Thơ vui về mình
Có người bảo sức dài vai rộng
Không làm gì lại đi làm thơ
Câu đùa yêu, ngẫm mãi thấy đúng
Hoá ra ta giống một kẻ khờ
Thế giới đổi thay hoa mày chóng mặt
Cổ phiếu, đô la lên xuống mệt phờ
Chúng bạn đua nhau mua nhà tậu đất
Không làm gì lại đi làm thơ
Bao nội hàm ngoại hàm tư tưởng thành lãng xẹt
Bởi tư duy cũng phải thay đổi từng giờ
Mọi cảm hứng song hành cùng lợi nhuận
Không làm gì lại đi làm thơ
Bao đêm trắng đè nặng trang giấy trắng
Thi sĩ mấy đời cứ lờ mờ nhân ảnh
Xây xẩm mặt mày, câu chữ mong manh
Ta chẳng làm gì lại làm thơ!
Trần Vũ Long