lenamphong626
-
Số bài
:
1580
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.06.2011
- Nơi: Quảng Trị_ Việt Nam
|
Re:Đôi khi ngọn gió...
-
25.03.2014 15:10:28
BÀN LUẬN VỀ TÌNH YÊU Tình yêu trạng huống mơ hồ nhất Người đời tranh cãi chẳng thể dừng Bác sỹ bảo rằng là căn bệnh Chữa trị bệnh nhân phải nằm giường Các nhà vật lý cho không phải Bệnh sao năng lượng phí quá nhiều Điều này dứt khoát cần xem lại Hoạt động…chắc là đúng tình yêu Các nhà cơ học chê trật lất Khi mà máy chính lại nằm yên Tình yêu dứt khoát là nghệ thuật Nghệ thuật…tình yêu mới đúng tên Các nhà nghệ thuật cười mai mĩa Là trò gian lận mới đúng tên Nghệ thuật vì sao không phô diễn Mà ngại người ta kéo tới xem Luật gia bèn cãi không gian lận Khi mà hai phía thỏa mãn nhau Tình yêu khế ước từ hai phía Hợp đồng sản xuất có cung cầu Các nhà doanh nghiệp cười nghiêng ngã Hợp đồng sản xuất nghĩ mà xem Chi phí quá cao so sản phẩm Phải gọi khoa học mới đúng tên Các vị giáo sư đều phủ quyết Tình yêu…khoa học…quả là điên Khi lũ chúng tôi đều bất lực… Mà bọn sinh viên lại liền liền…! lnp
|
|
lenamphong626
-
Số bài
:
1580
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.06.2011
- Nơi: Quảng Trị_ Việt Nam
|
Re:Đôi khi ngọn gió...
-
25.03.2014 15:13:31
BẦU ĐÔNG… Đã dứt mưa phùn rơi lắc rắc Heo may thổi lạnh cả đêm dài Các pháp đều do tâm tạo cả Hay pháp vô tình vậy hỡi ai Heo may vẫn thổi trời đông lạnh Đầy trời mây xám ủ màn đông Trong phòng ấm áp ly trà sớm Ta hiểu ngoài kia rét cắt lòng Mới hay tánh biết cho ta cả Nào cần lạnh cắt của mùa đông Hay nắng nung người ngày hạ cháy Nóng lạnh tâm ta hỏi cõi lòng Cõi đời rộng lớn do tâm biết Tâm không nhận biết rộng cũng không Mùa đông có lạnh do tâm cảm Nào phải ngoài sân với trong phòng Vấn đề là biết hay không biết Cuộc đời tồn tại vẫn vậy thôi Tâm không nhận biết thì không có Dẫu đũ ngoài kia cả cõi đời… Đời vẫn bình thường trôi chảy mãi Bốn mùa thay đổi nối đuôi nhau Chẳng tịnh cũng chẳng hề bất tịnh Chẳng hỏi tâm ta để nhiệm màu Tâm chỉ tùy ta mà hiển lộ Ở tai ở mắt… ở làn da… Chỉ duy trú xứ không hề lộ Vì chưng chứa cả mọi thiên hà…! lnp
|
|
lenamphong626
-
Số bài
:
1580
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.06.2011
- Nơi: Quảng Trị_ Việt Nam
|
Re:Đôi khi ngọn gió...
-
25.03.2014 15:17:15
VÔ ĐỀ Em say sưa mộng trong chăn ấm Ta co ro lạnh với thơ đây Đêm nay gió lạnh tràn muôn nẻo Ấm thì vẫn mộng lạnh vẫn say…! lnp
|
|
lenamphong626
-
Số bài
:
1580
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.06.2011
- Nơi: Quảng Trị_ Việt Nam
|
Re:Đôi khi ngọn gió...
-
25.03.2014 15:22:40
HƯỞNG NHÀN Hết tuổi ai mà chẳng về quê Chào ba đấu gạo biệt tư bề Chẳng dạ thưa anh lưng thẳng tắp Khỏi ăn bậy bạ ngủ thôi mê “Nghịch thủy hành châu” đà mệt mỏi “Phong thanh hạc lệ” bạn quen đề “Bình thủy tương phùng” thôi cứ thế “Điêu trùng tiểu kỹ” bạn đừng chê…! lnp
|
|
lenamphong626
-
Số bài
:
1580
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.06.2011
- Nơi: Quảng Trị_ Việt Nam
|
Re:Đôi khi ngọn gió...
-
25.03.2014 15:26:26
BÌNH THƯỜNG THẬT HAY Mọi cái nên giữ là tương đối Như đường trung đạo đức từ bi Lối người chẳng có gì rốt ráo Khi đúng lúc này sai lúc kia Đừng đem ánh chớp trong tia sét Mà bảo đêm đen mãi rực hồng Đời người cũng vậy vô cùng ngắn Có gì mặc cả với hư không Đừng tìm cao siêu trong trời đất Chân lý cuối cùng vẫn tình yêu Con người sinh ra là để chết Chân lý mênh mông lại quá nhiều Muốn tin hãy tin mình trước hết Không mình chân lý để làm chi Bình thường vĩ đại hơn ta tưởng Chân lý cao siêu một chữ…Thường Một chữ thường sinh diệt Cõi đời chỉ vậy thôi Con vờ và đom đóm Chuyện ngày xưa đã cười Chân lý soi muôn mặt Trên con đường ta qua Con đường ta không biết Chân lý chỉ nhạt nhòa Mark Twain đã có lần tuyên bố Khi chân lý còn bận mang dày Thì những lời nói hoang đường ấy Đã chạy hơn nửa hành tinh này… Thượng đế đã ban thiên đường rực rỡ Đợi người nghèo trên khắp cả đông tây Còn người giàu họ sang hơn một kiếp Hưởng thiên đường ngay tại thế gian này Không ở thiên đường ở đâu đây Hay ở bên đường mãi lắt lay Xin hồn cứ ở thiên đường vậy Thân ta ta ở trái đất này… Vậy đấy cứ giữ là tương đối Khi chân còn bận việc xỏ dày Mặc hồn chạy nửa vòng trái đất Bình thường tự ngẫm…thật là hay…! lnp
|
|
lenamphong626
-
Số bài
:
1580
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.06.2011
- Nơi: Quảng Trị_ Việt Nam
|
Re:Đôi khi ngọn gió...
-
25.03.2014 15:30:00
TÔI Cái tôi đích thực là không có Thân này duyên hợp chỉ thế thôi Gắn cho cái mác làm tên gọi Nào phải chưa sinh đã có rồi… Thử soi năm uẩn tìm Tôi thử Đích thực hư không trống rỗng rồi Dựa vào năm uẩn rồi sinh sự Bám lấy thân tâm quyết ấy Tôi Duyên hợp thì ta có thân này Duyên tan thịt rã mất thân ngay Cái tôi là thuộc về duyên vậy Hợp tan hằng chuyển chỉ đổi thay Qua cơn hoạn nạn lòng thanh thản Chắc hẳn thân tâm hiểu lẽ đời Tự cao tự đại vơi đi bớt Ung dung hoa tuyết nhẹ rơi rơi Ào ạt đông phong thổi đầy trời Cánh chim cô lẻ hiện chơi vơi Càng cao ngã mạn càng cô độc Xiêu bạt đông phong bặt không lời Thì ra Tôi vốn là không chủ Chỉ là bám víu tưởng mà thôi Vậy mà ảo vọng trung tâm của trời đất nhân thiên thật buồn cười…! lnp
|
|
lenamphong626
-
Số bài
:
1580
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.06.2011
- Nơi: Quảng Trị_ Việt Nam
|
|
|
lenamphong626
-
Số bài
:
1580
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.06.2011
- Nơi: Quảng Trị_ Việt Nam
|
Re:Đôi khi ngọn gió...
-
25.03.2014 15:35:59
NGÀY XƯA BÊN CÁNH VÕNG Ta quay lại bài ca bên cánh võng Thủa xa xưa đánh giặc hát nao lòng Đêm ngàn sao chỉ mơ ngày hết giặc Mắt em còn lưu luyến với ta không Đồng đội vẫn ru nhau bên cánh võng Dội rừng sâu trong khúc hát trầm hùng Những người lính xa nhà đêm dừng bước Khúc khích đùa cánh võng khẽ rung rung Ôi có những bức thư bên cánh võng Viết về em cho kịp bạn qua nhà Chữ không ngay như một lời ca cũ Mà thắm nồng thư lính ở phương xa Thư thái lòng ta bên cánh võng Cơm rừng khê cháy đã đi qua Thịt hộp chia nhau không kịp nấu Chuyền tay thuốc vấn nhịp phì phà Ôi những bài ca bên cánh võng Bên rừng hoa suối khẽ đong đưa Chính nhân gủi mộng vào câu hát Hoa hẳn đong đưa đến tận giờ… Ôi những bài ca bên cánh võng Những đêm sương trắng cả rừng hoang Sương đẫm in hình anh lính trận Bình yên ôm súng giấc mơ màng Ôi những bài ca bên cánh võng Có những lần đi đụng giặc thù Võng ôm lính trận về với đất Súng gầm đưa tiễn bạn thiên thu Đất nước lời ca bên cánh võng Ngàn năm chinh chiến máu và hoa Câu hát ngày xưa vui ra trận Trầm bỗng đêm nay nước mắt nhoà…! lnp
|
|
lenamphong626
-
Số bài
:
1580
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.06.2011
- Nơi: Quảng Trị_ Việt Nam
|
Re:Đôi khi ngọn gió...
-
25.03.2014 15:39:23
ĐƯỢC MẤT Vẫn là hai mặt đồng xu nhỉ Được mất như là sấp ngữa thôi Trả nợ tiền khiên thôi thì mất Được bởi tiền khiên giúp đỡ người Có cho có được xưa nay thế Nào ai lộc hưởng một mình đâu Xởi lởi trời cho là thế thật Lại thêm vui tính khỏi u sầu Ôi vòng được mất loay hoay mãi Được thì sung sướng mất lo âu Bo bo chắn chắn rồi mất trắng Ôm rơm rặm bụng phải điên đầu Nhận cho nào phải riêng châu báu Đôi khi hòa ái cũng giúp nhau Đôi khi ánh mắt là tương trợ Đôi khi nâng đỡ giúp qua cầu Riêng tôi tôi thấy lòng nhân ái Giúp sự bao dung thật nhiệm màu Nhân gian có lẽ không cùng khổ Nếu đủ lòng nhân chứa nổi nhau Mới hay được mất do ta cả Chớ có loay hoay chẳng ích gì Giữa đời được mất công bằng lắm Của trời có chỗ chớ sân si…! lnp
|
|
lenamphong626
-
Số bài
:
1580
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.06.2011
- Nơi: Quảng Trị_ Việt Nam
|
Re:Đôi khi ngọn gió...
-
25.03.2014 15:42:44
NICOTIN Nicotin… …giúp máu lưu thông trong động mạch Trời ạ thông tin thật tuyệt vời Loài người hút thuốc từ lâu lắm* Bây giờ không hút mới lôi thôi… Tâm thần phân liệt hay hiếu động Viêm loét đại tràng lẫn khối u Ung thư da dẻ hen dị ứng Hút thuốc xem như biến cái vù Các nhà khoa học… …gọi là nghịch lý người hút thuốc Giảm hẳn khả năng nong mạch vành Al**… Pa** các bệnh khi già yếu Đều nhờ hút thuốc chẳng đến thăm Còn nhiều tác dụng không ngờ nữa Các nhà khoa học ngại nói ra Chỉ thằng hút thuốc là riêng biết Lén vợ chia nhau hút phì phà…! lnp * Loài người hút thuốc từ 5.000 năm trước công nguyên ** Alzheimer và Parkinson
|
|
lenamphong626
-
Số bài
:
1580
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.06.2011
- Nơi: Quảng Trị_ Việt Nam
|
Re:Đôi khi ngọn gió...
-
25.03.2014 15:45:02
NĂM THÁNG Năm tháng … …chiến chinh đi qua như giấc mộng Ngày nao ngơ ngác giữa rừng xanh Gặp nhau cơm lính ăn một bữa Hỏi han rối rít chuyện quê mình… Ngày ấy phỉ Lào nhiều vô kể Chặn xe chúng cướp cả ban ngày Chúng tôi lùng sục xuyên rừng thẳm Mấy phen tiêu diệt mới dừng tay Lính Việt dễ quen cùng chiến trận Diệt thù mắt sắc quá dao cau Chỉ vài điểm xạ là xông tới Xem phỉ tay dơ đã quá đầu… Xông pha chiến trận lòng không ngại Chỉ ngại mưa rừng phải chôn chân Muỗi mòng sên vắt như châu chấu Đốt lửa hơ hong lính cởi trần Ngày ấy chúng ta hai mươi tuổi Khó khăn nào cản nỗi chân ta Phà Lan Đồng Hến chân chưa mỏi Keng Cọc Xê Nô rỏ tựa nhà… Bạc đầu lính trận câu thơ cũ Lại kể nhau nghe chuyện chiến trường Trận ấy băng rừng rơi ổ phục Lần đầu khó tránh khỏi tổn thương… Năm tháng dòng đời không hẹn được Ngày ấy chung vai dưới quân kỳ Ba mươi năm trước từng ngang dọc Bây giờ đôi đứa ngại chân đi… Khúc hùng ca cũ nay ôn lại Oai hùng tây tiến thủa quân ta Nhớ ôi Đồng Hến ngày chinh chiến Lính trẻ nhâm nhi khúc nhớ nhà…! lnp
|
|
lenamphong626
-
Số bài
:
1580
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.06.2011
- Nơi: Quảng Trị_ Việt Nam
|
Re:Đôi khi ngọn gió...
-
25.03.2014 15:47:45
GIÁ CẢ VÀ PHỤC VỤ Giáo dục mầm non xã óa rồi Đằng nào cũng thế cả mà thôi Cổ con cổ mẹ tùy nghi chọn Trường tư trường điểm thỏa sức xơi Giáo dục trăm hoa đang đua nở Giá cao giá thấp mặc cuộc chơi Em nào cha mẹ đang nghèo khó Bợp tai bóp cổ thấy rụng rời…! lnp
|
|
lenamphong626
-
Số bài
:
1580
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.06.2011
- Nơi: Quảng Trị_ Việt Nam
|
Re:Đôi khi ngọn gió...
-
25.03.2014 15:50:53
ĐÃ TRẢ RỒI Có câu chuyện Samurai đòi nợ Lão đánh cá nghèo ngụ làng kia Năm ấy mất mùa không trả được Rút gươm đòi chém cổ đứt lìa Hoảng hốt lão ngư như bừng tỉnh Vội vàng nói lớn hãy dừng tay Ta cũng như ông người tập võ Thầy ta căn dặn nhớ thế này “Không được ra tay khi nóng giận” Sao người điều đó lại chẳng hay Chợt hiểu anh chàng thu gươm lại Đồng ý sang năm đúng dịp này Trở về đã muộn lòng thanh thản Anh ta nói đúng chẳng hề sai Sư phụ của ta từng dặn vậy Chút giận ta quên hết lời thầy Gần khuya mới trở về nơi ở Nhẹ nhàng xô cửa để vào trong Thấy vợ nằm ôm chàng trai lạ Rút gươm toan chém cả một lần Chợt nhớ tới lời tay ngư phủ Chàng bèn lùi lại dọ nguồn cơn Đằng hắng cất lời kêu vợ dậy Vợ mừng ôm chặt vẽ tủi hờn… Còn cái chàng trai ôm khi nãy Hóa ra chính mẹ của chàng ta Mặc đồ của chính chàng ta đó Để ngăm kẻ cướp khỏi vô nhà Lòng bỗng mừng vui khôn xiết tả May chàng ngư phủ đã nhắc ta Nếu không tai họa vô cùng lớn Tha cho ngư phủ mới còn nhà… Một năm thành đạt hơn mong muốn Cuộc đời tươi đẹp nở đầy hoa Thì ra kiềm chế là hơn hết Phẳng lặng an vui chữ thái hòa Rồi bỗng một ngày không hẹn ước Có người ngư phủ đếm tìm anh Vẻ mặt hân hoan khôn xiết kể Cùng bao tiền nợ rất chân thành Cảm ơn người đã cho ta nợ Một năm đánh bắt quá thành công Gốc lãi và đây là tạ tội Chút riêng ơn ấy thật vô cùng Đôn hậu mĩm cười tay kiếm sỹ Bảo người ngư phủ cất tiền đi Người đã trả ta rồi đấy chứ… Không ngươi nay đã chẳng còn gì… …… Và có lẽ … …họ đã mời nhau ngồi uống rượu Kể chuyện năm qua gặp những gì Và kết kim bằng hơn ruột thịt Dặn lòng đừng nóng…phải khắc ghi…! lnp
|
|
lenamphong626
-
Số bài
:
1580
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.06.2011
- Nơi: Quảng Trị_ Việt Nam
|
Re:Đôi khi ngọn gió...
-
25.03.2014 15:55:08
MÈO CHÓ VÀ KHỈ Trong giờ ngữ văn trò cấp một Cô thường bắt tả vật xung quanh Tuần ấy cô ra đề về tả Một con mèo nhỏ ở nhà mình Loay hoay cũng đến kỳ phải nộp Tả mèo Tý viết một dòng thôi "Nhà em có một con mèo" chấm đem nộp cho cô vậy là rồi… Đến bữa trả bài cô giáo hỏi Vì sao em viết một dòng thôi Tý vẫn ung dung thưa cô giáo Giải thích vì sao tả kiệm lời Thưa bởi vì em chưa được thấy Mẹ bảo ba em rỏ có mèo Mẹ ra sức tìm ba cố dấu Bao giờ tìm được sẽ tả thêm… Tuần tiếp cô ra đề tả chó Tý đề cộc lốc giống tuần qua "Nhà em có một con chó" hết Cô hỏi Tý ta trả lời là… Em nghe mẹ trách ba hôm ấy Đi cùng con chó nào cả ngày Nó vẫn ngoài đường chưa về ạ Bao giờ về sẽ tả cô hay… Tuần sau cô bắt trò tả khỉ Lần này Tý viết có dài hơi "Nhà em có nuôi một con khỉ… Hôm qua có khách đến nhà chơi là cô gái trẻ không quen biết Ba ra mở cửa mới trả lời …Con khỉ còn ngồi trong nhà đấy…" …Bó tay cô cũng chỉ biết cười…! lnp
|
|
lenamphong626
-
Số bài
:
1580
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.06.2011
- Nơi: Quảng Trị_ Việt Nam
|
Re:Đôi khi ngọn gió...
-
25.03.2014 15:58:31
HÒN ĐÁ CỦA TONSTOI… Người hành khất đến xin nhà giàu có Miếng bánh mỳ đồng bạc lẻ vậy thôi Là tất cả những gì anh mơ ước đợi chờ tay giàu có hẳn vậy rồi… Đã van vĩ đã đứng chờ hàng buổi tay nhà giàu vẫn nghoảnh mặt làm ngơ Rồi đến lúc gã ta tức giận Ném cho anh cục đá phớt lờ… Người hành khất đã lượm viên đá ấy Tên nhà giàu đã ném thẳng vào anh Cất vào bọc mối hờn căm chất chứa Đợi chờ khi ném trả kẻ căm mình Đến đâu anh cũng mang theo viên đá …rồi ta sẽ …như ngươi đã từng làm Rồi năm tháng đúng như anh đã ước Tên nhà giàu thất thế bị tống giam… Ngày hôm đó thấy người ta áp giải Tên nhà giàu thất thế giữa phố đông Cùng hòn đá anh theo đoàn áp giải Mối nhục ta cũng hơn chục năm ròng… Ông tiến đến thấy vô cùng thảm hại Chân tay cùm khuôn mặt quá thảm thương Bỏ hòn đá xuống chân anh tự nhủ …có khác gì ta một kẻ đã cùng đường… Chỉ có vậy mà bao năm uất hận Thực bây giờ cũng một kẻ đáng thương Hòn đá ấy bao năm ta đeo đẳng đáng gì đâu vất bỏ cũng lẽ thường… Tha thứ xưa nay thường khó nhất Là điều cao cả khó nhìn ra Cục đá bao năm anh hành khất mang theo vất vả…phải chăng là…! lnp
|
|
lenamphong626
-
Số bài
:
1580
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.06.2011
- Nơi: Quảng Trị_ Việt Nam
|
Re:Đôi khi ngọn gió...
-
26.05.2014 09:53:28
Bà Valentina Tershkova vào năm 2002 CẤM 77 VIỆC… Khi Tereshkova bay vào vũ trụ Tháng 6 năm một nghìn chín trăm sáu ba nhân loại hiểu ra rằng chẳng có việc gì cản được người phụ nữ… Năm hai ngàn không trăm mười ba Nghĩa là năm mươi năm sau đó Phụ nữ Việt Nam … có bảy bảy việc không được làm dĩ nhiên việc bay vào vũ trụ sẽ định danh là việc cấm bảy tám… Lịch sử đôi khi là may mắn anh hùng lắm bận cũng ăn may nếu sinh ra trong những tháng năm này chị Út Tịch dám đương đầu giặc Mỹ… Còn bao chuyện cứ bây giờ mà nói chị Sáu ta chơi lựu đạn cũng sai rồi bà Trưng bà triệu dám cưỡi voi việc nguy hiểm bây giờ là cấm tiệt… Ôi phụ nữ vốn bà hoàng đất Việt mà ngày nay lép vế cũng nhiều rồi bình quyền bình đẳng nói chơi thôi bảy bảy việc…thua rồi các chị ạ… Phụ nữ Việt Nam anh hùng trung hậu đi chân trần dám bảo vệ giang san Lỡ đất nước giặc tàu sang xâm lấn chống ngoại xâm nguy hiểm có được làm… Cuộc đời vốn dĩ là dưới đất mấy ông đầu đất nghĩ trên trời sớm thu hồi cái quyết định dỡ hơi việc vốn dĩ chính do lòng yêu thích… lên non xuống biển chui lòng đất việc gì yêu thật cứ việc làm… kể làm chi ba đứa nói láp xàm vì dư giấy viết tạp nham ẩu tả… Cứ làm đi các chị Việt Nam ơi không khả uý phải đâu nòi giống Việt…! lnp
|
|
lenamphong626
-
Số bài
:
1580
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.06.2011
- Nơi: Quảng Trị_ Việt Nam
|
Re:Đôi khi ngọn gió...
-
26.05.2014 09:57:18
BỘ GIÁO DỤC ƠI Thảm hoạ ngữ văn ta rao giảng Chỉ là xếp chữ rẻ tiền thôi chẳng có bài văn nào trọn nghĩa chẳng chút tình thấm đượm kiểu dân ca Chúng ta dạy dạy gì cho trẻ nhỏ học hành viết lách suốt ngày đêm Thầy đã khổ mà trò càng thêm khổ biết tìm đâu tuổi ngọc vốn êm đềm Ta cố dạy cái trò chơi chiết tự chữ la tinh mới khổ lũ học trò câu văn cắt vụn rồi thi xếp chỉ toàn công cụ thật âu lo… Cửa Khổng đã đè lên thơ ấu những đứa trẻ thơ hoá lão bà không nghịch dại không bẻ hoa bắt bướm Cứ im lìm bên sách mắt lồi ra… Bọn trẻ nói chúng chẳng hề thích học và không là duy nhất Bộ có hay mớ hỗ lốn các thầy kê ra đó bắt chúng tôi nhồi nhét suốt cả ngày… Học sinh đa phần là mọt sách thầy giáo cầm tay dạy thuộc lòng cùng nhau rượt đuổi phim hành động cùng về một đích ấy số không… Giáo dục đã nặng phần kỹ thuật mà quên cái gốc học làm người dân Việt đượm hồn dân tộc Việt ba miền một ý phải vậy thôi… Học để biết để làm và nhận định để sống chung nhân loại thích hoà bình mỗi dòng chữ càng yêu thêm đất nước để làm người kiêu hãnh trước bình minh Vài điều tâm huyết xin bày tỏ dạy sao cho sáng rỏ tâm mình đa phần rác rưởi xin cắt bỏ để đừng đày đoạ lũ học sinh… Hãy nuôi dưỡng tình yêu quan trọng nhất với quê hương đất nước với gia đình hãy giáo dục tình yêu quan điểm sống chớ cố tình nhồi nhét lũ học sinh…! lnp
|
|
lenamphong626
-
Số bài
:
1580
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.06.2011
- Nơi: Quảng Trị_ Việt Nam
|
Re:Đôi khi ngọn gió...
-
26.05.2014 09:59:36
ĐỔI THAY Vẫn hơi gió lạnh luồn trong áo mà thấy yêu hơn cuộc đời này Có qua ấm lạnh ngày giông bão mới hiểu đời này nghĩa đổi thay…! lnp
|
|
lenamphong626
-
Số bài
:
1580
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.06.2011
- Nơi: Quảng Trị_ Việt Nam
|
Re:Đôi khi ngọn gió...
-
26.05.2014 10:02:13
ẤM NỒNG Cánh chim cô độc trời mây xám hun hút heo may lạnh ngập lòng giá rét chẳng vì thân áo mỏng ấm nồng em hỏi…có lạnh không…! lnp
|
|
lenamphong626
-
Số bài
:
1580
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.06.2011
- Nơi: Quảng Trị_ Việt Nam
|
Re:Đôi khi ngọn gió...
-
26.05.2014 10:06:38
LÀM CHI Ngày đầu tiếp đón nàng dâu mới Cả nhà im lặng chẳng nói chi Cô dâu tươi rói chào tất cả và hứa sẽ không đảo lộn gì… Nghe vậy bố chồng bèn thắc mắc Ý gì… con nói rỏ ra đi …Ý con…công việc y như cũ đừng có đổi thay một tý gì… Ai việc quét nhà thì cứ quét Ai lo rửa bát cứ rửa đi Ai phần giặt giũ lo giặt giũ Cứ nguyên như cũ chớ phân bì… Me chồng thấy lạ bèn cất tiếng Vậy thì con đến để làm gì… Bình tĩnh nàng dâu … vâng thưa mẹ …làm vui con mẹ…chớ làm chi…! lnp
|
|
lenamphong626
-
Số bài
:
1580
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.06.2011
- Nơi: Quảng Trị_ Việt Nam
|
Re:Đôi khi ngọn gió...
-
26.05.2014 10:09:51
VÔ ĐỀ Sáng nay nghe lạnh ở trong lòng ngày nao ưởn ngực đón gió đông ngày ngắm bình minh lo việc lớn ..nay lo trọn việc…tót vô phòng…! lnp
|
|
lenamphong626
-
Số bài
:
1580
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.06.2011
- Nơi: Quảng Trị_ Việt Nam
|
Re:Đôi khi ngọn gió...
-
26.05.2014 10:12:36
ĐỪNG LÀM GÌ KHI NÓNG GIẬN Thành Cát Tư Hãn là vị vua vĩ đại và dĩ nhiên ông nóng giận vô cùng Ông đã chiếm nước Trung Hoa cũ kỹ gộp Ba Tư thành một đế quốc chung… Rồi một bữa dẫn đoàn quân đông đúc trở về thành khi nắng đẹp trời trong Vốn thích thú cái trò chơi săn bắn ông dẫn quân vây hẳn một cánh rừng Đoàn chiến mã và chó săn hung hản tay người nào cũng thủ sẳn đao cung Khu rừng rậm rộn ràng theo bước ngựa ai cũng mong săn được lắm thú rừng… Chuyến săn đó theo vì vua lừng lẫy chú chim ưng ông yêu quý vô cùng nó quen đậu trên tay ông vào cuộc và lần này cũng vậy chú thần ưng Nhưng rốt cuộc cả một ngày hôm ấy tiếng reo hò tắt hẳn giữa rừng xanh Chiều ác lặn lê thê đoàn quân mỏi ngựa rổng không thất thểu trở về thành Họ tất cả đã đi theo đường tắt muốn về thành khi nắng tắt thật nhanh Còn Khả hãn muốn một mình cô đ��l�99c tách khỏi đoàn ông chọn khúc đường quanh Qua thung lũng thấy cổ mình cháy khát thả chú chim cho nó tự về thành ông chợt nhớ gần đây con suối nhỏ nhưng mùa này chỉ có đá khô hanh Chợt thấy nước rỉ ra từ vách đá Ông lục tìm chiếc cốc vội hứng ngay hứng từng giọt và bình tâm chờ đợi phải rất lâu mới được một cốc đầy Lòng khoan khoái vừa đưa lên định uống nghe tiếng kêu phành phạch chiếc cốc bay đầy tức giận kẻ nào to gan thế… hoá thần ưng ông yêu quý bấy nay Không nản chí nhặt cốc lên hứng tiếp Con thần ưng cũng chưa chịu về thành nó bay đậu bên bờ khe quan sát Ông nóng lòng mà nước chẳng rơi nhanh Chừng lưng cốc thấy mình không chịu nổi Ông vội vàng đưa cốc nước lên môi Cốc chưa chạm thần ưng đà hất đổ Ông thấy mình máu huyết đã trào sôi… Lại nhẫn nhịn nhặt cốc lên để hứng gươm cầm tay cương quyết nếu lần này …Ưng yêu quý nếu mày còn hỗn nữa một gươm này ta quyết chẳng nương tay… Rồi như cũ khi chim vừa bay tới Nhát gươm đưa cốc nước cũng bay vèo Ưng thoi thóp cố nhìn ông lần cuối Cái cốc nằm đáy vực chỉ nhìn theo… Nhất định phải tìm ra nước uống Ông quyết tâm leo ngược lên nguồn bao vất vã cuối cùng ông cũng đến chiếc hồ con nơi ấy nước nhẹ tuôn… Rồi khiếp đảm vội vàng lui trở lại Vì trong hồ lúc nhúc chỉ rắn thôi Thứ cực độc mà vô cùng to lớn Ông quên luôn cái khát khiến rã rời… Và choán hết tâm hồn ông lúc ấy là thần ưng vì chủ bỏ bầu trời Nó tận lực vì ta quên mạng sống chính tay ta đã giết bạn mất rồi… Không thể khiến chú chim ưng sống lại Ông đau buồn đất lạnh nó nằm kia Đỡ người bạn và ông leo lên ngựa Cùng khổ đau thất thểu bước chân về Vị hoàng đế cả đời trên lưng ngựa đến hôm nay mới chợt hiểu ra rằng …Chớ có vội làm gì khi nóng giận để phần đời còn lại phải ăn năn…! lnp
|
|
lenamphong626
-
Số bài
:
1580
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.06.2011
- Nơi: Quảng Trị_ Việt Nam
|
Re:Đôi khi ngọn gió...
-
26.05.2014 10:16:22
KHÔNG BAO GIỜ PHỤ EM Chàng… … thẻ thọt đêm đầu đầy thi vị Sẽ chẳng bao giờ anh Phụ em… Nàng… …đã nở nụ cười đầy mản nguyện ướp hương tình ái thật êm đềm… Sớm mai nàng dậy lo cơm nước tất bật lo toan sợ muộn giờ …anh ơi dậy phụ em đôi chút chàng vô tư lự cứ làm ngơ… …Em thật mau quên như làn gió Đêm qua đã nói thật rồi sao Việc ấy từ nay lo liệu lấy… …đừng kêu đừng réo một câu nào…! lnp
|
|
lenamphong626
-
Số bài
:
1580
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.06.2011
- Nơi: Quảng Trị_ Việt Nam
|
Re:Đôi khi ngọn gió...
-
26.05.2014 10:19:38
NHỚ HOA LAU TRẮNG Trên bờ phố thị vui đông đúc dưới dòng hiu hắt nước lặng trôi trên dòng lạnh ngắt người thêm áo Trắng xoá hoa lau vị cuộc đời… Những bài báo cáo dài ra mãi ngôn từ cẩn thận tụng ca thôi Ngược xuôi sông lạnh người đang khổ chẳng nghe báo cáo nhắc nửa lời… Ngồi nghe báo cáo lòng thêm nản Ước gì bỏ quách để đi thôi Bên bờ sông nở ngàn lau trắng Còn dấu ông cha đẹp ngàn đời… Bên bờ lau trắng ngàn lau trắng Êm đềm đùa nghịch với nhau thôi Dẫu cho gió chướng mùa đang lạnh Hoa lau trần cấu vẫn vui cười…! lnp
|
|
lenamphong626
-
Số bài
:
1580
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.06.2011
- Nơi: Quảng Trị_ Việt Nam
|
Re:Đôi khi ngọn gió...
-
26.05.2014 10:23:33
NHỚ GÀU SÒNG Bổng dưng gặp cái gàu sòng Bâng khuâng chợt thấy nỗi lòng ngày xa Gàu sòng tát suốt tuổi thơ ta Tép tôm với đồng xa đồng gần Tháng bảy trời nắng cháy lưng Tháng giêng hun hút gió đồng heo may Chúng tao thật khoái có chú mày Oằn lưng mà vẫn say quá chừng Con rô con diếc hở lưng Đòng đong cân cấn con dưng hết đường Này đồng cao thấp nọ khúc mương Be be đắp đắp nước coi thường Ta đi khắp nẻo quê hương Gàu sòng xì xoạp vấn vương tấc lòng… Ngày xưa cá lội đầy đồng Vấn vương nhớ chiếc gàu sòng tuổi thơ…! lnp
|
|
lenamphong626
-
Số bài
:
1580
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.06.2011
- Nơi: Quảng Trị_ Việt Nam
|
Re:Đôi khi ngọn gió...
-
26.05.2014 10:26:16
LẠ KỲ Lãng du vĩ đại trong trời đất Là ngài tư tưởng đến rồi đi Từ đâu ghé đến ai nào biết Lặng lẽ ra đi chẳng biết kỳ Có lúc chỉ là trong thoáng chốc Người vừa ghé đến đã vội đi Có lúc đắm chìm đau đáu mãi Ngài ngự tâm ta chẳng nói gì Có lúc chỉ là trong thoáng chốc Mấy lần người đến đã ra đi Ngoại cảnh hay là tâm vọng tưởng Hay tự tiền khiên thoáng vọng về Ta phóng nhản quan vào vũ trụ Ta nhìn cuộc thế lắm mông lung Ngài như lá rụng mùa thu chín Hốt nhiên vắng lặng tận vô cùng Chẳng biết từ đâu ngài hiển hiện Chẳng biết lúc nào ngài đã đi Đối tâm đối cảnh hay cùng đối Trực quan… chiêu cảm…thật lạ kỳ…! lnp
|
|
lenamphong626
-
Số bài
:
1580
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.06.2011
- Nơi: Quảng Trị_ Việt Nam
|
Re:Đôi khi ngọn gió...
-
26.05.2014 10:28:47
ĂN GÌ Nào phải thằng tàu hại ta đâu Người Việt với nhau cũng điên đầu Giá rau một nỗi toàn tăng trưởng Giò chả gia thêm chất rửa cầu Bún nhiễm huỳnh quang cho dạ loét Đậu phụ thạch cao để gan sầu Hải sản ure thêm diệt muỗi Đến cơm kia cũng nhiễm thuốc sâu… Ăn bẩn sống lâu xưa bảo vậy Mà nay ăn độc nói sao đây Không ăn thì chết ăn cũng chết Biết chết nhưng mà…nghĩ mới cay Tức ông nhà nước xơi tiền thuế Nỡ để toàn dân chịu nạn này Ngắn trán thấy lời dân nhắm mắt Hại nhau ông biết chẳng ra tay…! lnp
|
|
lenamphong626
-
Số bài
:
1580
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.06.2011
- Nơi: Quảng Trị_ Việt Nam
|
Re:Đôi khi ngọn gió...
-
26.05.2014 10:31:57
ĐỘC ĐẠO Mông lung trời đất mông lung lắm Trần cấu mờ sương cũng khác gì Biết cho tường tận…không ai biết Đại loại dưng mà…có nghĩ suy… Ba ngôi Trời Đất Ta ngôi giữa Như đường trung đạo đức từ bi Xin đừng huyễn hoặc nhìn ra cửa Ngoài đó mông lung chẳng có gì… "Phật tự tâm chớ lầm vái lạy" Nằm ngồi Lục Tổ* bảo đều sai Chữ Thiền phàm thánh đều không rỏ Đói ăn khát uống chẳng cố nài… Ba đời Đức Phật đều khuyên dạy Minh tâm kiến tánh chỉ vậy thôi Giác tánh là điều linh diệu nhất Chẳng thấy thì thôi chớ nhọc người…! lnp * Khi Lục Tổ nghe thuật lại phép dạy đạo của Bắc Tông cốt chận đứng tất cả tư tưởng, lặng im ngồi kiết già quán tưởng mãi không nằm, Ngài tuyên bố những phép hành đạo ấy toàn thác loạn vô ích, xa vời Thiền lý, và Ngài đọc bài kệ: Khi sống, ngồi chẳng nằm Chết rồi nằm chẳng ngồi Một bộ xương mục thúi Có gì gọi công phu?
|
|
lenamphong626
-
Số bài
:
1580
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.06.2011
- Nơi: Quảng Trị_ Việt Nam
|
Re:Đôi khi ngọn gió...
-
26.05.2014 10:34:46
HOANG ĐƯỜNG “Hoang đường”… câu luận ngài Bao Chửng Về sự quanh co trái đạo trời Tham quan…ô lụm…hay tàn ác Thảy đều trả giá chẳng phải chơi… Buồn cho cái sự “hoang đường” ấy Ngày nay bổng hóa cũng sự thường Bảo mẫu hành hung bầy trẻ nhỏ Con thời giết mẹ thật tang thương Thượng đế bỗng dưng thành vật tế Âm thầm nhà mạng thật tinh vi Thu hàng trăm tỷ qua tích hợp Tính phí dân đen chẳng biết gì… Kinh doanh thua lỗ là tăng phí Hạch toán bây giờ khỏe lắm ru Áng chừng thua lỗ mình tăng trước Tính toán lôi thôi khéo rũ tù… Rồi chuyện vợ chồng nay va chạm Lỡ mồm chẳng khỏi nộp tiền ngu Là chồng hay vợ tiền chung cả Dại chi mà tố để phải bù… Rồi bà Mẹ Việt anh hùng nữa Buồn thi đại học điểm được thêm Hay là nghĩ mẹ tiền dư dật Học ghi gia phả…vậy cũng nên Ối trời…cứ luật trời ơi th 9lBA� Dân nhờn Bao Chửng củng thảm thương Xưa luận “hoang đường” cho chánh phạm Lão Bao nay cũng… nhận “hoang đường”…! lnp
|
|
lenamphong626
-
Số bài
:
1580
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 29.06.2011
- Nơi: Quảng Trị_ Việt Nam
|
Re:Đôi khi ngọn gió...
-
26.05.2014 10:39:32
BẮT MÈO ĂN ỚT… Họ Mao đã đố bầy mưu sỹ… Muốn mèo ắn ớt phải làm sao Kẻ cho nhịn đói… người bắt buộc… Và ông ta bảo chỉ tầm phào… Rốt cuộc chẳng ai tìm ra cách… Đành chờ ông giảng cách của ông Cho mèo ăn ớt…như ăn cá Mà chú mèo ta vẫn hài lòng… Tập tính của mèo như ta biết Liếm khô lông ướt có phải không… Rồi liếm tay chân khi phơi nắng… Nước ớt ta bôi nó chẳng phòng… Cứ vậy lâu dần thành tập tính Nó quen vị ớt có gì đâu Quần thần trắng mắt mưu thâm thật Đơn giản mà như có phép màu… Mưu ấy ông dùng vào “Hạ phóng” Đảng viên gần triệu phải hy sinh Còn bao nhiêu vị thân danh liệt Ăn ớt tự khen tốt với mình… Đại loại đảng viên tư tưởng lạ Cho đi hạ phóng xuống nông thôn Vợ con ở lại nơi thành thị Đông tây xa cách mấy năm trường <br ��P26gt;Tiếng là nòng cốt nông thôn mới Thật ra ăn ớt chẳng hề hay Xa vợ xa con nơi cảnh lạ Mấy năm đằng đẳng mới chết này… Thế rồi được triệu về nơi cũ Làm tờ kiểm điểm những ngày qua Cấp trên bảo nhớ khai thật kỹ Xuê xoa đồng chí chuyện xa nhà… Lỡ có ngoài luồng nên thành khẩn Mình là đồng chí bảo ban nhau Phải nên trung thực đừng nên giấu Tổ chức lần ra tội đứng đầu… Còn như khai thực thì thông cảm Xa nhà ai cũng giống ai thôi… Bao nhiêu đồng chí như đồng chí Về đây nhất nhất… kể hết rồi… Thế là khai thật về nơi ấy… Lèo tèo chị ấy với cô kia… Con ngoài giá thú đôi ba đứa… Đồng chí giúp tôi…chẳng giấu gì… Có bản cung khai bèn để đấy Gọi lên kỷ luật cả xâu thôi Điều lệ đảng viên không được phép Đồng chí tu thân đã hỏng rồi… …. Thời Mao tráo trở là như vậy Kế mèo ăn ớt thật là hay Mấy kẻ trở về lông còn trắng Mèo đen đành vậy…chịu nạn này… ….. Đến thời chú Đặng ra tay vớt Mèo đen mèo trắng cũng giống nhau Bắt được chuột kia thì ta dụng… Chuyện ớt từ đây mới nhạt màu…! lnp
|
|