Mùa hè tuổi thơ tôi
Mùa hè tuổi thơ tôi
Mùa hè tuổi thơ tôi
Hồi đó,chúng tôi còn là những cậu học sinh học lớp 4,lớp 5.Đất nước vẫn còn bị chia cắt.Thỉnh thoảng,giặc Mỹ bị thua to ở miền Nam lại điên cuồng đem máy bay ra bắn phá miền Bắc.Những đợt chiến đấu anh dũng của quân dân miền Bắc hạ rơi rất nhiều máy bay Mỹ,có cả máy bay B,52,máy bay cánh cụp cánh xòe F111.Có những ngày,chúng tôi phải liên tiếp chạy ra hầm trú ẩn.Sau đó,chúng tôi lại tụ tập lại chửi bọn Mỹ:
Máy bay phản lực
Nó trực quả bom
Bộ đội chạy lon ton
Dân làng chạy xuống hố
Mẹ bố thằng Nic-Xơn.
Người lớn thấy chúng tôi chửi như vậy,họ cười vui lắm.
Tuy khổ về bom đạn vậy,nhưng chúng tôi vẫn có những ngày thật vui.Mỗi dịp nghỉ hè là những dịp thú vị nhất với bọn trẻ chúng tôi.Chúng tôi không còn căng thẳng về việc học,vui vì đã được lên lớp ,được thành tích cao,được giấy khen...Đầu óc chúng tôi được thư giãn,tỉnh táo hẳn ra.Mặc dù,những ngày đi học cũng có những niềm vui riêng khi đến trường.
Lúc này,chúng tôi thấy mình khỏe,chóng lớn hẳn lên.Mùa hè có những ngày nóng cháy bỏng,chúng tôi cởi trần,mặc mỗi cái quần đùi bằng vải ta,rủ nhau xuống bãi cỏ ven đê đá bóng rồi bơi lội...Có những trưa hè tháng 6 nắng gắt,bọn tôi rủ nhau ra đồng bắt cua,tát cá.Mỗi đứa một cái giỏ đeo bên sườn.Cua bò lổm ngổm cả trên bờ,trên những mô đất,dưới ruộng đã được cày ngửa sâm sấp nước.Thỉnh thoảng,có những gốc rạ nhô lên cả mầm gianh xanh và mập lè tè.Mùa này là mùa chúng tôi ăn chán cả cua,cá.Chúng tôi chỉ bắt những con cua to,nhiều thịt.Gặp cua bé,cua mẹ đang ôm bụng trứng hoặc cả một bụng cua con lúc nhúc rúc trong yếm của mẹ là chúng tôi không bắt.Thấy đứa nào bắt,tôi thường phản đối bắt nó thả ra.Bởi vậy,cua không bao giờ hết,luôn còn giống sinh sôi cho vụ sau.Chẳng ai bảo ai,chúng tôi tự ý thức một cách tự nhiên.Ngay cả việc tát cá,trạch,có đứa tham lam bắt cả những con mới lớn,chúng tôi liền bảo:
-Thôi,mày đừng bắt những con ấy,thả cho nó lớn.Bắt hết cả con giống thì chúng còn đâu nữa.
Có đứa cũng cùn,lý sự:
-Ôi dào!Kệ cha nó.Bắt hết lại có,lo gì...Gà,ngan nhà tao đang đói đây.
Chẳng hề có luật,thôi thì mặc chúng bay,đứa nào bắt bao nhiêu thì bắt,không tranh cướp nhau là được.Có những vũng bùn,chúng tôi sấn được cả những con trạch,con lươn to tướng,béo vàng,về rán,kho gừng thơm phải biết.
Còn chuyện bắt ốc,mò hến,mò trai cũng thật hấp dẫn.Những buổi chiều đi chăn trâu,chúng tôi thường lội xuống ruộng,xuống bờ ao cá,xuống mương cạn bắt một lúc là được mớ ốc đá,ốc bươu,hến,lùng trục,trai béo ngậy.Có những con trai to bằng bàn tay tròn trùng trục,có con vỏ xanh lấp lánh như bảy sắc cầu vồng.
Chúng tôi rủ nhau xuống sông Đáy.Chúng tôi thường tụ tập ở quãng sông thoai thoải,có bãi cỏ rộng tha hồ thả trâu,thả bò,nô đùa.Quãng sông đó ở ngay gần xóm trại của làng bên.Trẻ con chăn trâu cả mấy thôn kéo đến đặc cả khúc sông.Bờ bên kia,trẻ con làng đó cũng tụ tập rất đông ở khúc sông phía trên.Bên nào cũng đông vui.Những chú trâu sung sướng đẫm mình dưới dòng nước mát.Có con lặn cả đầu xuống,chìm sừng rồi lại ngoi lên vảy vảy,phì phì khoan khoái.Còn những chú bò sợ nước không dám tắm như trâu.Chúng bị những cậu chủ dắt ra té ướt rồi cọ sạch.Chỉ một loáng,các chú đã bóng bẩy,bộ lông vàng mượt.Có đứa bắt trâu bơi ngược ra giữa dòng.Nó bám đuôi bơi theo rồi nó ngồi lên lưng cho trâu vào bờ.Có đứa chưa biết bơi,chưa dám ra xa,chỉ mon men ở gần bờ,tập lặn,tập hụp...rồi chúng cũng thạo dần.Có hôm,có đứa bị chuột rút,nó kêu cứu,cả bọn xô tới kéo nó vào.
Đôi khi,bên cạnh vui lại có cả buồn.Bọn trẻ làng bên cậy gần nhà hơn hay trêu,chửi chúng tôi và ném cả trâu của chúng tôi làm cho chúng sợ bơi tán loạn.Có con trâu lạc sang bờ bên đó,liền bị chúng bắt gữi.Có những thằng lớn khỏe,táo tợn bơi sang cả bên này bắt cóc cả bò,trâu quây sang.Chúng bắt cả những đứa gân cổ chửi nhau với chúng.Cả bọn chúng tôi sợ khiếp vía,bảo nhau thúc trâu chạy sâu vào trong địa phận của làng.Đứa bị bắt mất trâu khóc lóc kêu la mà không dám chạy ra xin vì sợ bị đánh,bị bắt nốt.Chúng tôi bảo nhau đi tìm người lớn cứu.May quá,có một bác nông dân to đô đang bóc lá mía ở đám mía gần đó.Bác tức giận cầm cả đòn tròn dài và đen bóng chạy ra sông,bơi nhanh như con thoi.Chỉ một loáng,bác đã tóm cổ được thằng gây gổ.Bác dìm nó xuống nước sùng sục.Mấy thằng chưa bị bắt,bỏ trâu chạy tán loạn.Thằng kia miệng xin tha,người tái nhợt.Bác ngừng tay lại,nó thở hổn hển,ướt như chuột lột,không còn hồn vía đâu cả.Nếu bác mạnh tay thêm tý nữa,nó chết mất.Bác dọa nó tý thôi cho chúng chừa thói gây gổ.Và sau lần ấy,chúng chừa thật.
Có lẽ,đó là trận xung đột quyết liệt nhất cho những trò xấu của trẻ hai làng.Thật may là có người tốt can thiệp không thì có khi to chuyện.Sau đó,bọn trẻ hai làng tránh xa nhau hơn,không trêu ghẹo nhau nữa.Có lần,trâu bò của bọn trẻ làng bên lồng sang ăn cỏ bãi bên này,vài thằng tốt bụng dắt trả ra giữa sông cho nó bơi về chứ không hề trả đũa.Dần dà,chúng tôi không sợ nữa mà gần gũi nhau hơn.Hồi đó,chúng tôi được học câu chuyện “Hai làng Tà Pình và Động Hía”,chúng tôi càng thấy hai làng không nên hận thù,gây mất đoàn kết nữa.Có buổi chiều,sau trận máy bay Mỹ ném bom Hà Nội ác liệt bị bộ đội phòng không và cao xạ bắn cháy mấy chiếc.Bọn trẻ chúng tôi nấp ở trong bãi mía chạy ra bờ sông quan sát,sướng reo lên:
-Cháy rồi!Cháy rồi!Hoan Hô !các chú bộ đội giỏi quá!..
Và thật tình cờ,phía bên kia sông,bọn trẻ cũng hô mừng chiến thắng y như chúng tôi.Rồi cả hai bên ,thật ngẫu nhiên,cùng lại hát vè vang vọng cả một khúc sông:
Máy bay phản lực
Nó trực quả bom
Bộ đội chạy lon ton
Dân làng chạy xuống hố
Mẹ bố thằng Nic-Xơn.
Nguồn:
http://www.hatgiongtamhon.info/diendan/showthread.php?9023-Mua-he-tuoi-tho-toi&p=11448#post11448#ixzz1Qg0ukXfH
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: