Đôi khi ngọn gió...
NÓI NHỎ…
Ôi cuộc sống biết bao điều suy gẫm
Xưa …
chán trẻ thơ ta gấp rút trưởng thành
Nay…
ghét trưởng thành ta muốn về thơ trẻ
Hỏi cánh diều còn đợi thủa ngày xanh
Trời không hỏi ta có bao tài sản
Mà xét rằng phải lao động ta không
Trời chẳng hỏi lương ta cao thứ mấy
Người xét rằng nhân cách bán rẻ chăng
Trời chẳng hỏi vì sao ta không nghỉ
Tất bật lo toan gồng gánh cả cuộc đời
Người chỉ hỏi ngươi lo cho ai đấy
Nếu vì mình lam lũ ấy công toi
Người chẳng hỏi bao nhiêu người ca ngợi
Cái thằng ta thủa đứng giữa cuộc đời
Người chỉ hỏi tự tâm lời chân thật
Có khen người vẫn sống cạnh bên thôi
Người chẳng hỏi màu da ta đen trắng
Sống phố nào và sống cạnh ai đâu
Người chỉ hỏi lòng ta trong hay đục
Biết thương người sớm tối cậy nhờ nhau
Người chẳng hỏi con có bao nhiêu bạn
Đừng vội khoe khoang hãy nói thật tấm lòng
Người chỉ hỏi thật ra con còn được
Bao nhiêu người coi là bạn hay không
Ôi cuộc thế thảy đều hư ảo tuốt
Này trâm cài hoa dắt viễn vồng vông
Sống có ích giúp người cho đáng sống
Phước riêng ta mai mốt một điểm hồng…! lnp
ĐỀ TRANH
Đó là nỗi trăn trở của Obama
cũng trăn trở của cả toàn nhân loại
Đêm không ngủ ông ta thường độc thoại
gửi nỗi đau này mãi mãi đến mai sau...! lnp
VÒNG LUẨN QUẪN
Đấng từ phụ dạy ta lòng bi mẫn
Kẻ xấu xa xúi dục phải trả thù
Một miếng giữa làng thành đấu khẩu
Cuộc sống là…xung đột… mãi vậy ư…
Những nhà đạo đức cổ cồn trắng
Muốn dân ta đồng phục áo com lê
Các nhà khăn đóng cho là bậy
Áo bun tôi mặc suốt xuân hè…
Có những lúc trên đường tôi vẫn thấy
Anh (chị) ơi …chưa gạt chống xe kìa
Kẻ vô cảm âm thầm thu chân chống
Thản nhiên đi…đạo đức đã não nề…
Xác thân ngã mạn trời sắc dục
Đua đòi hình thức tưởng chân tâm
Đau khổ đến từ tham vọng hão
Rối bời bao biện cuộc trăm năm
Là cuộc sống những ngày ta vẫn sống
cứ ưu tư an lạc dẫu ít nhiều
Ôi thân nhàn rỗi tâm vương bận
Thân bận tâm an đúng mọi điều…! lnp
HỌA THƠ KHÔNG MỜI…
Khâm phục ba chung mặt chửa hồng
Rượu nồng vừa đượm ý mênh mông
Văn hay mạch vững hồn hơi tếu
Thơ độc lời thông lý hóa rồng
Luật luật vần vần chia cho lắm
Khuyên khuyên sổ sổ động gì không
Hãy khoan chốt hạ cho đời đọc
Mặc kệ tôn ông mặc pháo lồng…! lnp
Này đây…
Đi học làm sao mũi lại hồng
Lông bông cô cứ tét vào mông
Đừng nhéo cháu con khoằm lỗ mũi
Còn đâu nòi giống ấy tiên rồng
Rèn chữ cậy cô dài tay thước
Tỉa lông phụ mẫu phỏng được không
Riêng trò nhéo mũi thôi đừng nữa
Kẻo tội nhà tông mũi nhản lồng…! lnp
CỤ DAI*…
Các cụ xưa rày chúa cáu dai
Thân ái trả thù giống ông cai
Đấu khẩu xin đừng dai chống cụ
Kèn cựa kìa ai dưới một ngài
Khôn ngoan né cụ sai sai đúng
Dại dột phang bừa đúng đúng tai
Mười năm tình cũ thù như mới
Các cụ đích rằng đúng chẳng sai..! lnp *Chịu khó đọc lái kiểu miền trung cho phong phú…
PHÂN BIỆT…
Thế gian à ai đặc biệt hơn ai
Chân cát bụi một mai như nhau cả
Khác chút vỏ mà oán hờn nhau lạ
Giá trị người nghiêng ngã bởi đua tranh
Này tiền bạc chẳng làm nên nhân cách
Nhân cách người rèn luyện bởi chân tâm
Chính nhân cách làm người ta khác biệt
Để đánh giá người khác cát chỉ lặng câm
Cát bốn mặt sáng trong và óng ánh
Ướp hoàng hôn lấp lánh vẽ diều kỳ
Người dẫu có cả trần gian châu ngọc
Với người thường dưới nắng có ánh chi…! lnp
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2013 10:16:28 bởi lenamphong626 >
HẠNH PHÚC
Hãy nhìn…
Niềm an lạc thảnh thơi miền cám dỗ
Tìm đâu ra dấu vết của tranh dành
Dưới chân người dòng suối vẫn quanh quanh
Chim vẫn hót trên cành hoa vẫn nỡ
Tự xét…
Cõi giả tạm ngọt ngào hơi cám dỗ
Mãi mong cầu an lạc đã quăng đi
Tơ một sợi thân còn không thoát được
Huống nữa là cả núi xích sân si
Cầu mong…
Thân miền tục lụy hồn không nhiễm
Tai quen lời nghịch chẳng phiền tâm
Nhất tiếu thân tâm đầy phúc lạc
Vui đời kẻo uổng cõi trăm năm…! lnp
MỘT NGÀY…
Chợt đến chợt đi chợt về chợt tới
Chợt cười chợt nói chợt vô tư
Chợt không không mây trắng cũng hững hờ
Chợt bảng lãng gió chờ không thổi nữa
Trần gian hỡi chợt vừa chợt quá
Chợt lạ…
Chợt quen…
Chợt bên đèn ai nức nỡ
Chợt sợ chợt không chợt hồng hồng xám xám
Chợt rung chợt cảm chợt thảm đạm tấc lòng
Chợt vừa cánh hạc ung dung
Chợt sa xuống tận mênh mông ta bà…
Là ta hay chửa là ta…
Là gì lạ nhỉ mới là ta đây
Chợt như tỉnh chợt như say
Chợt thôi chợt nữa chợt cay chợt nồng
Chợt mình ta chợt mênh mông
Chợt sương lãng đãng chợt sông lặng tờ
Chợt vần thơ
Chợt vần thơ
Nữa đau trần thế nữa ngơ ngẫn buồn
Chợt hoàng hôn
Chợt hoàng hôn
Nắng buồn xuống núi chim buồn lại cây
Chợt mình ta với ta đây
Bâng khuâng chợt thấm một ngày trần gian…! lnp
NHIỆM MÀU
Khi hai trái tim cùng nhịp đập
Không gian êm ả tiếng thầm thì
Khi hai trái tim cùng nhàu nhỉ
Xung quanh rền rĩ tiếng tỉ ti
Họ đứng gần nhau trong gang tấc
Cố tình hét lớn thủng tai nhau
Chỉ bởi trái tim đà xa cách
Hét lớn chắc gì đã đến đâu
Khoảng cách chỉ là điều ước lệ
Có nghĩa gì khi họ muốn bên nhau
Muôn trùng xa đấy mà không cách
Vẫn gần chẳng phải nói to đâu
Cuộc sống có muôn điều kỳ diệu
"Người với người sống để yêu nhau"
Xin đừng thù hận đừng ngăn cách
Sẽ hiểu nhân gian lý nhiệm màu…! lnp
NGỐC Ạ TÝ MÌNH CON XUỐNG NÚI
Chuyện kể có chàng kia trẻ tuổi
Cõng mẹ lên non để rảnh mình
Vất vã cố tìm lên đầu núi
Âm thầm bỏ mẹ rút lặng thinh
Đau khổ đến đâu lưng chừng núi
Giật mình bỗng ngó lại sau lưng
Đậu rãi làm gì ôi mẹ hỡi…
…và anh đã khóc mãi chẳng ngừng
Chàng lừa mẹ lên non dạo cảnh
Rồi bỏ người ở lại với rừng xanh
- Ngốc ạ tý mình con xuống núi
không dấu quanh co lạc chẳng đành..! lnp
NGẮM PHẬT…
Hạnh phúc là khi ta biết đủ
Biết yêu thương trân quý cái ta cần
Xòe tay nhỏ đếm niềm vui nho nhỏ
Biết đất trời tràn ngập ý mùa xuân
Hạnh phúc ấy khi hồn ta thanh thản
Ngẫm một câu thơ tha thiết lẽ yêu đời
Đạo trời đất hiếu sinh nên chứa cả
Hẹp ngỏ hồn hạnh phúc hóa chơi vơi
Ôi cuộc sống vốn như là vở kịch
Mấy ai mà biết trước kiếm tìm sô (Show)
Phút phản tỉnh nhìn sâu vào hạnh phúc
Đối diện mình tất cả hóa hư vô
Phút chân thật ngước nhìn lên đức Phật
Hạnh phúc về mặc khải cõi hồn ta
Chẳng mê đắm chẳng sân si phút chốc
hạnh phúc tràn nào phải kiếm đâu xa…! lnp
KHAM NHẪN…
Bình tỉnh để cái nhìn thêm sâu lắng
để tim yêu chan chứa thế gian này
lời nói ẩu chẳng làm đau ai hết
Dẫu cố tình trái đất vẫn cứ quay
Lời nói dẫu kim vàng mà tẩm độc
kết mây hồng lừa lọc đến dâng ta
Thì bạn hỡi cứ theo lời Đức Phật
dững dừng dưng họ tự nhận thôi mà
Sự chân thực vẫn từng ngày toả bóng
một dòng sông ngọn núi một bông hoa
Sự đen tối như rắn bò dưới đất
ngóc đầu lên bóng cũng chỉ nhạt nhoà…
Bạn thắc mắc dòng sông không toả bóng
Nhưng thật nhầm bóng nó tận trời cao
sâu trong nó là mây trời non nước
đôi bờ xanh cây trái hát rì rào
Kẻ khen ta chỉ học trò hạng bét
Kẻ chống ta ta mới đáng tự hào
Họ đã tặng cho ta lòng kham nhẫn
nếu thiếu thì ta cũng…giống họ sao…! lnp
NGHĨ VỀ HẠNH PHÚC…
Hạnh phúc chiếu ánh nhìn không đơn giản
khó bởi thật ra ta chẳng rỏ hình hài
Đường nhân loại vốn chất đầy đau khổ
ta mệt nhoài hạnh phúc vốn khoan thai
Hạnh phúc chẳng dể gì ta với được
người thực bên trong hay có cả bên ngoài
Sự viên mãn cuộc đời và giấc mộng
hay chỉ làn gió sớm thức hoa mai
Đời đau khổ chỉ nghe mà đã sợ
(nhưng) Chẳng khổ đau hạnh phúc để làm gì
Niềm hy vọng cháy bùng trong tuyệt vọng
Hoan hỹ nào chẳng có dấu lâm ly
Hạnh phúc chẳng phải gì ta ao ước
đơn giản đời này ta xây được gì thôi
sự thoả mãn vốn chỉ là chốc lát
tan biến rồi hạnh phúc lại chơi vơi
Ôi phiền muộn khổ đau từ vô thuỷ
vẫn quấn quanh hạnh phúc của cõi người
Là huyễn hoặc như trời mưa rồi nắng
hay muôn đời sinh diệt vốn song đôi
Hạnh phúc là mỗi sớm mai thức dậy
Thấy mọi điều bình dị vẫn vậy thôi
Nắng rộn rã vui trên tà áo mới
với tha nhân thân ái mĩm môi cười...! lnp
(thăm bạn Chaochang hoạ thơ BNK) GỬI NGƯỜI HÁI SEN
Thoát bùn lên đó ai ơi
Ngậm sương chắt nắng rạng ngời hoa sen
Ngây thơ tải nước bùn lên
Lấm đài sen thắm cô em còn cười…! lnp
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: