Đôi khi ngọn gió...
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 109 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 1621 bài trong đề mục
lenamphong626 03.08.2011 20:15:40 (permalink)
0

Trích đoạn: mây trắng

xóa
 



cancel


Bài hát có còn trong ký ức…
thơ ngây thủa ấy có dâng trào…
đã quên đã gửi vào hư ảo…
xóa sạch xa xăm một thủa nào…?
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.08.2011 20:18:13 bởi lenamphong626 >
#61
    mây trắng 03.08.2011 20:45:03 (permalink)
    0

    Trích đoạn: lenamphong626


    Trích đoạn: mây trắng

    xóa
     



    cancel


    Bài hát có còn trong ký ức…
    thơ ngây thủa ấy có dâng trào…
    đã quên đã gửi vào hư ảo…
    xóa sạch xa xăm một thủa nào…?
     

     
     
    Có những đêm
     
    có những đêm ta vượt qua thăm thẳm
    thấy muôn trùng sóng vỗ dội thênh thang
    cỏ cây vui lay trời đất nhẹ nhàng
    nghe len lén tình thơ say sắc hương

    người vượt qua đêm sa mạc hoang đường
    ta trở lại bên kia đời xa lạ
    ươm hạt nồng nàn xanh tỏa hương hoa
    giọt khiết tinh trong suốt lệ đôi hàng

    ai vẽ lại con tim nét dịu dàng
    cho ngời đôi mắt ấy điệu gian nan
    chan chứa môi cười tình tỏa sáng
    một thời ta rạng rỡ tựa bình minh

    không gian hẹp vỡ từng phiến rung mình
    như tâm khúc đạo buông ngang lưng đời
    ta đành thôi... vui với khóc cùng người
    trên dòng sống ta chan hòa nhịp thở ...
     
    Mây Trắng
     
    #62
      mưa phố núi 03.08.2011 21:31:26 (permalink)
      0

      Trích đoạn: lenamphong626

      ĐÊM NAM GIAO

      Nam Giao ơi ta xa rồi trở lại
      Huế vẫn trầm thành phố đã ngũ say
      Nghe xa lắm tiếng gà đâu vọng tới
      Ấy tiếng đời hay tiếng thở đêm nay

      Huế lặng lẽ nhịp đời trôi rất chậm
      Huế mơ màng lờ lững nước sông hương
      Huế u mặc thả hồn lên xứ Huế
      Huế nơi đâu ơi Huế cả đêm trường

      Đêm xanh thẩm Huế chìm trong yên lặng
      Trời rất cao khi nắng tắt lâu rồi
      Trong đêm tĩnh ta nghe hồn nặng nặng
      Khẽ gọi thầm đêm Huế...Huế yêu ơi

                                                     Lê nam Phong






      HUẾ XƯA

      ước gì là những hạt mưa  bay !
      phất phơ trên kinh thành Huế
      cổ xưa của ngút ngàn thương nhớ
      một thời ảo mộng xa xưa.

      Huế trầm mặc u buồn theo những cơn mưa
      mang bóng dáng ưu tư trầm lặng
      như những vần thơ anh huyền ảo thực hư
      đắm đuối hút hồn người cô lữ

      ước một lần cùng anh thăm Huế xưa
      thăm con đò nhỏ câu hát đưa
      à ơi ! câu hát nghìn năm trước
      thấm đẫm trong em nỗi mong chờ.

      Huế bây giờ ,của anh hay của em?
      hay chúng ta cùng nổi nhớ Huế mình
      ngàn năm cổ kính mộng mơ Huế
      ngàn đời em đuối trong thơ anh.


      [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/745639491EA34AFDAED5A16E7DFA4A40.jpg[/image]
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.08.2011 21:50:20 bởi mưa phố núi >
      Attached Image(s)
      #63
        lenamphong626 03.08.2011 23:19:10 (permalink)
        0

        Trích đoạn: mây trắng


        Trích đoạn: lenamphong626


        Trích đoạn: mây trắng

        xóa
         



        cancel


        Bài hát có còn trong ký ức…
        thơ ngây thủa ấy có dâng trào…
        đã quên đã gửi vào hư ảo…
        xóa sạch xa xăm một thủa nào…?
         

         
         
        Có những đêm
         
        có những đêm ta vượt qua thăm thẳm
        thấy muôn trùng sóng vỗ dội thênh thang
        cỏ cây vui lay trời đất nhẹ nhàng
        nghe len lén tình thơ say sắc hương

        người vượt qua đêm sa mạc hoang đường
        ta trở lại bên kia đời xa lạ
        ươm hạt nồng nàn xanh tỏa hương hoa
        giọt khiết tinh trong suốt lệ đôi hàng

        ai vẽ lại con tim nét dịu dàng
        cho ngời đôi mắt ấy điệu gian nan
        chan chứa môi cười tình tỏa sáng
        một thời ta rạng rỡ tựa bình minh

        không gian hẹp vỡ từng phiến rung mình
        như tâm khúc đạo buông ngang lưng đời
        ta đành thôi... vui với khóc cùng người
        trên dòng sống ta chan hòa nhịp thở ...
         
        Mây Trắng
         


        Trời vô thanh…
         
        Bao ngày nóng nực trời oi bức
        mặt nước sôi tăm cá cũng buồn
        da Trời xanh ngắt như lòng biển
        mây trắng về trời bặt tin luôn
         
        nam ròng sông suối trơ lòng đá
        nắng đổ hào quang mắt mẹ già
        gió thổi cành khô khua lốc cốc
        người đi xiêm áo bỗng thêm ra
         
        trời ơi mây trốn đi đâu vậy
        để cả trần gian nắng rối bời
        tận cùng mây gió bao lần hỏi..?
        đá núi trầm ngâm chẳng trả lời…
         
        gió đã gào lên quá nhiệt thành
        hỡi này mây trắng, hỡi trời xanh
        đá dâng bạc phếch lên trời thẳm
        trầm ngâm dấu lặng…cõi vô thanh…!
        LNP
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.08.2011 23:21:33 bởi lenamphong626 >
        #64
          mưa phố núi 04.08.2011 12:39:44 (permalink)
          0
          bữa nay mpn ăn...bí
          anh chị mông lung quá !không hiểu gì cả,sao họa
          nhất là lnp đó.em chịu thôi.đăng ,xóa anh làm ảo thuật hả.
          xin bỏ lỗi em gái tội ngây ngô hỉ.sư huynh dường như đang có lửa.
          cứ tiếp tục sáng tác nhé ! chổ nào em hiểu sẽ nhảy vô họa cho vui hỉ
          #65
            mây trắng 05.08.2011 14:00:49 (permalink)
            0

            Trích đoạn: lenamphong626


            Trích đoạn: mây trắng


            Trích đoạn: lenamphong626


            TRÊN ĐƯỜNG MÂY TRẮNG

            Sao phải hẹn khi mà ta đã gặp
            giữa muôn ngàn lối hẹp của nhân gian
            con đường thực…cũng lối mòn hư ảo
            giữa khu rừng ảo mộng miên man…

            rừng ảo mộng đêm này ta thao thức
            nghe tiếng chân ai gấp gấp lạ lùng
            tiếng con chim giật mình đêm thức giấc
            hay tiếng rừng… hay tiếng khóc nhân gian

            ồ đã gặp ta gặp nhau rồi đấy
            tương tri ơi xuôi ngược một cánh buồm
            gió đã thổi suốt đêm dài hoang vắng
            mây đã bay u mặc mấy chiều buồn

            ồ đã đi đi suốt một phần đời
            vẫn chân bước bước chung về một đích
            trên con đường mây trắng chỉ ta thôi
            chẳng tương phùng sao lại bước chung đôi

            đường vạn dặm đôi lúc mình ta hiểu
            nhân gian ơi chìm đắm với bụi trần
            gió vẫn thổi bụi hồng lên muôn nẻo
            mây vẫn bay buông nhớ xuống cuộc đời

            ta vẫn đi trong chiều vắng chơi vơi
            nghe cay đắng đường trần đầy đau khổ
            cố nhân ơi chỉ dài thêm nhung nhớ
            mộng tràn trề thêm nức nở nhân gian

            ơi người đôi mắt Huyền Không Thượng
            một thoáng không vương chút bụi trần…

             
             
            Tận cùng gió mây
             
            bước chân nào ngại ngần in trên đá
            nghe trăm năm tịch lặng dấu mơ hồ
            đem ngàn mây gởi vào lòng sương gió
            duyên tiên thiên chết lặng giữa an nhiên
             
            bâng khuâng ơi con đường xưa mây trắng
            tình thiết tha đời chan chứa vô cùng
            chút xa xăm bụi trần vương hơi thở
            hồn hoang liêu dằng dặc suốt muôn trùng
             
            tiếng thơ rung theo cung trầm sâu lắng
            gió bơ vơ bước lạc cuốn mây ngàn
            hỡi tri giao tình hạnh ngộ huyền không
            nghe sỏi đá xôn xao hồn vạn dặm
             
            dường như có như không lời thổn thức
            ánh tà huy còn run rẩy ngàn xa
            thôi ta nhé về mây xem nguồn cội
            gió ngẩn ngơ muôn kiếp đã tràn qua
             
            ta trở lại bên đường xưa mây trắng
            bước chân trần vang vọng một tình yêu
            chạm hư không soi thấu đáy muôn trùng
            dòng nhân gian ôm đằng đẵng cô liêu
             
            và người hỡi đêm này dâng tưởng vọng
            núi thiêng trao nhiệm ý buổi tương phùng ...
             
            Mây Trắng


            Đá núi trầm ngâm…
             
            chỉ còn lại ngọn gió hoang vu
            đá trầm mặc rêu mờ năm tháng
            mây ngàn bảng lãng
            hợp tan muôn sự tại tay trời
             
            tận cùng hoang vu gió vẫn cứ cất lời
            giữa hư áo mây cũng từng bối rối
            duyên tiên thiên cũng không là mãi mãi
            luống để ngậm ngùi thiết tha
             
            mây gió ngàn năm đa bay qua
            nước chảy về xuôi không trở lại
            đường mây rộng rãi
            u tịch đâu nào ai đợi ai
             
            ta ngắm hoàng hôn lòng thổn thức
            ta nhìn mây trắng dạ mênh mang
            ta nghe gió thổi nghìn năm lại
            hiu quanh người ơi chiếc lá vàng
             
            người hỡi trên đường xưa mây trắng
            tuyệt vời u tịch chẳng tiền nhân
            chỉ một mình ta lòng phẳng lặng
            dưới ánh chiều phai bước bước dần
             
            chiều hoang ngọn gió mây chầm chậm
            trơ gan bạc phếch đá trầm ngâm…
             
            LNP


             
             
             
             
             
            Huy phong trầm mặc
             
            gió buổi tà huy trải đá ngàn
            đưa hồn mây trắng nẻo sơn khê
            gieo neo dốc núi
            dầu dãi vơi đầy cánh thời gian
             
            ngậm ngùi tiếng vọng rung lòng gió
            mây vướng bâng khuâng rớt ngập ngừng
            lưng chừng trên vạn lý đường thơ 
            lá vàng thổn thức níu hoàng hôn
             
            núi đá khắc ngàn năm nhật nguyệt
            ánh huyền vi đăm đắm bến mờ xa
            tìm về thao thức
            ngẩn ngơ chiều trầm lắng ngộ hạnh ca
             
            tay ngu ngơ ôm cánh gió chênh chông
            chân bạt ngàn rong ruổi dạt ngàn phương
            vạn dặm trường sau trước bóng tịch không
            nơi huyễn mộng gió mây về xao xác
             
            ôm đá núi huy phong trầm mặc
            lặng đường xưa mây vấn tà dương ...
             
            Mây Trắng
             
             
            #66
              lenamphong626 05.08.2011 20:54:58 (permalink)
              0

              Trích đoạn: mây trắng


              Trích đoạn: lenamphong626


              Trích đoạn: mây trắng


              Trích đoạn: lenamphong626


              TRÊN ĐƯỜNG MÂY TRẮNG

              Sao phải hẹn khi mà ta đã gặp
              giữa muôn ngàn lối hẹp của nhân gian
              con đường thực…cũng lối mòn hư ảo
              giữa khu rừng ảo mộng miên man…

              rừng ảo mộng đêm này ta thao thức
              nghe tiếng chân ai gấp gấp lạ lùng
              tiếng con chim giật mình đêm thức giấc
              hay tiếng rừng… hay tiếng khóc nhân gian

              ồ đã gặp ta gặp nhau rồi đấy
              tương tri ơi xuôi ngược một cánh buồm
              gió đã thổi suốt đêm dài hoang vắng
              mây đã bay u mặc mấy chiều buồn

              ồ đã đi đi suốt một phần đời
              vẫn chân bước bước chung về một đích
              trên con đường mây trắng chỉ ta thôi
              chẳng tương phùng sao lại bước chung đôi

              đường vạn dặm đôi lúc mình ta hiểu
              nhân gian ơi chìm đắm với bụi trần
              gió vẫn thổi bụi hồng lên muôn nẻo
              mây vẫn bay buông nhớ xuống cuộc đời

              ta vẫn đi trong chiều vắng chơi vơi
              nghe cay đắng đường trần đầy đau khổ
              cố nhân ơi chỉ dài thêm nhung nhớ
              mộng tràn trề thêm nức nở nhân gian

              ơi người đôi mắt Huyền Không Thượng
              một thoáng không vương chút bụi trần…

               
               
              Tận cùng gió mây
               
              bước chân nào ngại ngần in trên đá
              nghe trăm năm tịch lặng dấu mơ hồ
              đem ngàn mây gởi vào lòng sương gió
              duyên tiên thiên chết lặng giữa an nhiên
               
              bâng khuâng ơi con đường xưa mây trắng
              tình thiết tha đời chan chứa vô cùng
              chút xa xăm bụi trần vương hơi thở
              hồn hoang liêu dằng dặc suốt muôn trùng
               
              tiếng thơ rung theo cung trầm sâu lắng
              gió bơ vơ bước lạc cuốn mây ngàn
              hỡi tri giao tình hạnh ngộ huyền không
              nghe sỏi đá xôn xao hồn vạn dặm
               
              dường như có như không lời thổn thức
              ánh tà huy còn run rẩy ngàn xa
              thôi ta nhé về mây xem nguồn cội
              gió ngẩn ngơ muôn kiếp đã tràn qua
               
              ta trở lại bên đường xưa mây trắng
              bước chân trần vang vọng một tình yêu
              chạm hư không soi thấu đáy muôn trùng
              dòng nhân gian ôm đằng đẵng cô liêu
               
              và người hỡi đêm này dâng tưởng vọng
              núi thiêng trao nhiệm ý buổi tương phùng ...
               
              Mây Trắng


              Đá núi trầm ngâm…
               
              chỉ còn lại ngọn gió hoang vu
              đá trầm mặc rêu mờ năm tháng
              mây ngàn bảng lãng
              hợp tan muôn sự tại tay trời

              tận cùng hoang vu gió vẫn cứ cất lời
              giữa hư áo mây cũng từng bối rối
              duyên tiên thiên cũng không là mãi mãi
              luống để ngậm ngùi thiết tha

              mây gió ngàn năm đa bay qua
              nước chảy về xuôi không trở lại
              đường mây rộng rãi
              u tịch đâu nào ai đợi ai

              ta ngắm hoàng hôn lòng thổn thức
              ta nhìn mây trắng dạ mênh mang
              ta nghe gió thổi nghìn năm lại
              hiu quanh người ơi chiếc lá vàng

              người hỡi trên đường xưa mây trắng
              tuyệt vời u tịch chẳng tiền nhân
              chỉ một mình ta lòng phẳng lặng
              dưới ánh chiều phai bước bước dần

              chiều hoang ngọn gió mây chầm chậm
              trơ gan bạc phếch đá trầm ngâm…

              LNP



               
               
               
               
              Huy phong trầm mặc
               
              gió buổi tà huy trải đá ngàn
              đưa hồn mây trắng nẻo sơn khê
              gieo neo dốc núi
              dầu dãi vơi đầy cánh thời gian

              ngậm ngùi tiếng vọng rung lòng gió
              mây vướng bâng khuâng rớt ngập ngừng
              lưng chừng trên vạn lý đường thơ 
              lá vàng thổn thức níu hoàng hôn

              núi đá khắc ngàn năm nhật nguyệt
              ánh huyền vi đăm đắm bến mờ xa
              tìm về thao thức
              ngẩn ngơ chiều trầm lắng ngộ hạnh ca

              tay ngu ngơ ôm cánh gió chênh chông
              chân bạt ngàn rong ruổi dạt ngàn phương
              vạn dặm trường sau trước bóng tịch không
              nơi huyễn mộng gió mây về xao xác
               
              ôm đá núi huy phong trầm mặc
              lặng đường xưa mây vấn tà dương ...
               
              Mây Trắng
               
               



              Mùa thu vẫn đó
               
              nỗi buồn ta vẽ lên trời thẳm
              mặc kệ hoang vu chẳng biết buồn
              mùa thu xào xạc
              chiều nay vàng võ cánh hoàng hôn
               
              đôi khi ngọn gió còn vương vấn
              xào xạc bâng khuâng chẳng muốn rời
              ở đâu xa tít bên trời thẳm
              thong dong mây trắng lững lờ trôi
               
              nhân gian như đá trong lòng suối
              cạnh nhau mà chẳng hiểu được nhau
              trăm năm mòn mỏi
              lặng như dòng nước dưới chân cầu
               
              mượn gió mây về làm cánh võng
              ta ru ta ảo mộng thu tàn
              chiều ơi bảo nắng trôi chầm chậm
              cho cả nhân gian thấm nỗi sầu
               
              ngàn thu vàng võ về đâu
              lá vàng một chiếc dạ sầu khôn nguôi…

              LNP
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.08.2011 20:56:31 bởi lenamphong626 >
              #67
                lenamphong626 06.08.2011 00:03:08 (permalink)
                0
                Sông Thu
                 
                Bến sông tấp nập người có biết…
                Dưới sông lặng lẽ một thuyền trôi…
                 
                …Trăng thu chênh chếch
                sông thu hiu hiu
                hương thu dìu dịu
                người thu dập dìu
                say say đắm đắm...
                muôn chiều...
                 chữ yêu...
                 
                Thuyền con trôi nhẹ trong đêm
                Sóng đùa vỗ nhẹ một bên mạn thuyền
                Trăng thu một mảnh thượng huyền
                Sông thu quạnh quẽ phách tiền* buồn tênh...
                 
                …Mênh mông nghe tiếng hò ơi…
                Đầy vơi rồi lại đầy vơi nổi niềm…
                Đôi bờ hun hút bóng đêm
                Buồn hiu như nước mạn thuyền trôi xuôi…
                ……….
                * Sênh tiền là nhạc khí tự thân vang của Dân tộc Việt. Sênh là phách, tiền là đồng tiền chinh, do đó còn gọi là Phách sâu tiền (Quán tiền phách).
                #68
                  lenamphong626 06.08.2011 17:27:45 (permalink)
                  0
                  [This post was marked as helpful]
                  Nét lặng mùa thu…
                   
                  Hạnh phúc….
                  ….những ngôi sao không sáng thêm
                  Đắng cay…
                  …màn đêm chẳng thêm nhàu nhỉ
                  Mùa thu vẫn thế
                  như người thiếu phụ đài trang
                  với cái nhìn nghiêng lặng lẽ…
                  …xuống ta nhỏ bé…
                  …cho mùa mênh mang…
                   
                  Trong đêm vắng vẽ ta ngồi…
                  những vần thơ đôi khi lửa cháy
                  đêm đã bùng lên
                  …Lặng lẽ điềm nhiên vẫn vậy…
                   
                  Đời vẫn đôi khi như thế
                  Niềm vui bé bỏng nghẹn ngào
                  Mênh mông nước xuôi về biển
                  Đôi bờ chút sóng lao xao
                   
                  Mùa thu dìu dịu rưng rưng nắng
                  Làn mây nhè nhẹ lững lờ trôi
                  Núi im phăng phắc bên trời thẳm
                  Còn ta lặng lẽ giữa đời…
                   
                  Bạn hỡi khi lòng trắc ẩn
                  đắng cay đúng vị cuộc đời
                  Chẳng có niềm vui bất tận
                  Tìm đâu hạnh phúc muôn nơi…
                   
                  Ta tự ru lòng mình vậy
                  để nghe trằn trọc bao lần
                  Khi tay ôm đầy nổi nhớ
                  tim đầy hạnh phúc…đắng cay
                   
                   
                  Có một mùa hoa thạch thảo
                  tím mênh mông tận chân trời
                  Áo vàng mùa thu rơi rụng
                  theo từng cánh tím rơi rơi…


                  LNP




                   
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2011 00:00:26 bởi diên vỹ >
                  #69
                    mưa phố núi 07.08.2011 18:14:08 (permalink)
                    0
                    sư huynh làm thơ cho mùa thu đẹp quá ,nhưng buồn  ! buồn não nề luôn.
                    để tiểu muội hát ru anh một đoạn há.
                     
                    " đêm nay thu sang cùng heo may
                    đêm nay trăng lam mờ chân mây
                    thuyền ai lơ lững trôi xuôi dòng
                    như nhớ thương ai ! chùng tơ lòng..."
                     
                    TRÍCH CON THUYỀN KHÔNG BẾN
                     
                    Anh có biết hát bản này không? coi bộ đúng tâm trạng anh nhất đó.
                    riêng em thì thích bản này hơn nè,hát tặng anh luôn hén :
                     
                    "em có nghe mùa thu ,mưa giăng lá đổ.
                    em có nghe nai vàng hát dấu cô liêu.
                    và em có nghe khi mùa thu tới,bao ái ân bao tình thu tới
                    em có nghe ,nghe mùa thu nói ,hồn em ngất ngây..."
                    "...nắng úa dệt mi em,và mây xanh thay tóc rối
                    nhạt đôi môi em thơm nồng,tình yêu vương vương má hồng.
                    sẽ hát bài cho em và ru em giấc tối.ngày mai khi mưa giăng lưng đồi.
                    chờ em anh nghe mùa thu rơi ! "

                    trích EM CÓ NGHE MÙA THU

                    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/14B98442A1664DB895EF60B76B9DBD88.jpg[/image]
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2011 18:17:37 bởi mưa phố núi >
                    Attached Image(s)
                    #70
                      mưa phố núi 08.08.2011 15:59:06 (permalink)
                      0
                      THU QUYẾN RŨ
                       
                      dòng sông lặng lờ trôi ,mùa thu tới
                      như gọi mời như nhắc nhở buồn tàn thu
                      héo hắt trên môi ai những nụ cười xa vắng
                      như những giọt nắng vô tình bên thềm hoang xưa.
                       
                      một ngày mưa ,xưa thu chưa tới
                      tiếng em cười rộn rã lòng anh
                      nhưng mùa thu tròng trành đổi gió
                      làm hồn ai ngẩn ngơ
                       
                      bởi em có chút dại khờ
                      chẳng thấu nổi lòng ai đó
                      bởi người ta cũng thiệt quỷ quái
                      hù dọa con nai vàng ngơ ngác giữa rừng thơ
                       
                      ơi hỡi mùa thu ! lá vàng chẳng làm chi nên tội
                      lá ơi sao cứ mãi rụng rơi
                      buồn theo thân phận người
                      như thu tàn đông tới.
                       
                      ừ ! thì em sẽ là giọt mưa thu.
                      chơi vơi trên đôi mắt người
                      làm cơn gió mùa thu thỏ thẻ lời tình tự
                      vì ai em say cả hồn thu.
                       
                       
                      [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/54512CC66E294555AC1FBAD027423ACA.gif[/image]
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.08.2011 16:00:54 bởi mưa phố núi >
                      Attached Image(s)
                      #71
                        lenamphong626 08.08.2011 23:10:27 (permalink)
                        0
                        Hoa Camellia


                        Cây trà mi xanh ngăn ngắt
                        Cuối thu mấy chiếc lá vàng
                        Nụ hoa mới như đầu đủa
                        Thu mình đón đợi xuân sang
                         
                        Có một loài hoa kỳ lạ
                        Dâng hoa suốt nửa năm trời
                        Cánh nhung tươi màu rực rở
                        Đỏ hồng tận gốc người ơi
                         
                        Tuyệt vời loài Trà hoa nữ*
                        Sắc dâng lặng lẽ cho đời
                        Mỗi xuân khi hoa trà nở
                        Đỏ hồng cả góc vườn tôi
                         
                        Hởi ai đã ngắm hoa trà nở
                        Mới hay sức sống thực diệu kỳ
                        Nhành con lá biếc hoa tươi thắm
                        Kiêu sa đỏ rực sức xuân thì
                         
                        Trà giống mai đào biết chờ xuân
                        Thu đông ấp nụ lớn lên dần
                         Phút Đất -Trời –Người cùng giao cảm
                        Nở bông hoa thắm đẹp vô ngần
                        ………
                        *Tiểu thuyết "trà hoa nữ" của Alexandre Dumas con
                        #72
                          lenamphong626 08.08.2011 23:11:47 (permalink)
                          0
                          Mùa thu đẹp lắm…
                           
                          Bác thợ già thời gian …cần mẫn
                          Sửa nổi điên rồ…thế gian
                          Thu vàng quyến rủ
                          Chảnh choẹ, biếng lười…kìa ta…
                           
                          Hãy tự cựa mình ra khỏi kén
                          Này kẻ biếng lười ta ơi
                          Mùa thu đẹp lắm
                          Cúc vàng muôn nơi…
                           
                          Hãy tự cựa mình ra khỏi kén
                          Làn da năm tháng bẩn rồi
                          Nắng nhẹ mùa thu đẹp lắm
                          Mùa vàng muôn nơi…
                           
                          Hãy tự cựa mình ra khỏi kén
                          Ngủ quên năm tháng mệt nhoài
                          Chiếc là mùa thu mệt mỏi
                          Ủa vàng vừa rơi…
                           
                          Hãy tự cựa mình ra khỏi kén
                          Bao nhiêu công việc lâu rồi…
                          …Dường như trắc ẩn mùa thu gọi…
                          …Dậy dậy người ơi…
                           
                          LNP
                          #73
                            mưa phố núi 09.08.2011 11:51:19 (permalink)
                            0
                            KHÚC THU
                             
                             
                            Gió thu về làn nước lao xao
                            Chiếc lá nào nhuộm sắc tương tư
                            Cơn mưa phùn nhòa trên phiến đá
                            Vỗ giấc nồng người lữ thứ cô liêu.
                             
                            Trời im vắng , tìm con nắng nơi đâu?
                            Mây lang thang bồng bềnh tìm thu cũ.
                            Chiều nhung nhớ người yêu dấu xa ơi...
                            Thu vội vàng! chờ với... mưa giăng sầu.
                             
                            Từng chiếc lá , đùa theo gió rơi rơi...
                            Trăng mờ bên suối.
                             
                            Nai lạc đàn ngơ ngác giữa đêm thâu
                            Người lữ khách tìm hơi ấm nơi đâu ?
                            Sao dừng chân ,bên bờ suối vắng.
                             
                            Đêm thu ngàn,trăng chênh chếch nơi đầu ghềnh
                            Tiếng gió than ru nhịp reo tiếng suối.
                            Hồn lặng lẽ chờ thương nhớ chơi vơi
                            Một chiếc lá khẽ rơi trôi xuôi giòng nước
                             
                            Niềm thương nhớ ,hòa mong ước đêm nay
                            Về phương ấy ta cùng xây mộng lành
                            Một lều vắng ,một tiếng hát canh thâu
                            Thu xa vời ,hương gió ru tình sầu.
                             
                            Người lữ thứ ,một chiếc bóng liu xiu
                            Tình nhân hỡi -ta hoài mãi như tình đầu  !
                             
                             
                             
                            [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/2BD7EBA676954DD5AEC77BE97767441E.jpg[/image]
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2011 13:50:28 bởi mưa phố núi >
                            Attached Image(s)
                            #74
                              lenamphong626 09.08.2011 22:38:21 (permalink)
                              0
                              Trên bến My Lăng…
                              (…Với những hy vọng, đợi chờ bất tận trong đời,
                              trong tim ai chẳng có một Bến My Lăng…)
                               
                               
                              Đã bao lần ta như co mình lại
                              Bước cô đơn bên đại lộ cuộc đời
                              Thân ái cũ cũng trở thành xa lạ
                              Dấu yêu ơi sao nhạt thếch môi cười
                               
                              Bằng sứt mẻ tháng năm và nhàm chán
                              Ta nhìn đời qua những vết chân đi
                              Thu rắc lá vàng lên lối nhỏ
                              Ta rắc lên ta yếu đuối thầm thì
                               
                              Trời không rộng như lòng ta mong ước
                              Thiếu cánh chim… hoang vắng cả bầu chiều
                              Người không đông như mắt ta thường thấy
                              Chẳng tri âm…đời dằng dặc tịch liêu
                               
                              Trên bến My Lăng chờ hoá đá
                              Ông lái buồn nghe gió lén mơn râu
                              Ánh trăng bàng bạc chàng kỵ mã…*
                              Ngàn sau thi sĩ bạc mái đầu…
                               
                              Bao lần vội vã bao lần đợi
                              Ơi chàng kỵ mã bến My Lăng
                              Ông lão say trăng đầu gối sách
                              Thuyền hồn chưa tới bến sông trăng…
                              ……….
                              * Bến My Lăng của nhà thơ Yến Lan (một trong Bàn thành tứ hữu).
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2011 22:40:37 bởi lenamphong626 >
                              #75
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 109 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 1621 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9