Đôi khi ngọn gió...
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 109 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 1621 bài trong đề mục
lenamphong626 27.08.2011 23:14:12 (permalink)
0

Mùa thu vàng

Trong cái quánh vàng của nắng thu
Bạch Dương khoe áo vàng rực rỡ
Một dòng nước xanh
Lồng lộng trời xanh
Đôi bờ suối nhỏ mỏng manh thu vàng
Ôi Levitan
Levitan
Cánh đồng Nga đã chín vàng sắc thu

Ta bắt gặp cái sác vàng diễm ảo
Chạy lan dài vô tận đến chân mây
Nắng đã tỏa từ trời cao thu nhỉ…?
Hay đôi bờ vàng rực nắng thu đây

Mùa thu vàng mùa thu vàng rực rỡ
Mùa vàng mơ thấm đẫm cả đôi bờ
Người nghệ sĩ tài hoa và hào phóng
Tặng cho đời bức họa đẹp như thơ
lenamphong626 28.08.2011 15:22:25 (permalink)
0


Vòng tròn viên mãn

Từ hư không…
chúng sinh dường đã
theo vòng tròn viên mãn
để trở về
lại hư không…

viên mãn thay
chân lý đã bay đi
laị hóa thân
trở về cõi thế

là tâm trống rổng
mặt trăng đêm rằm*
đại thành tiểu nhược**
vòng tròn hư không

một niệm không khởi
hai bên đều không
nhất vật không không***
đại thành viên giác
.......
* Mặt trăng tượng trưng cho tâm ta
** Câu của Lão Tử
*** Lục Tổ Huệ Năng nói: "Bản lai vô nhất vật"
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2011 02:23:37 bởi lenamphong626 >
Mộng Liên 29.08.2011 17:23:18 (permalink)
0
SẮC KHÔNG VIÊN GIÁC

sắc tức thị không
không tức thị sắc

một vòng tròn viên mãn
trả ta về lại hư không
đi tiếp dòng hư không
lại hồi vòng viên mãn

ác lai ác báo !
thiện tích thiện chung .

vằng vặc như trăng rằm sáng toả
mênh mang như ngọn gió thu không .

đến từ bụi ta trở về cát bụi
khởi niệm lòng chất ngất hóa hư không .




[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/102245/A1FCE244D2EA417EA3B31EDEA6EF0A53.jpg[/image]
Attached Image(s)
mây trắng 30.08.2011 15:27:19 (permalink)
0

Trích đoạn: lenamphong626


 


Vòng tròn viên mãn

Từ hư không…
chúng sinh dường đã
theo vòng tròn viên mãn
để trở về
lại hư không…

viên mãn thay
chân lý đã bay đi
laị hóa thân
trở về cõi thế

là tâm trống rổng
mặt trăng đêm rằm*
đại thành tiểu nhược**
vòng tròn hư không

một niệm không khởi
hai bên đều không
nhất vật không không***
đại thành viên giác
.......
* Mặt trăng tượng trưng cho tâm ta
** Câu của Lão Tử
*** Lục Tổ Huệ Năng nói: "Bản lai vô nhất vật"

 
...vô ưu...
 

lenamphong626 30.08.2011 21:15:29 (permalink)
0

 
VÔ ĐỀ

 
Nhà nhỏ nhỏ bên dòng sông thơ mộng
Thác reo vui khúc nhạc của Đất Trời
Thuyền cũng nhỏ chở giọng hò xa vắng
 Bến muôn đời hồn lữ khách chơi vơi...
lenamphong626 30.08.2011 21:28:34 (permalink)
0
[img]http://multiply.com/mu/duynhien/image/NKi6+tXdioEpljq+NrM0zw/photos/1M/300x300/114/EHieu-Work1-Bai-VoWorkingTiengVo1BanTayHakuin-Ant-Grindstone.jpg?et=mPPnmJAedWOeV6vUHey7Aw&nmid=0[/img]
Con kiến trên chiếc cối xay
Hakuin viết, “Đi vòng quanh trên cối đá.  Một con kiến – tiếng thầm thì nhỏ nhoi của thế giới”.
 
Vô nghĩa
 
là ta vô nghĩa…
đời vô nghĩa…
vô nghĩa hay là cả hai ta
bao lần ta hỏi thu im lặng
chỉ lá vàng rơi chẳng tiếng gì…
 
ly cà phê đắng…
đời cay đắng…
em đánh giày ơi giữa cuộc đời
cùng nhau lạc lối mi nặng nặng
bác ái cô đơn dưới cõi người
 
tiếng chim vui hót…
đời vui nhỉ…
da trời xanh biếc gió như ru
người sao đối xữ nhau như thế
luống thẹn tai nghe tiếng chim gù…
 
bài thơ muốn viết…
rồi không viết…
không viết không đành lại viết ra
ôi mùa thu đẹp mùa li biệt
thơ viết đôi dòng dạ xót xa…
 
năm mươi mốt tuổi…
sầu lên tóc…
như nước trôi xuôi trở lại nguồn
muốn kêu một tiếng mùa thu hỡi
đẹp thế sao ta lại thấy buồn…
 
ngẫm ra vô nghĩa…
ở quanh ta…
hạnh phúc đắng cay cũng nhạt nhoà
muốn được an nhiên tâm cần rỗng
xấu đẹp nguời ơi cũng một mà…!
lenamphong626 30.08.2011 23:11:17 (permalink)
0
[img]
[/img]
Hakuin viết “Núi, sông và mặt đất này tất cả đều là tai của ta.  Những gì ngập tràn tai ta, tự nguyên thủy của nó không phải là âm thanh.  Ta có thể lắng nghe sâu sắc mà không cần đến lỗ tai của mình… mà thật ra không có mắt, không có tai mới chính là cái thấy và cái nghe chân thật nhất.”
 
Tiếng vỗ của một bàn tay
 
 Ta lắng nghe ta…
giữa cuộc đời …
nhiều khi nín lặng bước chơi vơi
buồn hiu chiếc bóng chiều thu quạnh
sóng lòng vỗ nhịp nước mắt rơi…
 
ta lắng hồn ta…
mấy nhịp buồn
bên đời lặng lẽ nỗi cô đơn
nữa theo mây trắng miền cô tịch
nữa gió hoang vu một cánh buồm…
 
ta lắng thu không
tiếng lá vàng
rời cành lá biết đã thu sang
chiều mênh mông thế thu sâu thế
để khách chiều nay chợt ngỡ ngàng…
 
ta lắng vĩ thanh…
của cuộc đời…
sân si ngày tháng mệt tâm thôi
nước mắt như mưa đầy bốn biển
thán oán năm châu vọng tận trời…
 
ta lắng tâm ta…
một cuộc đời…
mơ nhiều ước lắm cố buông xuôi
viên thành trống rỗng mong như ánh
vô ưu trăng rọi giữa đất trời…
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.08.2011 11:45:09 bởi lenamphong626 >
Thảo Lam 31.08.2011 16:57:55 (permalink)
0
THU MỚI

em dừng chân ghé đây !
hoa cỏ say
hồn thu cũ dâng đầy
nhung nhớ
lá thu phai
sắc đỏ
nhớ người-nhớ cỏ -nhớ cây !
hoa lạc heo may
hồn thu cũ
mộng đầy vơi
thu nhớ người
cũ đi mới tới
thu say ?



[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/102195/6A676C89C85E4260A2A8C7FBEC0089FD.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.08.2011 17:01:09 bởi Thảo Lam >
Attached Image(s)
lenamphong626 01.09.2011 00:18:12 (permalink)
0
Du trăng

 

 
Bắc thang lên “gặp chị Hằng”
 
Chờ đợi mãi tri âm đâu chẳng thấy
Muốn bắc thang lên hỏi bớ chị hằng
Ai mùa thu trước cùng ta ngắm
Sương mờ lãng đãng dưới ánh trăng
 

 
Cầu thủ "ôm trăng"
 
Nữa đêm xỏ vội đôi dày cỏ
Ôm trăng ra đá ở Mỹ Đình
Thi Viện đêm này sao vắng vẽ
Một trăng một tớ đá mần răng…
 

 
Ngọn đuốc ánh trăng
 
Buồn tình nào biết tỏ cùng ai
Khêu trăng làm đuốc để ôn bài
Đèn trời có khác hay hay tệ
Năm canh vằng vặc chẳng hề sai
 

 
“Cắt nửa vầng trăng”
 
Mượn cây kéo của Nữ Oa
Trăng non ta cắt thành ra hai phần
Trần gian một nữa ngoài mành
Riêng ta một nữa trong ngần đợi em
 

 
Café ánh trăng
 
Đêm khuya canh vắng buồn buồn
Muợn trăng thay tạm chút đường canh khuya
Cà phê trăng uống quên về
Nghe thu trút lá tỷ tê đêm này
 

 
Đo trăng
 
Trăng dài cỡ một gang tay
Ta không ngủ ngày dài cũng bằng trăng *
Là ta nói cái trăng rằm
Mỏng như trăng khuyết sao bằng được ta
 

 
Bức tranh mặt trăng siêu thực
 
Ta mới làm xong cái khung này
Mượn trăng ta ướm thử vào đây
Bức tranh quả thật siêu siêu thực
Chỉ ngán bưng hoài có mỏi tay
 

 
Đồng hồ mặt trăng
 
Đồng hồ trăng đã cuối canh hai
Ngượng quá trăng ơi phải trả bài…
Đêm mai trăng nhớ về cho sớm
Kẻo chưa nguôi chuyện đã canh …hai…!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2011 08:06:03 bởi lenamphong626 >
lenamphong626 02.09.2011 09:59:48 (permalink)
0

Bản Bến Thân Đồng Sơn, Tân Sơn, Phú Thọ
 
Tắm tiên thủa nào…
 
Đôi bờ cây lá xanh biêng biếc
Dập dờn xanh thẳm một dòng xanh
Mây em sơn nữ cười e thẹn
Để khách chiều nay bước không đành
 
Khá khen dòng biếc khéo hẹn hò
Để em xiêm áo cởi ra cho
Tiếng cười trong vắt theo làn sóng
Để cả đôi bờ cũng ngẫn ngơ
 
Chiều còn gửi nắng cuối chân mây
Dừng việc hẹn nhau đến bến này
Buồn vui xin gửi vào  nước biếc
Bao nhiêu vất vã của một ngày
 
Ngày xưa qua bến nước này
Thấy em xuống tắm hồn ngây ngất hồn
Tiếng cười kéo cả hoàng hôn
Gió ngây ngất gió mây bồn chồn mây
 
Bây giờ bến cũ qua đây
Đôi cô thôn nữ rửa tay, giặt đồ
Bến xưa lặng ngắt như tờ
Đôi bờ hoang vắng bây giờ biết không…
 
Năm cô trắng muốt như bông
Tóc huyền đen nhánh giữa dòng nước xanh
Môi cười xinh thật là xinh
Uớc là con sóng dập dình bên ai…
 
Ngày xưa loáng thoáng mắt nai
Bây giờ chụp ảnh trong ngoài đều hay…
Mấy cô má đỏ hây hây
Bảo nhau chớ dại từ nay tắm nhà…
 
Chiều nay trên bến ta qua…
Lục xem bức ảnh để mà buồn tênh…
lenamphong626 02.09.2011 23:35:03 (permalink)
0

Trích đoạn: mây trắng


Trích đoạn: lenamphong626





Vòng tròn viên mãn

Từ hư không…
chúng sinh dường đã
theo vòng tròn viên mãn
để trở về
lại hư không…

viên mãn thay
chân lý đã bay đi
laị hóa thân
trở về cõi thế

là tâm trống rổng
mặt trăng đêm rằm*
đại thành tiểu nhược**
vòng tròn hư không

một niệm không khởi
hai bên đều không
nhất vật không không***
đại thành viên giác
.......
* Mặt trăng tượng trưng cho tâm ta
** Câu của Lão Tử
*** Lục Tổ Huệ Năng nói: "Bản lai vô nhất vật"


...vô ưu...
 



http://a367.yahoofs.com/lifestory/AJoXS1eZHBZGnKNwSgA-_2/blog/ap_20090903010917682.jpg?lb_____DPM8ZpdPr


 Hoa Vô ưu

 
Khi nàng Shita bị Ra Va Na lưu giữ*
Trong vườn đầy cây Asoka (Vô ưu, Sala, Sal…)
Những bông vô ưu nở đỏ
Dưới bàn tay cô gái thánh thần
 
Trong vườn Lâm Tỳ Ni
Khi hoàng hậu MahaMaya
 vin vào cây Asoka
Thái tử Tất Đạt Đa
Cưởi voi trắng sáu ngà…
giáng hiện** …
 
Ôi Vô ưu loài hoa rực rở
Hương thơm ngan ngát vô cùng
Ôi Vô ưu loài hoa thần thánh
Xuống với người nhờ đức phật đản sanh
Dưới gốc Sala mấy ngàn năm trước
Đức từ bi chọn để sinh ra…
…rồi nhập diệt dưới gốc Sala già…
 
Chùm vô ưu này chị đã tặng ta…
như một người quen biết….
và với cả tâm hồn thanh khiết…
xin tặng lại người một nhánh Sala…!
…………..
* Sử thi Ấn Độ: Sách thần thoại Ấn giáo Ramayana ghi lại: 'trong thời gian bị lưu đày tại Lanka, Shita đã bị Ravana lưu giữ tại AsokaVana, môt vườn cây Asoka.
** Hoa Vô Ưu cũng giữ một vai trò khá quan trọng trong truyền thuyết về ngày sinh của Đức Phật: 'Theo tục truyền, Hoàng hậu Mahamaya, khi đang mang thai, năm 563 trước Tây Lịch, đã rời Kapilavatthu để về quê sinh nở. Trong lúc ghé vườn Lubini (Lâm Tỳ Ni), bà đã hạ sinh Thái tử Tất Đạt Đa, tay vịn vào một cành Vô Ưu'. Ngày Phật Đản thường được tín đồ Phật giáo diễn trình bằng hình ảnh: Đức Phật từ cung trời Đâu Suất cưỡi con voi trắng sáu ngà hiện xuống, phù hợp với giấc mộng của Hoàng Hậu Maya, sau đó Đức Phật vào đời nhân lúc thân mẫu giơ tay vịn cành Vô Ưu trong vườn Lâm Tỳ Ni. Ngài liền cất bẩy bước đi, bay trên bẩy đóa sen.
Lọai Hoa này do điềm lành linh dị chiêu cảm là lọai thiên hoa, thế gian không có. Nếu như Nhu Lai hạ sanh thì nhờ năng lực đại phước đức của Ngài mà chiêu cảm lọai hoa này xuất hiện.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2011 23:37:24 bởi lenamphong626 >
lenamphong626 02.09.2011 23:59:54 (permalink)
0



Một mùa thu cũ…
(Tặng và cảm ơn các bạn mưa phố núi, Mộng Lien, Thảo Lam đã ghé thăm và tặng thơ)



Mùa thu mây trắng chiều bảng lãng
Rời cây rơi nhẹ chiếc lá vàng
Hồn ươm mơ ước vàng theo nắng
Lòng đầy thương nhớ trắng cùng trăng
 
Ôi mùa thu diễm lệ
Đẹp nhất trong bốn mùa
Cây áo vàng rực rỡ
Nắng thu vàng như mơ
 
Ấy là khi mặt hồ lăn tăn sóng
Mây trắng lên cao gió ngại ngần
Cây như thiếu phụ vàng sắc áo
Môi hồng ý nhị đón tình quân
 
Nào ai nhớ nỗi mùa thu cũ
Tìm đâu ngày cũ lá vàng rơi
Nhưng mỗi thu vàng lòng lại nhớ
Một người thu cũ…của riêng tôi…
mây trắng 04.09.2011 22:54:55 (permalink)
0

Trích đoạn :lenamphong626
 



Một mùa thu cũ…
(Tặng và cảm ơn các bạn mưa phố núi, Mộng Lien, Thảo Lam đã ghé thăm và tặng thơ)



Mùa thu mây trắng chiều bảng lãng
Rời cây rơi nhẹ chiếc lá vàng
Hồn ươm mơ ước vàng theo nắng
Lòng đầy thương nhớ trắng cùng trăng

Ôi mùa thu diễm lệ
Đẹp nhất trong bốn mùa
Cây áo vàng rực rỡ
Nắng thu vàng như mơ

Ấy là khi mặt hồ lăn tăn sóng
Mây trắng lên cao gió ngại ngần
Cây như thiếu phụ vàng sắc áo
Môi hồng ý nhị đón tình quân

Nào ai nhớ nỗi mùa thu cũ
Tìm đâu ngày cũ lá vàng rơi
Nhưng mỗi thu vàng lòng lại nhớ
Một người thu cũ…của riêng tôi…

LNP




Gởi thu

thu về tiếng lá chơi vơi
thu đi hồn đếm bồi hồi nhớ nhung
một thời hoa bướm mông lung
tàn thu gom lại chập chùng mù sương

ai về nhặt lá màu thương
gửi thu âm vọng mùi hương phấn đời
dấu người chất ngất buông lơi
hư không huyễn hoặc gọi mời hồn hoang...

Mây Trắng


<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2011 23:09:18 bởi mây trắng >
#148
    Thảo Lam 05.09.2011 12:10:02 (permalink)
    0

    Trích đoạn: lenamphong626

    BỖNG NGỰA XA BẦY

     
    Vâng…
    Bỗng ngựa xa bầy
    chim bỏ đường bay
    nắng tắt,
    chốn này
    vắng ta…
     
    Ai cũng thế
    ai sinh ra chẳng thế
    ta nhập bầy rồi cũng phải chia xa
    áng mây lững thững chiều tà
    chở bao nhiêu ngựa ngày qua bỏ bầy…
     
    Vâng
    ngựa đã đi rồi
    lời ru để lại
    tiếng vó còn vọng mãi trần gian…
    …ru em thoang thoảng gió ngàn
    với bao nhiêu ngựa trần gian bỏ bầy…!


    SAO NGỰA XA BẦY ?
     
    Tội...
    sao phải xa nhau ?
    vì đâu chia cách
    nhung nhớ
    đợi chờ
    mộng mơ...
     
    Sao phải thế
    điều gì khiến cách xa
    đã gặp rồi,sao lại phải chia tay
    trời cao một áng mây bay
    quanh tôi lặng lẽ gió miên viễn hờn
     
    Thôi
    người đã xa rồi
    quay về bến cũ
    thương thân mình lận đận gian truân
    trách chi một đấng trung quân
    buồn thương phận thiếp má hồng bạc duyên
     
    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/102195/AFA9F87EB6984558AB55CE165846E8CA.jpg[/image]
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2011 12:24:06 bởi Thảo Lam >
    Attached Image(s)
    #149
      lenamphong626 05.09.2011 20:54:38 (permalink)
      0
      DÒNG ĐỜI TRẮC ẨN…
       
      Bao đau đớn nơi thân hình khắc khổ
      Môi vẫn cười chất chứa nỗi niềm đau
      Mẹ ta cũng mấy xuân rồi nhỉ
      Ốm liệt xuân thu có biết gì...
       
      Thân bệnh nên chi khổ hình hài
      Linh hồn vẫn đẹp tựa sương mai
      Nào phải trầm luân vì bệnh tật
      Trầm luân bởi luyến thế gian hoài…
       
      Bao nhiêu đau khổ giữa cuộc đời
      Bao nhiêu ngang trái bạn thơ ơi
      Cỏi trần thống khổ còn chất ngất
      Vẽ lại làm chi một nụ cười...
       
      Vĩ thanh đau khổ ở trên môi
      Tuyệt sác giai nhân cũng hết rồi
      Ví thử âm ba còn vọng lại
      Đau lòng biết mấy hỡi làn môi...
       
      Bàn tay xin nắm lấy bàn tay
      Để vơi đau khổ ở chốn này
      Để tay thôi buộc vào khung sắt
      Để lệ thôi trào khoé mắt cay
                     
      Tứ đại một mai trả đất trời
      Cũng đánh thôi chớ nước mắt rơi
      Hữu duyên phút ấy còn nghe pháp
      Mới hết trầm luân giữa cõi đời…
      #150
        Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 109 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 1621 bài trong đề mục
        Chuyển nhanh đến:

        Thống kê hiện tại

        Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
        Kiểu:
        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9