MUỘN _______________________________
Sau giấc ngủ muộn là cánh cửa bếp.Yên tĩnh !
Bữa ăn không ra bữa ăn,tạm gọi là lót bụng .
Bữa ăn tối được biến thành đêm ngồi đọc truyện.Tập truyện ngắn được viết bởi một nhà văn
có tầm cỡ,có đoạn truyện kể về một chuyện tình cũ.
… Hai người tình cũ gặp lại nhau,kỷ niệm nằm yên trong trí nhớ chạy ngược về.Nàng cho chàng mẫu giấy ghi số điện thoại.
Chia tay nhau sau buổi tiệc,chàng lái xe về giữa đêm.Ngừng xe ở một góc đưòng biển,chàng vo tròn mẫu giấy,vứt xuống biển lộng gió và lao xe đi…..
Vậy sao ?! - Thế ư cho một cuộc tình đã nguội lửa – Tình nguội hay lòng người đã lạnh tanh ?
Nds .
…….
/ Party / Mai Thảo
MỘT NGÀY ĐẦY ẤP. _________________________________
Mưa Buổi Sáng.
Trời cuối đông sẽ mở cửa đón ánh sáng.Trời còn lạnh với những thoáng gió.Gió kéo để mưa rơi….
Thêm một ngày mưa sớm ! Có gì lạ ? - Lạnh hơn một chút trên đường đi làm,những ánh đèn xe,những cây quạt nước nối nhau….
Sau bản nhạc nhẹ,radio chuyển sang phần tin tức,vẫn chừng đó những bản tin không mấy sáng sủa để bắt đầu cho một buổi sáng dưới mưa.
** Nắng Buổi Chiều.
Cánh cổng vườn lại rộng mở đón chân mình về.
Trời quang đãng đẩy góc nắng chéo trên bãi cỏ.Những cụm hoa vàng Narciste đã nở rộ và rực rỡ vào những ngày lạnh của tháng ba.Hoa,cỏ,hồ nước ngập nắng,cành hồng đã bắt đầu khoe lá, đâm chồi…
Nghe tiếng hót của loài chim cánh đen,mõ vàng xậm líu lo,chúng xà xuống sân vườn tìm thức ăn khi cất tiếng gọi nhau. Ồn ào,náo nhiệt như những kẻ nhiều chuyện thích đấu hót….
Vẫn có một chỗ ngồi yên tĩnh đấy chứ.Ngồi bệt xuống thềm cửa,tự thưởng cho mình một góc nắng ấm,ly vang nhỏ màu ngọc bích, ánh chiều vàng hắt lên cánh cổng trắng.
Ngồi yên tĩnh đọc vài dòng chữ trên tờ tạp chí.Báo kể về cảnh đời xuống dốc trụy
lạc ,hoang đàng của một cô gái thời thuợng sau khi đã mơ tưởng và xuất hiện trên một chương trình của TV Reality,loại chương trình chuyên trình chiếu các cảnh tượng rác ruởi của thời đại mới,của thế giới ảo (Nguời ta không cần có tài,miễn cứ chường mặt lên Tv là sẽ đuọc được nổi tiếng và được đổi đời…)
Đọc làm gì ? Mình đang sống, đang thật với buổi chiều đẹp như thế này……
*** Yên Ở Buổi Đêm.
Đã lâu lắm rồi ! Không biết trên Tv có cái gì ?
Chộp đại vài nút bấm,chọn đại cái đài của Vietnam – TV4 - Lại thấy nhớ Nhà.Nhà nơi chốn cũ,nhà có đám lục bình của dòng Cửu Long,của những cánh thuyền lờ lững,bền bồng trôi qua nhũng bụi cây,khóm trúc…..Con đường làng,cái cầu ao và những ngôi nhà sát mặt nước, áo Bà Ba và nụ cười hiền hậu làm mình rưng rưng.
Lâu lắm rồi. Đã đi xa.Biết chừng nào mình mới trở về nơi chốn cũ ?.....
THỈNH THOẢNG - CHỢT NHIÊN NHỚ _______________________________
‘’ Ở nơi đây – Mùa đông tuyết rơi.
Anh nhớ em thật nhiều…………. ‘’
Ừ,mà thật.
Anh nhớ em từng ngày
Từ buổi sáng,trời giăng mây
Giữa buổi chiều báo hiệu trời đang xấu
Rồi trắng xoá từng dãy tuyết dầy
Giờ em đang làm gì ?
Bên ấy ,chắc trời đẹp ?
Lung linh dưới hàng mi….
Chiều nay – mùa đông tuyết rơi
Đưa buồn về hiu hắt
Biết mình thiếu nụ cười
Rủ rượi chìm cúi mặt
Có nhiều điều để mình nhớ
Trong nỗi nhớ có tên em
nhớ giọng cười nho nhỏ
trong ánh mắt rất buồn
Chiều lạnh lắm ! Tuyết rơi !
Anh tưởng tượng đang thấy em
ngồi với anh trong góc quán
nghe lại bản nhạc quen…..
…’’ ở nơi đây,mùa đông mưa rơi
từng cơn gió về làm run người
tuyết trắng bay đầy trời ngủ mơ về miền nắng ấm…….”” *
Người nhạc sĩ của những bài “ Bay đi cánh chim biển,Khóc một giòng sông…” với ca từ giản dị,lối hoà âm của bài Đỗ quỳnh Hương và tiếng bass chõi nhịp đã nhắc lại trong tôi những kỷ niệm xáo trộn của một thời áo trắng.
-
…. Giờ em làm gì bên ấy ?!
Câu hỏi để mà hỏi.Hỏi người yêu cũ đang làm gì để làm gì ?
Cuộc đời và thời gian cứ mãi cuốn nhau trôi.Ngày mưa rồi ngày náng thay phiên…Những sợi tóc đen cũng thay phiên nhau đổi màu…
Thành phố cũ có bóng mát của tàng cây,những công viên ngày cũ,những góc phố,những quán nước,những cuối đường ngày ngày đưa đón nhau cũng đã đổi thay với thời đại tiến hóa,nhạt nhoà .
Chỉ còn lại dăm ba điều cũ mèm trong ký ức là còn ở lại.
Làm sao tìm lại được một thời áo trắng dưới hàng phượng vĩ ?
Làm cách nào ngửi lại được mùi hương đêm nồng nàn ở rừng tóc trên vai người ?
Làm sao để khơi lại đuợc mùi giấy của tập vở trinh nguyên thời đi học ?
Con đường cũ dưới hàng cây dẫn đến trường luật, vòng tròn của công trường con Rùa và quán kem ngon nơi góc đường đã quá xa….
Tất cả đều xa,tận cùng ngây ngây trong vùng tối của trí não.
Đỗ quỳnh Hương ! Bài hát cũ ! Đêm nay,ngồi nghe lại.Cơn bão tuyết ngoài trời đang đổ ập xuống thành phố .
Mùa đông ở đây còn dài với những bóng tối giăng khu phố.Phố của xứ Người.
Phố cũ của mình – Đôi lứa ngày ấy cũng đã xa và xưa cũ !
….. Giờ em làm gì nơi ấy
Giờ tôi làm gì nơi này ?
Chẳng có một câu trả lời .
Biết vậy mà vẫn hỏi !
đăng sơn.fr
(
Viết cho mình và cho những người đã lìa nhau ). * Đỗ quỳnh hương – by Đức Huy - C 1983/1990