Bim Bim
-
Số bài
:
125
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 03.04.2008
- Nơi: Hà Nội
|
Tờ lịc cuối ngày - Thơ Trần Vũ Long
-
05.07.2011 20:10:23
Tờ lịch cuối ngày Một ngày trôi qua thêm tờ lịch xếp vào kỉ niệm Tĩnh tẫm chờ ngày mới Thổn thức côn trùng xé màn đêm Mơ tương lai trong giấc ngủ chập chờn. Xa kia là bình minh trinh nguyên đang vẫy gọi Hay hoàng hôn nhập nhoạng thét gào? Em ơi ta bước vào thiên niên kỷ mới Năm hai nghìn đang lăn bánh trước cửa ngõ cuộc đời Kìa lửa bốc cao những cánh rừng quằn quại Kí ức nguyên sinh thảm thiết tìm về Nước từ thượng nguồn cuồn cuộn đổ xuôi Con dế con giun chắn lũ oằn mình Ngửa mặt hỏi trời, trời cứ xanh hỏi núi Núi âm thầm hỏi sông, sông chạy dài tìm ra hỏi biển Biển gầm gào táp vào mặt ta từng cơn sóng dữ Biển cười xòa trắng xóa một vùng quê Lại lắng nghe từ bên kia đại dương Những thanh âm của trò chơi súng đạn Bao thành phố ngủ vùi trong gạch đá Bài ca văn minh cất tiếng ru hời Con đường in dấu tuổi thơ ta Đang bị nuốt dần bởi những tòa cao ốc Những chiến công và bao điều trân trọng Sẽ nằm im trong trang sách ngả màu Có thể con sông cũng thay dạng đổi dòng Khi tình người bị nhuốm màu thương mại hóa Tình yêu đôi ta trở thành xa lạ Ôi thời gian, thời gian đang tàn dần trên những tờ lịch cuối ngày Chẳng còn nữa đâu em những ngày say sưa thả diều, chơi trò đuổi bắt Ghế giảng đường cũng phải rời xa Những tờ lịch cứ rơi và ngày lại trôi qua Tóc mẹ cha thêm nhiều sợi bạc Sửa soạn đi em, thời gian vẫy gọi Ta sẽ nghiêng mình chào thiên niên kỷ mới Bằng sức sống, hành trang tuổi đôi mươi Năm hai nghìn đang lăn bánh trước cửa ngõ cuộc đời Thế kỷ mới thế kỷ của chúng ta Sẽ thay da với nhiều điều mới lạ Khi chiếc đồng hồ đeo tay làm thay phần vi tính Lập trình chỉ một phím ấn đơn sơ Có những điều chẳng phải là mơ Khi chú cừu Đôli được nhân lên hàng đàn Con gà biết đẻ trứng ngày hai, ba quả Ôi thế kỷ văn minh thế kỷ của chúng ta Quê hương mình rồi cũng đổi thay Những gì của hôm nay sẽ thành kỷ niệm Nhưng anh vẫn không quên về con diều giấy Dẫu chỉ là mơ trong giấc ngủ muộn cuối ngày Trần Vũ Long
Có người yêu thì đau khổ. Có người yêu thì hạnh phúc. Nhưng đau khổ hay hạnh phúc thì con người vẫn muốn được yêu.
|
|