Đôi khi ngọn gió...
Thay đổi trang: << < 313233 > >> | Trang 32 của 109 trang, bài viết từ 466 đến 480 trên tổng số 1621 bài trong đề mục
lenamphong626 23.02.2012 10:47:17 (permalink)
0
NGANG TRÁI

Thôi đã hết những vần thơ ngạo nghễ
Bởi tự hào đã chết tự hôm nao
Niềm kiêu hãnh giấu mình trong cánh mõng
Chỉ đắng cay lẳng lặng bước chân vào…

Ta cũng chỉ kẻ làm thơ không toan tính
Cũng mừng vui khi có khách mến thơ mình
Lời thăm hỏi và đôi dòng sáo rỗng
Đã trở thành tang chứng hết thanh minh…

Đời chẳng thuận biết bao điều khó dễ
Lẽ trái ngang quen thói chọn riêng mình
Đâu thong thả gối êm và mộng đẹp
Đây rối bời một kiếp giữa điêu linh…

Kẻ làm thơ với ngôi nhà mộng ước
Mỗi vần thơ gạch mộc xếp nên lầu
Mây trắng, hoa thơm sương lã lướt
Thi nhân nâng chén cạn đêm sầu

Sao có thể coi đó là ong bướm
Là thị phi là dị nghị tầm thường
Hồn thi sỹ chỉ gần trong ý tưởng
Kiếp nhân gian xa cách vạn thôi đường…

Ta như kẻ đã mang dây tự trói
Ôm đá nô đùa lặn ngụp giữa dòng sâu
Phút cắt lưỡi mới biết mình thích nói
Hạnh phúc ư… đôi lúc được u sầu…

Là cay đắng cũng đành thôi cay đắng
Bởi khổ đau như muôn nẽo đường đời
Thơ rồi cũng phong trần như chính chủ
Hạnh phúc buồn lã chã nước mắt rơi…

Là cuộc sống với bao điều không thể
Là thi ca mơ mộng khác cuộc đời…
Là em nữa người anh yêu dấu nhất…
Nghĩ gì mà lã chã nước mắt rơi…

Anh vẫn biết em là người độ lượng
Chẳng so đo nhẫn nhịn suốt cuộc đời
Xin Bồ Tát cho lòng thôi bão nỗi…
Để suốt đời chỉ ở cạnh em thôi…

lnp

lenamphong626 23.02.2012 10:48:20 (permalink)
0
THƠ LÀ...

Đếm ray rứt đường trần giờ cay cực
Án thơ ca phút chốc họa riêng mình
Thơ xướng họa họa thơ rồi họa đến
Chút chân thành nghèn ngẹn khó thanh minh

Thơ xướng họa chỉ là thơ thôi chứ
Cớ sao còn cắc cớ hỏi thăm nhau
Gỡ rắc rối biết từ đâu người hỡi
Để cho lòng vợi bớt nỗi thương đau…

Ta đã cố kiếm tìm trong thơ phú
Chút niềm vui nho nhỏ giữa đường đời
Mong đừng lạc bước chân trần ngơ ngác
Để thơ làm cánh nhỏ chở tình trôi...

Đam mê hỡi tình thơ như ngọn lửa
Cháy cõi lòng rực đỏ bến hoang liêu
Dẫu có lạc tận bến bờ hoang vắng
Vẫn trở về em đó hỡi em yêu...

Thủa yêu nhau vần thơ là bà mối
Em thuộc từng dòng nhỏ ý xa xôi
Thơ đẹp đẽ như tình mình rực rở
Và nụ cười em tặng chỉ riêng tôi

Em đừng giận chí làm trai rong ruổi
Bốn phương trời chỉ nhớ một phương em
Thơ lãng mạn cho cuộc đời gió nỗi
Để phương em ngọn gió chẳng êm đềm

Em đừng trách những lời thơ lã lướt
Tựa trêu hoa ghẹo bướm ý lững lờ
Là xướng hoạ thơ như hò đối đáp
Phải đâu tình chất chứa ý lên khơi…

Thơ cũng có lối mòn riêng em ạ
Gió mây riêng sông nước cũng riêng mình
Có dòng thơ ta bồi hồi xúc cảm
Nhưng có dòng cố đọc để lặng im...

Ồ vậy đấy và còn nhiều hơn nữa...
Thơ thơ là là tất cả em ơi...
Cũng có thể là tiếng buồn nơi Thượng đế...
Hay tiếng cười người ban tặng khắp nơi nơi...

lnp
lenamphong626 23.02.2012 10:49:27 (permalink)
0
TÂM SỰ VỚI EM

Đêm như ngàn câu hỏi...
Câu hỏi nào cho anh
kẻ lãng du...chẳng hề suy gẫm...
nước mắt buồn ướt đẫm bởi vì anh
đôi ta chẳng còn xanh
tình yêu chẳng còn xanh
đừng để đêm vặn mình trong bão tố
tình yêu gãy đỗ
em vật mình nức nở bởi vì đâu...
em có nỗi đau
anh có nỗi đau
sao bây giờ sầu riêng rẽ chẳng vì nhau...
đêm vẫn sâu và mối tình đầu thủa ấy...
sao anh làm như vậy...
...hỡi anh yêu...

Anh có là kẻ lãng du
thỉnh thoảng đến dừng chân bên giếng lạ
cuộc đời rộn rả
hạt cát còn không êm ả dưới lòng sâu
em đã rất đau
mãi mãi vẫn đau
khi anh đã nhìn lâu về phía ấy...
tình yêu vậy đấy
vị kỹ vì còn đấy mối tình ta...
em xót xa mắt chợt nhoà cay đắng
ôi chẳng lẽ nhạt phai và năm tháng
là nét buồn là dấu lặng của tình yêu...

Không là kẻ lãng du
Anh chỉ viết đôi điều suy gẫm
về tháng năm về mưa và về nắng
nét lặng thầm mây trắng vẫn bay bay
có những ngày xưa chẳng vơi đầy
miền quên nhớ hao gấy theo năm tháng
đôi lúc theo mây chiều bảng lãng
lại hiện về trống vắng ở trong tim
anh nơi nào em nhé hảy cứ tin
miền yêu dấu chỉ bóng hình em thôi đấy
trăm năm vẫn vậy
nghìn năm vẫn vậy
xin em đừng hờn lẫy...
...hỡi em yêu...!

Em trăn trở bao nhiêu đêm rồi nhỉ
khi anh vẫn vô tình khi thức dậy...
...em một mình...hờn lấy ngập tim yêu...
Trong đêm sâu em suy nghĩ biết bao điều...
về tất cả về đắng cay và thay đổi...
nghe lòng mình bão nỗi giữa màn đêm
ở nơi đâu tình khúc êm đềm...
ngày xưa anh đã hứa...
và nước mắt em âm thầm đã ứa...
cho lòng đỗi thay...

Anh nói thật lòng anh không thay đổi...
Cũng chẳng hề bối rối chẳng vì ai...
Ta bên nhau chứng ấy tháng năm dài
Sao có thể đổi thay nhanh thế nhỉ...
Anh chung thuỷ Em một lòng chung thuỷ...
Suốt cả cuộc đời này em nhé...
...chỉ bên nhau...!

lnp
lenamphong626 23.02.2012 10:52:35 (permalink)
0
CÂU CHUYỆN RƠI NƯỚC MẮT (facebook)



Mẹ già lắt lắt lay lay
Rau dưa mua bán qua ngày làm vui
...Mua rau ăn hộ ai ơi...
Lời rao đã khản chẳng ai đoái hoài...

Rồi bữa ấy có một chàng trai trẻ
Đã quay lưng chẳng nỡ mới ghé vào
Mười nghìn bạc năm bó rau này mẹ
Hết giờ làm con ghé lấy rau sau...

Lòng khấp khởi vừa làm xong việc tốt
Chàng trẻ trai vui vẽ nỡ nụ cười
Luôn mấy bữa chân chẳng hề ghé đến
Có ai ngờ mẹ đã hoá mây trôi...

Giữa phiêu dạt cuộc đời đầy cay đắng
Mẹ già dầm mưa nắng giữ hộ rau
Thân còm cõi chẳng qua cơn mưa gió
Chỉ niềm tin cháy sáng vẫn đợi chờ...

Chàng trai trẻ chẳng bao giờ hiểu được
Rằng lòng già chung thuỷ nghĩa trước sau
Mẹ chỉ bán những mớ rau trồng được
Mẹ chẳng xin nên đợi dưới mưa rào...
........

Ôi xin mẹ khi nào con lơ đãng
Mẹ đừng chờ đợi quá mẹ thân yêu
Con chỉ muốn trở về trông thấy mẹ
Đợi chờ con bên cửa mỗi chiều chiều...!

lnp
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2012 09:08:13 bởi lenamphong626 >
lenamphong626 23.02.2012 10:53:39 (permalink)
0
TỔ ẤM

Sao anh nỡ làm lòng em tan nát
Anh bâng quơ anh đùa giỡn người đời
Con cá nào mắc vào mồi anh nhữ
Hay chỉ là chua xót mỗi em thôi...

Hãy dừng lại khi chưa là quá muộn
Đừng quá xa anh quên lối về nhà
Đừng bướng bỉnh làm tim em tan nát
Dừng đi anh một bước cũng xa mà...

Ai cũng thế và em rồi cũng thế...
Khung trời riêng chăm chút chỉ vì anh
Chút lơ đãng nhìn đi đâu anh hỡi
Để cho em tan nát cõi chân thành...

Anh còn nhớ những ngày xưa yêu dấu
Tay trắng đã bên nhau dựng cuộc đời
Khung trời nhỏ bây giờ em chăm chút
Có lẽ nào cho chỉ mỗi em thôi...

Em chỉ ước bình yên khung trời nhỏ
Có bàn tay đan chặt của đôi mình
Hoàng hôn xuống đại bàng ơi về tổ
Chỉ nơi này thôi nhé nhớ nghe anh...

lenamphong626 23.02.2012 10:57:11 (permalink)
0
ANH...

Xưa gửi trọn tình trên trang giấy
Bao lời tha thiết trái tim yêu
Gần trọn cuộc đời ta chung bước
Bên đời đôi lúc vẫn chông chênh...

Anh...vẫn ngày xưa ưa rong ruổi
Vẫn hay nghịch dại vẫn phiêu lưu
Vẫn tự trốn tìm trong ý nghĩ
Rồi tự an năn tự chuốc sầu...

Vẫn biết là thơ là phóng bút
Là lời là ý chợt bùng lên
Là chẳng là gì...chơi một lúc
Để mai cuộc sống lại êm đềm...

ythanh
lenamphong626 23.02.2012 10:58:32 (permalink)
0
VỢ ƠI

Em lầm tưởng những dòng mê đắm ấy
Viết cho người vì quên bẵng tình nhau
Lời say đắm vì còn trong tâm tưởng
Thủa yêu em tha thiết buổi ban đầu

Năm mốt tuổi ưu tư đầy trong mắt
Thơ chỉ là vui thú nhớ và quên
Để ghi nhớ một thời ta say đắm
Khung trời nào tha thiết của riêng em

Ở đâu em vẫn là tất cả
Suối nguồn bất tận của thơ anh
Thơ hoạ với người- tình riêng tặng
Cho riêng em đấy ý chân thành

Này em ạ nếu xưa tình chẳng đẹp
Lấy nơi đâu tha thiết ý bây giờ
Trong câu chuyện em chính là nguyên bản
Để lời thơ tha thiết đến bất ngờ

Thơ xướng hoạ chỉ giúp mình nhớ lại
Một khung trời hoa mộng đã trao nhau
Câu thương câu nhớ dành em đấy
Phải đâu khách lạ để vương sầu...

Chẳng có ai vào trong giấc mộng
Chẳng thèm tìm kiếm mảnh tình ai
Chẳng cần xoay trục càn khôn lại
Chỉ em yêu dấu mãi tim này...

Em ạ tình anh say đắm thế
Nhờ em trong sáng buổi ban đầu
Em là tất cả là tất cả...
Nghìn năm chẳng dể để quên nhau...!

Lnp tặng vợ 28/12/2011
lenamphong626 23.02.2012 10:59:39 (permalink)
0
QUÁ ĐÀ

Anh bước quá lối mòn anh được phép
Anh đi hoang tư tưởng có quên nhà
Vợ anh chín khúc lòng đau đớn
Con anh buồn bã thở than cha...

Cam chịu lặng im và nhục nhã
Ta ngồi nghe chín khúc ruột đau
Đêm nay tự xét mình sau trước
Chợt thấy thi ca bạc một màu...

Lỡ chạy ra ngoài mau trở lại...
Có gì chốn ấy để say mê
Phóng bút ta say trời mộng ảo
Có hay bao kẻ phải não nề...

Ai dại dột buông những vần ngớ ngẫn
Đam mê thơ chẳng nghĩ luỵ đến mình
Này ẩn ý...này đây lời vớ vẩn...
Bút vô tình...vẫn nát cả con tim

Ta đã đến nơi này ta đã đến
Ai đến cùng ta hãy trở về nhà
Vui xướng hoạ đôi khi lời ong bướm...
Ý vô tình...tim thấu vẫn xót xa...

Cứ hoan hĩ như chưa từng đi đến
Hỏi han chi đôi lúc phải phiền hà...
Cổ nhân xưa một mình bay bổng
Âm thầm mặc khải* giữa trời xa....


Mặc ai bóng gió ai than thở
Gió đã qua sông trở về nhà
Vợ ta đôi mắt ngời hạnh phúc
Con ta ríu rít tiếng hoan ca

Khép lại từ đây lời của gió
Để nghe hạnh phúc ở bên ta
Có gì trong ngọn heo may đó...?
Vợ ơi ta đã trở về nhà...

Anh khép lại những dòng không mong muốn
Tháng ngày buồn dại dột đã bước qua
Dòng thơ ấy là lời ru cay đắng
Chuyện bên đời thôi nhé chớ mở ra...!

Vậy thôi khép lại từ đây nhé
Cửa Sài** lối cũ chẳng về qua
Thênh thang lối Phật lòng hoan hĩ
Nghe đạo từ bi dưỡng tuổi già...!

lnp
..........
* Mặc khải: Là mở ra cho biết một điều thiêng liêng mầu nhiệm trong sự tĩnh lặng mà lý trí con người không thể giải thích được.
** Do chữ "Sài môn": Đóng chặc cửa ;Hậu hán thư: Ư thị sài môn tuyệt tân khách. (Thế là đóng chặt cửa không tiếp khách).
lenamphong626 23.02.2012 11:01:41 (permalink)
0
YÊU

Bởi yêu anh em không hề sợ hãi
Không sợ nên lòng chẳng giận ai
Tình thương thù hận đem dàn trận
Sẳn sàng đứng giữa chỉ vì anh....

LNP
lenamphong626 23.02.2012 11:02:42 (permalink)
0
Quyền được ghen....

Anh dại dột những lời thơ ngớ ngẫn
Để em lòng quặn thắt với tình yêu
Sông xưa cũ nước đã xuôi về biễn
Tình ta xưa lửa ấm mái tranh chiều

Sao anh dại dột dòng thơ ấy
Vốn tặng riêng em giữa cuộc đời
Trái tim đã chẳng chia hai nữa
Nên thơ cũng chỉ mỗi em thôi...

Em đã sống đã trao anh tất cả
Anh nghĩ rằng em được phép ghen tuông
Ghen nhiều nhé để anh đừng bước lạc
Để thơ ghen âu cũng hoá bình thường

Ừ cứ thế ghen lồng lên em ạ...
Như trầu cau sôi sục ấm tình nhau
Tim day dứt mà lòng ta hoan hĩ
Vợ chẳng ghen ta cũng hoá tầm thường

Ừ cứ thế ghen lồng lên em ạ...
Được mình ghen ta thấy cũng kiêu kiêu
Giữa dòng tục luỵ đời buông thả
Được ghen hạnh phúc bỗng thêm nhiều

Em có quyền được ghen tuông em ạ...
Để Ta còn được ấm lửa em ghen
Em cũng rõ trên bàn cân Tạo hoá
Hạnh phúc nào mãi mãi được bình yên...

Ừ ghen quá là chẳng ghen gì cả
Ở trong ghen nào ai biết là ghen
Đừng lo lắng hay mình ghen quá đáng
Cả thế gian bao kẻ thấy thêm thèm...

Nếu đứng trước Pháp đình anh chẳng sợ
Lớn tiếng rằng phụ nữ được ghen tuông
Được bảo vệ tình yêu bằng mọi cách
Chuyện ghen tuông âu cũng lẽ bình thường...!

lnp
lenamphong626 23.02.2012 11:03:45 (permalink)
0
XUÂN MUỘN

Sớm nay tỉnh giấc lòng thư thái
Mơ hồ sông Dịch chẳng hề qua...
Kinh Kha ngày ấy qua sông lạnh
Tâm sự trùng trùng có khác ta...

Tết đã qua rồi xuân* chửa đến
Hoa Đào lướt thướt dưới mưa sa
Long đong Trời cũng như ta nhỉ...
Thôi đã vui rồi để xuân ra...!

lnp
- Qua sông Dịch Kinh Kha mang trọng trách nghìn cân, còn ta như vừa cất đi gánh nặng cho lòng thư thái...
* Hôm nay 12/1 (AL) vẫn còn trong năm cũ Tân Mão, ngày mai 13 tháng giêng mới Lập Xuân chính thức qua năm mới Nhâm Thìn (Năm nhuận mà).
lenamphong626 27.02.2012 08:34:00 (permalink)
0
TRỰC ĐÊM

Anh cố hiểu một mùa đông kỳ quái
Mưa bay bay tê cóng ngón tay gầy
Trong chăn đệm người vẫn còn tê tái
Mà riêng em vẫn thức với đêm nay

Là vậy đấy những lương y thầm lặng
Cả nỗi đau cũng dấu kín trong lòng
Trong đêm rét em lặng thầm chịu đựng
Cứu bao người mắc bệnh giữa đêm đông

Để bao đôi lứa ngày ra viện
Rạng ngời hạnh phúc tay nắm tay
Chào câu tạm biệt lòng lưu luyến
Biết em lặng lẽ hiến dâng nầy

Ai quên ai nhớ lòng đâu quản
Âm thầm cống hiến vẫn riêng em
Phù sinh ôi cõi người đau khổ
Có em cuộc sống bớt ưu phiền...

Có bao nhiêu kẻ lời to tát
Chẳng làm người bệnh bớt đau thêm
Chỉ em săn sóc bàn tay nhỏ
Bệnh lui hạnh phúc đến bên liền

Anh hiểu một điều xưa chẳng hiểu
Bao phận người phó thác ở tay em
Mũi kim viên thuốc lòng như biển
Thái sơn trách nhiệm dạ mẹ hiền...!


Lnp tặng vợ hiền nhân 27/02/2012
lenamphong626 27.02.2012 08:37:24 (permalink)
0
BẤT CHỢT
Tặng em yêu dấu nhân 27/2/2012

Bất chợt vần thơ đầy xúc cảm
Cho hồn ngây ngất sóng bình yên
Tháng giêng cỏ mật xanh như ngọc
Xanh đến lâng lâng chẳng muộn phiền

Bất chợt gặp em tà áo trắng
Dịu dàng ánh mắt vẫn ngày xưa
Ân cần thăm khám bao nhiêu bệnh
Như thủa quen em đến tận giờ…

Bất chợt thương ai lòng lo lắng
Đứng chờ bên cửa đợi em ra
Một thoáng mĩm cười thôi có thể
Cả một trời vui chợt vỡ òa…

Bất chợt ngắm mình tôi tự nghĩ
Một đời vị kỹ thế này ư…!
Và bao nhiêu nỗi vô tình nữa
Sống cạnh bên nhau vẫn hững hờ…!

Bất chợt tháng hai rồi đấy nhỉ
Hết mưa sùi sụt nắng vừa lên
Đôi má ững hồng tà áo trắng
Có em cuộc sống thật êm đềm...!


lnp
lenamphong626 28.02.2012 15:08:05 (permalink)
0
HƯƠNG TÌNH...

Ôi mùi hương ngày ấy
từng say đắm hồn ta
ôi lời ca ngày ấy
bây giờ còn ngân nga...

ôi hương xưa hương xưa
biết tìm đâu bây giờ
em vẫn cười rạng rỡ
trăng vẫn tròn mộng mơ

vẫn là ta với ta
vẫn bên nhau đó mà
trăng vẫn tròn vẫn khuyết
sao hương tình lại xa

có lẽ do một thủa
hương tình đầu ngát say
có lẽ do một thủa
hương tình mình tự bay

đã bay rồi xa mãi
như mây trời vẫn bay
đã bay không trở lại
dâng mắt buồn cay cay...



Nhân hoài vọng về mối tình đầu
lenamphong626 29.02.2012 09:18:11 (permalink)
0
NGÀY XƯA...

Ngẫm nghĩ một đời ưa rong ruổi
Đêm nay chạnh nhớ thủa xa xôi
Đêm nay chợt nhớ em ngày ấy
Bối rối bên anh thủa đầu đời...

Huế xưa trầm mặc đường khuya vắng
Ta chở nhau đi khắp phố phường
Chiếc xe đạp cũ tình ta thắm
Mắt em đăm đắm suối nguồn thương

Huế ơi ngày cũ đầy thương mến
Giờ đã xa xôi nhớ cháy lòng
Heo may còn nhớ người hôm ấy
Mắt chìm trong mắt với ta không...?

Em còn nhớ Huế ngày xa ấy
Đường đêm hun hút phố thưa người
Huế ngủ chân người đi chợt nhẹ
Dòng sông trầm mặc Huế chơi vơi

Ngắm bao đối lứa chiều qua phố
Chạnh lòng có kẻ nhớ ngày xa
Thời gian như nước qua cầu nhỉ
Yêu dấu ngày nao đã trở già...!


lnp
Thay đổi trang: << < 313233 > >> | Trang 32 của 109 trang, bài viết từ 466 đến 480 trên tổng số 1621 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9