MIỀN BÌNH YÊN Ôi ký ức như những dòng sông nhỏ
Len lỏi qua miền hoang mạc tháng năm
Đổ về biễn nhớ…
Giữa miền bình yên
Ta ngồi nhớ ngày xưa xa lắc
Những khu rừng xanh ngắt
Nỗi nhớ âm u trong đôi mắt xa nhà…
Ôi bạn bè ta đôi mươi đứa
Thị thành quen giờ ăn ngũ giữa rừng già
Mỗi dòng lá thắm quê nhà
Lại tìm nhau khoe mãi…
Ôi chiến trận có người đi… đi mãi
Có khu rừng mãi mãi tuổi hai mươi
Đêm trăn trở nghe suối nguồn vọng lại
Nhớ rừng xanh ta nhớ mãi một thời
Những đêm đánh địch dồn chân bước
Trăng lên mắc võng giữa rừng già
Nhấm lá rừng cái tên nghe là lạ
Vụt hiện về trong nỗi nhớ ngày qua
Những giấc ngũ còn nguyên đôi giày lính
Tiếng động nào thức giấc cả đoàn quân
Trong màn trắng đục sương dày quá
Là chú mang kia tác thật gần…
Có câu chuyện của những chàng lính cũ
Kể say sưa khi lính trẻ ngũ lâu rồi
Chỉ ngọn lửa còn đùa vui lách tách
Và nụ cười khúc khích ngũ trên môi…
Cũng có lúc trầm tư vườn chư Phật
Ta kiếm bình an giữa đất trời
Dưới chân Phật ta biết đời chùng lại
Gió từ bi mát rượi thổi lòng ta…
Ôi Tổ quốc…
…đêm hoa đèn rực rỡ
Cánh rừng nào…
…nỗi nhớ chẳng hề nguôi…!
lnp