Cha tôi
Cha tôi trái tim nóng bỏng miền Trung
Mảnh đất ngàn đời sỏi đá gối đầu cùng gió Lào nuôi cây lúa
Biển mặn mơn man bờ cát màu vôi
Xoa nứt da cháy sém nụ cười
Cha tôi sinh ra bên dòng sông Lam
Con nước chảy điềm tĩnh như lòng người xứ Nghệ
Ẩn chứa bao truyền thuyết
Bà đã kể cho cha
Tôi nghe cha kể lại
Cha tôi thả tuổi thơ mình trôi dọc bến sông
Qua những bãi dâu nương ngô ngút mắt
Khi câu đò đưa gọi nắng chiều vội tắt
Chiếc thuyền con lênh đênh chở nặng ánh đèn
Lời nói cha tôi thẳng ngay như tước cật
Giữa cuộc sống với trăm ngàn được mất
Với dại khôn bắc giáo thành tầng
Cha tôi trái tim nhân hậu như dải đất miền Trung
Như phù sa sông Lam ngày đêm bồi đắp
Màu mỡ cha vun mát hồn tôi.
Trần Vũ Long