Tự khúc - Thơ Trần Vũ Long
Trần Vũ Long
Tự khúc
Thiên hạ đi đâu mà hối hả
Nét mặt rúm ró dáng chiều
Em đi đâu sao vội vã
Trút lặng thinh sau bậu cửa nhà
Bầu trời kia cũng chẳng bình yên
Gió đổi mùa kéo xô chiều nắng
Giọt thời gian đong tràn khóe mắt
Khúc nhạc vui xen lẫn ngày buồn
Bất chợt chiếc lá khô
Ta mong trở về với miền ký ức
Để tìm lại những gì đã mất
Thấy mình nhỏ bé giữa nhân gian
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: