Trương Lam Sơn
-
Số bài
:
3
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.08.2005
|
Hoài Niệm
-
07.09.2005 04:11:15
HOÀI NIỆM Tác giả: Biên Khu Buổi ấy gặp em Một chiều thu mưa gió Lá vàng rơi đầy ngõ Hoa mướp nhẹ lay lay. Bên này hiên tôi đứng say say Nghe thấm thía tiếng mưa buồn hiu hắt Đời tôi buồn lắm Quê hương tan nát cả rồi Kiếp sống chơi vơi Nhuốm màu lữ thứ. Tôi nhớ bao người thân cũ Giờ đây lận đận chân trời Tôi nhớ thôn làng tre rủ Giờ đây xơ xác tả tơi. Đến đây lòng nặng u sầu Em ơi tất cả vẩn màu thê lương Cô đơn anh đã quen thường Và anh thích sống đau thương một mình! Em nhìn anh làm chi Lưu luyến mà làm gì! Để rồi chuốc lấy sầu bi Để rồi mang hận chia ly suốt đời! Biết em đau khổ tơi bời Anh buồn, buồn buồn lắm nhưng trời đành quên! Chiều chiều ra đứng bên hiên Nghe mùa thu chảy tình bên mái hường Mai đây anh sẽ lên đường Chắc rằng không khỏi tơ vương một người Nhưng dù sao cũng quên rồi Em ơi lá rụng phương trời gió lên! Thế là anh ra đi Vào một mùa phượng đỏ Buồn thấm thía chia ly Anh trở về xóm nhỏ. Yêu nhau mà làm chi Chưa yêu mà thế đó! Em ơi anh muốn tỏ Phải đâu anh hững hờ! Mùa thu lá rụng đầy đường Lòng tôi man mác như hương giữa trời Tiếng thu là tiếng lá rơi Tình thu là tiếng chơi vơi của lòng! Mỗi lần thu đến lá thu trong Tôi thấy buồn thương ngập cả lòng Tôi thấy bâng khuâng man mác lạ Hình như tôi muốn giữ hoài mong! Tôi muốn em tôi ở cuối trời Nhặt giùm dăm cánh lá thu rơi Ép trong trang sách vương sầu hận Của một mùa nào mưa lá rơi! Rồi mỗi khi buồn lúc gió thu Em nhìn đăm đắm phía xa mù Bên giàn hoa mướp em mường tượng Có một người thơ đang cảm thu! Chao ôi! Sao thế hả lòng tôi Giờ đã là một kẻ xa xôi Còn vương vấn mãi cho thêm bận Còn nhớ làm chi chuyện đã rồi! Xa nhau không hẹn một lời Biết em giờ vẫn như hồi ngày xưa Biết tôi ngồi nhớ chiều mưa Em tôi hẳn mỉm cười mơ huy hoàng! Nhưng em ơi nắng thu vàng Anh ngồi biên nốt một trang thơ buồn Rằng anh hoài niệm luôn luôn Nhưng đâu mong chắp lại nguồn yêu đương! Ngày ấy em tôi khổ rất nhiều Bây giờ tôi cũng thấy cô liêu Đành quên bóng dáng yêu kiều Tôi mong nắng hạ về thiêu cháy lòng! Em nhé, thôi đành lỡ dở thôi Gặp gỡ làm sao được nữa rồi Tha thiết quên đi từ độ ấy Đậm đà nhớ lại thuở xa xôi. Mênh mông hận cũ xuôi chiều gió Man mác sầu nay hút nẻo vời Nhắc lại làm gì em tôi nhỉ! Bên thềm Tiếng lá Nhẹ nhàng rơi!./. 1959
|
|