Khóc mẹ - Thơ Trần Vũ Long

Tác giả Bài
Bim Bim
  • Số bài : 125
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.04.2008
  • Nơi: Hà Nội
Khóc mẹ - Thơ Trần Vũ Long - 05.07.2011 21:01:32
Khóc mẹ
 
 
Gương mặt mẹ
tràn đầy hạnh phúc
là khi con khóc tiếng chào đời
 
Hơn hai mươi năm sau
lặng lẽ đêm
mẹ đi
bằng hơi thở khẽ
nghẹn lòng con gọi mẹ trên tay
 
Mẹ của con
từ nay là tấm hình im lặng
chỗ mẹ nằm nhòa nhạt khói hương
cái đinh màn đâm lòng con đau nhói
bao kỷ vật như còn đang nóng ấm bàn tay
của một đời mẹ đã sống vì con
 
giờ con bỗng thành trống trải
bốn bề hương khói chơi vơi
 
Con bây giờ thành kẻ mồ côi
chưa một lần nghĩ có ngày thiếu mẹ
quả trứng bát cơm, khói hương lặng lẽ
nước mắt dụa dàn nghẹn đắng miếng con ăn
chiếc ghế tựa mẹ hay ngồi vẫn còn ở đó
nhìn con như muốn hỏi
riết chặt lòng con mỗi lúc ngồi
 
Con lặng thầm ngồi khóc gọi … Mẹ ơi!
 
 
                                                              19/11 Nhâm Ngọ

Trần Vũ Long
Có người yêu thì đau khổ. Có người yêu thì hạnh phúc. Nhưng đau khổ hay hạnh phúc thì con người vẫn muốn được yêu.