Đôi khi ngọn gió...
THỊ ƠI...
Quả thị hương thầm…
…xa ngày thơ ấu mấy mươi năm…
…bổng dưng phiên chợ làng quê ấy
…bổng dưng hương thị mạch nhớ ngầm…
Lá thị xanh xanh quả thị vàng
Vua theo con Cám hận mang mang
Dấu thân quả thị hồn vương vấn
Cung cấm tình yêu lệ hàng hàng
Em biết ta yêu quả thị vàng
mấy lần vào chợ tính tình tang
lâng lâng bắt gặp thời thơ ấu
quả thị ngày xưa...quả thị vàng
Ông vua ngốc nghếch...chuyện xa xôi
Bà lão nơi ta nhịn việc đời
Con Cám tham tiền đi xuất khẩu
Ở làng còn chỉ...em với tôi...! lnp
BÀ KHÔNG RĂNG
Thị ơi thị rụng xuống bị bà
Bà có răng đâu mà mày sợ
Cô Tấm ngây thơ nào có rỏ
Bà không răng cửa...lỡ riêng cô
Để toàn tính mạng từ hôm ấy
Cô Tấm Ô sin phục vụ bà
Lim dim khoái trá bên gốc thị
Cơm bưng nước rót Tấm mang ra
Để cô khỏi trốn bà toan tính
Xé luôn vỏ thị rất tinh ma
Tấm ôm nỗi nhớ miền cung cấm...
Tấm không hộ khẩu phải ngồi nhà...
Những chiều hiu quạnh bên cây thị
Tấm buồn ân hận lệ xót xa
Gì khó...nhưng mà còn con Cám
trăm việc...đâu nào mỗi tay ta...
Cái cách bây giờ ta vẫn dụng
Tìm miền sơn cước thật thật xa
không giấy không tờ không hộ khẩu
không rỏ đường đi...khó về nhà...
Đọc trong cổ tích...nhiều công cụ
giao lưu...thỉnh thoảng lại nhận ra
có một...bà già mưu mô thật
cô Tấm...ô sin ở một nhà...! lnp
HƯƠNG THỊ
Mùi hương ngan ngát như lòng vợ
yêu dấu theo ta suốt cuộc đời
xa như rơm rạ hương mùa mới
gần như gạo mới vị cơm sôi
Ai mang quả thị lên đầu gió
Để khổ riêng cho... lão thổi kèn
Ai mang quả thị vào trong lớp
Mà trăm tia mắt muốn tìm xem...
Quả thị ngày xưa trong túi áo
thỉnh thoảng đem ra để hít hà
Quả thị ngày xưa trong cặp sách
bờ mương tắm mát lại đem ra...
Quả thị ngày xưa nằm bên gối
tin rằng cô Tấm sẽ bước ra
mơ mơ giấc ngủ ngày thơ bé
dậy sớm thì ra mẹ quét nhà...
Quả thị bây giờ là nỗi nhớ
Một trời thơ dại đã đi qua
Tình yêu trọn vẹn cho anh hết
Cô tấm là em...mãi mặn mà...! lnp
ĐẢO CHIỀU
Tơi tả như gà con lạc mẹ
khản giọng kêu hoảng loạn chạy tơi bời
Mẹ Nato và bố Mỹ của con ơi...
nghe thảm thiết những lời từ Ki ép...
Chuyện xảy ra dứt khoát phải xảy ra
ai dùng súng nã lương tri nhân loại
ai cam lòng hủy hoại khối tình thâm
bắt dân mình dưới súng phải lặng câm
nã đại bác ầm ầm vào quá khứ
lịch sử nghiêm minh không có từ tha thứ
kẻ hung tàn nửa chữ cũng không tha...
Ucraina...có thể phải chia ba
một phần Mỹ hai phần Nga...kết cục...
chỉ còn lại điêu tàn và bức xúc
thời đại mới khởi đầu bắng ân đức
có lẽ nào bằng chết chóc được đâu...
Người miền đông vì giá trị con người
và Ki ép vì những lời được hứa...
Cánh cửa tương tàn giờ đã mở
nóng từng ngày hơi thở của chiến tranh
miền bạch dương đâu nữa cõi thanh bình
thương con đỏ cháy thành mang vạ lớn...
Kẻ bất hảo giao du phường bất hảo
mang gươm đao về giấu cửa nhà mình
nhẹ tương tàn đồ thán hại sinh linh
nặng tan tác trở thành nơi chiến địa
Cái chính phủ dựng lên nhờ tay Mỹ
Lại tồn vong thực sự bởi tay Nga...
Rối beng ông lớn không tha...
Hung hăng cõng rắn...về nhà hại nhau
Thế chân vạc về đâu chưa biết
Tưởng anh hùng loạn thế sinh ra
Porosenko với Ucraina
Tương tàn mới phải chia ba thảm sầu
Cuộc loạn chiến còn lâu chưa hết
Mỹ muốn làm suy kiệt nước Nga
Chờ xem ít bữa hồi ba...
ai còn ai mất ai là chính ai...! lnp
CÔ ĐƠN
Là cái phút hốt nhiên mình lạc lõng
giữa dòng đời trong cuộc sống...cô đơn
không yêu không ghét không hờn
không bơi trong cuộc không vờn giữa không...
Dù là hữu ngã hay vô ngã
cô đơn miền trống rỗng tuyệt vời
giữa bầu thu lồng lộng chơi vơi
cô đơn thật một trời trống rỗng...
Hoàng hôn nhạt nắng
dòng sông phẳng lặng
gánh nặng khổ đau
mang mang như nước dưới cầu
mong cầu bất toại là câu răn mình...
Đã biết vậy mong cầu chi nữa
nắng tắt rồi hết cả bầu thu
một đời người...thế thôi ư
sinh ra chỉ để...ngồi tù cô đơn...! lnp
VÔ ĐỀ
Cuộc tạm bợ nên người ta thành vô độ
hấp tấp đem đi hấp tấp lại kéo về
tham vô độ mà hoang còn hơn vậy
bởi biết rằng nhắm mắt chẳng mang đi...! lnp
TỰ NGHĨ...
Uống ba hớp rượu cười đôi tiếng
chớp mắt trần gian đã cạn ngày
còn mong cướp giật làm chi nữa
nói nhỏ riêng mình...ngại quan hay...! lnp
TÔI THÍCH
Bop dylan nói một câu rất đúng
Nói hơi thiền...hơi lão...cũng chẳng sai
nói khoa học dĩ nhiên là đúng đắn
nói danh ngôn...tôi thích chọn câu này
....Người đàn ông thành công...dậy vào buổi sáng
buổi tối thì đi ngủ chỉ thế thôi
làm tất cả những gì anh ta muốn
giữa thời gian sáng tối...tuyệt vời...
Ồ có thể bạn cho là sáo rổng
hay đọc lên...có vẽ nó thường thường
Nhưng tôi thấy đó là người can đảm
rất hiểu mình...để chinh phục mười phương...
Anh cứ việc...nghĩ suy trong đêm tối
nhưng chỉ làm...dưới ánh sáng thế thôi
đêm che bớt...dễ dàng cho suy nghĩ
ngày bày ra...chẳng khó để chọn rồi...
"Nếu đã biết trăm năm là hữu hạn,
hà cớ gì ta không sống thật sâu…?"
Đêm cho nghỉ...thì thân này nên nghỉ
để ngày ra...đủ sức với mong cầu...
Về cơ bản...nếu giữ mình như thế
thì đương nhiên...thể chất sẽ tuyệt vời
người mạnh khỏe...sẽ làm nên tất cả...
nên cuối cùng...tôi chọn chỉ thế thôi...! lnp
THÔI...
Đường không khúc khắc đời khúc khắc
khúc khắc nên ta khổ với đời
thênh thênh đường mở muôn chân bước
cớ chi lạc lõng một chân tôi...
Quanh co có chỗ cho chân bước
không bước e là bụng quanh co
Ung dung mặc kệ đời xuôi ngược
theo bước tiền nhân...khỏi hỏi dò
Nghệ An chủ tỉnh ông gì ấy...
còn sức công văn...bảo quân mình
Bia ấy...chúng mày lưu tâm uống
giúp họ đầu tư...vững vững tin...
Rượu buồn trong nậm chờ tay xóc
có xóc nên hương trải với đời
Chẳng xóc chẳng thà yên trong nậm
xóc thì...đâu lẽ hưởng mình thôi...
Túi thơ bầu rượu xưa nay vẫn
là khách tao nhân với muôn đời
Muốn theo các cụ nhìn tay nãi...
toàn nem với rượu...chán lại thôi...!
lnp
SỐ NHÀN
Đủng đỉnh trần gian thầy bảo vậy
số mày nhàn tản ít vân vi...
long đong lận đận đường ăn nhậu
vợ nhẳn con nhăn...một chữ "vì"...
Có không thầy nói in như thật
cười nhẹ cũng vì... ít vân vi
tạo nghiệp làm chi cho rắc rối
thầy bảo...thì tôi cãi làm gì...
Đời còn chim hót còn hoa nở
thầy ơi không "thưởng"...cũng phí đi
vui không gọi bạn...là ích kỷ
vài cút...thầy ơi có nghĩa gì...
Cuộc sống vốn là không phức tạp
phức tạp nên ta tự đọa đày
trăng thanh chẳng lựa trời nam bắc
mây nhàn đâu kể cõi đông tây
Năm tới năm đi lại tới thầy
xem bầu nhàn tản có đổi thay
số mình nhàn tản bao lâu nữa
mà biệt trần gian...chọn lấy ngày...! lnp
PHÂN CÔNG
Vị trí chức năng đúng quy trình
nhà xây quy hoạch cũng đã in
nay còn dư giấy...phân công tiếp
cái cổng...có chưa đứng chình ình
Mày dáng tam quan mấy lối vào
Lối to ở giữa ấy phần tao
hai bên nhỏ nhỏ cho tất cả
cán bộ công nhân...tất tật nào...
Cổng lớn nhưng tường vẫn chữa xây
Nên chi trách nhiệm...vẫn chú mày
Từ nay cấm tiệt người ngang dọc
vào ra thăm thú phải qua đây...
Lớn nhỏ phân công đã đủ đầy
Tổng quan chi tiết...gớm một tay
Đánh trần lo lắng...không ngơi nghĩ
Dám chê...công chức rỗi tối ngày...! lnp
HOÀI NGHI
Muốn nghe người nói nên cầu thị
bằng tim không chỉ ánh mắt nhìn
tiếp theo trí tuệ ta xem xét
đúng sai sâu cạn...gửi niềm tin
"Hoài nghi tất cả"...ngày xưa Mark
rút tỉa dạy cho con gái mình...
hoài nghi...cẩn trọng trong phân tích
không tô chẳng vẽ...chớ vội tin
Hoài nghi là cách ta làm chủ
cuộc chơi điên đảo thế gian này
Chẳng phải đa nghi là phủ nhận
nghi nghi hoặc hoặc hóa lay cay...
Muốn tin phải thấy và nghe đủ
muốn đủ chân thành mới được hay
Con tim khối óc hai phần thật
khéo hợp...là khi sự thật bày...! lnp
NGHE MƯA
Đêm không ngủ nghe mưa đều trên mái
Cái đang là…là hiện tại mưa rơi
Đời vốn thế…mà lòng đầy xúc cảm
Nước đầy sân…mưa giọt giọt liên hồi
Mưa thu rả rich ra buồn thảm
Mấy giọt trần gian đã sụt sùi
Chỉ nghe lướt thướt cung đàn nước
Chỉ buồn rả rich tiếng mưa rơi
Chỉ còn khoan nhặt tiếng mưa rơi
Trời khéo làm mưa gõ xuống đời
Thì ra càng rỗng kêu càng lớn
Vậy mà gõ nhịp mãi không thôi…
Mưa rơi rơi
Ướt xuống đời
Đìu hiu một tý mùa thu nhỉ…
để mùa đông lạnh dễ sang thôi…! lnp
RỖI HƠI
Còn bao nhiêu việc không ai biết
Còn bao việc biết không ai bàn
Còn bao việc bàn cho có lệ
Còn bao cái lệ để hành khan
Sư tử làm bằng đá Việt Nam
Đất Việt nghệ nhân nước việt làm
Người việt mua về đem tiến cúng
Mỗi kiểu…không ưa mới lạm bàn
Phen này nghỉ việc làm mươi chuyến
Gom sư tử đá bán qua tàu
Ngại trúng tiền đô đem về nước
…họ bắt…tiền mình phải vậy đâu…
Giáo dục tùm lum văn hóa phèng…
Lung tung lý luận nặng chập cheng
Lắm đồng nhiều cốt kìa ai quản
Thánh phán…này ai dám cảm phiền
Sai ông Văn hóa sang Trung Quốc
Đòi Tử cấm thành…thử cái xem*
Biểu tượng tự do kìa nước Mỹ
Là văn hóa Pháp…thật rối ren…! lnp * Nguyễn An còn gọi là A Lưu (tên gọi ở Trung Hoa), kiến trúc sư thời xưa, người Việt. Ông là tổng công trình sư và cùng với Sái Tín là kiến trúc sư trưởng của Tử Cấm Thành Bắc Kinh, Trung Quốc. Ông cũng tham gia trị thủy hệ thống sông Hoàng Hà.
Chiến binh tình nguyện người Pháp Nikola BẤT NGỜ
Những cựu chiến binh từ nước Mỹ
Nga Anh Pháp Đức tới miền đông
Họ vào chiến trận mong gìn giữ
Phận mỏng con đen dưới lửa hồng
Chiến sỹ miền đông rất anh hùng
họ vì lý tưởng dưới cờ chung
Giữ cho mảnh đất nơi mình sống
nên dám hy sinh chẳng ngại ngần
Ki ép quân đông súng đạn nhiều
uổng công làm tốt lính hoang mang
Họ không lý tưởng run tay súng
con rối…Nato…họ bàng hoàng
Họ quyết hy sinh vì giá trị
và đã hy sinh quyết chẳng lùi
Bảo vệ dân thường là mục đích
Chỉ riêng Ki ép chẳng hiểu thôi…! lnp * kênh RT chỉ ra một điều khó tin: Nhiều công dân Mỹ và các nước phương Tây như Anh, Pháp, Đức đặc biệt Hy lạp đã rời đất nước để làm quân tình nguyện chiến đấu cho phe ly khai.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: