lenamphong626 đã viết:
PHƯỢNG_HOÀNG đã viết:
PHƯỢNG HOÀNG
Phượng Hoàng soãi cánh vút trời mây ,
Ngữa mặt trông cao , tấc gang này
Kiêu hãnh một mình trên đỉnh tuyết ,
Ngắm trăng , cất giọng nhớ thương bầy ...
[img]http://t3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTYW-Chmti1r7KFjGiiwOkCtyO3Wy1F0tGnpXHiEs3z687bjfoHfw[/img]
Hỏi Phượng_Hoàng
Lão Tống* ngày xưa là thần điểu
Ba năm mài vuốt núi khe sâu
Một đêm lỡ thét**... thành Đầu lĩnh
Thuỷ bặc mênh mông chẳng vướng sầu...
Ta nghe Phượng gọi Hoàng khắc khoải***
Loài chim trống mái chẳng rời nhau
Là Phượng...là Hoàng...hay cả cặp...?
Hay hai trong một sải cánh bay...?
Đứng trên núi tuyết mắt nhìn xa
Là hai hay bốn mắt này ta...
Nếu đúng Phượng Hoàng thì một cặp
Cớ sao lại bảo "một mình" a...?
.........
Đến nhà Phượng_Hoàng nhớ bài thơ làm phản của Tống Giang cắc cớ cho vui nha…
* Cập Thời Vũ Tống Công Minh- Tống Giang Đầu lỉnh 108 anh hùng Lương Sơn Bạc
** Tống Giang nỗi giận giết Diêm Bà Tích (Diêm Bà Tích biết được mối quan hệ giữa Tống Giang và Tiều Cái, ả không những thông gian với Trương Văn Viễn lại còn uy hiếp chồng, đe doạ sẽ tố cáo với quan phủ, Tống Giang tức giận giết chết ả )
*** Phượng cầu Hoàng của Tư Mã Tương Như tên tự là Tràng Khanh vừa đàn vừa hát ghẹo nàng Trác Văn Quân: “Chim phượng, chim phượng về cố hương, Ngao du bốn bể tìm chim hoàng Thời chưa gặp chừ, luống lỡ làng. Hôm nay bước đến chốn thênh thang. Có cô gái đẹp ở đài trang, Nhà gần người xa não tâm tràng. Ước gì giao kết đôi uyên ương, Bay liệng cùng nhau thỏa mọi đường”
PHƯỢNG BUỒN… Ta nghe tiếng phượng (hoàng ) rúc rich
Đâu rồi chí lớn ngắm trời cao
Trả lại bầu trời cho ưng điểu
Về ôm núi tuyết tiếng thều thào…
Trời thẳm…
chí cao..
tung cánh thét gào…mây gió nổi…
lạ thay ngồi bệt đỉnh cô đơn
ngắm gió mây…buồn…
… ôi phượng lẻ…
Đã có lúc buồn trên đỉnh núi
Ta buồn gặm nhấm nỗi cô đơn
Uớc mong gảy cánh làm thân cỏ…
Bốn phương bè bạn chẳng biết buồn**…
………
Trung thu mưa rét nằm ôm hận
Nhớ xưa họ Nguyễn** đến nao lòng…
Hãi hồ huyết quản còn chưa lạnh
Luống thẹn…
… tai nghe chuyện PHƯƠNG_HOÀNG…
lnp
…………
* Mượn ý thơ Tagore: " Ngọn cỏ tìm bạn bè đông đảo ở dưới thấp,cái cây tìm sự cô đơn ở trên trời"
** Nguyễn Hữu Cầu (?–1751) là thủ lĩnh một cuộc khởi nghĩa nông dân Đàng Ngoài vào giữa thế kỷ 18. Ông là người xã Lôi Động, huyện Thanh Hà, Hải Dương, Việt Nam. Khi sa cơ từng ngâm bài thơ tỏ chí mình có 3 câu cuối:
… “Bay thẳng cánh muôn trùng tiêu Hán
Phá vòng vây làm bạn kim ô
Giang sơn khách diệc tri hồ? ”