Thơ thẩn - Thẩn thơ
Ngu ngơ Mới lớn nào hiểu nhiều đâu Nghe lời dịu ngọt dâng hầu tận răng Chưa hết ca tụng đến khen Làm tim háo hức một phen rân người Ngày nào được gặp như mơ Vu vơ lại đến thêm thơ thẩn lòng Được lòng có phải là xong? Đối mặt nhiều thứ trông mong người cười Qua rồi phản xạ tự nhiên Con người ở tuổi theo phiên chợ đời Nhìn đi nhìn lại nhìn ta Không ngoài quy luật bao la ở Trời Nào trách, không giận, buồn chi Làm người ai cũng có gì riêng tư Chỉ nghĩ mình có mộng mơ Hay là bất chợt ngu ngơ vừa lòng.
Buổi sớm nơi quê Đi vòng trên những con đường Trong lành buổi sớm sương dường chưa tan Đồng lúa xanh đậm tươi màu Cá chim đâu đó đón chào bình minh Vườn cây khẻ gió lay cành Đung đưa hoa trái cấu thành ngọt ngon Người quê dậy sớm ra thăm Lúa thì mơn mỡn, cây thầm trái no Gà, vịt, lợn, cá bu quanh Miếng mồi buổi sớm như canh lúc nào Thỉnh thoảng tiếng nói cười rang Mang thêm sống động âm vang nơi này Bắt đầu ngày mới vùng quê Sao mà bình dị đê mê nao lòng Quê hương người ngóng kẻ trông.
Bến đời Hởi người đâu hởi người ơi? Để một người một với trời bơ vơ Người như đang đợi ngóng chờ Người như chẳng biết ơ thờ lặng yên Khiến xui hai đứa cùng duyên Qua bao năm ngỡ bến thuyền trăm năm Giờ đây bến lắm thuyền nằm Thuyền kia xuôi ngược ngó thăm bến chờ Qua rồi hai đứa mộng mơ Vết thương lòng quặn chơ vơ khó nhòa Ngày xưa muốn khóc khó òa Bởi vì thương lắm lấy hòa hướng tâm Dư âm còn đọng trong tầm Biết nhau lời nói như cầm thương yêu Đường đời tình nghĩa lắm chiều Bao điều thương nhớ làm thiêu cháy lòng Trông mong nuối tiếc như không Công giờ hai đứa đưa vòng cho ai Thoảng như giấc mộng đêm dài Giờ đây xây mới tương lai bến đời.
Bình lặng Giờ thôi bình lặng kiếp sống còn Xây đắp tương lai khéo lên non Tâm thân ý chí nào vững chắc Thử thách gian nan có chẳng mòn. Sông núi bao la chỉ thế mà Sánh sao không thẹn với lòng ta Có lên có xuống không chùng bước Cho đến khi nào thỏa nguyện nha. Mọi thứ như thiếu chẳng có thừa Tự cao tự đại khó ai ưa Cao trào xã hội nương nhau sống Tự nhiên cảm thấy quý mến vừa. Tình nghĩa nhân sinh sống với đời Yêu thương hờn ghét để ra khơi Thế nhưng định hướng tâm cao cả Chiếu rọi lòng ta điểm sáng ngời. Một khi lở bước nhớ trở về Để còn có dịp thoát u mê Trên đời không có gì trọn vẹn Cuộc sống trên đời liên kết ghê.
Đeo ai Trên trời có những vì sao Mà treo lơ lững biết bao diệu kỳ Dưới đất thì có đủ điều Thiên nhiên cây cỏ cho nhiều màu xanh Ngôi nhà thiên phú đủ thành Người và vạn vật sống lành tự nhiên Tạo hóa thiên biến vô biên Lớn che chở nhỏ như riêng phận mình Tự nhìn để kịp lớn nhanh Nếu không thì kẻo ai canh người hoài Tâm trí cơ thể trong ngoài Phát triển như thể theo hoài thời gian Đi tìm cái để lớn khôn Nếu không quá tuổi nỗi cồn đeo ai.
Duyên thơ Với tình yêu có trăm vạn ngàn lần Có gian khổ, trong muôn vàn hạnh phúc Ở nơi thơ như tình yêu đôi chút Khóc với mình thỉnh thoảng tự cười ngây. Chưa được lần ngồi trò chuyện cùng ai Theo đề mục thơ in hằn trên web Với trang thơ đã xem mình như bạn Quý mến ghi trân trọng thẩn thơ lòng. Đến với thơ tâm hồn như nhẹ lắng Đọc bài thơ âm tưởng đối diện mình Đường thơ đi dù gian khó lâm ly Nhưng bù lại được thêm tình vui sống. Tay nắn nót ưu tư dòng thơ mới Để dâng người trau trọn nghĩa tình thơ Đến hôm nay chưa biết tự bao giờ Yêu mến thơ đến ngây ngơ thờ thẩn. Theo lối thơ với những lần tìm gặp Chợt thấy sao phong phú nối tình thơ Như hẹn ước đã lâu giờ nối nhịp Đâu chần chừ kẻo lở nhịp duyên thơ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2011 20:42:05 bởi thanhsingle >
Duyên tâm Duyên tự đến khi tâm đầy lao nhọc Công luyện rèn chân thật chất đầy cao Những phương trời rộng mở chốn tương lai Tình nhân ái nở hoa hương say đắm Hởi người ơi cùng chung tay dìu dắt Bước tiến lên không thẹn với lòng ai Đến cái nơi chưa thấy tự bao giờ Nhưng lắng đọng nhiều tâm tư chia sẽ Tay trong tay nhịp đều cùng xây tưới Chắc niềm tin gieo cấy bởi tình người Đời thêm trổ hương hoa tình nhiều nữa Đẹp rạng ngời thêm tô thắm duyên tâm.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2011 20:42:57 bởi thanhsingle >
Bình thường Con người trên trái đất này Thường khó đối mặt cong ngay bất thường Có thế xu hướng đi lên Để mà đối phó chông chênh cuộc đời Ai đâu ngờ trước tương lai Chỉ vì hiện tại lo cày tấm thân Hướng đường chỉ lối tâm lành Ngày dần tích lũy mong manh tấm lòng Thích nghi công việc cho quen Rồi đi đây đó thêm men cần cù Bình thường sống với mọi điều Ít nhiều có được những chiều nghĩ suy.
Đời thường Đời thường nghe thấy dễ sao Thế nhưng muốn có khó bao vạn trường Thử như cái chuyện kiếm ăn Người phải lao động cắn răng thân hèn Với người vị trí tầm cao Trãi qua một quảng tiêu hao trí mài Đa phần vị trí tầm trung Kiếm một công việc ung dung với đời Nhân sinh trong - đục, gần - xa Hỷ nộ ái ố phát ra từ người Xã hội phát triển văn minh Cũng từ lẻ đó phát sinh tâm cần Nhận thức để hiễu rồi làm Tự thân ràng buộc dần phàm tâm quen Không gần mà chẳng quá xa Chính người tích lũy ngày qua của người Thời gian đánh giá nhân sinh Cũng là cung bậc thấp vinh đời thường.
Qua cơn mê
Đây trịnh trọng cám ơn người tình cũ
Đội ơn đời đưa đến nỗi buồn vui
Đến thuở xưa nơi quá khứ tìm về
Để sâu lắng vài khung trời mơ mộng
Đây hình ảnh với ngày đầu hò hẹn
Đây tình yêu thắm thiết biết bao điều
Đây vui thú thiên nhiên nơi xứ lạ
Đây hồn nhiên cười giởn với mọi người.
Đôi lúc lòng ru ngũ bởi chuyện xưa
Để nhen nhóm tâm tư từng ngã rẽ
Đợi dịp nào, hay quyết định ra sao?
Đón chào mới qua cơn mê nghiệt ngã.
CHÚC BẠN VÀ GIA QUYẾN MỘT MÙA GIÁNG SINH AN LÀNH VÀ ẤM ÁP NHÉ
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/43677/861A8AE5597A4271A2945991A454780C.gif[/image]
Suy tưởng hư không Chốn tương lai nào ai biết trước đâu Vậy nói khẻ trong thơ nhiều suy tưởng Như thời gian đồng bước chẳng quay lui Cho đến lúc hư không như nghe thấy. Theo sớm hôm qua những lần suy nghĩ Mắt ru ngời nghe nhịp sống trần gian Góc yêu thương mầm nẩy ngọn đâm chồi Nhân thế đợi màu xanh tươi bao phủ. Nơi dương gian sống với người duyên phận Vậy đi tìm theo chí hướng thân tâm Chút vụ lợi dần lu mờ tâm tính Rồi bóng đêm bao phủ cả chính mình. Trắng hay đen thiện, ác, xấu, dữ, lành Luôn lẫn lộn khi tâm thân chưa bạch Cố gạn đục, khơi trong lòng ta đã Theo niềm riêng chẳng xoi mói gì ai. Thêm hơi thở nhân từ lòng thân ái Sưởi ấm tim thổn thức mỗi cô đơn Với bao dung thì đâu biết giận hờn Đời hoa nở vui rạng ngời tâm chính. Trời Đất rộng mênh mông bao điều lạ Với niềm tin chan chứa những nổi niềm Bước tiếp bước theo con đường đã chọn Có khó khăn là thử thách thướt đo. Cứ tần mẫn góp xây đời ong mật Hoa bướm chim tô điểm bát ngát đồng Đến khi nào không còn sức tàn hơi Được cảm giác vùng hư không tỉnh mịt.
Tâm thành
Con người nơi giữa trần gian
Sắc màu vạn hóa khó can bụi trần
Tai, mắt thử thách khai lòng
Nhân tâm, dục vọng tiếp dòng đời trôi.
Nghe nhìn tích cực nâng cao
Từng bước gầy dựng không nao nản lòng
Tiếp cận cái khó ló khôn
Coi như được học từng môn trong đời.
Vậy thì gian khó là chi?
Lòng ta đã quyết mà đi cho tường
Quả đơm thơm ngát lên ngôi
Nhờ gieo nhân ngọt chớ ngồi sẳn đâu.
Lời xưa ngắn gọn nhưng tinh
Qua rồi thực tế mới tin để lòng
Đường đời nhiều lắm trắng đen
Hướng tâm thiện mỹ dần quen tâm thành.
Lòng vui Ngẩn ngơ, ngơ ngẩn, thửng thờ Chờ người đưa rước, nào ngờ tỉnh mơ Thuyền đâu rộng đẹp quang sang Đôi lời mời ghé bến nàng đắp xây. Đêm trăng, thuyền, bến thắm tươi Bắt nhịp duyên phận mỗi người gặp nhau Thuyền đưa bến đợi đã lâu Đến nay mới tỏ ôi đâu duyên tình. Thuyền xuôi ghé ngược bến thương Khó khăn thử thách bình thường cố lên Thuyền người giữ vững tay chèo Để được cặp bến, thương mà buộc dây. Bến thuyền như thể trong nhà Thuyền đi bến đợi như là tình nhân Chung tay xây dựng gia đình Mái nhà êm ấm với tình yêu thương.
Tự lo sống ? Có nhớ có thương cũng thế mà Hai người hai ngã đã chia xa Kỹ niệm giờ đây làm gì nhỉ? Thôi thì hiện tại sống cho ra. Chờ đợi trong tim một bóng hình Nhưng theo cảm tính cốt sau tinh Muốn làm công việc, tâm hướng thiện Đến lúc nào đó cảm giác tình. Hay bình thường sống với mọi người Tâm hồn trầm bổng vẫn vui tươi Lâu lâu tự ôn chuyện xưa cũ Rút ra bài học tính cách người.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: