MẮT ĐÊM - Thơ: Lê Phú Hải/Diễn đọc: Liên Hương
Ban đêm Tôi đi ngang qua nhiều ô cửa kính Những ô cửa màu xanh, ô cửa màu vàng Sao ô cửa như mắt đêm ngỡ ngàng Làm tan chảy trong tôi dòng sông đời hiu quạnh Trời cao nguyên đêm về rất lạnh Những ô cửa thẹn thùng như giọt lệ của người yêu Bí ẩn bên trong chất chứa biết bao điều Tôi chỉ là khách lạ trên hè đường đơn lẻ Qua ô cửa tôi nhìn người mẹ trẻ Ủ vào ngực mình đứa bé ngủ bình yên Ô cửa kề bên có cô gái dịu hiền Trang sách mở trên bàn, mái tóc dài ngang lưng áo đỏ Trong ô cửa có chàng trai âu yếm vợ Em gái treo mùng bên ô cửa hồng tươi Ô cửa trắng, điện đêm vàng võ như người Chàng nghệ sĩ tóc dài, cây ghi ta thùng cũ kỹ Ô cửa tối om chắc của cô ca sĩ Đêm đi hát phòng trà chưa kịp mở đèn lên Dãy ô cửa lập lòe cư xá sinh viên Như đom đóm quây quần mùa thi tất tả Ô cửa xôn xao, tiếng nhạc vang rộn rã Ô cửa lặng thầm, ông giáo già đôi mục kỉnh buồn tênh Ô cửa bỏ quên, thằng bé ngước ra nhìn Ô cửa bình yên, mẹ già đan áo ấm Những ô cửa riêng tư, đường phố dài quạnh vắng Đời sống vốn gập ghềnh, hạnh phúc chỉ riêng ai Những ô cửa ban đêm và tôi đứng lạnh bên ngoài Lại thêm lạnh vì hôm nay vừa tiễn người ra bến… Những ô cửa vẫn thản nhiên khi đến Khi tôi về ô cửa đã cài then Nếu ngực mỗi người là một ô cửa xin hãy thắp đèn lên Cho tôi được ngắm nhìn bên trong chút ấm êm ngọn lửa. (
https://sites.google.com/site/lephuhai1957/family-map/mat-dem-1/dhoc-bai-tho)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2011 12:35:39 bởi diên vỹ >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: