Đôi khi ngọn gió...
Thay đổi trang: << < 495051 > >> | Trang 51 của 109 trang, bài viết từ 751 đến 765 trên tổng số 1621 bài trong đề mục
lenamphong626 25.12.2012 16:26:44 (permalink)
0
CHIỀU CUỐI NĂM...

Em...có thể chiều nay anh về muộn
Chuyện cuối năm đâu cũng vậy thôi mà
Cũng tất bật cũng chạy lên chạy xuống
Cũng tưng bừng cũng réo rắt hoan ca

Bảng thành tích năm nay dù thảm đạm
Phải vậy thôi lớn nhỏ đã mất mùa
Liêu xiêu doanh nghiệp màn sương lạnh
Lãng đãng ngân hàng ngọn gió xô

Xếp vẫn cười tươi như hoa hậu
Ta có lẽ nào lại khóc than
Xuống lên bức vẽ đời như thật
Ngược xuôi cứ thế miễn luận bàn

Em...nếu chiều nay em cũng muộn
Con mình cứ thế kiếm mỳ ăn
Đại gia còn lủi như giun đất
Con... một bữa thôi chớ phàn nàn

Em ạ chiều nay chi bộ họp
Cơ bản như xưa thủ tục mà
Xếp vẫn cười tươi anh cũng thế
Nhậu nhẹt xong xuôi mới lại nhà

Bao giờ trở lại trời Nghiêu Thuấn
Chỉ người Nghiêu Thuấn ước khác ta
Thuận nước xuôi thuyền thôi cứ vậy
Nghiêu Thuấn bây giờ đã ra ma...!

lnp
lenamphong626 26.12.2012 16:05:57 (permalink)
0
VÔ ĐỀ

Cuội thân mến đã không còn ngôi nữa
Lũ quan tham đã cướp sạch sanh rồi
Chút nói dối u hoài trong cổ tích
Sánh sao bằng siêu cuội của quan tôi...!

lnp
lenamphong626 26.12.2012 16:08:42 (permalink)
0
MỘNG...

Nhậu say bữa ấy thiu thiu ngủ
Bổng thấy hào quang hiện sáng ngời
Ba hồn nhẹ nhỏm rời thân xác
Bảy vía phiêu diêu khỏi cõi người

Tường vân đỡ nhẹ lên trời thẳm
Một thoáng bâng khuâng tận cổng trời
Chẳng ai canh gác toàn mây trắng
Qua cổng dường như chánh điện rồi

Bỗng nghe tiếng hỏi từ sâu thẳm
Số con tu phúc quả đến rồi
Có muốn trở về nơi ở cũ
Hay là trần thế mãi ham chơi...

Hốt nhiên thần thức như bừng tỉnh
Luật trời hà khắc dám buông lơi
Công chúa xuống trần vì lỗi nhỏ
Mà ta lêu lổng đã quen rồi...

Quỳ giữa sân rồng lời khẩn thiết
Cho con trần thế tuổi thêm thôi
Bao giờ mãn kiếp làm mây trắng
Nay bắc mai nam ngắm cuộc đời

Hốt nhiên tan biến nào hư thực
Chỉ còn mây trắng hiện chơi vơi
Chốn cũ lỡ còn quen tính cũ...
Rơi thẳng từ đây nghĩ rụng rời

Chợt nghĩ cõi trần là sướng nhất
Núi cao biển rộng thoả sức xơi
Thiên đình một luật không thay đổi
Trần gian luật tại miệng quan thôi...

Khéo câu ăn nói cha thằng cuội
Quan thương cho đứng cạnh bên người
Cục to cục chẳn mời quan chứng
Rơi vãi riêng ta sướng mấy đời...!

lnp

lenamphong626 28.12.2012 16:26:32 (permalink)
0
DÂN CHỦ CỦA QUAN...

Dân chủ như cái đài phường ông ổng
Khi ta buồn mày vẫn rả rích kêu
Khi ta ngủ mày chực kêu ta dậy
Khi ta say mày vẫn nói đều đều

Dân chủ ấy là khi ta lơ đãng
Mày thật nhanh lấy cắp khỏi tay ta
Dân chủ nghĩa là ta lao động
Mày e hèm...canh gác ở đàng xa

Dân chủ nghĩa là khi cần áo giáp
Ta giơ tay cho dân chủ rạng ngời
Dân chủ của ta giờ hấp hối
Dân chủ của mày chiếu khắp nơi

Ôi dân chủ ở đâu mà chẳng thế
Chẳng qua là khoác lác ở đầu môi
Thà là luật lệ cho nghiêm khắc
Còn hơn dân chủ kiểu nửa vời...!

lnp
lenamphong626 02.01.2013 09:12:54 (permalink)
0
SỰ THẬT LÀ…

Người ngay thẳng nói ra là sự thật
(cái sự luôn luôn ngược với tai người)
Và sự thật đôi khi thành đau xót
(có người rằng đất sập dưới chân tôi)

Người gian dối nói không cần sự thật
(miễn người nghe họ nói lọt tai thôi)
Và sự thật nằm im như giấc ngủ
(bởi lương tâm họ chết đã lâu rồi)

Người khôn ngoan nói một phần sự thật
(một phần che vì họ nghĩ đủ rồi)
Sự thật đó dĩ nhiên là giả dối
(Nhưng quả là có ích với anh, tôi)

Thế giới bây giờ rất ít điều là thật
(hàng chục năm sau sự thật mới cất lời)
Và thế giới chỉ một điều là thật
: Chúng ta đều giả dối với nhau thôi…!

lnp

lenamphong626 02.01.2013 14:36:42 (permalink)
0
TIỀN LÀ…

Tiền là thứ ta mãi mê tìm kiếm
Kiếm chẳng ra cống hiến để đền bù
Để cố sống mà săm soi tìm tiếp
Biết được không mà khổ thế này ru

Ai cũng bảo tiền chỉ là phương tiện
Để đưa ta đi đến mọi chân trời
Nhưng muốn đến cái nơi mình muốn đến
Dĩ nhiên tiền phải dát dưới chân thôi

Ai cũng nói tiền không là nhân cách
Nhân cách là do tu dưỡng một đời người
Nhưng nói thật nhiều khi ta đã thấy
Nhân cách khối người…
… tiền mua được đấy thôi

Riêng với tôi tiền là niềm mơ ước
Ước chẳng nên muốn bỏ đã lâu rồi
Vừa định nói tiền ơi…mày rác rưởi
Chợt con đòi mua kẹo với ba ơi…!

lnp

lenamphong626 02.01.2013 15:59:37 (permalink)
0
CÁI MẶT và NÉT MẶT...

Cái mặt là cơ quan thường trú
bộ ngoại giao ta tiếp xúc với cuộc đời
cũng đôi lúc kệ trò đời trôi trước mắt
ngoại giao mà cố giữ nét cười tươi...

Mặt mẹ cha sinh mỗi người chỉ một
Mặt chốn nhân gian muôn mặt một người
Cái mặt thật ít khi chường ra lắm
Bởi sợ rằng muối mặt khổ thân thôi...

Ôi cái mặt biết bao điều kỳ diệu
Ta để soi ta và đánh giá cuộc đời
Cũng có lúc phải bôi tro trát trấu
Để gà nhà tung chưởng đá nhau chơi

Trên cái mặt chữ “m”(em mờ) làm chính
Này mắt, mũi, mồm..đa số đấy thôi
Cũng có nghĩa đừng hiện ra rỏ nét
Mặt lộ rồi thân xác chắc tả tơi...

Có cái mặt thích chường ra đến lạ
Dẫu dung nhan thật dưới mức bình thường
Nhưng cứ muốn cả thế gian phải thấy
Quan đấy mà...khoe mẽ...nghĩ mà thương...

Ơi cái mặt xấu xa và đẹp đẽ
Mặt thật trong mặt giã dối bên ngoài
Cái đẹp đẽ gọi chung là nét mặt...
Cái đê hèn kêu bản mặt mà thôi...

Dẫu cuộc sống còn lầm than vất vã
Giữ tâm mình thanh thản bạn tôi ơi
Giữ nét mặt cho cuộc đời đáng sống
Tâm sáng làn môi ắt khẽ cười...!

lnp
lenamphong626 03.01.2013 07:51:47 (permalink)
0
GỖ MỤC

Gỗ mục nên chi mọt mới đầy
Sơn sơn thiếp thiếp đó như đây
Đinh lim ngấn sến đầy ra đấy
Nuôi mọt hay hè…bịp rất hay

lnp
lenamphong626 03.01.2013 07:54:00 (permalink)
0
NHẦM HAY SAO ẤY…

Có thấy xuân đâu nghĩ họ nhầm
Rét ngọt ngoài trời mưa lâm thâm
Thiếu quà con trẻ không reo tết
Ít thưởng mẹ cu mặt trầm trầm

Ghé thăm doanh nghiệp buồn như chợ
hết phiên khách vãn chủ tần ngần…
…“Em tính vài hôm về lại bắc
gom nợ sang năm chuộc lại dần”…

Đấy…có vui gì xuân với xuân
Tàn niên cộng sổ nợ tăng dần
Năm nay doanh nghiệp buồn như chấu
Mai đào có nở cũng phân vân

Thôi chuyện đất trời chuyện của xuân
Mỗi năm lại đến chỉ một lần
Năm nay hoa đẹp không người hỏi
Thôi về nương tạm chốn bình dân…!

lnp
lenamphong626 03.01.2013 09:49:51 (permalink)
0
SỰ CÔ ĐƠN CỦA NĂM THÁNG

Ôi cái thủa “bài ca bên cánh võng”
Đêm ngủ rừng rét mướt đắp chung chăn
Lính trận áo quần tơi tả lắm*
Một năm đôi lượt vẫn ở trần…

Xa cánh võng đường đời xa biệt hẳn
Còn có bao giờ hát ru nhau
Còn ai nghiêng lá cho sương rụng
Đánh thức giùm ta thủa dãi dầu

Rồi thi thoảng trên đường xuôi ngược
Gặp nhau mừng tay chẳng nỡ rời tay
Áo quần xưa đổi mời nhau nhậu
Dặn nhau phía ấy phỉ còn đầy

Ôi cái thủa “Bài ca bên cánh võng”
Chúng ta là ngọn cỏ biết tìm nhau
Bây giờ bóng cả thành cây lớn
Cô đơn nhớ bạn biết tìm đâu…!

lnp
…………
* Áo quần và ngay cả tăng võng chúng tôi thường đem đổi chó, gà cải thiện mỗi khi đồng hương đến thăm.
lenamphong626 03.01.2013 09:52:43 (permalink)
0
ÔI TẠO HÓA...

Ôi Tạo hóa người thật là vĩ đại
Trò chơi của người...
...khuynh đảo thế gian con
...con đã thấy kẻ cười vừa bật khóc
...và kẻ khóc than phút chốc đã mĩm cười...

Tạo hóa ơi ngài đã vẽ cuộc đời
Mực thừa thãi chắc người không kịp đậy
Loài người mãi tô son và trét phấn
Lem luốc hết rồi con biết ở đâu đây

Ôi Tạo hóa mong là con nhầm lẫn
Bút mực trời đâu lẽ ở trần gian
Người thấy đấy non cao và đồng rộng
Chẳng tay người sao gạch xóa tràn lan

Con vẫn nghĩ tranh người là tuyệt tác
Sao loài người huỷ hoại chẳng ghê tay
Con chẳng nghĩ xi măng và sắt thép
Lại tạo ra hùng vĩ thế gian này...

Con nhàn rỗi có đôi điều cắc cớ
Muốn thưa người mà ngại suốt lâu nay
- Bức vẽ trang nghiêm người đã tặng
Tìm đâu ra hỡi thế gian này...

Ôi Tạo hóa người quyền năng như thế
Có khi nào người vẽ lại thế gian chăng
Nếu vẽ lại người đề phô* luôn nhé
Để kẻ như con khỏi bận lòng…!

lnp
……………
* Default: ở đây dùng với nghĩa “Mặc định”
lenamphong626 03.01.2013 10:40:37 (permalink)
0
PHONG BÌ

Ôi thời đại mày tiến nhanh như chớp
Bức thư xưa ta gửi mấy ngày đường
Nay nhấn máy vài giây thôi đã đến
Bấm bên này bên ấy thấy rung chuông

Cái phong bì ngày xưa nhem nhuốc lắm
Cứ mỗi hòm thư một nhát dấu đen sì
Nhưng chứa đựng những điều thiêng liêng đấy
Khắp mọi miền theo những dấu chân đi

Cái phong bì ngày nay văn minh lắm
Chảnh choẹ...thiêng liêng...ứ chẳng thèm
Bưu điện ích gì thêm rối rắm
Ngân hàng trong ấy sáng mắt xem

Phong bì thôi gửi niềm thương nhớ
Chỉ gửi tiền thôi giống lỳ xì
Và chỉ quan thôi hòm thư đến...
...bác à phúc lợi phải phân chia...

Cuối năm tăng giá cả phong bì
Ấy bởi bao người yếu phải đi
Quan vui như trẻ qua mùa tết
Khổ dân xuân đến mặt lầm lỳ...

Thôi thế phong bao hoá phong bì
Ngày xuân chia sẽ tý tỳ ty
Không rồi quan bảo : ...yêu mày lắm...
...sao tận bây giờ chả thấy chia...!

lnp

lenamphong626 04.01.2013 15:47:22 (permalink)
0
PHONG BÌ ƠI MỞ RA....

Cái phong bì xưa cũng thu thu nhét nhét
Rồi vỡ oà vui khoe hết cả bạn bè
Cái phong bì nay vẫn thu thu nhét nhét
Rồi móc ruột cười len lén vỏ quăng đi
Cái phong bì ta nào ghét chi mi
Vẫn ý nhị che những gì khó nói
Vẫn lặng lẽ u huyền như đêm tối
Và cổng kín tường cao nơi nào khó tới
Mày nhẹ nhàng dẫn lối chúng ta qua
“Vừng ơi mở ra...
...vừng ơi mở ra...”
cửa vẫn đóng và Alibaba đã khóc
Ôi Alibaba chàng thật là quá ngốc
chuyện xưa rồi thần chú cũng đổi thay
“...Phong bì ơi mở ra...
...phong bì ơi mở ra...”
Cửa bật mở Alibaba cười hạnh phúc

- Câu chuyện ấy tôi cam đoan là có thật
Thần chú “phong bì” cổ tích của hôm nay...!

lnp
lenamphong626 04.01.2013 16:22:34 (permalink)
0
TRÌNH THÔI*...

Phải trình thôi bác phải trình thôi
Tôn vinh quốc nạn mới hơn đời
Mẫu giáo này em chưa biết nói
Lão ấu ông kia sắp lìa đời
Thưa trình phải có đôi ba trự
Gửi gắm xem ra phải nặng rồi
Phong bì như bướm mùa xuân đến
Không trình uổng lắm bác Dân ơi...!

lnp
* Phải trình thôi bác, chẳng những là văn hoá dân tộc mình mà theo nghiên cứu của em thì:
Trong vòng 20 mươi năm lại đây “Phong bì ơi mở ra” là câu thần chú mở cửa hay nhất bác ạ.
Ví dụ: Nhậu về khuya, vợ đóng cửa thủ cái phong bì bỏ độ 2 xị, ung dung ngâm nga:
Phong bì đây phong bì đây...
Bày chi cho tốn thật chú mày
Đã gửi phong bì thi thôi nhậu
Đã nhậu thì thôi...chú khéo bày...
Đảm bảo với bác cửa nào cũng mở, lâu không nhậu về khuya vợ lại nhắc...tuyệt, tuyệt hay lắm bác à.
P/s hôm nào gửi hồ sơ bác nhớ nhắc em gửi BTC cái Phong bì kha khá gọi là thay cho tràng vỗ tay...
(Đôi dòng thơ hoạ)
lenamphong626 05.01.2013 10:21:35 (permalink)
0
VICTORIA SOTO

Victoria soto cô giáo thiên thần
chuyện về em bao người đã khóc
nước mắt xót xa cho những gì đã mất
cho những thiên thần đã bất khuất xã thân
Tình yêu thuơng có thể đã mất dần
Ở đâu đó bao nhiêu người vô cảm*
Tình người như đã lạc vào sâu thẳm
Em dám cháy mình em đã dám hi sinh
Victoria soto cô giáo thiên thần
chuyện về em bao người còn day dứt
và tôi đã khóc...

Victoria soto cô giáo thiên thần
em đã hoá thân thành anh hùng mước Mỹ
cả hành tinh hôm nay còn nhỏ lệ
em là người anh hùng bình dị trong ta...!

lnp
............
* Ở Trung Quốc, trước vụ thảm sát ở Mỹ vài tiếng đồng hồ, một kẻ tâm thần cũng mang dao vào trường Tiểu học thôn Trần Bằng, huyện Quang Sơn, tỉnh Hà Nam. Hắn chém túi bụi vào học sinh khiến 23 em nhỏ từ 6-11 tuổi bị thương. Truyền thông nước này cho biết, khi kẻ tâm thần vào trường, các thầy cô trốn biệt, để mặc bọn trẻ gào khóc khi bị đâm chém. Báo mạng Tân Lãng dẫn nguồn tin cảnh sát cho biết đa số thầy cô lúc đó đã vội vàng tháo chạy thoát thân. Chẳng có giáo viên nào bị thương, nạn nhân toàn là trẻ con.
Thay đổi trang: << < 495051 > >> | Trang 51 của 109 trang, bài viết từ 751 đến 765 trên tổng số 1621 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9