LỜI YÊU... CỦA HAI NGƯỜI
CÓ MỘT TÌNH YÊU NHƯ THẾ
Có một ngày
Ta chợt nhận ra
Ở trên đời
Có một tình yêu như thế
Một tình yêu
Không có những lời hoa mỹ
Không có những đoá hồng, vị ngọt sô cô la
Không có hẹn thề và những bản tình ca
Chỉ có một tấm lòng
Trao cho nhau
Rất thật !
Một tình yêu
Không có những tính toan được mất
Không nụ hôn, không dục vọng tầm thường
Nơi chỉ có sẻ chia
Những khát vọng yêu thương
Những giọt nước mắt
Những nụ cười
Và những buồn vui bình dị
Ta đã biết một tình yêu như thế
Để ươm trong ta một niềm tin
Vào sự bao dung
Và tấm lòng nhân ái
Tình người
Cho mỗi ngày đến với ta luôn lấp lánh niềm vui
Quên đi những mỏi mệt ưu tư
Trong cuộc đời tất bật
Và ta hiểu
Một tình yêu đẹp nhất
Là tình yêu chỉ biết cho đi
Không đòi hỏi nhận về
Có một ngày
Ta chợt nhận ra
Trong biển đời mênh mông kia
Vẫn có một tình yêu như thế
Liên Hương
THÔI ĐỪNG BUỒN
Thôi đừng buồn tôi ơi đời vẫn đẹp
Tình vẫn xanh như lá ở trong vườn
Vẫn con gái và đôi tà khép nép
Vẫn là duyên trong mắt ẩn tâm hồn
Thôi đừng buồn tôi ơi đời vẫn vậy
Sau bão giông biển lại hát rì rào
Nắng lại hửng vỗ về con sóng nhỏ
Cho cánh buồm rạo rực những khát khao
Thôi đừng buồn tôi ơi đừng khóc nữa
Áo còn bay và gió vẫn ru chiều
Ly rượu cạn mời nhau đừng nghiêng ngửa
Để phí hoài năm tháng biết bao nhiêu
Thôi đừng buồn "tôi ơi! đừng tuyệt vọng"*
Mùa Thu qua đâu phải bởi lá vàng
Cây ủ mầm suốt mùa Đông giá lạnh
Để một ngày bừng dậy lúc xuân sang
Thôi đừng buồn em ơi buồn đã hết
Ta bán mình mua một nửa niềm vui
Gởi về em góp ru đời mỏi mệt
Cháy đi rồi còn đó nụ cười tươi
Lê Phú Hải - Liên Hương
RỪNG XƯA ĐÃ KHÉP Có những chuyện đã quên
Mà sao ta phải nhớ
Tình vẫn là vạn thuở
Sao nói hết lời yêu
Qua đi biết bao nhiêu
Rừng xưa giờ đã khép
Chuyện xưa dù vẫn đẹp
Ai biết và ai thương
Ta lạc giữa miên trường
Tự ru mình nốt lặng
Nghe nhịp đời trống vắng
Ngày xưa giờ xa xăm
Khép lại những tháng năm
Rực cháy màu hoa đỏ
Đành gửi vào cánh gió
Lời ru buồn cho ai
Xác phượng cũng bạc phai
Đã qua mùa nắng lửa
Tay gầy về gõ cửa
Then cài người vắng xa
Năm tháng sẽ đi qua
Chỉ mình ta ở lại
Người yêu còn xa ngái
Đóa hồng nào héo hon
Mờ rồi dấu chân thon
Tình xưa ơi ta gọi
Lời yêu xưa ai nói
Còn đâu đây thì thầm
Hồn đá tạc ngàn năm
Dù "rừng xưa đã khép"
Vẫn còn câu thơ đẹp
Mộng mơ giữa cuộc đời...
Liên Hương - Lê Phú Hải
VẮNG NGƯỜI
Phương này mùa hạ có mây vương
Nắng rọi sân trường cây lá rủ
Buổi sáng quay về qua chốn cũ
Vắng người nhà cửa cũng quạnh hiu
Em xa thương nhớ biết bao nhiêu
Nỗi nhớ vô duyên mà có thật
Còn gì trên nẻo đường được mất
Cảm ơn ai đã hát ru tình
Chút nắng muộn màng vẫn lung linh
Lời hát ru về miền cổ tích
Dù chưa hết cơn mưa mùa nghịch
Và gió đêm vẫn thổi cồn cào
Em đã nghe nỗi nhớ xôn xao
Biết tình anh một ngày biển động
Biển vắng thuyền ngẩn ngơ con sóng
Gọi tình xa khúc hát ngàn đời
Lê Phú Hải - Liên Hương
TRỐNG VẮNG
Một mình một bóng, một đèn khêu
Người vắng xa rồi cảnh hắt hiu
Trăng buồn cây ngả in đầu ngõ
Gió thổi ơ hờ tiếng nhạn kêu
U tịch đường khuya sao trống trải
Cô đơn lối nhỏ xót xa nhiều
Mình ai đếm bước trên hè vắng
Tại đời hay tại phận trớ trêu
Đã bảo đừng mong sao lại nhớ
Nhớ ai?... ai nhớ ở bên đời
Chín khúc tơ vò còn chưa lặng
Để hồ dậy sóng gió chơi vơi
Liên Hương
TỰ TÌNH
Phương này mùa hạ có mây vương
Nắng rọi qua sân trường lá rủ
Buổi sáng về đi qua chốn cũ
Nhà vắng người ôi cũng quạnh hiu
Em đi xa nhớ biết bao nhiêu
Dẫu vô duyên nhưng mà có thật
Còn lại gì nẻo đường được mất
Cảm ơn ai đã hát ru tình
Chút nắng muộn màng vẫn lung linh
Lời hát đưa về miền cổ tích
Dù chưa hết cơn mưa mùa nghịch
Và gió đêm vẫn thổi cồn cào
Em đã nghe nỗi nhớ xôn xao
Biết tình anh một ngày biển động
Biển vắng thuyền ngẩn ngơ con sóng
Gọi tình xa khúc hát ngàn đời
Vẳng đâu đây có tiếng gọi mời
Đâu cần nói, lặng im cũng hiểu
Nợ tình nhau muôn đời vẫn thiếu
Đến bao giờ trả được người ơi
Biển là anh vẫn khóc chơi vơi
Thuyền xao xác tả tơi ngày động
Em có đứng bên bờ ảo vọng
Dang tay ra sóng vỗ đang chờ
Nỗi niềm riêng nặng trĩu hồn thơ
Ai đi xa còn nghe biển gọi
Hoàng hôn ngả bóng đời sương khói
Nghe chênh chao một bước chân về
Cuối chân trời nhạt ánh sao khuya
Như mắt thức đêm dài không ngủ
Có về chăng giấc mơ ngày cũ?
Mà biển đêm sóng vỗ nhịp buồn
Liên Hương - Lê Phú Hải
NHỮNG LÚC BUỒN
Những lúc buồn tôi lại đến cùng thơ
Tìm lại chút hồn nhiên con gái
Dấu vào tim một tình yêu vụng dại
Còn nguyên sắc màu tươi mới hôm qua
Những lúc buồn tôi lại đến cùng hoa
Màu hoa đỏ của một thời thiếu nữ
Đánh thức dậy kỷ niệm dường say ngủ
Nghe rưng rưng một "lối cũ ta về"
Những lúc buồn tôi im lặng lắng nghe
Tiếng trái tim thầm thì trong lồng ngực
Giọt thời gian loang màu trong ký ức
Vẫn lung linh ánh mắt một người
Những lúc buồn tôi sẽ trốn khỏi tôi
Khép bờ mi thả hồn vào đêm vắng
Thành kẻ mộng du một mình bên biển lặng
Nghe âm vang con sóng dâng trào
Những lúc buồn tôi tìm một vì sao
Vì sao nhỏ cùng tôi khe khẽ hát
Một thời ước mơ, một thời khao khát
Trả lại trên môi tôi nụ cười…
Liên Hương
TA ĐÃ THẤY GIỌT BUỒN
Chiều nay nhìn vào trong mắt
Và ta đã thấy giọt buồn
Giọt tiếc thương ngày đã mất
Giọt hờn sỏi đá mưa tuôn
Chiều nay nhìn vào trong gương
Thấy ta đang phiền ai đó
Thấy ta tóc dài môi đỏ
Ngày nào bé bỏng yêu thương
Lá sầu trong vắt giọt sương
Hòang hôn tím lòng mộng mị
Giọt buồn nào rơi lặng lẽ
Hình như... ngày bỗng vô cùng
Bước chân vô định mông lung
Đồng hồ gõ từng khoảnh khắc
Cô đơn thầm vương lên mắt
Vườn hoang lặng dấu chân người
Đứng giữa hoàng hôn chơi vơi
Mơ hồ leng keng tàu điện
Mắt xưa có còn lúng liếng
Người xưa áo mỏng vai mềm
Tiếng khua nắc nẻ bên thềm
Nhớ ơi ta ngày vụng dại
Thời gian không còn trở lại
Giọt buồn nào rơi mênh mông
Lê Phú Hải - Liên Hương
CHIỀU NAY TA RA ĐI
Chiều nay ta ra đi
Tráng sĩ buồn mà chi
Lữ hành còn vô định
Tình xa nhớ nhung gì
Chân ơi đừng mỏi mệt
Đường cỏ lạ mây ngàn
Đừng nói câu tiễn biệt
Sẽ thương nhớ vô vàn
Cơn gió đừng thở than
Để dài thêm nỗi nhớ
Liễu đừng buông lá rủ
Cho lòng thêm thẫn thờ
Trăng dường cũng ngẩn ngơ
Đường dài chia hai nửa
Nửa soi bóng dặm trường
Nửa buồn vương song cửa
Trái tim còn cháy lửa
Chiều nay ta ra đi
Tống biệt hề chia ly
Tình gởi người ở lại... Cuối ngày tia nắng quái Ta thức giấc giang hồ May quá chỉ là mơ Chiều nay ta... ở lại Liên Hương - Lê Phú Hải
TÌNH BIỂN
Từ bao giờ biển biếc
Để cánh gió cồn cào
Từ bao giờ biển rộng
Sóng bạc đầu khát khao
Từ bao giờ biển hát
Thuyền về căng cánh buồm
Từ bao giờ biển khóc
Tím ngắt chiều sao hôm
Từ bao giờ biển gọi
Cánh hải âu lặng thầm
Từ bao giờ biển nhớ
Bờ cát vàng xa xăm
Từ khi em nhớ biển
Màu yêu trong mắt cười
Từ khi nghe tình biển
Bỗng nhịp đời sinh sôi...
Liên Hương
Xin anh đừng là ngọn gió
Suốt đời mê mải rong chơi
Xin anh đừng là tia nắng
Biến đi khi tắt mặt trời
Xin anh đừng là ngọn sóng
Ấp ôm những bến bờ xa
Xin anh đừng là bài ca
Viết cho mọi người cùng hát
Anh đừng là ly rượu chát
Đắm say bao nụ môi hồng
Xin anh đừng là dòng sông
Tình yêu bên bồi bên lở
Anh đừng là vầng trăng tỏ
Vuốt ve bao mái tóc thề
Đừng là những giọt sương khuya
Thấm bao bờ vai con gái
Xin anh đừng là oan trái
Gieo thêm dâu bể cuộc đời
Hãy là riêng của em thôi
Hãy là của em - anh nhé!
Liên Hương
Anh sẽ không là ngọn gió
Suốt ngày thơ thẩn rong chơi
Anh giữ tia mặt trời đỏ
Đêm khuya soi sáng chỗ ngồi
Sóng kia muôn đời cứ vỗ
Một bờ cát mịn mà thôi
Bài ca đời anh dang dỡ
Nốt trầm lỡ nhịp đang rơi
Sá gì một ly rượu cạn
Men tình không uống mà say
Sông xưa thẩn thờ nhớ bạn
Ngàn năm vẫn một lòng này
Vầng trăng một mình soi bóng
Khuya về gối chiếc không ai
Sương đêm trên cành lá đọng
Khẽ khàng mấy giọt tàn phai
Chỉ có em là con gái
Phải đâu dâu bể cuộc đời
Em là những gì còn lại
Ru đời anh những đầy vơi
Lê Phú Hải
CHIM VỀ ĂN TRÁI
Trời mưa cây trâm có trái
Còn ai con gái có duyên
Tội tình biết mấy chim quyên
Đắng lòng khổ qua nào biết
Thì thôi cũng đành thua thiệt
Nhả ra sợ chúng bạn cười
Đành ta chín bỏ làm mười
Đường đời ai không vấp ngã
Ớt cay nào đâu xa lạ
"Chim quày về ăn trái quay"
Gió bấc cuối mùa còn lạnh
Âm thầm thổi mãi quanh đây
Ví dầu người có như mây
Ta nào dám làm bóng núi
Chỉ xin được là con suối
Âm thầm góp nước cho sông
Tủi phận con khỉ buồn không
Một đời cuốc không lo cuốc
Chim quyên ăn trái nhãn lồng
Khổ thân ai ngồi khát nước
Muốn sang nhịp cầu Ô thước
Ngại trời đổ nắng trên vai
Ru tình điệu lý một mai
Chim bay đường xa cũng mõi
Hoàng hôn vội vàng giăng lối
Trời nghiêng thả nắng bên thềm
Trách chi chim quyên mà tội
Hững hờ sương lạnh tàn đêm
Mong trời dịu dàng lời gió
Âm thầm ngóng đợi bước êm
Duyên em qua mùa thương khó
Còn vương mấy sợi tơ mềm
Liên Hương - Lê Phú Hải
GIỌT BUỒN
Cỏ úa tương tư một bóng người đi
Mưa giăng ướt lạnh lùng ngõ phố
Ai còn thức và ai đang say ngủ
Trong giấc mơ có nhớ một lối về
Phố vẫn còn hun hút ngọn gió khuya
Ánh đèn cô đơn hắt vào đêm trống vắng
Những giọt buồn nhỏ hoài canh trắng
Lạnh mưa rơi... hay lạnh ở trong lòng
Ngóng đợi về một khoảng nắng mênh mông
Gió thiết tha và bình minh thức giấc
Mãi đi tìm... một điều gì đã mất
Chỉ thấy... phố hoang vu... vắng bước một người...
Và giọt buồn vẫn lặng lẽ rơi rơi !...
Liên Hương
CÓ MỘT NGÀY NHƯ THẾ
Có một ngày như thế
Lời yêu bỗng hững hờ
Tim lạnh lùng nhịp đập
Và hai người ngẩn ngơ
Có một ngày như thế
Đường xưa lạc lối về
Chỉ nghe đời mỏi mệt
Giữa muôn trùng bến mê
Có một ngày như thế
Em hoen mi lệ buồn
Anh bước chân vô định
Trong chập chờn mưa tuôn
Có một ngày như thế
Khi mình mất nhau rồi...
Lệ tràn cay khóe mắt
Nụ cười buồn đắng môi
Liên Hương
NHỚ NGƯỜI XA
Sớm mai thức dậy nhớ người xa
Nhớ tiếng lao xao - khói nóc nhà
Tóc thơm gương lược - và ta nhớ
Áo mới sân phơi nắng lụa là
Tình xưa mấy nỗi sao mà nặng
Trả nợ một đời có đủ không
Người xa trời đất càng thêm vắng
Khắc khoải tơi bời ôi nhớ mong
Ta tự cười ta khúc tình si
Xa xôi đằng đẵng nước non gì
Lòng bảo đừng trông mà cứ nhớ
Vấp hoài gót nhỏ những bước đi
Con đường vạn lý sải cánh chim
Chân trời xa lắc biết đâu tìm
Chỉ có ta... và ta mòn mỏi
Đếm từng khoảnh khắc nặng trong tim
Không nợ gì sao lại nhớ mong
Người thì đi vắng kẻ thì trông
Câu ru xao xác gà trưa gọi
Cầm bằng có có cũng như không
Guốc mộc người đi còn vọng lại
Quá vãng hiện về theo giấc mơ
À ơi tiếng mẹ chiều xa ngái
Xin góp trả người một chút thơ
Lê Phú Hải - Liên Hương
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: