THƯƠNG ANH NHƯ THƯƠNG ĐIỀU BÌNH DỊ Em thương anh như thương điều bình dị
Như dòng sông bến nước có con đò
Con chuồn ớt bay là là mặt nước
Mình lại qua suốt một thủa học trò
Em thương anh như thương miền ký ức
Dẫu mịt mờ ngày cũ đã vời xa
Chiếc cặp nhỏ với bao điều bí mật
Cả những ngày trốn học chợt về qua
Ôi sáng nay sao nghe hồn diệu vợi
Lòng nhẹ nhàng dâng nỗi nhớ ngày xanh
Nhớ da diết mùa thu hương cốm mới
Để cho lòng tràn ngập nỗi nhớ anh
Em bâng khuâng em thấy lòng mình khác
Chợt bồi hồi mây trắng với trời xanh
Lòng thổn thức như chân mình bước lạc
Giữa bềnh bồng em biết đã...yêu anh!
lnp