Đôi khi ngọn gió...
HUẾ XƯA...
Ôi Huế mấy mùa hoa phượng đỏ
Ta đã chờ nhau dưới nắng hè
Đường khuya nghe tiếng chân mình vọng
Em nép vào anh Huế ngủ mê...
Đêm nay biết Huế còn thao thức
Như những đêm xưa chạnh nhớ nhà
Mưa đêm xứ Huế chi buồn rứa...
Còi tàu đưa nhớ tận quê xa
Ngày em tốt nghiệp ta rời Huế
Để lại sau lưng nắng ngập lòng
Đôi bờ sông vẫn người tấp nập
Tiếng ve ngày cũ biết còn không...?
lnp
Nhân hoài vọng về mối tình đầu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2012 08:44:25 bởi lenamphong626 >
NGÀY ẤY...
Ngày ấy em vừa mười tám tuổi
Xinh đẹp ngây thơ nhất một vùng
Vì em Huế trở thành thân thiết
Nỗi niềm nhung nhớ nỗi hoài mong…
Bao nhiêu là nhớ ngày xưa đó
Ta dắt nhau đi dưới nắng hè
Chân quen lối nhỏ cùng vui bước
Tay buồn đêm vắng nhớ tay quen
Những khi xa cách mình đôi ngã
Một mình anh ngủ có ngon đâu
Nữa đêm nghe gió luồn qua vách
Hỏi mảnh tình chung dạ trở sầu... Hoài vọng tình đầu
EM Ở TRONG ANH...
Em ạ thời gian dù phủ bóng
Phố quen lối cũ nỗi niềm riêng
Nhưng ở nơi nào anh vẫn thế
Ngập tràn chan chứa bóng hình em
Bao lần đến Huế hồn như thể
Ngập ngừng chân vẫn đợi bàn chân
Xa em Huế cũng buồn em ạ
Chén rưọu bâng khuâng đến mấy lần
Xa Huế còn em mà nhớ Huế
Xa em ở Huế chỉ nhớ em
Anh dặn điều này em hãy nhớ
Em mãi trong anh một nỗi niềm...! lnp
Hoài vọng tình đầu
HUẾ VÀ EM...
Ôi Huế những ngày em đi học
Có về Bến Ngự chỗ nhà xưa
Phố đông đường chật tìm đâu nữa
Mái nhỏ bên nhau suốt mấy mùa
Ôi dòng An Cựu buồn hiu hắt
Chầm chậm thuyền con nước lững lờ
Kho Rèn, Bến Ngự mình qua lại
Dòng sông uốn khúc đẹp như thơ...
Huế xưa còn mãi trong tâm tưởng
Em xưa vẫn mãi giữa tim này
Bao giờ về Huế tìm xưa nhỉ...
Lạc bước quanh có giống những ngày...
Man mác hôm nay ngồi nhớ Huế
Hay lòng se sắt nhớ em đây...! lnp
Hoài vọng tình đầu
VÔ ĐỀ 1
Những đêm em trực anh thức đủ
Canh trường thao thức nhớ về nhau
Để người say giấc thôi mình thức
Thành lệ không hề trách một câu …! lnp
VÔ ĐỀ 2
Vợ ta thầm lặng cho ta cả
Một đời cống hiến cũng vì ta
Nam nhi nghĩ cũng vô tình thật
Ích kỷ đôi khi xấu xấu là…! lnp
VÔ ĐỀ 3
Tự nghĩ thấy mình vô tích sự
Yêu vợ làm sao để vợ sầu
Tình yêu nào phải nơi đầu lưỡi
Yêu ở tấc thành chỉ trao nhau…! lnp
TÌNH SỬ…
Ngày ấy em vừa mười bảy tuổi
Khuôn mặt ngây thơ đẹp tuyệt trần
Mẹ gặp một lần thôi đã tính
Rào cô bé ấy “giấm” cho anh
Chị gái chỉ cười ừ cô bé
Học với em Phong* một lớp mà
Mắt to ngời sáng trông “hồn” thật
Vẽ người đoan chính chẳng kiêu sa
Bao lần lên xuống bao lần ngắm
Em vẫn ngây thơ chẳng thể ngờ
Anh vẽ hình em trong trí nhớ
Đêm về thao thức ước cùng mơ
Thế rồi tạm biệt vào quân ngũ
Nhớ em se sắt bữa qua nhà
Ước sao cô bé ra đầu ngõ
Để chào một tiếng trước lúc xa
Năm tròn quân ngũ chưa về được
Rừng Lào thăm thẳm một màu xanh
Thư đi mấy lá lòng tha thiết
Biết cậy nhờ ai tỏ tấc thành
Thương đứa em trai năm cuối khóa
Âm thầm giữ bạn chỉ vì anh
Mấy năm em học xa nhà ấy
Là mấy năm trời nó đứng canh
Ngóng mãi tin nhà rồi cũng tới
Thư nhà còn có cả thư em
Mở thư hồi hộp tim như vỡ
Chỉ sợ em chê…ứ chả thèm
Anh thấy không gian chợt vỡ òa
Chim rừng ríu rít tiêng hoan ca
Rừng xanh thăm thẳm rừng xanh thẳm
Thư viết chân thành … em của ta
Từ được em yêu chẳng biết buồn
Rừng xanh đời lính vẫn vui luôn
Lãng du đã có người trong mộng
Để tiếng yêu thương ngập cõi hồn
Thế rồi thu xếp về đất Mẹ
Anh vào xứ Huế để tìm em
Ngày đầu cúi mặt vê tà áo
Em chỉ “dạ” thôi chẳng ngước nhìn
Ngày ấy hai ta còn quá trẻ
Yêu nhau chẳng dám đứng gần nhau
Sợ cả bạn bè trông thấy nữa
Để lúc xa nhau lại trở sầu…
Năm ròng chỉ có đôi lần gặp
Yêu dấu đong đầy những cánh thư
Mỗi chuyến người qua từ xứ Việt
Anh ngóng tin em đến thẩn thờ
Mỗi khi có dịp về đất Việt
Qua nhà lập tức ghé thăm em
Chia tay thương nhớ còn chưa hết
Gọi tên kệ phố đã tắt đèn
Tháng ngày như gió qua nhanh thật
Anh rời quân ngũ vẫn xa em
Bút nghiên sự nghiệp còn dang dỡ
Lại tạm xa nhau lại nỗi niềm
Nhiều đêm thức học nghe tàu hú
Bút nghiên muốn bỏ để tìm nhau
Thương em mắt đỏ bao lần tiễn
Đến mấy năm ròng có ít đâu
Ừ cũng lạ biết bao chàng giàu có
Học hành tử tế kém gì đâu
Yêu em có kẻ còn điên loạn
Mà cứ khăng khăng chỉ lắc đầu…?
Em còn nhớ những ngày thân thương đó
Ta cùng nhau quanh quẩn mấy con đường
Huế trầm mặc mà tim ta dào dạt
Nghe cháy lòng hai chữ ấy “ người thương”
Ôi cuộc sống với bao điều kỳ diệu
Có diệu kỳ một thủa chúng ta yêu
Em đã chọn và anh người chiến thắng
Được bên em hạnh phúc thật là nhiều
Năm tháng qua rồi ta nhớ lại
Êm đềm kỹ niệm những ngày xa
Em ơi cái thủa ban đầu đó
Giữ mãi trong ta chớ nhạt nhòa…! lnp
……….
*Ngày học cấp 3, em ruột tôi học dưới tôi một lớp cùng với vợ tôi bây giờ còn tôi học cùng lớp với anh trai của vợ tôi, chị ruột tôi học trên tôi một lớp.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.03.2012 04:52:24 bởi lenamphong626 >
QUÊ NGOẠI
Chiều xưa hai đứa về quê ngoại
Ngắm nắng cùng chơi với lúa đồng
Cánh cò chở cả ngày thơ ấu
Bình yên chấp chới giữa mênh mông
Rồi chợt nhìn nhau chợt chạnh buồn
Ngày nao mới đó đã hoàng hôn
Cánh có đã muốn tìm nơi trú
Ta nhớ ngày xưa đến ngập hồn
Vườn xưa còn đó tốt xanh cây
Nhà xưa vẫn đó kỹ niệm đầy
Tóc mây đã điểm đôi làn bạc
Vẫn mãi bên nhau trọn kiếp nầy
Bến sông còn đó chốn ngày xưa
Yêu em anh vẫn đứng đây chờ
Thoảng nghe làn gió đưa hương tới
Là biết em rồi chẳng phải mơ
Nhớ những ngày xưa thiếu thật nhiều
Chỉ riêng chan chứa một chữ “yêu”
Bao nhiêu kỹ niệm êm đềm ấy
Cay mắt chiều nay nhớ thật nhiều
Gió thoang thoảng
Sương bay bay
Trăng suông bến vắng dạ vơi đầy
có người con gái xinh như ngọc
cùng ta đắm đuối má hây hây
Dưới trăng gầy
Gió như say
Cá ghen đớp bóng nước vơi đầy
Ta như say
Em như say
Sương đêm lướt thướt rơi đầy bến sông
tay trong tay ấm môi nồng
trăng ghen mặc kệ dòng sông lững lờ
Cảnh như thơ
Người như thơ
Thật say say thật ý ngu ngơ
ngắm em say đắm suốt hàng giờ
ngẫn ngơ
ngẫn ngơ...
Bến vắng chiều nay ta trở lại
Nắng vàng nhàn nhạt ý cô liêu
Cánh cò chở nhớ qua sông vắng
Chợt siết tay em nhớ thật nhiều...!
lnp
CHÚC MỪNG CHỊ THI HOÀNG CÓ 100 TRANG THƠ
Chị tập làm thơ thật kỳ công
Trăm trang ngàn ý thật thắm nồng
Bây giờ ở lại làm cô giáo
Bao người xin tập...chị nhận không..! lnp
BẠN NGHÈO BẾN NGỰ
Bạn nghèo tôi cũng có hơn đâu
Gân kiệu* mời nhau nhấm chén sầu
Nắng mưa An Cựu dòng trong đục
Đông Hè Thúc Nhẫn** đợi chờ nhau
Thương bạn vui lòng xơi củ kiệu
Tiệc tàn gân cũng có hết đâu…?
Nhớ ơi gân kiệu ngày lăn lóc
Ta giữ trong ta đến bạc đầu…!
lnp
…………
*&** Món gân bò dầm củ kiệu nhậu bình dân đường Trần Thúc Nhẫn – Huế
Lạc khoản:
Bạn nghèo bến Ngự bao nhiêu đứa
Lăn lóc trần ai đã bạc đầu
Huế ơi gân kiệu chiều nay có
Đông đủ hay là lạc mất nhau…!
LÚA XANH
Lúa thì con gái xanh như ngọc
Nắng đẹp trời xanh lúa thì thầm
Cánh cò nhẹ nhõm chao nghiêng xuống
Em ngồi bên anh...
Bãi xanh xanh
nước xanh xanh
lúa đang con gái gió si tình
dầp dìu sóng lúa xanh như ngọc
cho lòng thênh thênh...
em bên anh
lúa cũng bên anh
lúa vui trong nắng gió giao tình
hương đồng ngan ngát lòng lưu luyến
sao mà lặng im...
Trời xanh xanh
lúa xanh xanh
muốn kêu một tiếng thật chân thành
em ơi anh nhớ ngày thơ lắm
sao mà qua nhanh...
Trời ơi thơ ấu dâng cay mắt
sóng lúa mênh mông nắng trở chiều
cánh cò đã ngược về thơ ấu
cho mình cô liêu...!
lnp
LÀNG VEN SÔNG
Nép bên sông nhỏ làng em nhỏ
Bình yên khuất dưới những hàng tre
Ngọn gió qua làng xào xạc mãi
Ý chừng lưu luyến hát em nghe
Làng ven sông quanh co đường nhỏ
Tán tre dày che chở mối tình ta
Nhớ những chiều xưa sương khói la đà
Em đợi anh mắt ngó chừng ngoài ngõ
Bến nước dòng sông căn nhà nhỏ
Còn đầy kỷ niệm của đôi ta
Ngày ấy em chừng hai mươi tuổi
Chân trần gánh nước mặt như hoa
Dòng sông thơ mộng anh thường tắm
Nô đùa quẫy nước để em xem
Những đêm gió mát ngồi nghe cá
Đêm trăng khẽ quẫy thật êm đềm
Sông xưa nước đã về xa lắm
Bến xưa giờ chẳng khách lại qua
Nhớ lắm chân trần em gánh nước
Kĩu kịt môi cười riêng với ta
Ôi nhớ những ngày yêu dấu cũ
Rì rào nghe gió thổi bờ tre
Tiếng chim Bìm Bịp theo dòng nước
Khắc khoải dòng sông dưới nắng hè
Nhớ bát chè xanh trưa nắng đổ
Mình thường lấy nón quạt cho nhau
Dấu yêu giây phút ngày xưa ấy
Thắm mãi trong ta chẳng bạc màu
Ôi bến sông xưa có còn mát rượi
Với những trưa hè vời vợi hồn ta...! lnp
Ôi giữa đường đời muôn vạn nẽo
Nẽo nào cay đắng biết mà xa
Gác bút thơ dành riêng tặng vợ
Cớ chi rắc rối mãi chăng là...!
MÙA ...
Tháng ba hoa nắng nào đâu thấy
Thấy trời u ám mưa lâm thâm
Khăn áo chân đi còn thấy ngại
Căm căm rét mướt giữa mùa xuân
Hạ chẳng nắng tràn mưa rầu rĩ
Gió như dao cắt tím thịt da
Trời như đã muốn xoay mùa lại
Hỡi ai thiên hạ biết chăng là...
Thương cho chồi biếc mới lên xanh
Tả tơi gió rét đến lay cành
Buồn vui thế sự bao nhiêu chuyện
Chuyện đời sai đúng quá mong manh
Thời gian thấm thoát tựa vó câu
Vừa mới ngày nao đã bạc đầu
Lời yêu chưa dứt theo làn gió
Ta hỡi sao đà bạc tóc râu
Biết Mùa còn mãi trong tâm tưởng
Như mình mãi mãi thuộc về nhau
Đổi mùa hễ muốn Trời đâu ngại
Đừng buồn em nhé hỡi mắt nâu
Ôi biết đã bao mùa thay đổi
Đông còn lưu luyến chốn nhân gian
Để em cứ nép vào anh mãi
Mặc kệ Đông phong cứ thổi tràn...!
lnp
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2012 15:25:15 bởi lenamphong626 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: