 
    
  
    
    
    
        
        
    ![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Đôi khi ngọn gió...
        
 
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              VÔ ĐỀ  
   
  Viết đầu viết cuối chửa ra câu  
  Chuông kêu mấy bận hẹn tửu lầu  
  Thôi thì viết đại lên đâu đó  
  Dại chi vuốt mãi hết mất râu...!  
   
  lnp  
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              LƯƠNG  
   
  Lương là công hiến lý nuôi thân  
  Lương đem gửi vợ rút xơi dần  
  Lương tiêu chẳng hết mua xe chạy  
  Lương thừa thiện ý gửi giúp dân  
  Lương dựng nhà lầu con du học  
  Lương mua cổ phiếu góp vài chân  
  Lương còn ai nói lời cay đắng  
  Lương ta tiêu mãi vẫn nguyên phần...!  
   
  lnp 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              LƯƠNG  
   
  Lương còm chẳng đủ để nuôi thân  
  Lương cọc cho nên bạn xa dần  
  Lương chửa đến kỳ vay đỏ mắt  
  Lương ít phải nhờ chỗ lương dân  
  Lương biết bao người như ta nhỉ  
  Lương thấp sống hờ cốt giữ chân  
  Lương chết may nhờ tay mẹ nó  
  Lương tâm còn giữ được nguyên phần...!  
   
  lnp 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CAY  
   
  Đồng lương cán bộ nghĩ thật hay  
  Cơm no ba bữa mát cả ngày  
  Chẳng qua thiếu nhậu lo đôn đáo  
  Mưu này mẹo nọ kiếm nguồn đây  
  Biết lương chẳng được bao lăm cả  
  Lươn lẹo quanh co ví mới dày  
  Lương tâm có “vấn”vì sao thế...?  
  Lẩm bẩm tôi vì một chữ “cay”...!  
   
  lnp 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              MƯA  
   
  Ồ cơn mưa cũng chọn về bất chợt  
  Lạnh đầu mùa đâu có hẹn cùng ai  
  Se se ngọn gió trời như bảo  
  Ta bớt than đi bỏ đá vào...!  
   
  lnp  
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CỰU CHIẾN BINH  
   
  Là ai... là khách đã một thời  
  Vào ra khói lửa sót lại thôi  
  Vuốt râu kể chuyện ngày chinh chiến  
  Gan dạ thông minh chín hoá mười...!  
   
  lnp 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              RƯỢU  
   
  Rượu hại tim gan hại dạ dày  
  Rượu vào quá độ ngất ngơ say  
  Rượu không khinh trọng người cao thấp  
  Rượu chẳng phân chia tớ với thầy  
  Rượu mời mấy chén nâng sao nhẹ  
  Rượu phạt lưng ly đã thấy đầy  
  Rượu nhập tâm điên thần hỗn loạn  
  Rượu ơi ta biết nói gì đây...!  
   
  lnp 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              PHƯỚC  
   
  Phước lai con cháu mới đầy đàn  
  Phước đáo treo tường đón xuân sang  
  Phước ấm tổ tiên dành để sẵn  
  Phước đức mấy đời chẳng lầm than  
  Phước như đông hải là chúc thọ  
  Phước trạch xưa rày chỉ trời ban  
  Phước dày phước mỏng do ta cả  
  Phược tại tâm sinh khỏi luận bàn...!  
   
  lnp      
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              PHÊ  
   
  Phê là kiểm điểm giúp người ta  
  Phê lắm đôi khi cũng bất hoà  
  Phê người cốt yếu lòng ngay thẳng  
  Phê ta phải giữ bụng thật thà  
  Phê phải đích danh đừng ám chỉ  
  Phê suông hình thức khổ nhau ra  
  Phê là vũ khí trau mình trước  
  Phê biết tự phê mới gọi là...!  
   
  lnp 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              PHÚC  
   
  Phúc vốn đứng đầu cả đông tây*  
  Phúc để chúc nhau được đủ đầy  
  Phúc là được thọ nhìn con cháu  
  Phúc cho no ấm suốt tháng ngày  
  Phúc mãi bình an trong cuộc sống  
  Phúc ươm đức tốt phúc thêm dày  
  Phúc mãn tuổi trời về chín suối**  
  Phúc do công đức tự mình xây...!  
   
  lnp  
  ........  
  * Người phương tây đa số lời chúc đều khởi đầu bằng chữ này (Happy New Year, Happy Holiday, Happy Birthday,...).  
  ** Chữ Phúc trong các câu 3,4,5,6,7 lấy từ ý câu “Ngũ phúc lâm môn” 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              BÊN THỀM...  
   
  Đôi chút sương mù giăng lảng đảng  
  Hàng cây lặng lẽ gác trời đêm  
  Bầu thu tĩnh lặng càng thêm lặng  
  Tưởng nghe lá rụng động bên thềm  
   
  Chỉ còn thánh thót giọt sương rơi  
  Đêm sâu thẳm như xa vời nỗi nhớ  
  Lá thu đâu lọt vào trong cửa  
  Đem bút ngày xưa tả nỗi giờ  
   
  Thu vẫn thế và màn đêm vẫn thế  
  Chán mình lẫm cẩm nhớ ngày xưa  
  Ừ nhỉ cởi trần mơ chúa đất  
  Áo thâm hột nút cũng như thừa*..!  
   
  lnp  
  ........  
  * Dân gian: Chết hột nút không mang theo... 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2012 16:39:51 bởi lenamphong626 >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              KIỂM ĐIỂM VÀ KHEN THƯỞNG  
   
  Giấy hoen ố bút đã cùn mực cạn  
  Và những lời giả dối điếc hai tai  
  Vẫn câu hát kiểm điểm rồi...nghiêm túc  
  Rất công minh thuyết phục ...cả bao người  
   
  Những lời chúc tụng tựa mưa rơi  
  Bằng khen tặng ôm vừa vòng tay nặng  
  Và vui sướng khi bóng chiều chưa tắt  
  Lại tưng bừng...thân mật tiệc mừng công  
   
  Ừ sướng thật trần gian như cõi Phật  
  Nỡ lòng nào nói thật để nhau đau  
  Tiếng dân như thoảng ngoài sương gió  
  Tai điếc...đừng nghe kẻo bạc đầu...!  
   
  lnp 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              LÁ THU RƠI   
   
  Chiếc lá rơi mà u hoài chất chứa 
  Có điều gì là lạ hỡi mùa thu 
  Trời xanh nhè nhẹ nghe xào xạc 
  Lá vàng ngõ vắng nắng ưu tư 
   
  Con đường ta muốn dài ra mãi 
  Để lòng trầm mặc với mùa thu 
  Để nghe lá rụng bên hè vắng 
  Để trọn bâng khuâng với một mùa 
   
  Ngàn năm ai biết vì sao bỗng 
  Hoài cảm lâng lâng với một mùa 
  Bàng hoàng lá trút như mưa đổ 
  Sinh diệt đầy vơi khách thẩn thờ 
   
  Ai biết không gian đầy hư ảo 
  Sương khói mang mang não dạ người 
  Lá vàng đã nhẹ vào đêm vắng 
  Hồn vẫn mênh mang giữa đất trời 
   
  Lá vàng không gợi niềm cay đắng 
  Ly hợp trần gian đẹp tuyệt vời 
  Mùa sau trở lại trần gian nhé 
  Ta vẫn nơi này ngắm lá rơi...! 
   
  lnp 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              VÔ ĐỀ 
   
  Gió thu cho lá vàng tan tác 
  Ủ mầm cây mới nảy chồi lên 
  Tụ tán dòng đời đâu hẹn trước 
  Lá thu từng chiếc rụng bên thềm...! 
   
  lnp 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              NỒNG NÀN MÙA THU CHÍN 
   
  Nắng như vừa lặn vào trong lá 
  Làn sương chừng đợi chửa buông lơi 
  Chậm bước ngắm chiều bao kẻ nói 
  Màu thu nhuộm tím cả đất trời 
   
  Cái gió mùa thu chừng lạ lẫm 
  Chừng e sợ lá bỏ mùa đi 
  Thoảng như hơi thở trời say ngủ 
  Ý nhị nhân gian khẻ thầm thì 
   
  Phút chốc trần gian yên tĩnh lạ 
  Mơ màng đến tận cõi trời xa 
  Phong trần bao kẻ dừng chân bước 
  Trông khói chiều hôm chạnh nhớ nhà 
   
  Chiều thu giăng kín niềm lưu luyến 
  Đất trời trầm mặc phút giao duyên 
  Nồng nàn nhớ vợ chiều như giục 
  Em ạ anh cần đến bên em...!  
   
  lnp 
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  2 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: