LỜI YÊU... CỦA HAI NGƯỜI
BỜ BẾN QUẠNH HIU Bên cạnh niềm vui luôn có một nỗi buồn Cạnh những ngày mưa là mùa nắng đẹp Cuộc sống vốn rủi may Cạnh ta huyênh hoang có em khép nép Nhỏ bé đứng bên đời mà lớn rộng biển khơi Miền cao nguyên chơi vơi Trời cao nguyên cuối năm se lạnh Má phấn môi hồng ai đợi chuyến xe qua? Bụi đỏ đường xa Những mắt thông thương người nhắm lại Và mắt em đã qua thời con gái Vẫn hiền lành dịu ngọt những ngày xưa Muốn tri ân - không biết mấy cho vừa Xin gửi lại tấm lòng ta chân thật Sau những hơn thua còn mất Và ngày đêm phù phiếm đã qua rồi Để những lúc vui ta rước em lên đồi Những lúc buồn ta rước em xuống phố Trăng vàng phổ độ Cảm ơn người tử tế ở bên ta Mai sẽ đi xa Vẫn giữ lấy em trong miền quá khứ Thuyền ơi viễn xứ! Chiều nay về - bờ bến quạnh hiu Lê Phú Hải
TIẾNG MÙA XUÂN Ta nghe gió sang mùa Đem vê cơn mưa lạ Cỏ cựa mình trở dạ Ướp xanh thêm mắt trời Ta nghe tiếng ai cười Biết mùa xuân đang tới Đất căng lồng ngực mới Thơm hương sữa ngọt ngào
Ta nghe sóng rì rào Muôn lời thơ bỏ ngỏ Một mùa xuân nho nhỏ Rưng rưng về trên tay
Ta nghe làn hương say Trên má xinh vừa ửng Ấm áp tia nắng hửng Thắp mặt trời trong tim
Ta nghe trong lặng im Điều gì như nỗi nhớ Đóa tầm xuân vừa nở Khẽ hát lời tình yêu
Liên Hương - 3/1/2015
NẾU Nếu không có sông có suối Lấy đâu biển mặn ngàn đời Nếu trời xanh không có gió Cánh buồm sao đến trùng khơi Ví ngày cứ dài ra mãi Chẳng còn đâu ánh trăng rằm Và mặt trời kia nếu tắt Vũ trụ sẽ hoài tối tăm Nếu đời chỉ toàn mật ngọt Ong sẽ chẳng cần đến hoa Vườn kia không còn cây trái Chim đâu ríu rít quanh nhà Tình đời nếu toàn ngang trái Lời yêu thương hóa ngập ngừng Trái tim yêu mà lỗi nhịp Tất cả đều thành... người dưng Cuộc đời nếu toàn chữ "Nếu" Thì biết tin ai bây giờ Nhưng nếu mà không chữ "Nếu" Sẽ chẳng còn gì... nên thơ ! Liên Hương SÓNG TỪ PHÍA BIỂN Sớm nay nghe gió lạnh bên trời Thu đã đi rồi lá úa rơi Sóng vỗ bâng khuâng từ phía biển Năm tháng trôi buồn năm tháng ơi Vẫn còn nghe sóng gọi tên nhau Phố thị vần xoay bụi dãi dầu Giọt mặn âm thầm đời im lặng Sóng nổi trong lòng con nước sâu Trót đã một lần những mộng mơ Để mãi tương tư đến bao giờ Tạo hóa vô tình nên biển mặn Trách làm chi con sóng xô bờ... Liên Hương NỖI BUỒN KHÔNG VÔ ÍCH Cuộc đời có lắm nỗi buồn Sẽ làm ta thêm nghị lực Con đường dẫu lắm chông gai Nhắc nhở mình luôn gắng sức Nào hãy nhìn xem nhìn xem Bên mình còn bao bè bạn Bao cánh cửa mới mở ra Ngày mai bình minh tỏa sáng Vậy thì nỗi buồn cũng đáng Chỉ làm ta thêm vững vàng Mùa đông lạnh rồi qua hết Én về báo hiệu xuân sang Rồi ngày mới sẽ sang trang Con đường qua bao ghềnh thác Yên rồi bước chân lang bạt Ngày vui người lại bên người Nỗi buồn nào cũng qua thôi Nhưng sẽ thêm niềm vui mới Trái tim yêu thương vời vợi Xin đừng để gió cuốn đi… Liên Hương PHÔI PHA Phôi pha rồi một thời Tuổi trẻ Năm tháng đi qua chẳng trở về Nhạt nhòa rồi tình yêu ngày ấy Ngập hồn ta một thuở si mê Giọt sương mai không còn trên mi mắt Ánh trăng thanh không tắm đẫm tóc thề Không còn nữa những lời hò hẹn Chỉ một mình ta im lặng phố khuya Phôi pha rồi tất cả đã phôi pha Bỏi lại sau lưng một trời kỷ niệm Ta gói lại những bông hoa màu tím Bỏ lại bơ vơ vạt cỏ bên đường Ta tự ru ta khúc hát vô thường Chân bước đi không ngoảnh về quá khứ Chả tiếc nuối những điều không còn nữa Nghe trong lòng tiếng chuông gọi hư không Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2015 13:49:33 bởi hai1957 >
TẢN MẠN CUỐI NĂM Cuối năm về đây nỗi nhớ Giao mùa sắp đến rồi sao Đất trời qua cơn sinh nở Mấy vòng trở lại trăng sao Ôm đàn ta đi ra bến Xe nào trĩu nặng chuyến đi Ừ thôi cứ đi cứ đến Một mai rồi hết xuân thì Ngày xưa tụi mình cũng trẻ Bến bờ xô dạt khát khao Xa hơn có ngày thơ bé Mắt tròn tay nhỏ tìm nhau Cảm ơn bốn mùa hạnh ngộ Hiên nhà cô gái đắp chăn Người đi người đi mắt đỏ Thơ buồn rơi giọt ăn năn. Lê Phú Hải
ĐIỆU BUỒN TRÁNG SĨ Nhã nhạc ngân lên từ mắt lệ Thôi rồi cánh phượng đã về xa Hiu hắt lòng ai chiều bóng xế Lạc loài câu hát giọng ngân nga Cúi xuống nghe rên từng uẩn khúc Thương hồn tráng sĩ điệu buồn vương Gió thổi bên kia bờ nhẫn nhục Mất rồi một chính sử bi thương Trời đất mênh mang mà vẫn hẹp Hết lời tử tế gởi cho nhau Tay vỗ trán vuông lòng khép nép Mai ngồi ngó lại mấy niềm đau "Thế sự thăng trầm quân mạc vấn"* "Thị phi thành bại chuyển đầu không"* Đành đi cho hết đời lận đận Trót làm con đỏ chẳng hoài mong Mây bay đầu núi, mây đầu núi Biển còn sôi sục những cuồng phong Người xa xa lắc người lầm lủi Kiếm gãy lâu rồi ai nhớ không? Lê Phú Hải R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2015 13:22:04 bởi Nguyệt Hạ >
NGHIÊNG 23 ĐỘ 5 365 ngày 360 phút Ta nghiêng về em 23 độ 5 Em - quỹ đạo, ta còn đây - trái đất Cơn lốc đời lẩn khuất vào nhau Những ngọn gió bất ngờ giông bão Biển bất ngờ con sóng ra hoa Đêm lấp lánh dải thiên hà phát sáng Ngày lung linh ta chỉ hạt sương mù
Em vật thể cho ta làm sức hút Lá mơ hồ ước lệ một tầm rơi Hình như ta nặng nề hơn trái đất Có khi nào ra khỏi trục quay nghiêng? Trần Văn Lan
NGỌN GIÓ ĐA MANG Cái vị đắng ban cho loài hoa dại Cũng tím bầm ngọn gió đa mang Suối chắt chiu từ trong lòng đá Biển đa tình mới hiểu được đời sông Cây me cỗi chua mùa hè cũ Ta quen nhau từ trái dốt năm nào Đêm bén rễ để ngày xưa trở lại Trái tim chờ nhịp đập trên môi...
Trần Văn Lan
GẦU SÒNG Giữa cánh đồng đắp đập Máy nước thay gầu Gió đi ngang về ngang nỗi gió Một màu chiều nón lá xa xăm Con sông có lời nguyền xanh biếc Hạt lúa ngồi - lên chông Vớt ngày đi ướt một dòng ký ức Nước mông mênh thấm đẫm gầu sòng
Con kênh có lời nguyền no ấm Cơn khát mùa, rạch nước bao dung Ta gặp lại cánh đồng ngày trước Chiếc gầu sòng tát giữa hư không ! Trần văn Lan
NGÀY XƯA GỌI TA Ngày đôi chim vỡ tổ Cọng rơm chưa hết vàng Bàn tay con kiến gió Cuộn mình trong lá xanh
Ta loanh quanh mùa cũ Có ngày xưa đi tìm Có nỗi buồn trang trọng Đứng dưới trời nhân gian
Buổi chiều chưa kịp hỏi Đã hoàng hôn một thời Người gặp nhau không nói Để một đời ngừng trôi !
Trần Văn Lan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2015 12:16:08 bởi hai1957 >
PLEIKU I97I Xin giã biệt Pleiku Hoa cúc quỳ đang nở Hương còn vương trên áo Chia tay vội ai ngờ Giã từ con phố nhỏ Khép nép buổi chiều đông Không hẹn lần gặp gỡ Chưa hết nợ tang bồng
Mùa xuân nào đi qua Con ve gầy thức giấc Em có nhặt phượng hồng Rơi cuối hè lất phất
Đâu những con phố dốc Cho Dã Quỳ đa mang ! Trần Văn Lan
NÁT LÒNG HẠT TẤM Em nhớ đêm rằm giã gạo Anh Năm làm rể - chị buồn Khô héo môi hồng chị khóc Nát lòng hạt tấm đôi vuông
Áo không qua đầu khi mặc HỌ về bỏ chị NHÀ TRAI Con gái mười hai bến nước Buông thuyền ai biết ngày mai
Chiều chiều em ra ngóng chị Không về cỏ phủ vườn rau Mẹ ra nhà sau khóc vụng Dây trầu có quấn hàng cau !
Trần Văn Lan
MƯỢN CÂU HÒ HUẾ
Tôi yêu Huế mượn câu hò Huế Về rêu phong cổ tích Kinh Thành Cầu Tràng Tiền em qua chìm sắc áo Trăng Ngự Bình thương khuyết mặt Hương Giang
Chiếc nón Huế che ngang trời Huế Bài thơ ơ hờ chảy xuống vai em Câu dân ca thương miền Trung mưa nắng Gánh tảo tần xa vắng chợ Đông Ba
Đường nội thành như còn tung vó ngựa Đêm Hoàng Triều mơ tiếng hát Cung Phi Tôi yêu Huế mượn câu hò Huế Chở một chiều thơ mộng Cố Đô.
Trần Văn Lan
NÍU THU
Mùa thu vừa mới gọi Trong sợi nắng tơ vàng Thu ướp làn tóc rối Tung xòa bờ vai ngoan
Muốn thu đừng đi vội Mà gió thu vô tình Em làm sao níu được Sương thu vừa long lanh
Sợ mùa thu đi mất Để hoa cúc đợi chờ Ép thu vào cuốn sổ Hóa nồng nàn trang thơ Liên Hương
CHỊ EM
Ngắm mãi tấm hình mới chụp Có chị và em quây quần Chợt nhớ về thời tuổi nhỏ Mà lòng xao xuyến bâng khuâng
Ngày ấy em còn bé lắm Chị cũng chả lớn hơn nhiều Mải chơi, để em đi lạc Chị khóc... hồn lạc phách xiêu
Chiến tranh phải đi sơ tán Nhớ mẹ, em khóc chị thương Chị đành làm "bà mẹ trẻ" Ru em ngon giấc mộng thường
Giành dụm chút tiền ít ỏi Mua quà để dỗ em thôi Khi em bớt cơn nhớ mẹ Là lúc lòng chị thấy vui
Chị em bao nhiêu kỷ niệm Cùng chung những chặng đường đời Cùng được mẹ cha dạy dỗ Bao nhiêu bài học làm người
Thời gian trôi đi thấm thoát Bây giờ tóc điểm sương pha Chị em bé con ngày ấy Giờ đã lên ông lên bà
Ba mẹ đi xa mãi mãi Giờ chỉ còn chị em mình Nếp nhà cùng nhau gìn giữ Thân thương hai tiếng "GIA ĐÌNH"
Liên Hương
TRỞ LẠI DÒNG SÔNG KÝ ỨC
Chợt buồn, tìm lại dòng sông Chiều nay con đò vắng bóng Hoang vu mặt nước cánh bèo Và trời ì ào gió lộng
Chả còn ngày xưa đồng vọng Sao nhớ mãi câu hẹn hò Sông cồn cào con nước đỏ Vẫn còn chưa hết mùa mưa
Người xa bao giờ trở lại Sông xưa cứ lở cứ bồi Bìm bịp kêu chiều khắc khoải Sông... hay nhịp đời mãi trôi
Khẽ gọi ngày xưa yêu dấu Giờ đang ở tận nơi nào Có nghe dòng sông thổn thức Tháng ngày con sóng xôn xao
Liên Hương
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: