LỜI YÊU... CỦA HAI NGƯỜI
ĐÊM NGHE MƯA. . .
Đêm nay em không ngủ
Nằm nghe mưa rì rầm
Mưa hóa thân vào cỏ
Kể nỗi niềm trăm năm
Mưa hát lời sông suối
Lang thang đời cây xanh
trắng một trời nắng đổ
Gào thét bao thác ghềnh
Mưa ru lời cho mây
Suốt tháng ngày nênh nổi
Theo ngọn gió vô tình
Có bao giờ ngừng thổi. …
Mưa rót vào thinh không
Trỗi cung đàn sâu lắng
Đếm từng giọt mưa buồn
Nhớ một người … xa vắng
Liên Hương
NHỚ THUỞ HỌC TRÒ
Đã về đâu hỡi giấc mơ xưa
Ríu rít mùa vui mắt dõi chờ
Hạ tới Đông về, Thu trút áo
Xa rồi…vĩnh viễn những ngày thơ
Phượng nở sân trường mấy độ bông
Ai còn ngồi dõi mắt bên song
Đôi dòng viết vội lưu trang sách
Chưa nỡ phai hương một cánh hồng
Lâng lâng cảnh cũ níu chân ai
Áo trắng ai bay với tóc dài
Mắt ngọc trong veo ngời giọt nắng
Nhớ xưa ai cũng dáng trang đài
Ôi một ngày xưa sao nhớ nhung
Thời gian trôi mãi đến vô cùng
Bao giờ trở lại “ ngày xưa” ấy
“ Anh có cùng em sánh bước chung?”
Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2011 15:25:01 bởi Liên Hương >
ĐỜI...
Ai sinh ra đời nhau
Mà mỗi người mỗi lạ
Mới lửa hồng tháng hạ
Đã lạnh lùng ngày đông
Ở đâu có dòng sông
Để nhớ nhung tình biển
Một đời không vốn liếng
Có gì mà nuôi nhau
Từ đâu có nỗi đau
Để một đời bão nổi
Ngẩn ngơ cơn gió thổi
Thao thức suốt canh dài
Đâu là chốn an bài
Trở về ôm gối ngủ
Mùa nào cho lá rũ
Bao giờ được gần nhau?
Liên Hương - Lê Phú Hải
BÂNG KHUÂNG
chiều nay về qua vườn cũ
Chiều buông nắng tắt lâu rồi
Thềm đá rêu phong say ngủ
Hoang vu chẳng dấu chân người
Chợt gặp nụ hoa tim t ím
Khẽ khàng khép lá bên rào
Hòang hôn chòang trên vai áo
Ngỡ ngàng …bóng một vì sao
Rưng rưng giọt buồn khóe mắt
Bâng khuâng vọng tiếng thở dài
lá rụng hay là gió thỏang
Giật mình ngỡ bước chân ai
Chim chiều kêu như mộng mị
Cây nghiêng xoã tóc bên thềm
Khung cửa sổ nào không sáng
Vội vàng phố lại vào đêm....
Liên Hương
XUÂN CHÍN
Mùa Xuân nhè nhẹ đến bên anh
Lộc nhú chồi non nụ thắm cành
Ánh nắng xuân nồng trên mắt biếc
Trong làn nước bạc uốn quanh quanh
hát cùng anh một khúc xuân vui
Tha thiết hồn thơ mãi rạng ngời
Trời đất giao hoà đời thanh thản
Nụ cười tươi trẻ nét xuân tươi
Ô kìa đào biếc rực rỡ hoa
Thênh thang vườn mộng chốn an hoà
Rượu nồng nhấp chén xuân tri ngộ
Tình đời thêm đẹp giấc mơ xa
Liên Hương
NHỚ
Khỏang trời mây trắng gió êm êm
Sánh bước bên nhau bướm hoa kèm
Đôi gót chân son hằn cát mịn
Dịu dàng tay ấm khóac vai em
Sóng biển rì rào ánh ngọc xanh
Gío ru lời gió khúc ru lành
Thì thầm anh nói lời yêu dấu
Mắc cỡ …em cười …nhéo tay anh
Mấy độ tình xa cách biển rồi
Vẫn màu xưa ấy trắng tinh khôi
Vẫn thầm nhung nhớ chiều mây lặng
Vẫn dấu trong tim bóng một người
Liên Hương
VỌNG
Ngỡ ngàng nghe tiếng ngày xưa vọng
Tưởng dấu yêu xưa một chiều về
Biển vẫn cồn cào muôn lớp sóng
Chân trời nhàn nhạt áng mây che
Hải âu dao dát trong chiều tím
Tít tắp xa khơi một cánh buồm
Trên cát chỉ mình em đếm bước
Nền trời cô lẻ ánh sao hôm
Anh ở nơi nào anh có biết
Còn đây nguyện cũ giữ âm thầm
Nhớ anh em gửi vào cánh sóng
Xô bờ nghiêng mãi đến ngàn năm
Liên Hương
HỒN XUÂN
Ngây ngất hồn xuân gió xuân ru
Nắng trong tan loãng lạnh sương mù
Lắng nghe xuân chín vào hoa lá
Kể tình xuân đẹp đến thiên thu
Hương trầm trong gió thoảng rưng rưng
Dáng xuân ai bước khẽ ngập ngừng
Nghe hồn xuân gọi lên mắt biếc
khiến người đâu thể ngắm dửng dưng
Im lặng... tay thầm nắm bàn tay
Tóc thề dịu nhẹ gió xuân bay
Mắt hiền khẽ nói lời xuân nhớ
Tình xuân men ủ những tháng ngày
Thấm thoắt mùa đi mấy xuân rồi
Thời gian như thể nước sông trôi
Trong tim vẫn trọn hồn xuân ấy
Dù tuổi xuân qua nửa cuộc đời
Liên Hương
TỈNH THỨC
Ừ nhỉ ! mình đang sống giữa đời
Sao còn vương mãi chuyện xa xôi
Để buồn héo hắt mùa xuân chín
Đế gió mùa đông buốt môi cười...
Chốn ảo thầm mong đến cõi Hằng
Có ngày hái được cả hồn trăng
Thênh thênh chắp cánh tung trời rộng
Quên hết phong ba dậy đất bằng
Theo anh lướt sóng với thuyền thơ
Ấm áp niềm vui giữa biển bờ
Góp nhựa nồng nàn sen thắm nở
Giữa đời hương ngát trọn niềm mơ
Kỷ niệm ngày xưa chuyện nhớ quên
Mang theo trong giấc mộng êm đềm
Không không sắc sắc câu còn mất
Nâng cánh diều bay đợi gió lên
Chắp vần thơ nối tới mênh mông
" xuân chín " " xuân vui " tiếp " xuân hồng "
Tình nghĩa anh, em - tình nghĩa trọn
Đường thơ nhân ái - rộng đường chung
Liên Hương
XUÂN VUI
Lại hát cùng xuân một khúc ca
Gieo thêm nhân ái với an hoà
Cho mùa xuân chín niềm vui mới
Rực nắng hồng lên nở thắm hoa
Em ủ mùa xuân toả ngát hương
Đi cùng anh đến cõi vô thường
trời trong mắt biếc làn môi thắm
Giữa một mùa xuân tạnh gió sương
Ta đón xuân hồng trong đắm say
Lặng thầm lắng khúc nhạc xuân bay
nụ cười xuân ửng reo trong nắng
Gọi lá xuân tươi đẹp tháng ngày
Ước mùa xuân mộng của em anh
Hoa trái đơm bông quả trĩu cành
Chắp cánh diều thơ theo ngọn gió
Bay vào trời rộng sắc thiên thanh
Liên Hương
ƠI XUÂN
Những khúc xuân ca đẹp tuyệt vời
Nụ cười thắm gọi Chúa Xuân ơi
Cầu vồng bảy sắc mơn man gió
Dang rộng vòng tay đón bước người
Trời Xuân phơi phới cánh chim bằng
Suối bạc hồn Xuân tỏa ánh trăng
Giọt ngọc long lanh trong mằt biếc
Cùng anh...em tới tận ...cung Hằng
Ngây ngất đường vui sánh bước về
Hồn Xuân rạo rực thắm hàng me
Gọi tình Xuân ủ trong chồi nhú
Lấm tấm Xuân vương mái tóc thề
Xuân nhé... ru đời đẹp khúc ru
Nắng Xuân hây hẩy tạnh mây mù
Cho hồng Xuân chín lan đôi má
Cho mộng Xuân ngời đến vạn Thu
Liên Hương
LỜI XUÂN
Mới nửa chừng xuân có vội gì
Ngày dài tháng rộng cánh thiên di
Xuân còn trẻ lắm còn đương nụ
Xin chớ giục xuân...chuyện ...lỡ thì
Hãy cứ cùng Xuân giữa cuộc đời
Xuân tình, xuân mộng với Xuân vui
Hương xuân toả nắng khung trời mộng
Thắm thiết hồn Xuân đẹp tuyệt vời
Dù cho vẫn biết sẽ qua Xuân
Trời sẽ xa và đất sẽ gần
Nhưng Với thơ ...tình Xuân đẹp mãi
Xin người đừng trăn trở phân vân
Cũng bởi tại Xuân cũng sợ già
Sợ tình trong mộng sẽ nhanh qua
Sợ người đi mất như gió thoảng
Và sẽ quên ...như khói nhạt nhoà
Liên Hương
MƯA THÁNG TÁM
Sắp đi qua một mùa vui hạ đỏ
Ta trở về nghe tháng tám trời mưa
Góc phố dài bên ấy người về chưa
Chân có bước qua đường quen xao xác
Ta vẫn nhớ một đời xưa thủy mặc
Nét cọ buồn rũ rượi vẽ tình nhau
Đi về đâu những tranh cũ bạc màu
Hay lặng lẽ nghiêm trang hồn tĩnh vật
Chả bâng khuâng giữa hai chiều được mất
Giữ cho mình lặng lẽ một lời yêu
Giọt nắng rơi sót lại cuối trời chiều
Chút chia sẻ giữa dòng đời vội vã
Ta sững sờ giữa biển người xa lạ
Cơ duyên nào bỗng gặp dấu chân quen
Trong đêm dài "ô cửa thắp đèn lên" *
Cho ấm áp hồn ta thêm ngọn lửa
Trời đất lạnh nên con tim nằm giữa
Nhờ chút ân tình ủ ấm ngực thơm
Nhớ thương người tháng tám ngóng sao hôm
Đêm quạnh quẽ mắt ai vàng nỗi nhớ
Tháng bảy qua rồi mùa ngâu vỡ lỡ
Để bây giờ thao thiết vọng mùa sau
Gởi lại đây chăn gối đã bạc màu
Và một thuở ấu thơ buồn vụng dại
Chân lữ thứ mỏi dòng đời xa ngái
Giấc cô đơn chưa biết lối đi về
Cơn mưa buồn hoang hoải một phố khuya
Nghe đâu đó ngọn lửa nào sưởi ấm
Rồi sẽ qua một mùa mưa tháng tám
Dấu sụt sùi rả rích nỗi buồn ngâu
Vắng biển rồi sông sẽ chảy về đâu
Để da diết môt chiều bên bến lở
Liên Hương - Lê Phú Hải
BIỂN GỌI
Mình lại về nghe con sóng xôn xao
Những vang vọng...một thủa nào bỏng khát
Gió biển chiều ngân lên ngàn nốt nhạc
Bao nhớ nhung...se sắt một thời
Biển vẫn âm vang...khúc hát ngàn đời
Anh muốn nói gì trong mặn mòi của biển
Bao con sóng chợt đi chợt đến
Như nhịp dập dồn trong tha thiết lời yêu
Bầy Hải âu sải cánh giữa trời chiều
Phía trời xa vì sao Hôm nhấp nháy
Lời yêu thương cồn cào như sóng dậy
Miên man theo nhịp điệu ru bờ
Anh đưa em về một thủa yêu xưa
Tay trong tay, lời yêu thành tiếng hát
Gót mềm song đôi - dấu chân trần trên cát
Vầng trăng nghiêng soi bóng những cánh buồm
Mình lại về với biển lúc hoàng hôn
Nghe bạch dương rì rào lời biển gọi
Em im lặng lắng nghe lời gió nói
Mắt anh nhìn...sâu thẳm một trời yêu !
Liên Hương
BIỂN NHỚ
Biển âm thầm vỗ mãi phía trùng khơi
Em vẫn biết tình biển bao la lắm
Lòng biển rộng vẫn ngàn đời dậy sóng
Chỉ con thuyền.. mới lặng lẽ cô đơn
Em đi về phía biển lúc hoàng hôn
Nhỏ nhoi lắm vết chân trần trên cát
Ngàn con sóng vẫn ru hoài khúc hát
Con sóng nào...biển gửi cho em?
Gió rì rào thao thức lúc biển đêm
Ngôi sao cô đơn - cùng em lặng lẽ
Triều đã lui rồi, bờ xa nghiêng gót nhẹ
Mảnh trăng hạ tuần... bàng bạc lẻ loi
Em lại về với biển, biển ơi
nghe tình biển thì thầm theo cánh sóng
Vết chân trần trải dài trên cát trắng
Lạc nhau rồi...còn đâu vết chân anh
Liên Hương
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: