LỜI YÊU... CỦA HAI NGƯỜI
LỜI RU CỦA BIỂN
Về nghe lời ru của biển
Kể chuyện tình yêu ngàn đời
Nước mắt hoá thành con sóng
Bạc đầu theo gió trùng khơi
Nỗi niềm sóng vỗ à ơi
Dịu dàng ru êm bờ cát
Hồn nhiên ngày tháng dần trôi
Cát nào hiểu tình biển khát
Hãy cứ để đời xô dạt
Mai rồi sẽ hiểu lòng nhau
Bay đi én vàng phiêu bạt
Người ơi con sóng bạc đầu
Vai run áo lụa dù nhàu
Phố xưa ta về chung thủy
Tình ơi tình ơi ý nhị
Về đâu người về nơi đâu
Ngàn đời tình biển thẳm sâu
"Trùng dương âm thầm nhớ núi"
Hoàng hôn buông tím bao chiều
Sóng ơi... nhịp đời có mỏi ?
Chiều nay nghe lời gió nói
Miên man tình biển thầm thì
"Đêm nay... một mình ta thức...
Phố dài... theo bước người đi..."
Tình là bóng đổ tà huy
Vòng xe lăn đời nhẫn nhịn
Tình như đôi bờ cát mịn
Người về in dấu chân qua
Tình là những chuyến đi xa
Hẹn về khi ngày biển động
Nhìn trên chập chùng con sóng
Ta nghe chớp bể mưa nguồn...
Liên Hương - Lê Phú Hải
BẾN QUÊ
Ngồi kể chuyện ngày xưa
Như ngược sông về suối
Gương lược buồn tóc rối
Xao xác chuyến tàu đi
Ngày xưa cánh chim di
Bây giờ thân cò mỏi
Đường trần qua mấy cõi
Mây trắng cuối trời xa
Chỉ còn ta với ta
Rêu phong dày khoảnh khắc
Tìm câu hát "phôi pha"
Xoay vần con xúc xắc
Nghe sương buồn lên mắt
Nghe giọt buồn đắng môi
Giật mình khi ngoảnh lại
Sông hững hờ nước trôi...
Ta đứng gọi tình ơi
Tiếng chim chiều khắc khoải
Rừng xanh nào xa ngái
Nắng từng giọt rơi rơi
Đã qua thời vụng dại
Sương trắng mái đầu xanh
Người đi rồi mãi mãi
Ta vẫn còn loanh quanh
Lời tình gọi mong manh
Rơi vào đời trống vắng
Chợt thèm một vòng tay
Hong vào hồn... tia nắng
Bên ly cà phê đắng
Kể chuyện xưa... ta về
Tuổi hồn nhiên như trẻ
Mới ngày nào... bến quê
Liên Hương - Lê Phú Hải
THƠ GỞI NGƯỜI HÀ NỘI
… Và như thế chúng mình chia tay
Anh vẫn chưa nói hết được với em những điều anh muốn nói
Sáng sân ga trong mắt em có khói
Và riêng anh sóng vỗ ở trong lòng
Không hò hẹn. Tình cờ thôi. Phố chợ
Mùa hè thủ đô khăn áo rộn ràng
Anh chỉ đến rồi đi mà bỡ ngỡ
Mà xôn xao tàu hú mỗi trưa vàng
Hà Nội ơi chiều nay còn ở đó
Những chuyến xe màu cổ tích chở em tôi?
Và ai đứng bên thềm ga mắt đỏ
Áo trắng hiền lành thương nhớ lắm người ơi
Còn bây giờ…
Qua mấy núi mấy đèo anh trở lại
Thành phố xanh lơ biển biếc ru hời
Sao mà nhớ mắt xoe tròn con gái
Rủ gió mùa thu hớn hở chạy qua đời.
Lê Phú Hải
BAO GIỜ
Bao giờ cùng về lại
Chuyến tàu tuổi ấu thơ
Thuở hồn nhiên vụng dại
Hà nội ơi...bao giờ ?
Chiều Hồ Tây sóng vỗ
Mênh mông bờ khát khao
Tím bằng lăng thoáng nở
Chớm hương sen dạt dào
Ai có về nơi ấy
Cho ta gửi lời thương
Hà nội ơi còn mãi
Trong ta những phố phường
Bao giờ cùng về lại
Tuổi hồn nhiên học trò
Tinh khôi màu áo trắng
Mối tình đầu mộng mơ
Liên Hương
ĐỪNG BỎ TA MỘT MÌNH
Đừng bỏ ta mà đi
Đời phù hoa quá đỗi
Cầm bằng ta có lỗi
Này đây thân tội đồ
Ta ngồi hát vu vơ
Câu thơ buồn góp nhặt
Thoáng sương chiều qua mắt
Mong người về qua đây
Con phố dài lặng thinh
Một mình sao quạnh vắng
Người ơi người chắc hẳn
Chăn gối buồn lặng câm
Trời nghiêng vào bóng tối
Để sầu ta dâng tràn
Cội cây già rủ lá
Hát điệu buồn thở than
Người ơi người có hay
Thơ ta xâu thành chuỗi
Theo từng giọt mưa bay
Gửi cho người hờn dỗi
Đường trần qua mấy nỗi
Người buồn lắm phải không
Ta xin về nhận tội
Đừng bỏ ta một mình
Liên Hương - Lê Phú Hải
EM ĐI CHIỀU NAY
Em đi chiều nay
Áo tà khép nép
Một mùa nắng đẹp
Hoa vỡ trên sân
Tìm một dấu chân
Bên thềm lá đổ
Tim non bở ngỡ
Nên ngại bước mau
Em đi về đâu
Còn gì ở lại
Dặm trường thân gái
Mõi chuyến xe đi
Cánh nhỏ thiên di
Bay về đâu nữa
Ta ngồi tựa cửa
Ngóng chuyến xe qua
Khoảng cách thì xa
Nhịp đời lại ngắn
Giọt thầm trống vắng
Mặn chát bờ môi
Thời gian cứ trôi
Gió chiều qua phố
Hoàng hôn tím trời
Có ai gõ cửa?
Tim côi thắp lửa
Mây còn bay xa
Em không ở nhà
Then gài cửa đóng
Người đi áo mỏng
Lời nhẹ mà đau
May mà có nhau
Quên đời vất vả
Một đời tất tả
Khói bếp cơm sôi
Ta về đơn côi
Đêm dài quạnh vắng
Rót vào sâu lắng
Điệu buồn con tim
Phố giờ lặng im
Còn ai... đếm bước
Ngọn đèn thao thức
Dõi theo chốn người
Ta hồn chơi vơi
Đếm từng khoảnh khắc
Liên Hương - Lê Phú Hải
CHIỀU NAY
Chiều nay chợt nghe ai gọi
Tiếng như lời gió thì thầm
Cồn cào sóng cuộn vang âm
Thiết tha vỗ bờ cát trắng
Chiều nay sao mà sâu lắng
Tuổi nào bé bỏng ngày xưa
Chân trần chạy dưới cơn mưa
Đánh rơi nụ cười khúc khích
Chiều nay chợt nghe lích rích
Có lời ru của biển khơi
Bập bềnh bước nhỏ chơi vơi
Lan man cò bay sãi cánh
Chiều nay mây trời sóng sánh
Giữa ồn ào tiếng phố xa
Lời thương ai gọi thiết tha
"Huynh chờ... về chưa... tiểu muội?"
Liên Hương
BÀI THƠ THÁNG SÁU
Tháng sáu trời không mưa
Sao đường về lại ướt
Con chim vàng sướt mướt
Khóc một chút rồi bay
Viên sỏi nhỏ trên tay
Có ai mà cầm nắm
Một đời ta ế ẩm
Một đời ta theo không
Giữa dòng đời mênh mông
Chạy đâu cho khỏi ướt
Trời mưa lênh láng nước
Mình ta trên phố dài
Ô kìa thoáng bóng ai
Chiếc ô che vội vã
Đừng làm ta vấp ngã
Chiếc ô xinh... tội tình
Tháng sáu vẫn một mình
Tự ru bài lục bát
Thèm nghe đôi câu hát
Biết tìm người ở đâu
Chẳng duyên nợ gì nhau
Sao nhớ thương quá đỗi
Tình ơi đừng qua vội
Để nắng vàng chiều nay Lê Phú Hải - Liên Hương
MÙA HÈ
Ve đã gọi hè tiểu muội ơi
Phố xá người đi rộn rã cười
Ta vẫn một mình ta đưa đón
Tay gầy hong nắng gió mà chơi
Lá rụng ven sông mùa nước cạn
Thuyền về đây kể chuyện đầy vơi
Nào ai hò hẹn mà mong nhớ
Chảy mãi về đâu mặt nước trôi
Hè về qua phố chiều nghiêng nắng
Áo trắng như mây toả xuống đường
Sóng sánh tóc thề hương theo gió
Thì thầm ta hát những lời thương
Ải vắng chân đi giờ đã mõi
Dặm dài tráng sĩ cũng liêu xiêu
Kiếm cung một thuở còn nênh nỗi
Quay về nghe nói một lời yêu
Mắt đẹp giai nhân hồ cuộn sóng
Đêm nằm mơ thấy dáng Quỳnh Như
Hài hoa sánh bước bên vườn mộng
Gót ngọc trải mềm cỏ tương tư
Ngày tháng thoi đưa giờ thấm thoắt
Nam Kha tỉnh giấc đã sang hè
Chập chờn đâu đó lời ai hát
Phố nhỏ rơi đầy những tiếng ve
Liên Hương - Lê Phú Hải
HƯƠNG CỐM
Tối nay có người ngủ sớm
Ta về mắc võng ầu ơ
Vòng ơi dạt dào hương cốm
Lá sen ai ủ bây giờ
Đợi chờ người đâu chẳng thấy
Đi mà chẳng nói gì nhau
Buồn ơi! cũng đành lòng vậy
Ngày dài rứt ruột lòng đau
Nỗi niềm trong khúc thẳm sâu
"Cốm Vòng" ủ thơm hương lúa
Âm thầm tình đất bền lâu
Xôn xao vùng trời cỏ úa
Thì thôi xin đừng buồn nữa
Khẽ khàng hương dịu thoảng bay
Cháy trời hoa còn thắp lửa
Xanh màu cốm ngọc trên tay
Cảm ơn người đã cho vay
Chút tình cuối năm vẫn đẹp
Về đây bên đời khép nép
Ngọc ngà lá úa rơi rơi
Dọc đường đứng gọi Cốm ơi
Ai thưa mà nghe rất nhẹ
Áo bay một thời thơ bé
Người ơi xin ở lại nhà
Ta mang hương cốm đi xa
Bước đường phiêu du nênh nổi
Ngỡ ngàng như mới hôm qua
Thu về... có ai trông đợi ?
Mắt người hay Thu diệu vợi
Theo vào hương cốm mênh mang
Đã bao mùa Thu qua vội
Vòng ơi, cốm vẫn thơm làng ?
Liên Hương - Lê Phú Hải
CÂU HỎI
Sông có tự bao giờ
Mà muôn đời nhớ biển
Hoàng hôn tự bao giờ
Mà nhuộm chiều đến tím
Tự bao giờ anh đến
Cho em biết đợi chờ
Tự bao giờ lưu luyến
Mà lòng thầm.. ngẩn ngơ
TRẢ LỜI "Sông có nguồn từ suối..." Ta nhớ bởi vì thương Hoàng hôn-Chiều - đắm đuối Dẫu chết vẫn tơ vương Ơn đời ta có mặt Thuở trước mẹ yêu cha Luyến lưu còn trong mắt Ngơ ngẩn bởi tình xa Liên Hương - Lê Phú Hải
ĐIỀU ƯỚC
Có những lúc ta ước mình đơn độc
Không phải giận hờn, khắc khoải lo âu
Không mong nhớ và không tuyệt vọng
Không hôm qua và không cả mai sau
Có những lúc ta ước mình có thể
Lặng lẽ đi bên cạnh dòng đời
Thơ ơ lắm với những gì náo nhiệt
Sóng lặng rồi tạnh hết mọi buồn vui
Có những lúc ta ước còn thơ bé
Như nai con ngơ ngác trước Thu vàng
Thu cứ qua và mùa Xuân lại tới
Bận lòng gì trước mỗi mùa sang
Có những lúc ta ước mình như lá
Lá xanh tươi rồi lá héo tàn
Nhưng lá chẳng bao giờ tự hỏi
Tại vòng đời hay tại thời gian
Có những lúc ta ước mình như thế
Bởi đã mang lẽ sống con người
Dù bâng khuâng trước bao nhiêu ngả rẽ
Vẫn phải chọn một dòng
Không thể để nước trôi...
Liên Hương
TÌM NHAU
Chiều đi qua phố nhỏ
Biết ai mà hỏi thăm
Ta tìm nhau mắt đỏ
Người vẫn còn xa xăm
Vỉa hè đá lặng câm
Lá vàng bay tơi tả
Hững hờ bao bước chân
Chỉ mình ta xa lạ
Chân đi hồn ở lại
Tình nào của ta xưa
Nhớ một mùa xa ngái
Xao xác tiếng gà trưa
Cũng là một mùa mưa
Chớm hè về mây trắng
Tung tăng lối phượng hồng
Ươm nụ cười toả nắng
Tìm nhau qua hơi thở
Tình không rộng mà sâu
Đóa sen từ bi nở
Người bây giờ ở đâu
Liên Hương - Lê Phú Hải
SẼ CÓ LÚC
Sẽ có lúc vắng nhau rồi ta nhớ
Những ngày mùa có nắng vỡ trên môi
Mấy mươi năm lang thang chiều mắt đỏ
Ngóng trông về phía biển tít mù khơi
Sẽ có lúc vắng nhau rồi ta khóc
Lén lút thôi nhưng mắt sẽ hoen mờ
Đêm quạnh vắng có một vì sao mọc
Sa mạc buồn đến cát cũng ngẩn ngơ
Sẽ có lúc vắng nhau đời hai ngả
Ai quay lưng để ai đứng một mình
Cây xấu hổ buồn khép đôi tàn lá
Người đi rồi chiều tím lặng thinh
Sẽ có lúc vắng nhau rồi ta hỏi
Có còn ai chờ đợi cuối con đường
Sân ga muộn chuyến tàu qua vội vã
Ta trở về gói lại giọt nhớ thương
Sẽ có lúc vắng nhau rồi tiếc nuối
Sao không ngọt ngào lúc vẫn chưa xa
Sao không trao những lời yêu đắm đuối
Để bây giờ còi thét buốt sân ga
Sẽ có lúc vắng nhau rồi ta dại
Nửa hồn đi biền biệt tím chân trời
Còn tê tái cho nửa kia ở lại
Biết đâu tìm khi hoàng hôn chơi vơi
Sẽ có lúc rồi vắng nhau... ta biết
Đời trống tênh vạt cỏ cũng úa màu
Ta ngu ngơ một nụ cười hóa đá
Nghe sóng cồn khắc khoải trái tim đau
Sẽ có lúc đời vắng nhau... bỗng sợ
Người thiên di ta lạc giữa sương mù
Chút nợ tình biết làm sao mà trả
Khi lá vàng đã chớm gọi cuối Thu
Liên Hương - Lê Phú Hải
SÔNG VÀ BIỂN
Một dòng sông phẳng lặng
Trôi man mác về đâu ?
Sông xuôi về biển lớn
Mặc năm tháng dãi dầu
Sông chở nặng phù sa
Như ôm lời ước hẹn
Về với biển bao la
Góp nồng thêm vị mặn
Anh có là biển lớn?
Để em làm sông xanh
Cho đời không đơn độc
Cho cây thơm trái lành
Dẫu rồi một ngày kia
Biển bạc đầu cuộn sóng
Thì lòng sông vẫn đầy
Một tình yêu cháy bỏng
LH
CẢM ƠN Cảm ơn sông thương biển Mang vị ngọt phù sa Cảm ơn em nhớ ta Trái tim non thắp lửa Cảm ơn người mở cửa Dấu chân hoang bước vào Cảm ơn những ngọt ngào Bên biển đời mặn chát Biển muôn đời vẫn hát Ca khúc của bi thương Sao cứ mãi sầu vương Bản trường ca hoan lạc Cảm ơn dòng sông xanh Về ấp yêu hoa trái Bóng chiều đi ngoảnh lại Ta có giọt lệ rơi LPH
VỀ VỚI BIỂN
Mùa thu vàng lá phơi
Biển có còn ngày động
Hoàng hôn tím chân trời
Cát dài theo lối mộng
Ta về bên biển rộng
Nghe sóng vỗ rì rào
Chút tình xưa thổn thức
Mãi ôm bờ khát khao
Vẫn điệp khúc lao xao
Của những ngày biển động
Chỉ đâu là dài rộng
Cũng có lúc nhỏ nhoi
Quí giá lắm tình ơi
Là khi triều đi hết
Con dã tràng mõi mệt
Xe cát mãi mòn hơi
Biển ru nhịp à ơi
Điều gì không còn nữa
Nắng tắt tắt lâu rồi
Ngày nhẹ nhàng khép cửa
Muôn ngàn con sóng nhỏ
Chạy về phía trời xa
Còn lại một mình ta
Đứng lẻ loi trước biển
Cạn hết rồi vốn liếng Còn lại một thân thôi Biển vẫn mặn đắng môi Ngậm ngùi ôi tình lỡ Kiếp trước chắc là nợ Nên trả mãi chưa xong Tình biển cũng như sông Bạc đầu con sóng vỗ... Liên Hương - Lê Phú Hải
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: