Đôi khi ngọn gió...
QUẺ ĐẦU NĂM...
Một ban mà hai hội quá lằng nhằng
Ba phe mâu thuẩn bốn biết mần răng
Công bộc ơi à công bộc hỡi...
...thăng...! lnp
THẬT & ĐÙA...
Không học ngày xưa cũng gọi Đồ...
Mua danh ăn cỗ...chuyện ngày xưa
...Ngày nay quan ấy làm công việc
Bảo quốc an dân...thật tưởng đùa...! lnp
AN LẠC…
Có người biết cả chưa xuất hiện
bỏ mặc nhân gian lệ vắn dài
Tiếng chuông chẳng động vào tâm nữa
đã tự bao giờ thoát trần ai…
Khổ đau ấm lạnh trần gian khổ
sướng vui hoan hỉ khác gì nhau
còn ôm giả tướng vào trong mộng
còn xót nhân gian bạc một màu
Có người xa Phật vài muôn kiếp
mà thấy tâm giao tựa bữa nào
mấy ngàn năm lẻ không ngăn cách
phút tâm thanh tịnh cảm tương giao
Niềm đau hạnh phúc là nhất cảm
lúc trước sau này có khác nhau
xưa xem kham khổ là đau khổ
nay là hạnh phúc thoát khổ đau
Giả tướng thù hình do tâm tạo
mưa xuân mưa hạ khác gì đâu
sao phải lúc này mơ lúc khác
chưa chánh kỳ tâm mới cưỡng cầu…
Hận ai canh cánh trong lòng mãi
yêu ai quay quắt nhớ khôn nguôi
Thác nước ầm ầm âm điệu nước
rõ ràng chân thật chỉ thế thôi…! lnp
HÈ VỀ…
Xuân chửa kịp đi nắng đã hè
Ruộng khô dân khát xác như ve
Ba mươi nghìn tỷ dân không cứu
Cứu ông địa ốc rục tùng xòe
Cà phê mùa trước dành ngôi nhất
Bây giờ chết cháy hết ti toe
Nắng thế lo gì dân chả chết
Giảm nghèo thật tuyệt khỏe khòe khoe…! lnp ( nhân nhà nước cứu địa ốc 30.000 tỷ đồng)
TÔI CHẲNG CÓ GÌ…
Chúng tôi thanh bạch suốt một đời
Của nã toàn là vợ con thôi
Tài khoản lăng nhăng ngân hàng ngoại
Bạn bè tin tưởng mượn tên tôi
Nhậu nhẹt xa hoa xong Rứa hí*…
Đối tác dân đen nó trả rồi
Bày đặt kê khai gì cho mệt
Trắng nhởn răng nhe mủm mỉm cười… lnp * thế nhá…
VÔ ĐỀ…
Đêm nay gió lạnh về đất bắc
Mai tới miền trung lửa bớt nồng
Đất bạc màu nung chi nung lắm rứa
Xác xơ rồi Trời hỡi có biết không…! lnp
SỰ XẤU HỖ CỦA ADAM SMITH…
Săn chuột chó trèo chơi mái bếp
Canh nhà mèo mướp ngủ nhe răng
Con gà mái ghẹ vùng lên gáy
“Tái cấu trúc”* là phải lăng xăng
Adam xấu hổ thôi không thuyết
Thị trường quy luật quái gì đâu**
Dẫu cho thế giới luôn như vậy
Việt Nam choa khác thế mới ngầu
Mấy vòng suy thoái còn nguyên đó
Việt Nam choa có thoái… gì đâu
Adam rảnh rỗi về coi lại
viết thêm chương nữa…kiếm chút mầu***…
Nói chung khấm khá nhờ không học
bây giờ giàu sụ Lễ lòi ra
Giá ông cẩn thận đừng sai sót
đếm bạc cùng nhau sướng sướng là…! lnp * Tái cơ cấu kinh tế: “Nhóm lợi ích là lực cản rất lớn” (VnEconomy) ** Lý thuyết “bàn tay vô hình” của Adam Smith *** Tiền
ĐƯỜNG XUYÊN Á (Quốc lộ 9)
Dòng Đakrông mùa này con nước nhỏ
nước trong xanh quanh bên đá chập chùng
Con đường thật đẹp men theo núi
sương mù lảng đãng quyện dưới thung
Vẫn con đường ngày xưa ta ra trận
Thủa gập ghềnh đường núi khó chân đi
Những người lính cười vui hay đùa bỡn
Đồng hương ơi “…chinh chiến mấy ai về”…
Con đường giờ đẹp men theo núi
Dưới chân sông lặng nước xanh rì
Lính cũ đã già không bỡn nữa
Trầm ngâm ngồi nhớ chuyện xưa kia
Qua miền biên ải xuân còn thắm
Hoang sơ hoa ý vẫn đợi người
Biên giới mùa này hoa đẹp lắm
Ai hồn ái quốc chẳng chơi vơi…! lnp * Lương Châu từ của Vương Hàn…”Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi…”
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.04.2013 16:03:12 bởi lenamphong626 >
THÔI THÌ…
(nhân bàn thơ : Ngạo đàn ông)
Vốn ươn chỉ dám bàn trong giới
Dám ra khỏi giới luận bàn đâu
Ngoài trời còn có trời hơn nữa
Trong giới chắc gì đã mày râu
Mấy câu tửu hậu trà dư ấy
Một dạ lo âu sợ khách sầu
Nghĩ sao nói vậy lòng chân thật
Đã đến thôi thì viết mấy câu…! lnp
Xăm xăm cầm búa nhìn quanh Thợ rèn thợ bạc thảy đành ngồi không là cây gì?...Cây me đất (vì Mất đe- là Me đất)”. ME ĐẤT…
Thân thương me đất hoa tim tím
bổng nhớ ngày xưa thủa ở rừng
Chỉ còn bột ngọt và me đất
mát lòng cơm hẩm thủa hành quân
Thủa ấy mỗi khi dừng bên suối
ta thường lặng lẽ ngắm rừng xanh
Bạn bảo hái dùm cây me đất
ngơ ngác nào hay dưới chân mình
Măng tre me đất đời chinh chiến
Thịt hộp riêng dành đãi đồng hương
Vườn nhà mấy chậu hoa me đất
riêng ngắm đôi khi nhớ chiến trường…! lnp
VÔ THƯỜNG…
Núi lở nên sông có bãi bồi
Phù sa màu mỡ đất sinh sôi
Ví không đất khuyết đầu non bạc
hoa trái nào thơm tận cuối trời
Có câu trả lời muôn đời thành câu hỏi
Có chuyện tâm truyền mãi mãi chỉ truyền tâm
Lão thiền sư chân vẫn chốn cát lầm
trí viên mãn đã thoát vòng sinh khổ
Sông dẫu đẹp vẫn bên bồi bên lở
Đời ai vui nức nở cũng đôi lần
Hết đông tàn cây mới nảy chồi xuân
Có giông bảo cuộc trần thêm thú vị
Bãi biển nương dâu đời vẫn thế
Cứ trơ trơ không lẽ…hết vô thường…! lnp
GIAO MÙA
Lá hết non tơ nắng đã vàng
Mùa xuân đã hết tiếng ve ran
Nàng Bân thỏa nguyện kim vừa cất
Lão sét vươn vai búa sẳn sàng
Bà Mây vén áo coi trần thế
Mụ Sét loăng quăng chạy dẫn đàng
Rồng Tiên xứ ấy năm rồi hạn
Bà Mưa ghi nhớ kẻo dân oan…! lnp
TÂM SỰ VỚI CÁI ĐẦU GỐI
(Người quê gọi là cái: trốc cúi)
Ngồi buồn giở gối ra tâm sự
Giữ gìn bí mật nhất mày thôi
bây giờ già cả đâm hư sự
đôi lần lục khục muốn hở hơi…
Luật im lặng của Maphia ý
Đang âm thầm áp dụng với chúng ta
Điều kinh ngạc cả kẻ thua người thằng
Chua chát cười ruồi ai cũng chẳng nói ra
Ừ thỉnh thoảng cũng đôi người cay cú
Cũng điên khùng cũng nói toạc móng heo
Nhưng nói thật chỉ cành cây ngọn cỏ
Dám hi sinh bởi thực chất quá nghèo
Bạn cứ nghĩ giữa mùa đông giá rét
Có kẻ nào muốn cởi áo bông đâu
Chỉ lặng lặng xoa tay rồi lảng tránh
Dĩ hoà ư hèn hạ sẳn trong đầu
Mày nghe ta nói nghe rồi chứ
im lặng…ừ ngoan chớ ậm ừ
Ta cũng như mày im như thóc
ăn tiền… ngậm miệng dại mà thưa…! lnp
Thánh Augustine nói, "Tôi biết thời gian là gì khi không ai hỏi tôi, nhưng khi ai đó hỏi thì tôi không biết." THỜI GIAN
Nhắm mắt thời gian trôi chậm rãi
Chim chiều gọi bạn biết hoàng hôn
Không nhìn không thấy không nghe nữa
Nhất thể còn đâu để mất còn…! lnp
THÔI
Cảm xúc …hồn rơi rơi
Đếm xuân …cũng già rồi
Tiếc hoa tay muốn với
Lý trí …cười…đành thôi lnp
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: