Thơ thẩn - Thẩn thơ
Khúc đàn lòng Đời hiện hữu ảo là mơ Thế nhưng thật ảo ơ thờ quanh ta Tâm trí là của riêng mình Khẩn cầu là thỏa tâm vinh vui buồn Đêm thanh gỏ phím đàn lòng Gửi lên khúc tấu hòa đồng chung nhau. Nhà tranh gác xếp đêm quê Đàn lòng ai dạo đê mê kiếp người Trong lòng thanh thản vô vùng Hình như đâu đó chạm cùng hư vô Đêm lặng vang khúc đàn lòng Ru vào giấc ngũ ấm phòng suốt đêm.
Bến thuyền trăng, thơ Trăng, thơ như bến với thuyền Hẹn ngày lại đến thêm huyền ảo mơ Đêm trăng từ lúc ban đầu Giống như lá lúa đến hầu tròn trăng Thơ từ xa tít bé thơ Dăm vài ba chử thêm mơ cho toàn Tặng người cả ánh trăng tròn Kèm câu thơ thẩn lon con bóng hình Bến nào là bến trăng thâu Tấu thơ làm bến đợi âu trăng tròn Trăng thuyền chở nặng mộng mơ Thuyền thơ đầy ắp ước mơ ân tình Thơ, trăng thay đổi bến thuyền Người thời có dịp nối duyên hợp lòng.
Trích đoạn: thanhsingle
Khúc đàn lòng
Đời hiện hữu ảo là mơ
Thế nhưng thật ảo ơ thờ quanh ta
Tâm trí là của riêng mình
Khẩn cầu là thỏa tâm vinh vui buồn
Đêm thanh gỏ phím đàn lòng
Gửi lên khúc tấu hòa đồng chung nhau.
Nhà tranh gác xếp đêm quê
Đàn lòng ai dạo đê mê kiếp người
Trong lòng thanh thản vô vùng
Hình như đâu đó chạm cùng hư vô
Đêm lặng vang khúc đàn lòng
Ru vào giấc ngũ ấm phòng suốt đêm.
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/98763/ABDEF7C67B4C4913BA0ED4E634CFE22D.jpg[/image]
Trời khuya canh vắng đêm thâu
Đàn ai cất tiếng u sầu nỉ non.
Trăng khuyết cuối trời mõi mòn,
Ngậm ngùi nhớ thuở mình còn mười lăm.
Cung tơ khoan nhặt thăng trầm ,
Pha vào đêm tối nghe thăm thẳm buồn.
Nhẹ nhàng một chiếc lá buông
Trở về đất mẹ cội nguồn ngày xưa.
Mình đã qua bao nắng mưa,
Sao mãi ngơ ngác vẩn chưa hiểu đời.
Hôm nay thân thiết nói cười,
Ngày mai ngoảnh mặt như người lạ xa.
Đàn trỗi từng phím thiết tha,
Phải chăng điệu nhớ đang hòa niềm thương.
Nghe lòng mình chợt vấn vương,
Quỳnh hoa theo gió đưa hương dịu dàng.
Từng giọt đàn như tơ vàng,
Quyện hồn một thoáng mơ màng chốn nao.
Nơi có khung cảnh thanh tao.
Xa xăm ở chốn trên cao thiên đường.
Ơn người trong một đêm trường ,
Phổ cầm người tấu , mộng thường tôi mơ.
Song Nhi
P/s:Thanks Thanh single đã ghé́ qua những topic của Sn.Chúc luôn sáng tác điều tay.Good day.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2011 00:51:46 bởi songnhi >
Nước mắt – Màu nổi nhớ Đỏ trắng xanh lục lam hồng vàng tím Rất nhiều màu hiện hữu ở quanh ta Trong thiên nhiên bầu trời và trái đất Thêm lung linh được hình tượng bởi màu. ,,, Khi yêu nhau bắt đầu có nổi nhớ Chỉ biết bằng cảm giác bởi trái tim Màu nổi nhớ khó mà hình dung được Nên buộc lòng buông tiếng phải chịu thôi. ,,, Màu nỗi nhớ khi cả hai ưng thuận Quên xung quanh chỉ biết có chúng mình Màu nước mắt còn in hằn trên má Chấm khăn lau cho vơi hết nhớ thương.
Trích đoạn: luongluonghoa
SAY
Rượu đế vui chơi với ốc nhồi
Say cho tơi tả nợ chưa thôi
Đời ta vá víu manh quần bụi
Kiếp bạn đụp chùm tấm áo tơi
Cày cuốc bao năm hao tốn sức
Dô hò mấy chén phí hoài hơi
Nào, say ! Vì bởi người ta tỉnh.
Chưa tỉnh, còn đâu rượu hết rồi ! Ngũ Đã say vì rượu ngũ đi thôi Ngũ cho lại sức kẻo thôi rồi Ma men làm bạn dần tiêu phí Còn gì thân thể chỉ để trôi. Ngày tháng đôi vai mỏi bởi cày Được bù đắp lại mớ rượu cay Sức đâu chịu đựng mà để tỉnh Còn rượu nhịn thèm mới biết hay. thanhsingle TỘI
Còn rượu nhịn thèm mới biết hay
Chai không say khướt suốt đêm ngày
Ma men chờ chực ăn tươi gọn
Quỷ đói rập rình nuốt sống ngay
Tỉnh thức loay hoay chìm lối thoát
Ngủ say mộng mị loé đường bay
Hết ngày thử thách càng chồng chất
Tội nợ chưa xong kiếp sống này.
LLH.
Cám ơn bạn ghé thăm và để lại thơ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.09.2011 12:32:53 bởi luongluonghoa >
Trích đoạn: thanhsingle
Nước mắt – Màu nổi nhớ
Đỏ trắng xanh lục lam hồng vàng tím
Rất nhiều màu hiện hữu ở quanh ta
Trong thiên nhiên bầu trời và trái đất
Thêm lung linh được hình tượng bởi màu.
,,,
Khi yêu nhau bắt đầu có nổi nhớ
Chỉ biết bằng cảm giác bởi trái tim
Màu nổi nhớ khó mà hình dung được
Nên buộc lòng buông tiếng phải chịu thôi.
,,,
Màu nỗi nhớ khi cả hai ưng thuận
Quên xung quanh chỉ biết có chúng mình
Màu nước mắt còn in hằn trên má
Chấm khăn lau cho vơi hết nhớ thương.
Phai Nét Tương Tư
Giá mà thờ ơ được bao chuyện xung quanh
Vô tình hết những điều làm mình day dứt
Tô màu sắc tuyệt vời huyền bí
Vẽ bầu trời trong sáng niềm tin yêu
Giá mà thơ văn là chữ nghĩa nâng niu
Không hủy diệt giác quan hồng thứ sáu
Những buổi sáng bình minh chim sáo
Hót lời tình tha thiết ở bên nhau
Đâu có bao giờ vĩnh cửu những sắc màu
Xuân bất tận màu thi ca vời vẽ
Trăm ngàn chuyện xung quanh ta chi chít
Cho nỗi nhớ về là thương tích ưu tư
Cho nỗi nhớ về không đậm sắc tương tư
Mù dấu hỏi không ai làm nhân chứng
Khi nước mắt dần khô ngày cạn kiệt
Là những khi màu sắc bỏ quên đời
Mỹ Trinh
Tìm được trang thơ cùa bạn mình mừng lắm! Chúc bạn cuối tuần vui!
Câu chuyện hàng rong Có ai biết hàng rong từ đâu có? Có bao lâu và có tự lúc nào? Từ thuở bé cũng đã từng vòi vĩnh Để được ăn bánh trái hoặc kem cây Khi đã lớn cũng hay ngồi chồm hổm Ăn hồn nhiên cháo nóng, dĩa bánh tằm Có những lúc lại thèm ôi đủ thứ Nhưng đa phần đáp ứng bởi hàng rong Có hay chăng sự xắp đặt tự nhiên Để đáp ứng nhu cầu trong cuộc sống Không phủ nhận nhiều gia đình thành đạt Nuôi lo con được ăn học thành tài Cũng nhờ có những tháng năm ròng rã Với hàng rong suốt khu chợ, phố, thôn Thực tế nhất là “ Vị ngọt chuối chiên ” Trên Tuổi Trẻ online ngày chủ nhật Một cô bé á khoa trường đại học Lại đẹp người đẹp nết học giỏi ngoan Chuyện hàng rong là mưu sinh cuộc sống Vẫn quanh năm mời mọc món ăn thường Người có dịp cho đôi môi thấm tháp Lòng bổng dưng cảm thấy rất hài lòng Đâu mắc mỏ cao xa hay thấp bé Với hàng rong chỉ được ở tấm lòng Như chia sẽ với những người chịu khó Kiếm những đồng tiền lẽ đổi miếng cơm Làm sao mất tiếng rao hàng như vọng Xa lại gần khiêu khích muốn thèm ăn.
Dài trắng thướt tha Dài trắng như tinh mộng trắng mơ Lơ thơ phất phới dáng ai mờ Xa trên đường thẳm lòng xao xuyến Ẩn hiện bóng hình ấp ủ mơ. Bé ơi dài trắng vẽ mộng xinh Cổng trường người học vẫn in hình Qua bao thế hệ người đi trước Vẫn nối tương ai kỹ niệm mình. Người trước kẻ sau vẫn tinh khôi Thướt tha dài trắng đến bồi hồi Còn đây giữ mãi ngày xưa đó Mơ mộng lâu dài thỉnh thoảng thôi. Đường bước tương lai vẫn còn dài Mộng mơ trong trắng ở trong ai? Hiện thực phân bua nào ai biết? Chỉ sợ mỗi mình lỡ bước sai.
Đôi khi có tình Đôi khi có tình yêu Tưởng chừng như gần lắm Nhưng lại rồi hụt hẩng Vài cử chỉ giản đơn Không xứng tầm cao thượng. Đôi khi có tình mình Như da diết đắm say Yêu mình men tư phận Đâu sánh nổi một khi Với mình là vừa ý. Đôi khi có tình thương Thương cha mẹ ông bà Thương anh em ruột thịt Thương con cháu trong nhà Thương thân tình dòng họ. Đôi khi có tình quê Nơi ta đã lớn lên Nơi luống cải vườn rau Nơi ngôi đình bến nước Nơi có Chùa, Thánh, Chúa. Đôi khi có tình chung Chung tay với động đồng Làm đường hay nhà cửa Làm trong sạch môi trường Làm đôi điều thiết thực. Đôi khi có tình bạn Đan chia sẽ cùng nhau Thân thời như ruột thịt Giận buồn như thử thách Tình bạn hàn gắn hơn. Đôi khi có tình người Tội nghiệp trẻ lang thang Tội người già cô quạnh Tội lắm ai khó vượt khó Chung tay giúp đở người.
Nhịp thu Lúc rãnh rỗi thường đạp xe trên phố Nhìn xung quanh theo cảm giác tự nhiên Người hối hả như thời gian đúng nghĩa Nhịp thời gian không chờ đợi riêng ai. Các anh chị đến công trường đến sở Tiếng chào mời mua vé số dạo quanh Hàng rong rao thêm sống động quanh mình Luôn luôn có tiếng nói cười rộng rã. Kia bóng dáng học sinh màu đồng phục Các bé thơ được cha mẹ đèo bồng Bao hàng, quán đẹp tươi chào mời khách Nhịp sống người rong đuổi với thời gian. Thu đã đến mang nắng vàng nhè nhẹ Đôi lúc mưa lạnh buốt với gió mùa Thêm sức sống thiên nhiên cây hoa lá Hòa cùng người không lở nhịp thu sang. Nơi bảo giông, nơi nước tràn lũ lụt Người cùng cây phòng chống bởi thiên tai Để cùng nhau vững chắc đợi đông về Niềm tin tưởng đón chào xuân hạnh phúc.
Ngôi nhà Nhà tranh, nhà gạch, nhà cây Theo từng thời cuộc mà xây cho mình Nhà lầu, biệt thự cao xa Dành cho ai đó lực là tòng tâm Biết bao cảnh khó cuộc đời Chỉ mong cái mặc ơ hời miếng ăn Nào dám nghĩ đến ngôi nhà Chỉ lo làm học bao la thoát nghèo Tâm lành lan tỏa nơi nơi Nhiều người nhìn nhận dậy khơi tấm lòng Người già cô quạnh neo đơn Có nhà tình nghĩa bớt cơn tủi lòng Con học giỏi cha mẹ khờ Ngôi nhà chắp cánh ước mơ bồi hồi Người làm tâm thật ẩn sâu Ngôi nhà mơ ước bớt âu lo buồn Ngôi nhà thắp sáng ước mơ Cho bé và mẹ bến bờ tương lai Già cô quạnh, trẻ mồ côi Đó đây mái ấm tình thương ôi người Thấu hiểu chổ ở nhiêu khê Làm gì cho được đê mê ngôi nhà.
Gối chiếc Ôm mối tình xưa gối chiếc này Thổn thức bâng khuâng tiếc nuối thay Nằm queo giá lạnh tim đều nhịp Ru mỗi ân tình mặn đắng cay. Người đó ta đây gần hay xa? Mà sao ẩn hiện chốn bao la Như sương khói nhẹ theo cơn gió Ru êm cảm giác giấc mơ ngà. Người ơi người hởi có biết chăng? Hay đang vui thú ở cung hằng Nơi đây có kẻ nằm thao thức Vơ vét chút hương chợt ấm chăn. Người có còn không chút hương tình Gửi lại nơi đây tưới niềm tin Hay là gom hết trao ai đó Đêm nằm ôm gối mộng nào xinh. Người đến nơi đâu tỏ mộng thường? Để kẻ soi gương đến vấn vương Thôi đành bên cạnh ôi gối chiếc Biết bao kỹ niệm vấn tình thương.
Biết đâu Biết đâu ở biển sâu Còn bao điều bí ấn Con người chưa dấn thân Tìm ngọn nguồn cho tận. Biết đâu trong không gian Còn miên mang chưa thấu Con người muốn bắt cầu Thêm hiểu rõ không trung. Biết đâu dưới lòng đất Nơi gần nhất với người Cho cuộc sống xinh tươi Con người tìm lời giải. Biết đâu dưới mái nhà Xa hoa và trang trọng Chỉ toàn giọng đua ngông Thiếu tiếng cười thương mến. Biết đâu mái lá tranh Chứa chan tình thân thuộc Cùng sang sẻ buồn vui Tâm nguyện lòng vượt khó. Biết đâu đôi tân hôn Hai họ hàng phú quý Nhưng lại là tính toán Thêm vinh danh riêng mình. Biết đâu một mối tình Nào có tiền bạc chi Chỉ đậm đà thành thật Vẫn giữ mối trăm năm. Biết đâu trong bạn bè Có người thật kẻ lơ Ơ thờ hay giúp đở Trong mỗi lúc khó khăn. Biết đâu khu ta sống Người ghét có người thương Theo bao điều to nhỏ Làm nao, lắng trông ngông. Biết đâu ta là ai? Có khi còn chưa hiểu Mỗi khi có áp lực Trở giận mất cái khôn. Biết đâu ở tương lai Có ai nào biết trước Ước gì tâm bình lặng Tự lý giải với mình.
Giai điệu lòng Khải đàn tâm tỉnh lặng thinh Vinh danh thoáng chốc ân tình còn đây Bốn mùa xuân, hạ, thu, đông Như từng khoảnh khắc đời bồng bền trôi Thương em một thoáng nét xinh Đến mình xem lại đâu vinh bằng người Gia đình vốn khó gian nan Mình đâu chấp nhận mà an phận Trời Muốn được như thể người ta Tậm tâm muôn thứ bôn ba xứ người Rắp tâm xây dựng cuộc đời Đến giờ quá nữa xa rời yêu đương Trẻ thơ chưa hiểu nguồn cơn Khi biết suy nghĩ thì hơn xưa nhiều Đứng tuổi ngẫm nghĩ đời qua Chưa hiểu tường tận bao la dòng đời Vẫn đàn kẻo trể nhịp ai Tâm tư trầm bổng như giai điệu lòng.
Nỗi niềm Thuyền xa bến cũ với nỗi niềm Nỗi niềm thương nhớ kín như niêm Tình xa chan chứa lòng cô quạnh Hẹn ngày cặp bến giống như chiêm. Nào biết thuyền bến đổi dòng sông Vẫn chờ mòn mõi đến ngóng trông Dù sao vẫn thế không thay lạc Buông neo cặp bến đẹp hơn không. Thuyền xuôi bến khác biết đâu chừng Bến cũ thuyền xưa có dịp lưng Vơi đi buồn bả đong đầy nhớ Để thuyền cùng bến nỗi niềm hưng.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: