Đôi khi ngọn gió...
CÂU CHUYỆN THỨ 2
(truyện cuời đọc lúc 0 giờ)
Người khách sau khi ngồi vào ghế
Chiếc xe lăn bánh được hồi lâu
Thân mật vỗ vai anh tài xế
Giật mình anh lái chút rơi râu
Bất cẩn vội vàng khách xin lỗi
Anh tài… tôi chẳng giận ông đâu
Hai mươi năm lái xe đưa đám
Taxi ông ạ mới hôm đầu…! lnp
CÂU CHUYỆN THỨ 3
(truyện cuời đọc lúc 0 giờ)
Xong việc màn đêm buông tối mịt
Trở về qua một cái nghĩa trang
Cô gái hoảng hồn nhìn sau trước
May thay còn có một anh chàng
Một đoạn anh đưa em được chứ
Mĩm cười quá dễ để đưa sang
Cảm ơn gì chứ khi còn sống
Sợ ma ta cũng khác chi nàng…! lnp
CÂU CHUYỆN THỨ 4
(truyện cuời đọc lúc 0 giờ)
Chàng nọ đi qua khu mộ cổ
Nghe như lóc cóc tưởng là ma
Nhìn vào mừng húm kìa ông lão
Trên bia đục đẽo dưới trăng tà
Lạy chúa…ông làm gì vậy chứ
Ta tưởng là ma hoá lão già
Cau có ông già dừng tay đục
…Khỉ thật chúng đề trật tên ta…! lnp
CÂU CHUYỆN THỨ 6
(truyện cuời đọc lúc 0 giờ)
Nhóm người nọ ung dung vào siêu thị
Toàn siêu sao siêu mẫu siêu gì gì
Sau đó lên siêu xe trông lác mắt
Và lao đi siêu tốc thật thần kỳ
Trên siêu xa lộ như làn chớp
Trò chơi siêu lạ của siêu khùng
Và rồi siêu khủng siêu tai nạn
Để cùng siêu thoát một ngày chung…! lnp
“Ác khẩu, mãi mãi đừng để nó thốt ra từ miệng chúng ta, cho dù người ta có xấu bao nhiêu, có ác bao nhiêu. Anh càng nguyền rủa họ, tâm anh càng bị nhiễm ô, anh hãy nghĩ, họ chính là thiện tri thức của anh”. Dalai Lama HỌC QUÊN
Chập chờn trên đôi cánh của ước mơ
ta thỉnh thoảng lại sa mình xuống đất
Không phải vì bầu trời kia quá chật
tại muôn trùng khác hẳn giấc mơ ta
Con chim hồng cánh vững mới bay xa
Con chim nhạn nhẹ mình như ánh chớp
Còn ta một đời lỏm bỏm
cánh mềm xác bẫn ước mơ con…
Thà đôi lúc tự sa mình xuống đất
Để giật mình ta biết thật là ta
Giới hạnh thân tâm không bụi bẩn
Đại định kiên trì trí bay xa
Xanh thẳm trời xanh không ngăn cách
Ngày nào tịch tịch mắt ta xanh
Không trời không đất không ta nữa
Tịch tịch an nhiên quán chính mình…! lnp
ĐỂ TÔI NGHĨ XEM SAO…
Vợ chồng già lê bước chân mệt mỏi
Đến hỏi phòng khách sạn cốt qua đêm
Chàng trai trẻ lễ tân đầy bối rối
Cám cảnh già… “xin lỗi để tôi xem”
Chàng dẫn họ đến căn phòng thấp nhỏ
Bài trí đơn sơ nhưng sạch gọn tuyệt vời
Và xin lỗi…căn phòng này không đẹp
Nhưng bây giờ tôi chỉ có vậy thôi
Rồi mai sớm khi bình minh thức dậy
Vợ chồng già từ biệt để ra đi
Họ thanh toán nhưng chàng trai không nhận
Chuyện thường thôi phòng trực nhận làm gì
Chàng đã chúc họ lên đường may mắn
Và trở về công việc lễ tân thôi
Nào ai biết đó vợ chồng tỷ phú
Bước nhàn du rong ruổi cuối đất trời
Rồi ngày nọ chàng nhận quà newyork
Vé máy bay và cả bức thư mời
Một khách sạn họ đã mua và nghĩ
Tốt như chàng quản lý sẽ tốt thôi
Đấy chuyện người giám đốc đầu tiên ấy
Và chuổi Hilton lừng lẫy chuyện sau này
Người tốt bụng có bao giờ sợ thiệt…
Hãy bắt đầu… “để tôi nghĩ xem sao”…! lnp
NGƯỠNG MỘ…
Một ngày đẹp Sạc lô đi dạo phố
Lúc trở về trong túi có lá thư
và có chiếc đồng hồ vàng rất đẹp
tặng cho ngài nhưng chẳng biết ai đưa
…Cháu là thằng nhóc chuyên móc túi
trên tàu điện ngầm đã suốt bấy nay
Chiếc đồng hồ này cháu vừa lấy được
nhận ra ngài ngưỡng mộ cháu tặng đây…
Vua hề đã vội vàng đăng tin báo
nhắn ai người mất của đến tìm ông
Ừ đứa trẻ đó là lòng chân thực
nhưng vốn đồ phi nghĩa nhận được không…?
Hôm sau nữa ông nhận quà bưu phẩm
một chiếc dây vàng và một bức thư ghi…
…Tôi chủ nhân chiếc đồng hồ hôm ấy
xin tặng ngài và cả chiếc dây đeo
bởi đơn giản chỉ riêng lòng ngưỡng mộ
chẳng lẽ tôi thua cả chú bé nghèo…! lnp
HAI ĐIỀU KHÓ…
Vô vàn việc khó trên trần thế
Riêng ta suy ngẫm chỉ một đôi
Một truyền tư tưởng tôi sang họ
Hai đem tiền họ nhét túi tôi
Điều một đương nhiên ta thầy họ
Điều hai ghế chủ tự nhiên ngồi
Thế gian được mấy ông như thế
Riêng được một điều đã hộc hơi
Nhưng có những người coi chuyện nhỏ
Hoàn thành hai việc tự nhiên thôi
Thế gian định nghĩa tên là Vợ
Đương nhiên là có cả… vợ tôi…! lnp
CHIẾC GHẾ…
Obama đáng thương
chàng trưởng thôn nước Mỹ
bức tranh thật cho ta nhiều gợi ý
nép góc phòng một người Mỹ da nâu…
Thử suy ngẫm về “Đối nhân xử thế”
vết chai hằn trong lối nghĩ chúng ta
Osama* có lẽ đã cười xòa…
…chào các bạn…tôi là Bin* hủy diệt…!
Vẫn câu chuyện muôn đời về chiếc ghế
kẻ phàm phu thường để chứng quyền uy
ngồi trân trân thúi ghế có ích gì…! …………… *Osama bin laden
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2013 16:36:02 bởi lenamphong626 >
Công án: "Con chó của Ngài Triệu Châu". ĐỌC VÀ NGẪM THIỀN…
Thiền không có cửa
đại đạo rỗng không
không cổng không rào
nương theo lời Phật
ra vào thong dong
Tâm thường là đạo
cố tìm uổng công
biết và không biết
thực ra cũng đồng
biết là vọng giác
còn tìm nữa không
không biết càng tệ
vô minh ngập lòng
chân sư đạt đạo
hoà vào mênh mông
đã ngộ huyền chỉ
trong như trăng rằm…
Động chạy máy cựa
Phật tính trong lòng
Tăng hỏi con chó*…
Sư rằng là Không*…
Phật bảo là có
chúng sinh vội mừng
ai dè tà kiến
cuối cùng vẫn không…
Trước lập phương tiện
sau cứu cánh sinh
tuy hai mà một
như bóng với hình
cố bám cố chấp
ngộ tư kiến mình
luân hồi bất đoạn
sinh tử u minh
Đạo như trời đất mênh mông thẳm
không rào không chắn chẳng cách ngăn
không cổng vào ra muôn lối rộng
không sau chẳng trước Đạo thường hằng…
Không cả không còn nghi ngại nữa
Biết và không biết cũng là không
Cõi tâm Phật tính về không cả
Không suốt thênh thênh một chữ …Đồng…! lnp …….. * Một vị tăng hỏi Sư (Triệu Châu): “Con chó có Phật tính chăng?” Sư đáp: “Không!” (vô… )
TÌNH ĐẦU… Cái thủa mắt em xanh trang thơ màu mực tím mùa hạ vàng rực nắng mắt mơ màng lim dim Những trưa hè rát nắng những buổi chiều rừng xanh nhớ chao ơi là nhớ ngập tràn em trong anh Anh đã đi qua những miền xa lạ Rừng khộp vàng hoang úa dưới hoàng hôn Xa quê thường nhớ người con gái Đã chiếm lòng ta ngập cả hồn Thỉnh thoảng đồng hương về nghỉ phép Gửi cho em cháy bỏng bức thư tình Đếm đợi từng giờ tin hậu cứ Phương trời cánh hạc dạ đinh ninh Thư đi rồi thư tới phấp phỏng đầy con tim trang thư màu mực tím vỡ oà…em yêu anh…! Mối tình thơ mộng ngày xa ấy hai ta duy nhất chỉ tình đầu lẫm nhẩm câu này anh thích nhất …"yêu nhau chỉ vì yêu nhau…" lnp
NGHE LÀN ĐIỆU VIỆT…
Độc huyền từng giọt buồn khôn tả
Đàn tranh sầm sập tựa mưa rào
Tiếng tre tiếng trúc hồn dân tộc
Nghe làn điệu Việt dạ nôn nao…! lnp
MẸ… “Mút giòi nếm mắm” suốt cuộc đời Nuôi con nước mắt một chảy xuôi Lòng cối đá mòn trưa lóc cóc Sống dao lưỡi vẹt tối loi thoi Con cười lam lũ cam lòng mẹ Chồng vui mấy khổ cắn răng cuời Thế gian nâng đỡ ai bằng mẹ Sẩy bước tìm về cậy mẹ thôi…! lnp
CHUYỆN NHÂN NGÀY CHIẾN THẮNG
Ngày ấy ta đi lòng phơi phới
Bốn bề thọ địch vẫn cười vui
Ung dung khe suối vài con cá
Lính khỏe lo chi giặc chẳng lùi
Biết đã xa rồi chinh chiến cũ
Lòng buồn nhắc mãi chuyện ngày xưa
Làm trai sinh phải thời chinh chiến
Xếp áo thư sinh chí có thừa
Ba bề tàu khựa đua nhau quấy*
Một phía loi thoi lũ phỉ Lào
Hà hơi tiếp sức từ đất Thái
Mấy mùa tiểu phỉ chí không nao
Xã tắc đến hồi lao thạch mã**
Con Hồng cháu Lạc phải nhung y
Đánh cho nó khiếp muôn đời nữa
Đừng xuống Phương Nam khó nẽo về…! lnp ……….. *Từ năm 1974 đến 1990 phía Nam, Bắc, Đông là quân Tàu phía Tây là lũ phỉ Lào (Vàng Pao, Coong le, Phumino xavẳn) ** Ý thơ chiến trận của Phật hoàng Trần Nhân Tông “Xã tắc lưỡng hồi lao thạch mã. Sơn hà thiên cổ điện kim âu.”
KỂ CHUYỆN ĐÊM KHUYA…
Đêm huyền diệu dòng đời như chững lại
Ước mơ hồng cháy đỏ mảnh lầm than
Nghe nham nhở tiếng cười vùng hoa lệ
Bóng tối người cố níu mảnh thời gian
Ừ cố hiểu mà thèm chi hiểu nữa
Chuyện trần gian cũ rích vậy thôi mà
Cứ ve gái tiền chùa lo mệt xác
Bấm bụng cười ứ ự…lũ quan ta
Ở xứ sở đồng lương không chịu lớn
Biết bao người lăn lóc dưới màn đêm
Và cũng biết bao người tiêu chẳng hết
Ta đã kêu và tiếng vọng chỉ…e hèm…
Ở xứ sở đồng lương không chịu lớn
Có bao người thật sự sống vì lương
Quan quá béo mà quân thì quá ốm
Màn đêm buông cuộc sống lại phình phường
Ơ xứ sở đồng lương không chịu lớn
Biết bao thầy bắt bệnh đã ra đi
Lương vẫn thế và dân tình vẫn thế
Mỏi mồm kêu…thử hỏi có ích gì…! lnp
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: