Đôi khi ngọn gió...
TRỰC CHỈ
Tương truyền là Tổ đi qua chợ
Gặp một đạo sư đang giảng truyền
về cái "tánh không"...trong đạo học
cảm thọ là không không chính mình...
Ngài đã len vào cho một đấm
vào ngay giữa mặt vị đạo sư
rồi khẽ phất tay quay đi thẳng
Ông đạo chạy theo hỏi lý gì...
Ta đã đấm ông...như chẳng đấm
Ông vừa giữa chợ...giảng vậy sao
Giật mình ông đạo như bừng tỉnh
Biết bậc chân sư đã ghé vào...
Vậy Trực là gì...Chỉ là gì...
mà thầy giáo huấn không ngừng nghỉ
Trực là trực tiếp không luận giải
Chỉ ấy định tâm bất tư nghì...
Chỉ vốn định tâm trên đối tượng
chân tâm là cái phải định đây
chân tâm là pháp về chân đế
không qua tục đế khái niệm này...
Đó là thấy biết như là nó
không qua ngủ uẩn của chính ta
thọ tưởng hành thức đều vứt bỏ
thì bỗng chân tâm vụt sáng lòa...! lnp
Bức tranh Huệ Năng xé kinh ở thế kỷ 12 CHÂN THỰC
Giáo lý phần đa là ghi chép
để mà tranh luận với nhân gian
qua sông đừng vác bè theo nữa
Phật thủa xa xưa đã dặn rằng...
Văn tự thật ra là quy ước
Làm sao diễn tả nỗi chân tâm
So đo đối đãi tâm phân biệt
hình thức hành văn chắc phải lầm
Lời thuyết ngài còn trong "Ngữ Lục"
Người đời lầm tưởng ngữ văn đây...
Sáu căn sáu trần khi tiếp xúc...
...người - cảnh thân - tâm cọ xát này
Ý ngài Duyên xúc Thọ phát sinh
khéo tu dừng lại thấy tâm mình
đó là giải thoát là Chân đế
Không dừng Tục đế lại tử sinh...
Ngữ Lục là con đường kiến tánh
Đường mà Chư Phật đã đi qua
Nhị nguyên đối đãi không còn nữa
...Nó như chính nó vẫn đang là...
Sư Tổ Bồ Đề chân một dép
phong thái ung dung chẳng luật nào
tóc râu chẳng cạo khinh quy ước
chân thực...văn từ diễn được sao...! lnp
CAY ĐẮNG
Bé đã có cha mình...cha ruột
cú sốc đầu đời con nhỏ quá con ơi
cái đau ấy nếu chia đều cho dân Việt
chẳng còn ai có nỗi góc nụ cười...
Vẫn nước mắt sao ngẹn ngào cay đắng
có thể nào như thế...thế gian ơi
không so sánh chỉ tim trào cay đắng
chẳng bên nhau cho giống kiểu con người...
Trớ trêu pháp luật dày trúc trắc
chỉ là dọn rác thế gian thôi
phải ra hình phạt nhằm ngăn chặn
kẻ giống hình dung...khác tính người...! lnp
Đá cổ ở Sapa - (Ảnh từ Internet) ĐÁ CỔ...
Con sư tử không đi làm văn hóa
Nó gác chùa chỉ bởi số nghèo thôi
Chữ Khoa đẩu phát minh do người Việt
Họ chiếm của ta ta đâu mượn của người...
Soi lịch sử có bao điều để nói
chớ ngông cuồng bậy bạ chửi cha ông
Bài sư tử sao bằng bài Khổng Tử
Dốt chữ nho đừng vội nói khùng khùng
Cái hay phải giữ theo dòng chảy
xóa rồi hồn Việt ở đâu đây
chữ tây ra chợ nghe đời nói
xuyên tạc còn đâu nước Việt này...
Kỳ này quyết đuổi con sư tử
quốc ngữ lai căng cũng quyết từ
trở về Khoa đẩu ông cha cũ...
đứa nào không dám...nhận mình ngu...! lnp
NÓI THÊM...
Chắc nó bàn nhau cậu biết chưa
Việt Nam của tớ tự xưa giờ...
Không tin...ngôn ngữ la tinh đấy...
Putin tức lắm...cũng đành ngơ...
Sợ tàu hán tự thôi đành bỏ...
lại lo quốc ngữ...của thằng nào...
lỡ mai Mỹ Pháp qua đây nói
bảo rằng của nó... phải làm sao...! lnp
NÓI THÊM...
Hai đứa âm mưu rất chi là
bàn mưu nghĩ cách chiếm nước ta
bao nhiêu văn tự dùng quốc ngữ
dễ giãi thôi rồi...chết bỏ cha...
Giao ông văn hóa về nghiên cứu
tìm ngay thứ chữ...chỉ Việt ta
bí mật từ nay...chơi mật mã
tạch tè...nhưng phải...kiểu Việt nha...
Đi đất...từ nay tớ nói thầm
Ai phôn ai phiếc nhớ đem quăng
toàn là chứng cớ quân Âu Mỹ
thận trọng...ai ơi kẻo mắc lầm...! lnp
YÊN PHẬN LÀ HƠN...
Đời phức tạp hay là ta phức tạp
Khi mà ta đủ thứ để mong cầu
Tâm thèm muốn ngầm ngầm xui tìm kiếm
Trí xoay vần miệng thế biết nông sâu
Cuộc đời từng phút dày phức tạp
Đường đời mờ mịt khó đi hơn
Người đời khó biết lòng trong đục
Tương lai mộng huyễn khá chập chờn
Đời phức tạp ta bỏ về đơn giản
Nghĩ cho cùng nào phải dễ gì đâu
cái tốt đẹp đã lui về dĩ vãng
xấu tinh vi hiện đang đứng ngôi đầu
Cách đơn giản cứ xuôi theo dòng nước
chớ có chìm mới được ngắm giang san
chút thỏa hiệp khôn ngoan theo thời thế
ít sức thì đừng mong muốn ngút ngàn
Điều đơn giản chớ ngó nhìn lao lác
rồi ba hoa bày đặt để nghị bàn
Cổ kim hận sự...mồm ra cả
vướng vào chính thật...thiếu khôn ngoan...
Mặt phải cuộc đời ai cũng thấy
thế còn mặt trái thấy cả đâu
cao hứng một câu ai chả muốn
chấp nhặt...rồi ra khéo mất đầu...
Gió mây bốn cõi vì ta cả
không dùng...dại ước của nhân gian
Phận nào...nghiệp nấy trời cho vậy
trả vay trường mộng...dại mà ham...! lnp
BỆNH...
Có người vợ ấy...rất yêu chồng
buồn buồn hồi ức cuộc trăm năm
anh đã khen em trong mọi việc...
bên anh khấp khởi cứ mừng thầm
Thế rồi thưa hẳn lời khen tặng
lâu rồi anh chẳng một lời khen
Anh chồng mắt sáng lên nhìn vợ
...có đúng lâu rồi chẳng khen em...
Ôi thế nên mừng em yêu ạ...
...anh giờ hết bệnh...nhớ nghe cưng...
nam nhi thiên hạ như nhau cả...
yêu quá nên chi...mắc bệnh khùng...! lnp
BỔNG NHỚ NGÀY XƯA...
Thủa ấy nâng niu trong tay nhỏ
nỗi niềm mơ ước của ngày xanh
nó đã hồng lên màu khát vọng
rồi đã trôi đi...mãi chẳng thành
Mơ ước ngày xanh như làn gió
thỉnh thoảng ru ta giấc mộng lành
vẫn cháy đỏ trời hoa phượng thắm
vẫn dòng ký ức đến vờn quanh...
Cánh diều no gió ngày thơ ấu
đêm trăng tiếng sáo đã xa rồi
tiếng cười với cả trời tinh nghịch
đêm hè thức trắng cuộc rong chơi...
Ô hay cô Tấm ngày thơ ấu
đã ở bên ta cuộc đời này
thoảng như mơ ước ngày xưa ấy
lại về bên gối...rủ ta đây...! lnp
KHÔNG THOẢI MÁI...
Chuyên mục phụ nữ báo X Y
phóng vấn anh chàng trông bảnh chọe
vừa mới kết hôn cùng cô gái
cảnh sát giao thông rất yêu nghề...
Chào anh xin anh cho báo biết
cảm giác khi anh lấy được người
trong nghành cảnh sát giao thông ấy
để cùng bày tỏ với báo tôi...
...Rất không thoải mái anh ta nói
...Xin anh nói rõ một tý thôi...
...là bởi ngay đêm đầu chung sống
cô ấy ra tay phạt tôi rồi...
Nhà báo hãy xem giây phút ấy
phạt luôn ba lỗi mới chết tôi
tốc độ quá nhanh... sai nơi đậu
đầu trần không mũ...khổ tôi rồi...! lnp
CÁCH SỐNG
Sau nóng giận là bình tâm nghĩ lại
sau cuộc vui là một bãi chiến trường
sau thật lòng là lâm cảnh đáng thương
sau vận đỏ thường thường đen đang tới
cuộc đời muôn lối
lối nào cho ta...
Ai cũng chỉ một cuộc đời để sống
sống buồn vui sướng khổ đủ sắc màu
sống không sống nào ai đâu được chọn
nhưng sống thế nào ai có cấm ta đâu...
Si mê sân hận tham vô độ
hành vi lời nói hại quần sanh
âm thầm nuôi dưỡng trong tâm tưởng
biết dữ sao ai cũng tưởng lành
Chúng ta đã đến từ vô thủy
và cùng vô nghĩa trước cuộc đời
gom gom góp góp rồi buông cả
nhập dòng sinh tử chỉ thế thôi...
Sống hay không sống nào quan trọng
quan trọng là ta sống cách nào
lợi lạc quần sanh hồn giản dị
Điều này...chẳng phải Phật dạy sao...! lnp
TỰ ÁI NGHỀ NGHIỆP
Anh chàng nọ mặt mày đầy u ám
ngồi tỳ tỳ rượu nốc đến say sưa
bổng vươn vai đứng dậy gào thật lớn
...Bọn luật sư là một lũ chăn lừa...
Rồi ngồi xuống cũng vừa toan uống tiếp
bổng một tay dữ tướng đến cạnh bàn
nắm cổ áo dần anh ta một trận
đến nát nhàu khách khứa cũng hoang mang
Lấy can đảm anh bồi bàn đến cạnh
Tôi đoán là...anh có lẽ luật sư
Ngài dữ tợn mắt trừng lên phẫn nộ
...luật sư ư...ta là kẻ chăn lừa...! lnp
QUE SERA SERA*...
Que sera sera...
hãy sống tốt hãy là ta trước đã
Que sera sera...
trước cuộc sống có ai mà biết trước...
Que sera sera...
cứ vậy nhé ta là ta trước đã
Que sera sera...
hỏi làm gì ta cũng chỉ...là ta...
Que sera sera...
cứ nhìn ra...ta thấy ta bé bỏng
Que sera sera...
ta biết rồi...ta sẽ tự nhìn ta...
Que sera sera...
biết cái đã mở ra...ai biết cái ta chưa mở
Que sera sera...ôi Que sera sera...! lnp * tên bài hát Biết ra sao ngày sau...
DÒNG CHẢY
Thời hiện đại...chẳng có gì riêng cả
mọi thứ đều kết hợp mới tạo ra
anh độc lập nếu là anh thích thế
rồi cô đơn trôi giạt tựa không nhà
Anh thấy không...dòng người như thác lũ
cuộc mưu sinh đánh đố...những phận người
đã chạy đã bơi đã rã rời rệu rã...
lại lao vào...tơi tả...vẫn thế thôi...
Một quả trứng cần gà cha gà mẹ
rồi mẹ gà ấp ủ mới sinh sôi
rồi nâng niu nuôi dưỡng giữa cuộc đời
rồi tự lập...sinh sôi...rồi lại thế
Ồ tự lập là cái gì...nhỏ bé
giữa dòng đời vô tận sự chung tay
khối mưu sinh ở nơi ấy...chốn này
cứ cuộn chảy từng ngày...như đã thấy...
Ta đã là ai mà ai là ta vậy...
hợp lại chia là lúc hết một ngày
đêm quạnh vắng để nhớ ngày nhộn nhịp
lại lao vào tất bật sớm mai đây...
Của cải vốn đủ đầy cho xã hội
nhưng chia đều là cái viễn vông thay
để sớm mai lại thấy...như phút này
lại hối hả...kiếm tìm và hụt hẫng...
Cứ đi mãi cuộc đời như...vẫn vậy
rất yên bình trong sự...đẩy chen nhau
mắt nâu...huyền...cà phê cũng đen nâu
cùng quyến rũ trong sắc màu cay đắng...! lnp
ÁO…
Người tử tế áo ưa màu nhẹ nhỏm
Kẻ chua ngoa xanh đỏ đủ sắc màu
Đứa ngang tàng vứt áo để trần lưng
Chán tranh cướp thì yêu màu áo Phật
Hỡi ôi ngôi vàng chất ngất
Tưởng đâu hạnh phúc hàng hàng
Ngờ đâu cung cấm lệ mang mang
Chi bằng phơ phất áo vàng dưỡng tâm…
Đỏ đỏ xanh xanh…
Xang xừ líu líu…
Gửi ngạo trần gian nhất tiếu
Thích thú mặc người mà quyết ý…kệ ta…! lnp
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: