LỜI YÊU... CỦA HAI NGƯỜI
BẾN CŨ Quay về bến cũ một mình ta Xao xác ven sông thoảng tiếng gà Mấy cụm lục bình trôi lặng lẽ Chiều vàng còi hú lạnh sân ga Đồng xanh bát ngát thơm hương lúa Đứng giữa quê hương cũng nhớ nhà Bên bờ lục thập trăng mờ tỏ Tình dài theo những chuyến đi xa Quay về bến cũ bỗng xôn xao Nhớ những hồn nhiên nhớ ngọt ngào Nhìn đám mây Tần rơi nước mắt Quê nhà ta mãi ở trên cao Phương ấy có đêm nghe hàn đổ Có ngày tuổi trẻ sớm tiêu hao Ừ nhớ cũng đành ta quá vãng Không tiễn người đi cũng lệ trào Lê Phú Hải
NGƯỜI VỀ BẾN CŨ Người về bến cũ có nhớ không Tiếng chim bìm bịp vọng bên sông Phương này đang giữa mùa nước nổi Mưa dài theo những ngọn sầu đông Điên điển mùa này lại nở hoa Nước nổi lô nhô những nếp nhà Chiều tà ráng đỏ cò bay mỏi Một dải mây tần phất phơ xa Bến cũ người về hẳn sẽ vui Quê hương đẹp lắm với biển trời Chim nhạn còn bay về tháp nhạn Ô loan thương nhớ đá bia phơi Gửi vọng theo người một khúc ru Mong những bình yên nhẹ mây mù Bao năm đã mỏi đời lưu lạc Lữ khách dừng chân bước phiêu du Tiếng lòng xin trọn một khúc ngâm Đàn xưa còn mãi nốt bổng trầm Gửi về bến cũ mùa ấm lạnh Chút lửa bên người thắp tri âm Liên Hương
ANH CÓ VỀ MIỀN TÂY Anh có về cùng với em không? Tháng chín Rừng tràm Lưng chừng nước nổi Hoa tràm thơm Cho lòng bối rối Ngập ngừng những bước chân qua Anh có về miền tây quê ta Đón con nước tràn đồng Gọi vàng bông điên điển Thơm ngát nồi canh chua Ấm lòng khách đến Thảo thơm hương vị quê mình Anh có về Đưa em qua dòng kinh Già nua thân tràm Lắt leo cầu khỉ Mái tranh nghèo Trải bao thế hệ Vẫn ngọt giọng ầu ơ Tiếng mẹ ru hời Anh có về Nghe nhịp sống sinh sôi Sen cựa mình Tỏa hương Trong nắng Bát ngát đồng xa Cánh cò chớp trắng Gọi tuổi thơ ta Vi vút sáo diều Anh có về Cùng em Viết tiếp những lời yêu ! An Giang - 5/9/2013 Liên Hương
VỀ MIỀN TÂY Sớm phương nam về miền tây ăn cá Mùa nước ròng thao thức đợi phù sa Người năm cũ thấy quen mà thấy lạ Tiếng chim chiều thảng thốt gọi tình ta Em như lá dịu mềm cơn gió nhẹ Như cỏ vàng bến vắng đợi trời mưa Bông điên điển cá linh ngày cuối hạ Mấy lá thuyền khua nước buổi chiều xưa Cùng ngồi lại ru đời nhau đi nhé Bao nhiêu năm dĩ vãng cũng đi rồi Đàn mấy giọt rơi bên thềm khe khẽ Cố nhân ơi ngày ấy đã xa vời Ta đâu có tìm quên nên cứ nhớ Dù cho ngày tháng cũ lật sang trang Từng sợi nắng xuyên qua rừng oà vỡ Nước mắt màu ngọc bích giữa bông sen Còn đâu đó những sáng chiều xuôi ngược Nợ trăm năm chưa trả lại cho đời Nên trĩu nặng trên lối về chân bước Cỏ hồng thôi bịn rịn níu tay người Câu thơ cũ đề trên tà áo mới Có thêm từng khắc khoải mỗi mùa sang Người trai tráng thuở nào như vẫn đợi Tiếng mái chèo vọng lại một âm vang. Lê Phú Hải
ẢO & THẬT Khi buồn ta lánh về chốn ảo Tìm chút tình người dẫu xa xôi Lạ nhỉ người dưng mà thân vậy Xem ra chốn ảo lại rất đời Chỉ có nick name nào thấy mặt Một góc tâm hồn trải thơ văn Mà đem bốn bể thành bằng hữu Chân thành chia sẻ những băn khoăn Thì ra chốn ảo mà đời thật Văn cũng là người khác chi đâu Tính cách hiện theo từng con chữ Làm nên xã hội đủ sắc màu Ai đã một lần về chốn ảo Xin hãy chỉ giành những yêu thương Xoa dịu nỗi đau còn hiện hữu Chia sẻ niềm vui giấc mộng thường Liên Hương LÒNG BIỂN Ta về biển đếm từng con sóng cũ Thuở nào xưa còn quấn quýt bên người Nghe nỗi nhớ trào lên từng nhịp thở Vệt cát buồn theo gót nhỏ mồ côi Mảnh trăng nghiêng âm thầm trên biển vắng Trăng cô đơn hay lòng biển lạnh lùng Chợt thèm lắm nghe một lời biển gọi Như tiếng người vang vọng giữa không trung Anh ở đâu sao không về biển ? Có nghe chăng lời sóng cuộn trào Tình yêu khát nên một đời biển mặn Vỗ mệt nhoài từng nhịp thở nôn nao Tình yêu biển dẫu mênh mông là vậy Muốn ngàn năm ôm trọn cả đất trời Nào ai biết biển cũng từng bất lực Bởi không sao ôm trọn trái tim người… Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2013 16:06:37 bởi hai1957 >
NHẬT KÝ LỮ HÀNH Mùa hè về thăm Hà nội
Phố phường rực sắc Bằng lăng
Màu hoa của thời con gái
Gió đùa vấn vít tơ giăng
Chiều khẽ nghiêng dần góc phố
Hồ Tây sen thoảng hương trời
Cánh chim bay về ráng đỏ
Chuông chùa buông nhịp rơi rơi
Hà nội ríu ran bè bạn
Mừng mừng tủi tủi ...như mơ
Tóc xanh pha màu sương gió
Lại như về tuổi ngây thơ...
Cùng nhau đi về kinh Bắc
Hương lòng gửi tới tiền nhân
Về thăm núi thiêng Yên tử
Tâm thiền lặng chốn Phù vân
Nửa đời tha nhân mòn lối
Hôm nay chim lạc bay về
Quỳ dưới chân người mở cõi
Xin người xá tội u mê
Một thuở hồng hoang dựng nước
Dấu xưa lạc tướng lạc hầu
Cội nguồn nối đời sau trước
Mãi trường tồn đến mai sau
Đông hồ, Bát tràng ,Vạn phúc
Làng quê bình dị hiền hòa
Thương những nghệ nhân áo vải
Xin đừng …sương gió phôi pha
Hải phòng lối về quyến luyến
Phà in bóng nước mây trời
Cát Bà đón người xa đến
Lan Hạ xanh thẳm trùng khơi
Nàng tiên ngẩn ngơ rơi guốc
Để âm thầm một đảo xanh
Việt Hải một miền tổ quốc
Hoang sơ núi dựng mây thành
Thương lắm những trời những biển
Thương lắm bao bạn bè tôi
Mai này còn trong ký ức
Lưu dấu không hề phai phôi
Liên Hương
ĐỒNG CẢM Đêm đông đọc bài thơ cổ Thương nàng kỹ nữ bên sông Bây giờ bến ấy còn không? Tiếng đàn rơi trong dạ nguyệt Dây thương lạnh lùng như tuyết Dây sầu trĩu một hồn đau Dây tình lưu lạc về đâu Để cho nghẹn ngào dây nhớ ? Thuơng ai khoảng đời cách trở Nỗi niềm nặng mối tơ vương Lặng thầm gửi lại cung thuơng Câu thơ mãi còn khắc khoải Mây Tần tím miền xa ngái Lắng lòng cung bậc tri âm Chân trời dõi bóng cố nhân Biết có ngày nào hạnh ngộ Gần nhau mạn thuyền nước vỗ Ba lần tấu khúc bi ai Nốt trầm nức nở vị lai Nốt cao thắp hương quá vãng Trời gần sương giăng lãng đãng Xự xang dây đứt mất rồi Giấu trong gối nhỏ ta ngồi Vạt hò áo xanh đã ướt Phận đời mười hai bến nước Phận người một thoáng phù vân Cung trầm cung bổng đàn ngân Khúc "Tỳ bà hành" nức nở Chút mộng ngày nào dang dở Theo dòng nước chảy về đâu Thương ai rũ áo bên cầu Dây tơ rối ngày ly biệt Đàn ơi trễ tràng ta biết Khúc Nghê thường khúc Lục yêu Lòng người mặn đắng bao nhiêu Bấy nhiêu hồn ta tiếc nuối Xin cho một âm thanh cuối Mai rồi ai biết về đâu? Liên Hương - Lê Phú Hải
MÙA VỀ Mùa về cho lạnh buổi đầu đông Phỗ cũ người đi chắc má hồng "Lá rơi từng cánh rơi từng cánh"* Ngập ngừng ai có nhớ ta không? Nắng vỡ chiều nay bến không người Mùa về se sắt lạnh đôi nơi Dõi theo từng cánh chim cô lẻ Thèm nghe khúc khích một giọng cười Gió thổi thẹn thùng trên ngón tay Áo tím đường xa dáng vai gầy Cô gái bên nhà đôi má đỏ Mùa về xao xác cánh hoa bay Nỗi nhớ vương dài theo khúc ru Dõi chân trời tím lặng sương mù Cánh chim về xứ chưa trở lại Để ánh trăng buồn rơi cuối thu Dáng nhỏ người đi biệt chân trời Mùa về nuối tiếc tuổi xuân trôi Nằm mơ thấy tuổi ta mười bảy Ngập ngừng bên cửa láng giềng ơi Nỗi niềm thổn thức những mùa qua Một chút dư hương cũng gọi là Sương gió bây giờ in trên tóc Thôi đành năm tháng đã phôi pha Liên Hương - Lê Phú Hải

HUYỀN TRÂN
Hai mươi năm xin giả biệt kinh kỳ
Đường thiên lý về nam rầu ngọn cỏ
Xa nhé trăng ơi khi mờ khi tỏ
Chiêng trống dọc biên cương
Kiệu hoa ngồi nửa giận nửa thương
Đưa tay vẫy cha anh mà ứa lệ
Thế thời phải thế
Hay chỉ là mua bán cái hồng nhan?
Trót sinh nhằm phận gái đa đoan
Duyên nợ kể gì - mười hai bến nước
Cuộc cờ bày ra cốt yên lòng sau trước
Mai rồi nhật nguyệt có hay?
Tình là bọt nước trên tay
Oan khiên cậy nhờ sử sách
Thân làm con đâu nỡ trách
Chỉ xin yên phận ngàn thu !
Nhưng vẫn buồn lắm ru
Ai cũng có những ngày vui thiếu nữ
Xiêm áo lụa là xin đề hai chữ
Lưu vong !
Thôi đành ! Cờ mở trống dong
Ngậm cười câu "tam tòng tứ đức"
Ngoảnh về cố quốc
Dấu kinh kỳ năm tháng mờ xa...
Một lần... trang sách mở ra Đọc chuyện đời xưa bỗng dưng muốn khóc Mới ngày nào đây những đôi guốc mộc Trên đường gõ tiếng áo dài bay Ơ hay ơ hay Chưa kịp ngẩn ngơ bỗng dưng trời đất lạnh Hình như lòng ta canh cánh Mơ hồ tiếng hát Ngọc Lan Thương mẹ nghèo chạy gạo sớm sương tan Đành đổi hết tương lai và quá khứ Bao con cháu Huyền Trân bây giờ xa xứ Cây quế giữa rừng vằng vặc ánh trăng côi Liên Hương - Lê Phú Hải
NGỠ … Tóc thề ngỡ nhuộm trắng sợi quên Duyên mơ ai chắc mộng lâu bền Dòng đời đưa đẩy tàu xuôi ngược Cố quận chiều đông nghe gió lên Ngỡ thềm ký ức cũng rêu phong Cõi nhớ từ đây tắt lửa nồng Gió chở mây Tần về xứ Bắc Chuông buồn vọng tiếng giữa thinh không Ngỡ nắng từ đây bóng nhạt vàng Cho lòng tắt lịm mộng hoang mang Ngày xưa ký ức mang về ủ Một giọng thơ ngâm một giọng đàn Tôi cứ ngỡ người đã quên tôi Chút tình be bé nhạt phai rồi Mấy mùa gió nổi đông lạnh lắm Năm tháng ơ hờ năm tháng trôi… Ngỡ con đường cũ đã chia hai Theo bóng người đi biệt dấu hài Chiều nay gió trở ngày gặp lại Thoảng chút hương mùa trên tóc ai Liên Hương
LẠNH CUỐI NĂM Năm này lạnh hơn mọi năm Miền trung ngập ngừng đón tết Mười hai tháng rồi qua hết Hững hờ bấm đốt ngón tay Muộn phiền cái gió heo may Muốn về phương nam tránh rét Võng đưa hiên nhà kẽo kẹt Tàn phai mấy cánh hoa vàng Lạnh lùng ngọn gió đông sang Biển chiều sương giăng màn tím Lịch rơi cuối mùa hoài niệm Đã nghe tết đến thật gần Dõi triền mây chốn xa xăm Chập chờn những ngày tháng cũ Heo may một vùng lá rủ Mùa đông cánh én chưa về Xe chiều thăm quán cùng quê Thương sao cánh cò quang gánh Một năm vui buồn mặn đắng Khói huyền bãng lãng tre đưa Cuộn mình lất phất cơn mưa Lạnh run trên từng ngọn cỏ Sông xưa tháp xưa còn đó Người xưa vắng tự bao giờ Mưa dầm ướt cả ý thơ Chợt thèm nắng từ phương ấy Dư âm cuối mùa thức dậy Đàn ai gày khúc không lời Lạnh lùng bia tạc đá phơi Nắng về cho người chút ấm Biết rằng mùa đông lạnh lắm Nỗi niềm ai biết cho ai Liên Hương - Lê Phú Hải
ĐÊM GIÁNG SINH Đèn hoa rực rỡ mừng đêm thánh Phố vui chỉ vắng bóng một người Dõi về phương Bắc mùa đông lạnh Biết rằng nơi ấy có tuyết rơi Giáng sinh ai thức chờ chuông đổ Râm ran lời nguyện tiếng kinh cầu Thao thức một lời xưa đồng vọng Đôi miền lòng vẫn hướng về nhau Anh có đi qua nhà thờ cũ Nghe tiếng chuông ngân vọng giáo đường Có thầm nhớ một ngày lá đổ Anh đã trao em một lời thương Đêm nay mình hai đầu đất nước Nhớ thương mong khoảng cách thật gần Giáng sinh xin chúa ban điều ước An lành cho khắp cả thế nhân Liên Hương
GIAO THỪA Giao thừa ai có nhớ ai không? Ta đợi mùa sang rộn tiếng lòng Mấy mươi năm lẻ sầu ải vắng Chim bay về xa chiều mênh mông Mưa móc cho thơm ngày tắm gội Rũ buồn đội nón ngó non sông Vốn liếng hai bàn tay vụng dại Ngồi xuống một mình bên phố đông Phố đông xuân mới về bất chợt Ai vừa gợi nỗi nhớ mong ai Giao thừa sắp tới chiều rét ngọt Khoảnh khắc nào tan giấc mộng dài Phố cũ người xưa tìm đâu thấy Hiên nhà còn phảng phất dư hương Ta nào biết lòng buồn đến vậy Khi màu tóc ấy điểm pha sương Sương pha trên tóc tiếc ngày xuân Đổi nhớ thương xa lấy tình gần Khăn áo lụa là xưa khép lại Mở chốt then cài cửa phù vân Đợi buổi giao thừa ngồi nghiêng ngó Nước mắt đầy vơi bởi bụi trần Ta nắm tay ta mà thấy lạ Sen hồng thiếu nữ mãi thanh tân Bài thơ chắp nối bao lần viết Cũng ngậm ngùi thương buổi sang mùa Vạn vật vẫy tay lời tạm biệt Còi tàu gọi nắng đã xa chưa Tân thanh xuân mới chào năm mới Giao thừa hay khoảnh khắc hồi sinh Mở lòng nghe gió xuân vời vợi Ta tặng riêng ta một chút tình Liên Hương - Lê Phú Hải
TẢN MẠN XUÂN Ta xé tờ lịch mới Nghe dòng đời thêm trang Biết niềm vui có đợi Khi mùa xuân nắng vàng Gió ru lời cỏ biếc Nắng ru đồng lúa xanh Hương xuân tình dịu vợi Ru ta thơm giấc lành Sông vàng chân thiếu nữ Núi hồng sáng hương bay Rước nhau về quá khứ Ngồi kể chuyện hôm nay Ngày xưa ai cũng trẻ Khúc xuân thì khát khao Hát ru đời khe khẽ Nhịp buồn nghe chát chao
Nhớ khứ niên kim nhật Ký ức là biển xanh Bây giờ còn hay mất Một khoảng đời tinh anh Tuổi xuân không trở lại Nhưng mùa xuân mãi về Xuân qua vùng cỏ cháy Lại xanh rì chân đê Hình như xuân đang hát Bản tình ca không lời Hay là tình yêu đến Trong nhịp đời sinh sôi Liên Hương - Lê Phú Hải
TÌM THƠ Nhớ người mở cửa tìm thơ mới Chỉ thấy hoa cau trắng sân nhà Sương hay nước mắt trên lối cỏ Lá vàng níu lại bước chân qua Thương người quét phố đêm đông lạnh Quét cả trăng vàng hiu hắt lay Lòng vui vì có tình bên cạnh Cánh chữ chập chờn trên ngón tay Tìm về lối nhỏ con phố cũ Mắt đêm ô cửa đã khép rồi Bóng trăng thưa thớt thềm lá đổ Ơ hờ đơn độc một bóng tôi Đọc thơ ngày cũ giăng tơ nhện Thấy có bên đời đôi dấu chân Dấu của ai đi và ai đến Gió thổi đâu rồi dáng ngọc vân Ta tìm thơ hay tìm hoài niệm Mai rồi ai nhớ với ai quên Vẫn còn đây những hoàng hôn tím Và lời biển gọi lúc triều lên Ngày tết hay lòng mình đang tết? Mùa qua hay bèo giạt sang ngang Phương nam có bóng thuyền đi biệt Nghẹn ngào câu dạ cổ hoài lang Liên Hương - Lê Phú Hải
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: