Đôi khi ngọn gió...
NÓI VỚI EM VỀ MÙA THU
Em thấy đấy da trời xanh biêng biếc
nắng vàng ươm cây lá hóa mơ màng
sương rơi nhẹ như vòng tay âu yếm
Say tý nào em nhé...với mênh mang
Trần gian say đắm mùa thu đến
Trời cũng suy tư nữa chúng mình
Thoảng tiếng chim gù xa xôi vọng
Giật mình gối chiếc khách lặng im...
Đa đoan cái nắng lên vàng rực
Mùa này ngày ngắn vội phải chăng
Mấy sợi heo may luồn trong gió
Ý muốn hai ta lại thật gần...
Anh đã bất ngờ nghe gió nói
tình em đằm thắm tựa mùa thu
trang đài diễm lệ em dành để
riêng tặng cho anh bấy đến giờ
Em đã bao giờ nghe nắng nói
tình anh ấm áp chỉ trao em
Nắng đã vàng ươm như sợi mật
là tình anh đấy để em xem
Em còn nhớ buổi đầu ta gặp gỡ
Say đắm mùa thu say đắm mối tình đầu
Ồ chẳng có con nai nào ngơ ngác
Chỉ chúng mình ngơ ngác thủa tìm nhau
Em hãy cùng anh em yêu nhé
mỗi mùa thu đẹp lại càng vui
đón ngọn gió vàng hong ngọn nắng
cho nghĩa trăm năm mãi ngọt bùi..! lnp
TẢN MẠN CUỐI MÙA THU
Khi cái nắng vàng như rót mật
Mùa thu đã chín ở nơi này
Bao nhiêu hồn lá mùa thu cũ
Đã về hội ngộ đũ trên cây
Bao nhiêu giọt nắng bao nhiêu lá
Là bấy tình thương với đất này
Trời ban diễm lệ mùa thu đẹp
Nên nỗi lòng người phải đắm say
Lá thắm cây khoe với nắng vàng
Duyên thầm đất khéo rủ sương sa
Bao nhiêu thi sỹ ngàn thu cũ
mỗi độ thu vàng lại thiết tha
Rừng lá mơ màng trong sương sớm
Dòng sông xanh thẩm dưới nắng vàng
Nửa xa nửa ở tầm tay với
Rất gần mà cũng rất mênh mang...
Chỉ có mùa thu đang trước mắt
lá vàng rồi rụng nắng vàng phai
Rồi như "nhạn ảnh*" thu đi biệt
Chạnh chút tình riêng khách thở dài...! lnp *
Nhạn ảnh (Thiền sư Hương Hải:1625-1715)
Nhạn quá trường không
Ảnh trầm hàn thủy
Nhạn vô di tích chi ý
Thủy vô lưu ảnh chi tâm
(Bản dịch LNP)
Nhạn vút bầu không
Bóng chìm nước lạnh
Không dấu đường bay là chính ý
Không lưu bóng nhạn nước là tâm
lnp
THU VỚI CUỘC ĐỜI
Chẳng ai hỏi gió mùa thu cả
chỉ thấy lá vàng rụng tả tơi
xa như trời đất dường u uẩn
gần tựa bên em chợt bồi hồi
Chỉ nghe khen nắng thu vàng quá
Áo vàng cây khoác nắng nghiêng soi
Chẳng biết lá buồn thu đứt ruột
Nắng cũng rưng rưng chẳng múa cười
Chỉ nghe khen sớm mùa thu đẹp
Sương mờ lãng đãng khéo dăng dăng
Trắng đêm sương thức vờn bên lá
mong lá thôi vàng có phải chăng...
Bao độ thu rồi ai biết được
mà ước lá vàng đã rụng rơi
Chỉ thấy nét buồn trên sắc lá
sân con xác lá rụng tơi bời
Khéo sắp trần gian có bốn mùa
Cuộc đời bốn khổ khéo khéo chưa
Thu với tuổi già chung trắc ẩn
Tình chung chiêu cảm mấy cho vừa...! lnp
NHỚ...
Xa là nhớ...vâng...xa là thấy nhớ
Tưởng bên anh mái tóc đã phai màu
hồn dung dị ánh mắt cười độ lượng
với cuộc đời chưa oán thán lấy nửa câu...
Tôi đã đến quê anh miền phượng đỏ
đất những ngày đánh Mỹ một niềm tin
bến xuất phát những con tàu không số
vì miền Nam bằng chính máu tim mình
Tôi đã ở bao chiều bên bến Bính
nhớ những ngày đất nước mới hồi sinh
ngồi đếm sóng dưới thân tàu ta hát
Tổ quốc ta bát ngát vạn ân tình
Tam Bạc cầu quay này Đình Vũ
Trần Phú nơi xưa ta ở biết sao giờ
Kiến An người lính già không ngủ
giấc mơ nào thấm đẫm một hồn thơ...! lnp
TÌNH THU
Thơ tình cuối mùa thu...
lá vàng dòng chữ viết
và mùa thu mãi miết
giấy nắng vàng da diết mối tình thu
Này thư tình thu viết gửi cho ai
lá vàng ươm khắp núi đồi thôn dã
gió lang thang là gã chuyển thư tình
Đêm thấy mình bất lực hóa lặng im
Thì ra gã thời gian không đứng đợi
những bức tình thư mùa thu chưa kịp gửi
theo gió xạc xào rơi kín nẻo nhân gian
con chữ băn khoăn cái lá cũng úa tàn
nắng rất đẹp cúc vẫn vàng nhưng nhức
mùa thu thao thức...
trang nắng vàng...vàng rực đợi thời gian...
Pháp thế gian sinh trưởng ắt úa tàn...
còn sắc tướng còn mơ màng sinh diệt
nắng lá mùa thu dẫu còn tha thiết
vẫn vô tình biền biệt gã thời gian...
thu cứ viết lá cứ vàng...bất tận...! lnp
TẶNG MỘT NỤ CƯỜI
Đàn én mang heo may về chao lượn
Đồng mênh mông con nước sắp ngập bờ
Mùa thu nói những lời như giã biệt
Lá khô vàng đang rụng chỉ cành trơ
Hôm qua nặng hạt mưa rơi mãi
Hình như rửa lá để giao mùa
Bâng khuâng đã thấy mùa thu cũ
Trên cánh lá vàng theo gió đưa
Ta thấy mùa đông đã thật gần
Trong làn gió bắc ý Đông phong
Mây kia xám xịt trời như thấp
Gió nọ đưa hơi lạnh nhập phòng...
Ồ thế mùa đông cũng sắp sang
Dư ảnh mùa thu chút nắng vàng
Hân hoan lên mắt người phơi áo
Muôn màu trời đất khởi miên man...
Con đường độc nhất của cuộc đời
Là trôi về phía lá vàng rơi
Thanh tịnh nắng vàng không sinh diệt
Biết lá vàng rơi mấy độ rồi
Sông núi cũng như một đời người
Khi vàng khi xám áo thay thôi
Áo kia hằng chuyển tâm không chuyển
Riêng tặng mùa thu một nụ cười...! lnp
MẮT NẮNG MÙA THU
Phơi phới với cả bầu thu trong vắt
sớm bình yên như chợt ghé bên thềm
chẳng bận lá vàng chẳng ghen làn nắng
chỉ mơ hồ anh nhớ ánh mắt em...
Trong mắt anh em hãy yêu làn nắng
buồn lá vàng rơi rụng giữa vô thanh
Ta thử đổi để hiểu thêm nhau nhé
dẫu mắt em nhìn đăm đắm chỉ anh
Mùa thu rọi mơ hồ lên lá thắm
kéo sương giăng hư ảo nắng mơ màng
Thật sâu lắng với chiều thu sâu thăm thẳm
như mắt em hiền chở nắng gọi anh sang
Ôi cuộc sống vốn rất nhiều cung bậc
bước xuân đi ắt hẳn hạ sang rồi
dẫu đau khổ dẫu buồn vui chất ngất
vẫn ấm lòng mắt nắng vợ ta thôi...
Anh mở cửa mong chờ đôi mắt nắng
sưởi cuộc đời thêm ấm với buồn vui
Thu huyền diệu nếu như không làn nắng
tựa tình yêu thiếu hẳn mắt em cười...! lnp
PHÚT 89...(Hàng Secondhand)
Thuyết buôn vua kể từ khi dính án
huynh đệ lang lang đi khắp nẻo người đời
buôn dự án càng to thu càng lớn
nhớ phần trăm là ổn các bạn ơi
Tiêu tiền tỷ rồi đến khi vô nhà đá
làm sao bằng thu tiền tỷ ở nhà công
Ồ cùng bán Secondhand mà lại khác
Thuyết đi tù họ bổng chốc thành ông
Ồ có khác...khác là nuôi chí lớn
biết âm thầm san sẽ...khối tiền to
Bố làm lớn...chỉ đôi bàn tay trắng
Con tóc xanh...tài sản cỡ trùm sò...
Giang hồ hiểm ác...khôn tích đức
Giàu có lo ngôi...Thái thượng hoàng
Trồng cây phút cuối...mùa thu trước
Gác cày ta hưởng...thỏa nghênh ngang...! lnp
TRAO ĐỔI
Ta chỉ có một mùa thu thật đẹp
nắng hoang sơ sắc lá đã sang vàng
Mây vơ vẩn sương lại càng vơ vẩn
Hồn bâng khuâng nghe gió thổi lang thang
Ngươi đang có một thời gian rảnh rổi
một chút tiền thanh toán chút việc công
một tâm sự muốn đền ơn giúp đỡ
và ước mong mai mốt một chữ đồng...
Hoan hĩ nhé chiều nay trên sông vắng
tiệc sẵn rồi chỉ đợi chủ nhân ông
Lơ mơ sương khói lơ mơ nắng
mồi mới vừa xong rượu thật nồng...
Thu vắng có mình đỡ hắt hiu
Tiện xem cò vạc tối dặt dìu
Tắc kè hoa đã đôi ba đứa
Nào phải riêng mình nhấm cô liêu...! lnp
HỌP...
Như thường lệ tháng một lần
Bí thư thì biết đa phần lương ương
Buồn buồn như thể ngóng lương
Gằm gằm như thể chiến trường lắm phe
Cười cười lại phải bao che
Hè hè ta ráng ngồi nghe...thằng đần...
như thường lệ...có ba phần...
...Phần đầu thông báo chủ trương
Phần hai đơn vị vẫn thường vậy thôi
Phần ba xoi móc lôi thôi...
...cuối cùng bộp bộp...ta ngồi cụng bia...
...Họp xong thất thểu ta về
chân cao chân thấp...vợ chê...bét nhè...! lnp
NGÀY ĐÔNG CUỐI THU
Có một bữa mưa dầm dề không dứt
Nắng đi đâu chỉ có gió heo về
Trong mưa mỏng run run từng phiến lá
Đôi chiếc cò ủ rủ giữa đồng quê
Ồ ra mưa mỏng giăng khắp chốn
Là bởi mùa đông vội trở về
Ồ ra nắng trốn đi đâu đó
Là bởi mây mù đã khéo che
Hồn thu vàng rực trời xanh ngắt
Thay bởi u sầu gió heo may
Một ngày đông đến thu đi mất
Như giận mất khôn tối mặt mày
Mùa thu thật đẹp như tâm tĩnh
Tám gió không lay nỗi tâm này
Một giây thoáng bận là đông đến
Mây mù che lấp nắng đâu đây…! lnp
CHIỀU MƯA
Hôm nao nắng vẫn vàng khung cửa
Ly rượu mùa thu bạn dặt dìu
Hôm nay mưa gió tơi bời nhỉ
Chân buồn ra cửa cảnh buồn hiu
Lơ thơ chút lạnh vào trong gió
Côi cút thiên di cánh vạc chiều
Sắt se mưa gió mời không tới
Sợ bạn mưa buồn rượu liêu xiêu...
Muốn cố mà sao ngại mưa chiều
Mưa thêm chút lạnh ngại bao nhiêu
Gác tăm để nợ rồi tôi đến (Một ly chậm gác một chiếc tăm)
Cho thêm ly lớn khỏi nâng nhiều...
Không bạn nào ai sống một mình
Ngày mưa ngày gió gọi rối tinh
Cái tỉnh tình tinh còn nhớ được
Vượt khó nâng ly mới thực tình...! lnp
ĐÊM NGHE…
Nghe chim hót ta biết đời rộn rã
Khá tưng bừng để đón một sớm mai
Nghe tiếng dế đêm thu chừng ai oán
Ngày thật ra cũng lắm nỗi ai hoài
Nghe tiếng hú tàu vào ga sầm sập
Ồ sân ga bao nhiêu kẻ đợi chờ
Nghe khói tỏa cơm sôi mùi gạo mới
Bước giang hồ khối khách đã ngẩn ngơ
Nghe tiếng nhạc chuông reo từ điện thoại
Chút phập phồng ai đoán nỗi buồn vui
Nghe tiếng trẻ đùa vui chơi ngoài phố
Chạnh niềm xưa ai đó chẳng bùi ngùi…
Nghe ngọn gió đêm đêm xào xạc nhẹ
Tiếng thở dài trăn trở của màn đêm
Nghe chút lạnh heo may về ướt lạnh
Ồ mùa thu sắp sửa cũng qua thềm
Nghe chút mỏi ủ ê vào xương cốt
Ra chúng mình đã lão phải không em
Nghe lóc cóc còn bao người chưa ngủ
Biết mưa đêm phận khổ áo ướt mèm
Nghe tiếng trần gian nhiều vô kể
Để lòng trăn trở biết bao phen
Đêm nay em trực anh không ngủ
Chong mắt nhìn đêm với ánh đèn…! lnp
BA QUẢ TÁO
Xưa ADam chỉ vì ăn quả táo
Vườn địa đàng biến mất khổ trần gian
Đã mất xương sườn còn...còn phải khổ
Cay đắng cháu con mãi...mãi càm ràm...
Ngài Newton chỉ dám nhìn quả táo
Quả táo nào cũng rớt...một chiều thôi
Cái định luật...ra đời từ buổi ấy
và thế gian biến đổi thật tuyệt vời
Steven jobs là người không biết sợ
mà cũng không tin răn dạy của chúa trời
ông chỉ cắn một miếng thôi quả táo
hãng Iphone từ đó được ra đời
Ba quả táo làm thế gian thay đổi
Quả táo đầu nỗi khổ mãi không thôi
Quả táo tiếp để chúng ta học biết
Quả cuối cùng để sống được vui tươi
Quả táo khuyết chẳng làm ai khổ cả
Chỉ thêm vui khi có nó bên người
Hai quả trước chúng ta đều phải nhận
Hà cớ gì quả cuối lại xin thôi...! lnp
CHÚT LẠNH ĐẦU ĐÔNG
Ký ức chợt về như liều thuốc
Xoa dịu lòng ta thực tại này
Quay trở lại ai mà không bất lực
Chỉ nhớ là xưa cũng đã qua đây
Cuộc đời là chuổi dài thay đổi
Hình sông dáng núi thoáng mây bay
Hôm qua ở cuối trời mây trắng
Hôm nay tươi đẹp chính nơi này
Ta ôm thực tại vào trong mắt
Chẳng thêm chẳng bớt chỉ vậy thôi
Quả của ngày xưa là đây vậy
Nhân của tương lai phút này rồi…
Hôm xưa nắng đẹp hôm nay lạnh
Hắt hiu mưa gió cảnh buồn tênh
Ôm gối nằm ườn chưa muốn dậy
Mặc mưa mặc gió đến lay mành
Hoa theo dòng nước đà tan tác
Tàn cây lá rụng đã trơ cành
Cô đơn cậy thế mùa đông lạnh
May mà còn có em với anh…! lnp
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: