Đôi khi ngọn gió...
CHỚP MẮT Chớp mắt trôi qua quá nửa đời Hảo huyền cuộc sống hảo huyền tôi Đa phần mộng đẹp bay theo gió Còn lại buồn vui ít nụ cười Mộng giờ thực mộng còn đôi chút Vui thực niềm vui ít ít thôi Chẳng còn trôi nỗi phù vân nữa Chớp mắt hoàng hôn sắp sửa rồi...! lnp
LÃO ĐÔNG... Ngươi vẽ trần gian như cõi chết bàn tay gớm ghiếc tỏa heo may phất phơ lau trắng chiều hanh lạ nứt nẻ đồng ta dấu ruộng cày Ngươi cười hoang dại chiều u uẩn tiếng rít âm u phả lạnh đầy chim nhỏ náu mình cây trút lá người co ro lạnh giấu bàn tay Đời bỗng gầy hơn nắng yếu đi Lão đông như thể độ xuân thì phả màu rét buốt vào trong gió sông lạnh buồn hiu cá xếp vi Sương buông từng giọt chừng đông lại Một bước chân đi mấy ngại ngần Lại còn mưa gió lê thê nữa Co ro chuông réo chẳng hồi âm Một chút heo may thổi mái ngoài Mà xem đã chậm bước chân ai Thèm ăn khoai nướng ngay đầu phố Ngại rét thôi thì cứ để mai...! lnp
LUÂN HỒI Có không có tin không tin tùy bạn từ ban sơ tiến hóa để thành người đến cực điểm lại bắt đầu suy thoái để trở về nguyên thủy của mầm phôi...! lnp
SAT NA "Bát thập như nhi" có mấy hồi Ai mà chẳng ước được vậy thôi Thân tâm biến đổi từng giây phút Sinh diệt miên man...trọn kiếp người Thoáng nụ cười tươi đà thượng giới Nửa câu sân hận địa ngục rơi Lục đạo phải đâu chờ bát thập Sát na sinh diệt đã đến rồi...! lnp
ĐỜI THAY ĐỔI KỂ TỪ TA THAY ĐỔI Đời thay đổi kể từ ta thay đổi Chuyện ông pháp sư đã tặng một chiếc bình Nó tuyệt đẹp cho anh chàng nghèo khổ Có công năng giúp chủ sẽ giàu lên... Người nghèo khổ trong túp lều nghèo khổ và chẳng ai đến chỗ tối tăm này Anh ta nghĩ cái số mình bất hạnh chắc suốt đời cứ vậy khó đổi thay Bổng nhiên có chiếc bình hoa tuyệt đẹp Nhưng làm gì...anh chỉ muốn rượu thôi Định đem bán...nhưng chiếc bình quá đẹp Càng nhìn lâu càng thấy đẹp tuyệt vời Rồi anh nghĩ...không để bình trống rỗng Hái ít hoa anh lặng lẽ cắm vào Chiếc bình đẹp có hoa càng thêm đẹp Nhưng căn nhà...mạng nhện cứ vậy sao... Rồi cứ vậy anh dọn nhà sửa bếp Quét sân sau cửa trước dọn khu vườn Chốn rách nát bây giờ ra ấm cúng Và cuộc đời phơi phới đã vui hơn... Rồi năm tháng anh chẳng còn nghèo nữa Thành chủ nhân chăm chỉ rất yêu đời Ồ bất hạnh chỉ do lòng tự nghĩ Đổi cách nhìn cuộc sống cũng thay thôi...! lnp
LÝ TRÍ ĐUI QUÈ Gốc tham nhũng vốn là lòng ham muốn Muốn diệt trừ lý trí chớ lặng câm Eva muốn Adam như thượng đế Quả táo tham...chứa đủ mọi lỗi lầm... Tham nhũng có thủa Lạc hầu Lạc tướng Bởi chẳng tham tài sản chẳng hơn người Nhưng thủa đó nó mang màu dễ mến Rất cộng đồng vun sức với nhau thôi Tham nhũng có khi người ta thích thế Cửa con con khách đợi khá là nhiều Muốn đi trước chân giò cần thủ sẳn Cái ta cần chai rượu để liêu xiêu... Đừng thắc mắc dân ta giàu ân nghĩa Chuyện lại qua huân tập đã lâu đời Ai cũng thế chuyện muôn đời vẫn thế Tham nhũng gì...ân nghĩa trả nhau thôi... Chống tham nhũng...chống làm sao được nhỉ Ta chống mà...ta cũng cứ vậy thôi... Thanh liêm hử...lại sống nhờ cơm vợ Đói rách ư...họ mạc cũng chê cười... Ai cũng thế...nào còn ai khác thế Chỉ có điều...chẳng dám nói nhau nghe Mắt loóc léc...tay vơ vào đút túi Cứ yên tâm...lý trí đã đui què...! lnp
HỌP THAM NHŨNG Tham nhũng lớn ngồi chê tham nhũng lợ (Lợ lợ là vừa vừa) Tham như mày bày đặt cũng đòi tham Bụng háu đói mà chức quyền có hạn Để vây ra thiên hạ nó luận bàn... Tham nhũng lợ gỏ đầu tham nhũng nhỏ Mày thế nào để tội chúng ông mang Trên trách cứ chúng mày vơ chẳng sạch Tham thì tham mà tư cách phải đàng hoàng Tham nhũng nhỏ bảo tại thằng tham vặt La liếm từng tý tẹo của nhân gian Bao nhiêu vụ báo chí bày ra cả Hỏi đến đâu...đâu cũng cứng cả hàm Hỡi ôi tham đã vào trong máu Máu còn lưu chuyển tức còn tham Nhũng nhiễu đủ trò như đơm bẫy Bài bản chông gai rải hàng hàng... "Có tiền việc ấy mà xong nhỉ..." Cụ ông Yên Đỗ đã mĩa mai Cái gọi lệ làng nay luật nước Nhất thiết dân ta quyết thuộc bài...! lnp
TÌM THAM NHŨNG Ngồi nghe tham nhũng...tối mặt mày Dân buồn dân oán...khắp đông tây Tham đâu có phải trên trời xuống Hay đất chui lên mọc chốn này Tham ở nơi nào anh có biết... Tìm quanh tìm quẩn khổ lắm thay Nếu đã vì dân...xin nói thật "Cái phần không nhỏ"...chúng ta đây...! lnp
NHỚ HUẾ Xa Huế ừ xa cũng lâu rồi Còn ai chiều xuống giãi khúc nôi Tịnh Tâm sen hết ai còn đứng Bạch Hổ mưa giăng mấy khách ngồi Heo may đã suốt Hương Giang lạnh Nụ cười thôn Vĩ có se môi Mứt gừng Bằng Lãng cay còn nhớ Giọng chuông Thiên Mụ mãi bồi hồi...! lnp
TỰ QUÁN Đừng nóng giận cũng đừng thù ai cả mở cho lòng độ lượng được thênh thênh Thuyền bát nhã đã chối từ ai đâu chứ Ngã Phật từ bi cáu gắt khổ tâm mình Quán cáu giận biết tâm mình lớn bé có từ bi hay chỉ có khen chê thiếu sắt kẽm thiếu can xi hay thiếu ngủ tuyến giáp vấn đề hay thiếu đức từ bi Ồ cuộc sống biết khi nào là đủ để cho lòng nguội bớt lửa sân si Dẫu như thế xin cho lòng kính cẩn Ánh Phật truyền lấp lánh ánh từ bi Ồ có thể đời chê ta nhẫn nhục Nhưng chẳng từ bi thì thắng để làm gì...! lnp
HƯ HUYỄN Chỉ là ngộ nhận miền hư huyễn Trăm năm nào phải chỉ riêng tôi Chẳng đi chẳng đến nơi đâu cả Chỉ ngụp loi thoi vũng cuộc đời Đời như dòng nước về đâu biết Rỗng lặng...ô thuyền vẫn ngược xuôi Ô trọc...đá nằm sâu đáy nước Trăm năm nào thấy bóng mặt trời Miệt mài ai biết vì đâu chứ Miệt mài đến tận...ngã mới thôi Ngã rồi trôi nỗi trên dòng nước Thì thôi...dừng lại ngắm cuộc đời Dính mắc làm chi khổ với đời Lá nào xanh mãi để không rơi Biết thân hư huyễn đâu tham luyến Hư huyễn nào ai hỏi được trời...! lnp
(
Đọc thơ bác Tống...về cái sự ấm đầu, lnp xin cung cấp một cách nhìn khác khác về cái sự...này) ẤM ĐẦU Chẳng ấm đôi khi nóng nổ đầu Vì lời xuôi ngược đẩu đầu đâu Trăm câu ngàn tứ thơ thường vậy Không ý sao lên lâu huyền lầu Đăng đối cho vừa câu xướng họa Nghĩ đâu cứng họng cẩu cầu câu Bảo "ấm" rỏ là đây có ấm Chứ không chịu báng đâu huyền đầu...! lnp
ẤM ĐẦU Trời đã ban cho cái ấm đầu Chỉ riêng mình cãi có ấm đâu "Chức cẩm hồi văn" đâu cũng trãi "Phong hoa tuyết nguyệt" miệng lầu lầu Ba vạn chuyện người so nghiêng ngửa Một đời nghĩa vợ sút một câu... Tao nhân những tưởng mình to lắm Kỳ thực nào hơn kẻ ấm đầu...! lnp
ẤM ĐẦU Cứ nói rằng tôi bị ấm đầu Cả làng cả tổng chứ riêng đâu Ai ấm cái gì yêu cái đó Bát ngát ba hoa miệng lầu lầu Nỏ biết hướng đình ra răng nữa Mà đây thơ thẩn phải vài câu Chim hoa cá kiếc...sao không ấm Cắc cớ riêng tôi...bảo ấm đầu...! lnp
TÌNH YÊU Đất khát khao đất chờ mưa đổ Ta nhìn đời qua cửa sổ mưa bay Cái nghiên khô mực buồn chi nhỉ... ...Buồn lão nhà thơ nhậu tối ngày... Ồ con gái đừng chê ba hay nhậu Bởi cuộc đời giả tạm có thật đâu Cùng giả tạm thì thôi cùng chếnh choáng Đối thoại men hơn hẳn mọi đối đầu... Có luận điểm vô đề trong cuộc nhậu Hơn luận bàn rắc rối chốn hàn lâm Nó trong sáng như vàng ròng ngọc bích Chẳng vô duyên như những tấm ráp nhầm Cổ nhân bảo cái tình yêu đích thực là tình yêu thực phẩm thế gian này Khi cái bụng gào lên vì trống rổng thì lời cơm lời phở thực nồng say... Khi anh đã đắm mình trong thực tại Thì khổ đau là thực tế đời này Men đích thực đã tô hồng cuộc sống Chếnh choáng là đích thực của đắm say Tình yêu đích thực là yêu thực phẩm Chân của đắm say say vị men nồng Giữa hư ảo muốn kiếm tìm đích thực Kiến giải này liệu đã đủ hay không...! lnp
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 11 bạn đọc.
Kiểu: