Đôi khi ngọn gió...
CHIỀU...
Chiều miên man
Ý miên man
Mênh mang nỗi nhớ dòng sông lặng
Nhìn sương bảng lãng nước ngừng trôi
Sào cắm thuyên con neo bến vắng
Chiều im ắng
Dòng sông chừng nặng nặng
Cho lòng băn khoăn
Mưa đầy sân
Rét đầy sân
Cánh mai nở muộn cũng hao dần
Tháng ba nắng trốn về đâu hỡi
Đầy trời mưa giăng
Ta băn khoăn
Em cũng băn khoăn
Hoa xoan vẫn rụng đầy sân mưa phùn...
lnp
CHỢT HIỂU
Nhận thức
một quá trình em ạ
Những nghĩ suy ngày nào
giờ đúng đúng sai sai
Ngày yêu mình có hứa gì đâu nhỉ
Chỉ nhớ nhung thôi nhớ thật nhiều
Em đã giận mỗi khi anh chậm đến
Anh đã buồn quay quắt lúc xa em
Như sông nhớ núi chiều hắt bóng
Ta đợi trông nhau suốt cuộc đời
Chỉ gặp một lần yêu mãi mãi
Như núi như sông chẳng đổi dời
Ta đã nhìn sâu vào đôi mắt
Lần đầu thổn thức trái tim ơi
Giữ được tình yêu người có biết
“lương tâm – trí óc” suốt cuộc đời
Mòn gót trần ai lòng chợt hiểu
Đường đời sai đúng bởi “lương tâm”
Bỏ tối tự ta tìm lối sáng
Là trong củi mục đã sinh trầm
Gần trọn đường yêu ta chợt hiểu
Đường tình chung thuỷ bởi “lương tâm”
Tình yêu tự tính nào chung thuỷ
Chung thuỷ tim ta chẳng cát lầm
Nuôi con khôn lớn giờ ta hiểu
Gia đình hoà hiếu bởi “lương tâm”
Chẳng thương cha mẹ làm sao hiểu
Muôn đời Mẫu Tử ấy tình thâm
Trọn kiếp phong trần ta chợt hiểu
Tình mình thắm thiết bởi “lương tâm”
Khúc Phượng cầu Hoàng khi chẳng chán
Là mãi trong nhau chẳng thể nhầm...!
lnp
NGÀY ẤY
Anh đã viết những lời tha thiết nhất
Thủa yêu em chất ngất trái tim mình
Từng phút từng giây đợi chờ bất tận
Phố lặng im ngày ấy Huế thưa người
Phút bình minh là phút thấy em cười
Nhảy chân sáo mắt tìm anh bộ đội
Phút ban đầu dẫu ngàn muôn bối rối
Vẫn biết mình mãi mãi bạn tình ơi
Ta bên nhau bối rối chẳng nên lời
Chỉ đôi mắt và nụ cười say đắm mãi
Cùng thầm ước thời gian ơi chậm lại
Yêu ngập lòng mà nói được gì đâu...!
Rồi hốt hoảng thời gian chừng đã trễ
Em chậm về cổng đóng sẽ lôi thôi
Tay rời tay mắt vẫn nói thay lời
Tên em gọi bạn bè còn nhớ mãi
Phút ban đầu
Phút ban đầu
mắt chìm trong mắt biết gì đâu
bao lời hò hẹn bao yêu dấu
rơi đâu...
rơi đâu...
em về cư xá đêm chùng xuống
lòng đầy tơ vương
yêu thương
yêu thương
cõi lòng hoài mãi vấn vương hương tình
lời em đinh ninh
lòng ta đinh ninh
mà xa một phút cũng không đành
dõi theo nhau mỗi bước chân
xa dần
xa dần
vào đêm
nhớ không em nhớ không em
ngày ngây thơ với...
những nỗi niềm ngây thơ...!
lnp
GHI Ở SAU LƯNG NÀNG
Mặt đỏ nên xe bị nhốt phường
Mưa dầm gió bấc nghĩ mà thương
Không xe có vợ càng thêm đã
Tan sở vì ta đợi góc đường
Nhờ tay cảnh sát mà hay thật
Nhớ ngày xe đạp ngát mùi hương
Ước xe phường giữ sao cho chặt
Ngất ngưỡng sau nàng chúa một phương...!
lnp
ẤU THƠ ƠI..
Ai cũng có góc thơ ngây nho nhỏ
Tuổi lang thang chân đất dọc đường làng
Biết nghịch dại vẫn không cầm lòng được
Để bây giờ thành nỗi nhớ mênh mang
Hoa xoan hoa bưởi ngày thơ ấu
Ta tết cho nhau mũ đội đầu
Bẹ chuối tàu cau làm cây súng
Dàn quân đánh trận suốt đêm thâu
Ước đời thân ái như xưa nhĩ
Chẳng chút ưu tư chẳng khổ sầu
Chân đất đầu trần mà thích thế
Cân đai mũ mão khổ vì đâu...!
lnp
MỘNG XƯA VÀ NAY
Đời chơi vơi hồn chơi vơi
Chếch mác chân đi giữa dòng đời
Chẳng xuôi đến tận miền tan tác
Chẳng ngược lên cho đến tận trời
Sống chưa thoả chí tang bồng
Chán chường thường thích nói ngông
Một tấc tận trời ta nghĩ lại
Nếu thật liệu còn xuống được không...?
Chưa thoả cõi hồn mơ mộng
Xát mãi cuộc đời long đong...! lnp
[image]http://t1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSjAUA1rF2pXMdAjnz8RcK-Rwbges_WhPHXbalY2c5SoPPKwlJXow[/image]
Is There a Santa Claus?
Báo Sun bảo ông Nô En có thật
Ở tận trong sâu lắng cõi tâm người
Lòng biết yêu thương đầy độ lượng
Tâm mình cầu Phật Phật nơi nơi
Tôi cũng nghĩ Ông Nô En có thật
Tự tâm mình ta vẫn nghĩ về ông
Mắt đen một mảy nào suy tính
Món quà đất cát đáng gì không*...?
Tôi biết Ông Nô En có thật
Bạn tôi** lòng dạ khác gì đâu
Vẫn thường trằn trọc bao đêm vắng
Giúp kẻ cô đơn chịu giãi dầu
Tôi muốn Ông Nô En là thật
Cõi người lay lắt khắp nơi nơi
Ba vạn sáu ngàn ngày mấy chốc
Đủ vui buồn, than khóc đắng tim ôi...!
Thật giả cõi người là cám dỗ
Mắt trần ai đã thấy thần tiên
Món quà chẳng rỏ từ đâu tới
Thì chắc Nô En đã ghé thềm...!
lnp
..............
* Trên đường hoằng pháp, Đức Phật đi qua một đám trẻ em đang nghịch đất cát, kính ngưỡng Phật bọn trẻ đem dâng một mâm phẩm vật bằng cát, Phật nhận và bảo “Của con đất cát mà lòng con chân thành”...
** Vợ tôi hay trắc ẩn giúp kẻ khó khăn...
Yêu thơ bút chẳng thành thơ được
Bởi kẻ lăng xăng vấy bụi trần
Khói trầm lơ lững đời chưa lặng
Thua được khôi hài có biết chăng...!
lnp
VÔ ĐỀ
Dưới trời thăm thẳm xanh thăm thẳm
Cánh cò chấp chới mấy ngàn năm
Hồn ơi an ổn tìm câu hát
Nóng giận thơ buồn lạc mất tăm...!
lnp
LẠI VÔ ĐỀ
Dưới trời thăm thẳm chân dồn bước
Lữ khách cô đơn chẳng thấy buồn
Sông dài chở nắng về xa tít
Núi cao tịch mịch ngắm hoàng hôn...!
lnp
Ừ VÔ ĐỀ
Trong cõi sân si vọng tiếng cồng
Giật mình vạt nắng tắt bên sông
Im lặng cánh cò vào cỗ tích
Tranh cãi ơi lòng...có đáng không...!
lnp
VÔ ĐỀ
Muốn vào cổ tích tìm câu hát
Sợ mất cánh cò dưới hoàng hôn
Hôm nao nắng đẹp lòng yên tĩnh
Theo cánh cò xem lúa dập dờn...!
lnp
LẠI VÔ ĐỀ
Bên sông làng cũ thanh bình thế
Gió nhẹ hây hây nắng trở chiều
Đồng xanh lúa bảo ơi cò trắng
Bay lượn cho chiều bớt tịch liêu...!
lnp
Ừ VÔ ĐỀ
Nắng mõi đang về trên đầu núi
Lững lơ mây trắng lững lơ trôi
Lơ đãng cánh cò tìm chốn nghỉ
Trở về ta cũng trở về thôi...
lnp
MẦM...
Phút hạt cựa mình ai biết được
Biết xanh mơn mởn lá chồi lên
Cuộc sống bao điều ai biết được
Mà bỗng lâng lâng cả nỗi niềm...
lnp
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: