mấy ông thi,nhạc sĩ tài hoa.Còn tôi ? Hoa thì có mà tài thì không !

Nhắc chuyện hoa lá lại còn lờ mờ,lẩn thẩn ác ! Cả đời tôi chỉ biết vỏn vẹn có vài loại hoa : hoa hồng,hoa pensée,hoa cúc…..
…Aó nàng vàng,anh về yêu hoa cúc….

Vậy mà ngày đó,lửng chửng tập yêu ,tập nhung nhớ,tôi bày đặt học cách galant kiểu tây phương ra chợ mua hoa tặng nàng.
Nàng tròn đôi mắt :
- Hoa hồng vàng ? Vậy là muốn chia tay hoặc chỉ coi nhau như là bạn ?
- …. ?? !!

Một ngày khác, để chuộc tội,tôi tặng người bó hoa kiểu khác.
Nàng nhận hoa,ngó tôi ,lại cặp mắt tròn xoe như hạt nhãn :

- Hoa cúc hở ? Ở đây,ngưòi ta hay mang hoa cúc vào nghĩa trang !

Trời ơi ! Rắc rối quá ! Hoa với chả hoa.Cái ông thi sĩ phải gió ấy đã hại tôi rồi.

Thôi đành ! Người hiểu sao thì hiểu,tôi rõ lòng mình và biết mình dốt đặc về ý nghĩa của các loài hoa cũng như của màu sắc.Hiểu ràng mình nên ngừng cái trò bẻ lá tặng hoa ,nếu không tình sẽ bỏ mạng tình.
Lỡ thương quá,nhớ quá thì cứ việc rủ người đ lang thang dưới một vòm cây rậm bóng mát ( sợ nắng cháy da em ),nếu có thêm một cơn mưa phùn nho nhỏ nữa thì càng tốt.Nghe mãi và thuộc lòng bài ‘’ Em Hiền Như Ma Sœur ‘’
……Đưa em về dưới mưa
Nói năng chi cũng thừa
lại tò mò,muốn thử xem cái cảm giác ấy ra sao ? ( Lại lãng mạn ! )

Lúc người ta yêu nhau,hình như ai cũng sợ cái bóng thời gian. Đi chung một con đưòng dưới hoa nắng hoặc ươn ướt bụi mưa,chẳng ai muốn nhìn cái đồng hồ,lòng chỉ muốn con đường dài hơn trước mặt hoặc lạc hẳn đường về để :
….. Vì đường xa ướt mưa
Em muốn anh đưa em về.
Sao em không ở lại đây đêm nay ?

Sao em không ở lại ?
Hỏi như thế là thấy vô duyên rồi.Chẳng lẽ em đến thăm mà không đưa em về,em gọi taxi ,em giận cho thì chán lắm

Chuyện mưa,chuyện nắng ở thành phố này là hiện tại.
Còn mưa hay nắng ngày xưa trên thành phố cũ vẫn nguyên vẹn, âm ỉ trở đi,trở về trong ký ức.

Ôi ! Những điều ta đã cũ và bị mất đi giữa góc phố và những hàng lá me bên đường nơi ấy vẫn làm ta ngầy ngật.



Chiều nay,xe lăn bánh trên những vũng nước mưa đầm đìa.Sau cây quạt nước,lòng mình cũng âm ẩm và chợt nhiên,thèm một cánh nắng Sài gòn,ngày xưa……








THÁNG TÁM.NGÀY THỨ HAI MƯơI VÀ MƯA RƠI.....



Tiệc xong thì đã quá nửa đêm,gọi là tiệc thì cũng không đúng lắm ở căn phòng khách nhỏ.Rèm cửa đỏ,những ngọn đèn vàng rực rỡ tỏa ánh sáng lên những vách tường và trên chiếc bàn hình chữ nhật của bát đĩa, ly tách..

Cái đĩa nhạc hờa tấu guitar đã ngừng tự lúc nào chẳng ai để ý.Rồi vài ánh đèn tắt phụt để ngọn nến duy nhất đi ra từ nhà bếp.

...Happy birthday to you ...
Tôi cảm động,hát theo nho nhỏ.Tiếng vỗ tay cười nói lan rộng đến những món quà nhỏ được gói bằng giấy đủ màu sắc..

... Chúc mừng sinh nhật !

À há ! Thêm một tuổi nữa ở nửa đêm mùa hạ,trời bên ngoài đổ gió đang kéo cơn mưa nhẹ nhàng rơi.
Lòng tôi ấm áp,rộn lên vài điều gì đó khó nói,thật ra,chẳng bao giờ tôi để ý và tổ chức ngày sinh nhật của mình.
Để ý làm gì ? Những mùa mưa nắng của tháng ngày tuần tự đi qua...Những ngày của đêm...

Tôi thổi tắt ngọn nến và ngửi được mùi khói.Sợi khói bay lên cao nhắc tôi nhớ đến đêm nào đã ngồi cùng người trong quán khuya,ngọn nến màu hồng giữa hai người lung linh theo điệu nhạc chậm,thong thả như giọng nói người .

- Chúc mừng ngày của anh.Biết là ngày gì không ?

Biết.Một ngày được mở mắt chào đời.Ngày hẹn hò với dãy thời gian phía truớc.
Và cứ thế,hẹn hò trên những con đường ngập nắng nơi thành phố nhỏ.
Và cứ vậy.Hẹn hò với những chỗ ngồi với nhau trong quán nước, nghe nhạc và ngắm biển lung linh ngập sao đêm trong mắt người...
Và ...như thế,những tháng tám,ngày hai mươi về sau không còn thấy nhau nữa.



Đêm ở bên ngoài,đêm đẩy cửa vào nhà lúc 2 giò sáng,đám người ít ỏi rủ nhau từ giã.Tôi dọn dẹp,sửa soạn giường chiếu,liếc mắt vào cái phone di động.Máy báo có một message.Bật máy,chỉ có tiếng động của đường phố,xe cộ từ xa xăm.Không một lời nhắn,không một số gọi hiện ra trên màn ảnh ! Nhưng tôi biết người gọi là ai !

Mỗi năm,cũng như thế.Âm thầm,lặng im như bóng tối bên cửa...

Tôi chậm rãi để chiếc đĩa hát vào máy nghe bản nhạc Pháp.Lời buồn bã :

.....Si tu n'existait pas
Je ne serais qu'un point de plus
Si tu n'existait pas
Je saurais inventer l'Amour

...Dis moi,comment j'existerai.Je serais.....

...Nếu em không hiện hữu
Thì anh chỉ là một cái chấm
Nếu em không hiện thật
Thì anh sẽ bịa đặt ra tình yêu
Nói nghe đi,anh sống để làm gì ....








đăng sơn.fr
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9