Viết tặng mùa cổ điển*
Tặng nhà thơ Nguyễn Chí Hoan
Có một mùa cổ điển ta chưa qua
ẩn sau gương mặt buồn thiếu phụ
sau những phím đàn lãng quên từ mùa đông trước
chỉ còn chút gió lãng mạn tình cờ
Có một mùa cổ điển ta chưa biết
bị niêm phong trong vườn địa đàng bặt tiếng chim
còn đâu đó giọng trầm da diết
ngân nga khúc thánh ca buồn
Có một lâu đài nhân danh thuần khiết
khoác lên mình chiếc áo mùa cổ điển
cất những điều bí mật không ai biết
đẩy ta về góc vườn đơn lạnh
Trên con đường đầy mảnh ly vỡ
của tiệc rượu đêm trước
ta bước giữa mùa cổ điển
như bùa chú, lá vàng rơi
* Gửi một mùa cổ điển, tập thơ của Nguyễn Chí Hoan
Trần Vũ Long