CHIỀU ĐÔNG
Gió lùa song cửa lọt vào trong
Gối chiếc chăn đơn lạnh cả lòng
Thao thức canh trường ai thấu hiểu...
Nỗi lòng thiếu phụ buổi chiều Đông!
Nghe chừng trong gió Xuân đang đến
Nắng ấm cuối Đông cũng đã lên
Khóm cúc, cành mai chờ hé nụ
Trong lòng xao xuyến nhớ mông mênh
Nhớ một Xuân nao ánh nắng hồng
Giã từ người ấy... để sang sông
Pháo hồng sắc thắm đưa chân bước
Thấp thoang bóng ai...lệ ứa dòng
Bến đỗ ngày xưa chừ trống vắng
Bên thềm chiếc bóng...ngậm ngùi trăng
Nhớ sao là nhớ ngay xưa ấy...
Cám cảnh bây giờ...lạnh chiếu chăn...
Rồi một ngày nao ta trở lại
Nắng hồng ấm áp bút Xuân khai
Vần thơ kết nối bao thi tứ
Rượu rót vơi đầy... ta với ai...
ThanhTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2011 06:04:22 bởi Sầu Nữ Thanh Tâm >