Trần Vũ Long
Tiếng vĩ cầm ở Mỹ Lai
Tặng một cựu binh Mỹ
Ông lại đến Mỹ Lai như một cuộc trở về
thay bằng khẩu súng
giờ đây…
cây vĩ cầm run run trên tay
Chỗ ông đứng năm xưa là máu đổ
hòa tiếng khóc than
rên xiết
thét gào
lảnh lót tiếng vĩ cầm vút cao…
Hôm nay
cỏ như muốn xanh hơn
đất dung dị đón chào
lòng người rộng mở
Tôi biết ông không phải kẻ sát nhân trong đội quân hung bạo ngày đó
những giọt nước mắt ông nói lên điều ấy
ánh mắt nụ cười của những người được ông cứu thoát nói lên tất cả
và sự có mặt của ông trên mảnh đất này…
Khói hương trầm mặc
tiếng đàn lúc khô
lúc đục
lắng tình người
tâm linh giao thoa hiện thực
như tiếng nấc của những cung bậc
như lời xám hối
lời tiễn biệt muộn mằn
là nỗi đau của cái thiện
cảnh tỉnh loài người
Thế giới đắm chìm trong quyền hành và bạo lực
trầy xước bởi những thứ đội lốt văn minh
đạn và bom
nước mắt và máu
hạnh phúc và nỗi đau
thiện và ác
cường bạo và yếu hèn
vinh quang và tủi nhục
tất cả đều được đem ra cân đong, đo đếm
Cái giá cuộc đời luôn đặt ngang cổ mỗi người
giống như một lưỡi hái
hay vòng nguyệt quế
Tiếng đàn rung lên hòa trong tiếng khóc
của ông
của tôi
và bao người đang có mặt
tiếng khóc lẫn tiếng đàn
Tiếng vĩ cầm lại run run trên mảnh đất Mỹ Lai…
Trần Vũ Long