 
    
  
    
    
    
        
        
    ![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Đôi khi ngọn gió...
        
 
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
               NGÀY XUÂN
      NGÀY XUÂN 
   
  Mùa xuân ngồn ngộn như mâm cỗ 
  Rượu tây nem thái thiết tha mời 
  Những lời chúc đẹp như mong ước 
  Thảo nào cây cỏ cũng sinh sôi 
   
  Ừ xuân nào chỉ ba ngày tết 
  Thiều quang chín chục sách đấy thôi 
  Mai vàng đôi gốc xuân chưa đến 
  Thì cứ thung dung với đất trời 
   
  Phòng xuân ngào ngạt hương mai nở 
  Sân xuân trắng xóa giọt mưa rơi 
  Bạn xuân hò hẹn toàn ăn nhậu 
  Việc xuân mặc kệ khó trả lời 
   
  Thắng thua sân hận đều vô vị 
  Chỉ còn cuộc sống vĩnh hằng thôi 
  Hoa mai còn thắm ngày xuân đẹp 
  Thêm vài chung nữa kẻo xuân trôi…! 
   
  lnp    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               TẶNG EM NGÀY 27 THÁNG 2
      TẶNG EM NGÀY 27 THÁNG 2 
   
  Làm thầy thuốc là làm người mẹ đấy 
  Thầm lặng hy sinh không tính toán riêng mình 
  Là chiến sỹ giữa bốn bề bệnh tật 
  Đổ bệnh rồi chỉ Bác sỹ cứu tinh 
   
  Tôi đã gặp trên đường đời xuôi ngược 
  Bọn tham quan đến viện vẫn khoe mình 
  Quen đòi hỏi và quen mồm hống hách 
  Muốn rất nhiều nhưng chẳng bỏ một chinh 
   
  Những con nghiện bọn du côn xấc xược 
  Giữa đêm sâu kíp trực vẫn tận tình 
  Giữ mạng sống trả về cho cuộc sống 
  Lấy lương còm bù viện phí vẫn lặng im 
   
  Ai lặng lẽ từng ngày trong nguy hiểm 
  Để cho ai cuộc sống được yên bình 
  Xin đừng tặng nhành hoa đầy giả tạo 
  Hay những lời to tát tận mây xanh 
  Hãy cố gắng sống giữa đời bình dị 
  Chẳng tham quan nghiện ngập sống cho mình 
  Và nếu được hãy nói lời chân thật 
  Tặng những người từ mẫu:...Một niềm tin...! 
   
  lnp    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               TỰ KỶ…
      TỰ KỶ… 
  (Phiếm đàm ngày xuân...) 
   
  Khép màn nhung lụa trò chơi hết 
  Xếp về cố quận chỉ mần thinh 
  Khoa môi múa mép cười ra lửa 
  Rỏ khổ xuân nay rượu một mình 
   
  Ít học nên chi sự quá đà 
  Tý quyền chút chút đã điêu ngoa 
  Tham lắm bây giờ chui một góc 
  Hoàn dân chẳng đặng khổ khổ là 
   
  “Thương hải tang điền” chuyện bể dâu 
  Tự kỷ làm chi mặt rầu rầu 
  Nịnh thần một lũ ngày xưa đó 
  Còn quái thằng nào nhớ ông đâu 
   
  Nói thật dân tôi vốn rộng lòng 
  Trả “Triện” ai thèm chấp nữa ông 
  Già rồi bán xới chi cho khổ 
  Thành khẩn “so rỳ” cố cũng xong 
   
  Nói nhỏ ông vơ túi đã dày 
  Trốn dân du lịch tý cũng hay 
  Dân còn cơm gạo mưu sinh nữa 
  Sâu mọt ai thèm nhớ nữa đây…! 
   
  lnp 
   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
    
  NĂM BA LẠNG*... 
   
  Dở dom cho cả làng công chức 
  Lắm nề lắm tật lắm khen chê 
  Nhũng nhiễu cũng mày công chức ạ 
  Bịt tai nhắm mắt vẫn ê chề... 
   
  Quan điểm rất nhiều phương pháp lắm 
  Mà xem chuyển biến vẫn zia rô 
  Công bộc bây giờ oai như cóc 
  Thủ đoạn tinh vi nói ởm ờ... 
   
  Thử hỏi vì sao đến nỗi này 
  Dân cười dân khóc chỉ dân hay 
  Không “năm ba lạng...” quay về nhé 
  Bao giờ kiếm đủ...lại đến đây... 
   
  Lý sự xem ra cũng đủ điều 
  Này nha lương ít chẳng đủ tiêu 
  Việc ít lại còn phân theo mảng 
  Ốm đau...tích luỹ tốn rất nhiều... 
   
  Mọi sự xem ra lộn tùng phèo 
  Ông thì nói thẳng đứa nói queo 
  Chung quy cũng tại “năm ba lạng”... 
  Máy chẳng bôi trơn chạy dặt dèo 
   
  Chuyện ấy xem ra nói đã nhiều 
  Vì sao tiêu cực chẳng chịu tiêu 
  Bao nhiêu giấy mực bao công của 
  Đá tỏm ao sâu kín mặt bèo… 
   
  Câu chuyện xưa như trái đất này 
  “Nồi da xáo thịt” ích gì đây 
  “Quan hèn” chữ ký còn chưa thạo 
  Ai nói…mà quan chẳng bảo hay 
   
  Hỏng việc xưa nay kẻ cầm đầu 
  Lê mình đến nộp cụp tóc râu 
  Lẽ nào mấy lạng...mà xong tuốt 
  Kỷ cương phép nước cũng chịu sầu  
   
  Tham nhũng là do kẻ cầm đầu 
  Ăn tàn phá hại biết gì đâu 
  Không rèn quân cán đừng ăn lộc 
  Chớ để dân đen phải chịu sầu...! 
   
   lnp 
  * “Có năm ba lạng việc này mới xong”...Truyện Kiều. 
  - Theo tôi nếu các vị lãnh đạo lấy thanh liêm làm gốc, thì bọn ô lại các vị quan này tự nghiêm trị theo phép nước không cần đến cơ quan chuyên trách, tiếc thay các vị cũng vậy...chống ai ai chống bây giờ chống ai..! 
   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              MIKIO OKADA * 
   
  Mikio Okada đã trở về trời… 
  chút hơi ấm cuối cùng ông dành lại 
  để cứu người con gái… 
  …Natsune. 
   
  Mikio Okada đã trở về trời… 
  …giữ tiếng khóc của người con gái nhỏ 
  …và giá băng của cuộc đời lạnh giá 
  …đã cúi đầu khuất phục dưới chân ông 
   
  Mikio Okada tôi kính cẩn viết tên ông 
  Bởi dâu đó cuộc đời còn đáng sống 
  tình yêu ông thầm lặng... 
  ...mà ngàn năm cháy sáng giữa cõi người 
   
  ...Dẫu nước mắt rơi tình người còn ở lại 
  ...và tình phụ tử vẫn muôn đời sống mãi với nhân gian...! 
   
  lnp 
  ………. 
  *Một bé gái 9 tuổi tại Nhật được tìm thấy đang khóc trong vòng tay cha sau khi ông này bị tử vong do giá rét vì che chắn cho con khỏi một cơn bão tuyết, truyền thông Nhật Bản hôm nay đưa tin. 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              [image]http://tamchau.com/images/news.jpg 
  [/image]      
TRÀ MỒNG 8 THÁNG 3... 
   
  Một ngày đẹp khi bình minh lấp ló 
  Tiếng con chim ngoài cửa sổ yêu đời 
  Thanh hương trong gió mai ngào ngạt 
  Hậu vị trà ngon chẳng nở rời 
  Khoé môi em ý vị tựa như cười 
  Bàn thế sự cuộc đời trôi mặc kệ 
  Thanh bần nghi thức càng tinh tế 
  Mộc mạc chân tâm nhất vị chè 
  Chốn bình yên em cứ nói anh nghe 
  Sơn ca hỡi cớ sao mà e lệ  
  Tỉnh mộng chung trà quên tục luỵ 
  Say ngầm trọn kiếp nghĩa phu thê 
  Cẩn trọng chung này riêng tặng vợ 
  Đắng môi ngọt cổ đượm tình quê...! 
     lnp    
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              http://www.gstatic.com/inputtools/images/tia.png 
  QUÊ NHÀ... 
   
  Ta trở lại người Việt Nam thầm lặng 
  Ngắm dòng sông quê mẹ thấy yêu đời 
  Nắng lụi cánh cò về chấp chới 
  Trẻ đùa ríu rít mến yêu ơi 
   
  Chân đã mỏi ta trở về thầm lặng 
  Để nhìn đời bằng đôi mắt trẻ thơ thôi 
  Vườn quê xào xạc chiều cơn gió 
  Áo nâu ôi mẹ sáng mắt cười 
   
  Chợt suy ngẫm cuộc đời trôi bình dị 
  Thành đô ta say nắng quá nửa đời 
  Sông vắng chim chiều về tổ ấm 
  Phồn hoa...vườn mẹ...tớ chơi vơi... 
   
  lnp    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              TÂM SỰ THÁNG BA (DL)       Tháng ba vẫn sụt sùi trong giá lạnh   tựa hôm nào lũ giặc cướp Gạc Ma   Những người lính đã hiến mình cho Tổ quốc   Dẫu Gạc Ma…chưa trở lại núi sông nhà       Tháng ba bữa tiệc ngàn mâm cổ   những kẻ cuồng ngông xé lụa đổi tiếng cười   Những phận người hắt hiu hơn chiếc bóng   không đủ hai ngàn mua một ổ mì không…       Tháng ba hoa gạo như tay vẫy   cháy tận trời cao mơ ước thế gian này   Kẻ giàu có ném tiền qua cửa sổ   như cố cứa vào lòng đau khổ của nhân gian…       Tháng ba men rượu còn ngây ngất   đắng tận tâm can phù phiếm của cõi người   lãng đảng sương mờ đời lãng đảng   ngất ngây phù phiếm ngất ngây say…       Tháng ba nước mắt đời tuôn chảy   kẻ long đong xoay xở kiếm việc làm   và kẻ có vung tiền chơi suốt tháng   phấn son nhạc rượu thật hoang đàng       Tháng ba như kiến bò trong tóc   cuộc đời đôi cực khéo vậy ư…   Kẻ có đốt tiền khoe ảo vọng   và kẻ lầm than cứ mịt mù…   ……..   Mùa xuân ẩn ý còn đây đó   hoa còn lộng lẫy góc vườn con   Âu lo rượu chẳng buồn tay với   đầy khuyết non sông choán ngập hồn…!       lnp        
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               TỔ QUỐC LÀ TỐI THƯỢNG…       Ta phải gọi chúng là gì đây hỡi…   Bọn đến nhà cướp đất của ông cha   Biển ta dân chẳng quyền sinh sống   Đảo ta chúng dựng mốc Trung Hoa…       Sao chẳng gọi chúng là quân xâm lược   Lũ côn đồ xâm lược cướp nước ta   Quờ quạng u mê mười sáu chữ   Giật xuống quăng đi mới gọi là       Phải định nghĩa: Đó là quân xâm lược   Dựng chói loà hào khí Việt Nam ta   Lũ bành trướng đừng hòng xâm phạm được   Một ngọn rau tấc đất núi sông nhà       Máu lính biển đã hoà vào sóng biển   Lúc ôm cờ Tổ Quốc tại Gạc Ma   Chúng bắn thẳng và cướp cờ Tổ Quốc   Uất hận còn nguyên vẹn giữa tim ta       Nỏ thần câu chuyện ngày xưa cũ   Lẫn lộn bạn thù nên nước mất nhà tan   Nỏ thần giờ đã trong trong hồn Việt   Rỏ bạn thù mới giữ được giang san       Núi sông đất nước là muôn thủa   tối thượng thiêng liêng phải giữ gìn   chớ lầm "hữu hảo" cùng quân cướp   chớ dại "vinh thân" hại nước mình       Không sợ sệt mới là con dân Việt   Biết yêu thương nhưng biết chế nỏ thần   Khi dân nước đã đồng lòng quyết đánh   Chuyện ống đồng chỉ một sớm mùa xuân…!       lnp
       TỔ QUỐC LÀ TỐI THƯỢNG…       Ta phải gọi chúng là gì đây hỡi…   Bọn đến nhà cướp đất của ông cha   Biển ta dân chẳng quyền sinh sống   Đảo ta chúng dựng mốc Trung Hoa…       Sao chẳng gọi chúng là quân xâm lược   Lũ côn đồ xâm lược cướp nước ta   Quờ quạng u mê mười sáu chữ   Giật xuống quăng đi mới gọi là       Phải định nghĩa: Đó là quân xâm lược   Dựng chói loà hào khí Việt Nam ta   Lũ bành trướng đừng hòng xâm phạm được   Một ngọn rau tấc đất núi sông nhà       Máu lính biển đã hoà vào sóng biển   Lúc ôm cờ Tổ Quốc tại Gạc Ma   Chúng bắn thẳng và cướp cờ Tổ Quốc   Uất hận còn nguyên vẹn giữa tim ta       Nỏ thần câu chuyện ngày xưa cũ   Lẫn lộn bạn thù nên nước mất nhà tan   Nỏ thần giờ đã trong trong hồn Việt   Rỏ bạn thù mới giữ được giang san       Núi sông đất nước là muôn thủa   tối thượng thiêng liêng phải giữ gìn   chớ lầm "hữu hảo" cùng quân cướp   chớ dại "vinh thân" hại nước mình       Không sợ sệt mới là con dân Việt   Biết yêu thương nhưng biết chế nỏ thần   Khi dân nước đã đồng lòng quyết đánh   Chuyện ống đồng chỉ một sớm mùa xuân…!       lnp       
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CHUYỆN RƯỢU…   
  (Tặng Quang Sơn…)   
   
  Bạn về xứ Huế xây nhà mới   
  Khởi móng chưa xong nhớ bạn bầu   
  Quà Huế chỉ vài cân cá biển   
  Vậy mà lướt khướt quắc cần câu   
   
  Câu chuyện lan man bạn gật gù   
  (Tham tiền có lẽ Việt mình ngu)   
  Biên giới bây giờ dân Trung Quốc   
  Thuê hết đang trồng giống cao su   
   
  Rồi chuyện vòng cung Cuốc xơ cơ   
  Ông Xít ta lin thật bất ngờ   
  Khéo dùng thuốc nổ chơi tăng Đức   
  Thành đống sắt tàn gục ngẩn ngơ   
   
  Quanh quẩn chạy qua ông bạn Lào   
  Mấy năm nay đã khác làm sao   
  Bỏ Kíp* bây giờ quen với Tệ*   
  Nĩ hảo** xem ra khá ngọt ngào…   
   
  Tiu nghỉu quay về Việt Nam Ta   
  Đâu rồi hào khí họ Đông A   
  Cứ nhẫn thế này e đến nhục…   
  Nó cướp… mà ta chỉ cười xòa…   
   
  Chẳng ai khen bạn khổ đường xa   
  Con cá mấy cân có ít là   
  Nướng… lẫu còn thêm song cháo nữa   
  Chỉ tức… cành hông chuyện nước nhà…   
   
  Câu chuyện loanh quanh vẫn thế thời   
  Mấy ngàn năm lẽ…vẫn vậy thôi   
  Bao giờ súng giặc kề tai nổ…   
  Khẩn khoản mới mời đến chúng tôi…!        lnp     *Kíp: Đồng tiền Lào, Tệ là Nhân dân tệ tiền Tàu     ** Chào (Tàu    
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2013 14:23:23 bởi lenamphong626 >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               VÔ ĐỀ       Mắt vô định lúc tâm thần phân liệt   Tâm rổng không khi hết lẽ yêu đời   Am mây Trần cấu hương còn thoảng   Phố thị Vô ưu đã mĩm cười…!       lnp
   VÔ ĐỀ       Mắt vô định lúc tâm thần phân liệt   Tâm rổng không khi hết lẽ yêu đời   Am mây Trần cấu hương còn thoảng   Phố thị Vô ưu đã mĩm cười…!       lnp       
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                      MUA CÁ…        Chiều nay đi chợ cá ven sông   Chợ cóc may ra có cá đồng   Lành rẻ món này ưa ý ảnh   Nướng chiên thứ ấy đẹp dạ ông   Chọn mãi cũng ra mồi ưng ý   Ăn chắc đôi phen điện hỏi chồng   Tiện thể mua thêm cân cá lẫu   Cuối tuần bạn nhậu chắc là đông…!       lnp       
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               LÒNG VÒNG…       Ô cái gì cũng là Trung quốc cả   Từ áo quần xe cộ đến đồ ăn   Ba cấm con xài hàng trung quốc   Đài báo khuyên dùng biết mần răng       Như một thủa dân ta căm thằng Mẽo   Nhưng mơ xài tiền Mẽo cả đấy thôi   Phù du vật chất con yêu ạ   Yêu ghét tâm ta chín rỏ mười       Nếu như không thể…thôi dùng tạm   Mình nghèo súng đạn có bao lăm   Súng cướp nã vào quân ăn cướp   Binh pháp cha ông có dặn rằng…       Đất nước giàu lên vật chất đầy   hàng Tàu hàng Thái cả hàng Tây   phú quý bây giờ ra lễ nghĩa   chỉ riêng Tự trọng đã xa bầy…!       lnp
   LÒNG VÒNG…       Ô cái gì cũng là Trung quốc cả   Từ áo quần xe cộ đến đồ ăn   Ba cấm con xài hàng trung quốc   Đài báo khuyên dùng biết mần răng       Như một thủa dân ta căm thằng Mẽo   Nhưng mơ xài tiền Mẽo cả đấy thôi   Phù du vật chất con yêu ạ   Yêu ghét tâm ta chín rỏ mười       Nếu như không thể…thôi dùng tạm   Mình nghèo súng đạn có bao lăm   Súng cướp nã vào quân ăn cướp   Binh pháp cha ông có dặn rằng…       Đất nước giàu lên vật chất đầy   hàng Tàu hàng Thái cả hàng Tây   phú quý bây giờ ra lễ nghĩa   chỉ riêng Tự trọng đã xa bầy…!       lnp       
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               CÁ TÍNH       Em biết đấy anh là người cá tính   có bao giờ đồng bộ áo quần đâu    người cá tính có ưa gì đồng phục   mãi quần xô giày cỏ áo phai màu        Nguời cá tính yêu đương đầy cá tính   chẳng xô bồ hươu vượn chẳng ga lăng   anh đặt tay em lên ngực trái   Ở đó tình em mãi vĩnh hằng       Hoa cau nở trắng quanh vườn nhỏ   Lối nhỏ chờ ai cỏ nát nhàu   Mùi hương như đẫm vào trong tóc   Vườn cũ xa rồi vẫn nhớ nhau       Một thời tồng tộc xe phanh lốp   Ta chở em đi mối tình đầu   Mùi hương con gái vòng tay ấm   Chung thề hò hẹn chuyện mai sau       Giữa mùa xuân đẹp ngày xuân đẹp   bồi hồi bỗng nhớ thủa mình quen   Em ạ đường đời trăm vạn lối   cá tính anh tìm một lối…em…!       lnp
       CÁ TÍNH       Em biết đấy anh là người cá tính   có bao giờ đồng bộ áo quần đâu    người cá tính có ưa gì đồng phục   mãi quần xô giày cỏ áo phai màu        Nguời cá tính yêu đương đầy cá tính   chẳng xô bồ hươu vượn chẳng ga lăng   anh đặt tay em lên ngực trái   Ở đó tình em mãi vĩnh hằng       Hoa cau nở trắng quanh vườn nhỏ   Lối nhỏ chờ ai cỏ nát nhàu   Mùi hương như đẫm vào trong tóc   Vườn cũ xa rồi vẫn nhớ nhau       Một thời tồng tộc xe phanh lốp   Ta chở em đi mối tình đầu   Mùi hương con gái vòng tay ấm   Chung thề hò hẹn chuyện mai sau       Giữa mùa xuân đẹp ngày xuân đẹp   bồi hồi bỗng nhớ thủa mình quen   Em ạ đường đời trăm vạn lối   cá tính anh tìm một lối…em…!       lnp       
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              VẪN VƠ…       Bỗng dưng ta chẳng là ta nữa   Là lúc bâng khuâng lạc thiếu thời   Nắng giục bàn chân ra đầu ngõ   Mưa xui đuổi bắt cuối bãi bồi…   Tuổi thơ ơi…   …tuổi thơ ơi…   gửi cho mây trắng một đôi lời   bâng khuâng xa lắc cuối trời ngày xưa…   Nhung nhớ ngày thơ…   …khắc khoải ngày thơ   lòng riêng nhung nhớ mấy cho vừa   vấn vương chỉ tiếng gió đưa mái ngoài   Hỏi ai mà biết có ai   tháng năm dài…   …tháng năm dài   kìa lão thời gian có đợi ai   …chỉ còn cơn gió bên tai thì thầm   Ôi sớm xuân nay chợt ấm nồng   Ngoài vườn sắc lá mướt mùa xuân   Thấy cây trẻ lại cùng xuân sắc   Khắc khoải ngày thơ xót cả lòng…   …thấy gì không…   …thấy gì không…   gió xuân hây hẩy giục tấc lòng   nhìn hoa tươi thắm mơ mòng…vậy thôi…   ngày xưa đã gửi cuối trời   ta còn lãng đảng giữa đời với xuân…   …hoa đầy sân…   …nắng đầy sân…   và ta đầy ngập bâng khuâng thiếu thời…!       lnp       
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  4 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: