Đôi khi ngọn gió...
RA TRẬN… (kỷ niệm ngày chiến thắng) Ôi chiến binh ơi…
…chỉ còn đôi người tóc bạc trắng
Những chiến binh xưa chưa hề ngủ võng
đào chiến hào và bắt sống Cát tơ ri
Chúng tôi lớn lên theo bước các anh đi
chuyện đánh giặc nước non mình bình dị
đất tươi đẹp và nước xanh màu như thế
thắm máu đào bao thế hệ sử còn ghi
Được mất ư tính toán cái nỗi gì
khi lũ cướp đến nhà ta phải đánh
Đức Phù Đổng gốc tre ngà ra trận
trở về trời áo mỏng gửi quê hương
Ta lại nhìn về xanh thẳm trùng dương
ở phía ấy giặc thù đang gây hấn
lại viết tiếp bản hùng ca ra trận
vó ngựa dập dồn ôm súng chúng ta đi…! lnp
NHÌN VÀ THẤY…
Khi mong muốn những điều không đạt được
Khổ đau thường tràn ngập trái tim ta
trái tim đập đã cùng ta mưa nắng
có lẽ nào tham mãi để tim đau…
Ôi Đức Phật con biết còn sân hận
lửa hận thù cuộc sống khổ đau thêm
Con đã cố thật tình chưa dứt được
vẫn nhốt ý mình trong thân xác nhỏ nhen
Con nhớ xưa có một người trí giả
thắng nữ thần tri thức rất uyên thâm
nhưng cũng…vẫn… thánh thần còn như thế
trách chi là nhỏ bé thế gian con
Cái cây nhỏ muốn vươn mình chỗ sáng
con bò gầy ao ước bãi cỏ non
kẻ trần gian con bé nhỏ cỏn con
chút mơ ước mỏi mòn ôi mơ ước…
Còn chấp trước còn trần lao khổ ải
Còn mê mờ tâm ghét với tâm ưa
Mong như ý chính tăng lòng tạo tác
Đánh mất mình chính thật ấy vô minh
Ôi ước muốn - cách ta lừa cuộc sống
Và niềm tin - tham vọng trốn khổ đau
Biết an lạc - giữa dòng đời nóng lạnh
Đại niết bàn - chính đó kiếm tìm đâu…
Ồ có lẽ trong bàn tay ta cả
có có không không miễn luận bàn
Nhúm cơm khô trên con đường mây trắng
Hơn bạc vàng lầu gác áo xênh xang…! lnp
RA BIỂN…
Mảnh đất quê ta đầy nắng đổ
chiều nay ra biển ngóng gió nồm
mặt trời đỏ rực như say rượu
lao mình xuống biển kệ hoàng hôn
Trăm triệu tuổi mặt trời còn say thế
Nửa trăm năm ta chán nản việc đời
Ngày phả hơi nồng nung rát đất
Đêm say giấc điệp đáy biển khơi
Ta nghe tiếng biển ru hời
hay tiếng thở mặt trời sâu đáy nước…! lnp
CHIẾN THẮNG
Khúc bi tráng tưởng chừng như xa lắc
lại trở về ăm ắp với nước Nga
cánh đồng lúa
cánh đồng hoa
bạch dương vàng trong nắng
dòng Neva không êm đềm phẳng lặng
những người lính Nga trên đường ra trận
nhớ Cachiusa buồn áo ướt đẫm mồ hôi.
Chiến tranh đã qua rồi
chiến tranh mới đây thôi
những xóm làng Nga chảy máu
gần chín triệu hồng quân vừa nằm xuống
mười bảy triệu dân lành cho đất nước được hồi sinh
dòng Neva lại êm đềm
những cô Cachiusa chiều chiều đi gánh nước
Họ lặng lẽ chiến đấu vì tổ quốc
lẽ muôn đời khi đất nước đau thương
trong cánh rừng bạch dương
trên cánh đồng tuyết trắng
máu anh hùng còn thắm
Tổ quốc còn: đỏ nặng…máu hồng quân…! lnp
ĐỐI ĐẦU (tên của bức tranh)
Bầu trời của chiến tranh
Mây nhuốm màu khói súng
Mặt đất bom cày đạn xới
Chỉ sắc vàng cam của từng vầng lữa khói
người lính kiêu hùng…thủ pháo chọi xe tăng…
…Nước chúng tôi đánh giặc ba mươi năm…
Những quầng sáng da cam vẫn hiện hình như thế
Lũ giặc thù khiếp sơ…
…phút sáng lòa người lính hóa quê hương…! lnp
NIỀM TIN CHIẾN THẮNG
Lứa tuổi chúng tôi…
lớn lên dưới tầm bom đạn Mỹ…
Bọn F4 con ma…
…rạch trời ngạo nghễ
…hủy diệt điên cuồng bất kể cả ngày đêm…
Chúng tôi lớn lên….
…căn hầm đất mốc xì mùi của đất
… những ngọn đèn dầu hiu hắt
…chúng tôi đọc về những tâm hồn Nga bất khuất
Họ đã chiến đấu vì tổ quốc
…và chúng tôi nhìn về đất nước Liên xô
Nơi Bác Hồ chúng tôi đã chọn
…Những người bạn Nga cách nửa vòng trái đất
…tặng chúng tôi cách chế ngự bầu trời
…lũ cú diều quạ Mỹ rụng tả tơi…
…những con rồng Việt rạch trời săn giặc Mỹ…
…Chúng ta kết vòng hoa như thế
cho chiến thắng này chói lọi Việt Nam ơi
Ngày chiến thắng nụ cười và nước mắt
Những con người bất khuất Việt và Nga
Quảng trường đỏ tiếng huraaaa rền như sấm dậy
Bọn Bắc Kinh chúng mày nghe rồi đấy
Có kẻ ác nào thắng nổi Việt và Nga…! lnp
ĐƯỢC THUA
Bốn mùa trong tim bốn mùa trước mắt
Nhắm mắt ngồi ta tưởng thấy mùa đi
Chuyện trần gian sân hận để làm gì
Ôm sở kiến sở tri thành sở hận
Phúc với họa chẳng qua trong chớp mắt
Sướng cùng vui như chiếc lá lìa cành
Đời vô thường ta vốn mắt vô minh
Nhưng ta biết trời vẫn xanh xanh lắm
Tranh cãi nhỏ mất đi tình bạn lớn
Chút lá lay ôm nỗi nhục riêng mình
Khi tự ngã trồi lên che bản ngã
con đường về vô ngã bỗng buồn tênh
Sự suy luận sẽ muôn đời bất tận
nói cho cùng do tâm tưởng mà thôi
Giọt nước nhỏ là đại dương sự sống
mà sự sống là bất tận sự sinh sôi…
Chưa hết tưởng ta đã về cát bụi
sự sống sinh ra cái chết đã chắc rồi
sông cứ chảy mây cứ trôi và tôi cứ thế
cứ thế thôi mà im lặng khỏi lôi thôi…! lnp
THỜI DUY DANH
Là thời đại chúng ta đang sống
Lập lòe nóng bỏng lắm mỹ danh
Các nhà báo săm soi từng chiếc váy
Từng sợi dây con xiên thẳng thế nào
Cứ như thể không còn gì nữa hết
Chỉ mỳ xào nóng bỏng ảnh các sao…
Các danh hiệu bây giờ nghe sướng thật
Chẳng còn ai không có một cái nào
Còn cẩn thận đặt chữ “siêu”lên trước
Chắc quá nhàm nhỡ lẫn mất thì sao…
Chiêu quảng cáo đã vào từng ngóc ngách
Từng ngọn rau ăn con cá thật tự hào
Này là sạch nọ gia truyền kia chính chủ
Đây siêu vòng kìa siêu nạc nọ siêu sao…
Thời dễ giãi cái gì mà chẳng dễ
Các loài sao chen chúc ở với người
Trong giấc mộng chỉ thấy toàn siêu phẩm
Tỉnh ư hừ…cũng không hiểu vì sao…! lnp
GỬI ÔNG GOOGLE…
Ngồi buồn ta viết một câu thơ
Câu thơ bảy chữ một nét thừa
Bỏ đi thì họ không đồng ý
để thì nhem nhuốc chữ ta chưa…
Cần quảng cáo ta tìm nơi quảng cáo
quảng cáo vào lem luốc cả trang thơ
Lướt qua giao diện lòng kinh hãi
gái gú linh tinh quảng cáo bừa…
Quảng cáo làm chi thật quá phiền
cõi thơ phiêu dật chốn thần tiên
màng chi thú vị trần gian nữa
với lại rờ khu cóc có tiền…! lnp
BAO LÂU…
Mười lăm mười sáu đã cùng nhau
Vụng trộm không cho dọa nhảy cầu
Chuyện trẻ bay giờ như vậy đấy
Hãy nghe người lớn rỉ tai nhau
Năm bữa nửa năm quan hệ ấy
Gọi là dụ dỗ vị thành niên
Ra tòa thành án là cứ chắc
Thoát án trừ ra phải có tiền
Nếu như kéo được ba mùa phượng
Gọi là oan trái nợ tình duyên
Thế rồi lặng lẽ người đôi ngã
Có kẻ tìm quên chốn cửa thiền
Năm bảy năm sau còn kéo được
Gọi là đích thực một tình yêu
Mấy sông mấy suối đều qua hết
Yêu thật nên chi mới hóa liều
………..
Bài học rút ra từ chuyện ấy
Người đời kết luận có khác nhau
Làm gì…không phải điều quan trọng
Vấn đề…việc ấy được bao lâu…! lnp
VỚI AI…
Ta thử nghĩ một cô nàng vớ vẫn
Ngủ cùng dân lao động đám thợ thuyền
Chẳng may sa lưới nhà chức trách
Gọi là tệ nạn phải bêu tên
Cũng cô gái ấy sa vào mắt
Một đại gia kia có lắm tiền
Vào ra sực nức màu son phấn
Chân dài…lập tức được ghi tên
Được sao sân cỏ hay màn bạc
Sẽ được vinh danh kể chuyện nghề
Đàng hoàng hở áo khoe vòng đẹp
Đố nhà chức trách dám nọ kia…
…………
Bài học rút ra từ chuyện ấy
Trong cõi trăm năm giữa cuộc đời
Làm gì…không phải điều quan trọng
Quan trọng ấy là…với ai thôi…! lnp
KIẾN THỨC GIÁ TRỊ NHƯ VÀNG…
Trong một nhà băng bên Trung Quốc
Bất thần tên cướp nói thế này
- Nên nhớ tiền là của nhà nước
Mạng sống thì là thuộc chúng bay
Tất nhiên ai cũng lo nằm xuống
Để giữ nguyên xi cái mạng mình
Cái cách khai tâm này thật tuyệt
Lối mòn…nhà nước…phải lặng im
Có cô nhân viên mang váy ngắn
Nằm úp trên bàn chẳng nói năng
- Tên cướp hét lên xin lịch sự…
Chúng tôi chỉ cướp chẳng hiếp dâm
Điều này cho thấy trong công việc
Chuyên nghiệp làm đầu mới thành công
Tập trung thành thục không xao nhãng
Không phải không nên nói lòng vòng…
Công việc xong xuôi tên trẻ tuổi
Hỏi tên lớn tuổi đếm lại không…
…nhiều thế làm sao mà đếm được
Chờ tối nghe đài báo là xong…!
Điều này được gọi là kinh nghiệm
Kinh nghiệm do người được sống lâu
Điều này đất nước mình cũng thế
Sách vỡ …luôn luôn phải chịu sầu…
Bọn cướp đi rồi ngài giám đốc
Hoàn hồn định báo phía an ninh
Kế toán bảo khoan còn năm triệu
Chúng mình biển thủ báo luôn anh…
Chiêu này được gọi xuôi dòng nước
Chuyển nguy thành kiết lợi cho ta
Giám đốc thở phào ừ tuyệt thật
Tháng nào cũng cướp…á hà hà
Hôm sau đài báo đăng tin nóng
Ngân hàng trăm triệu… cướp hôm qua…
Đếm đi đếm lại hai mươi triệu…
Bọn cướp…đâu ra dữ vậy cà…
Chúng ta liều lĩnh xông vào đó
Được hai chục triệu suýt mạng tiêu
Chúng ngồi ghế đẹp trong nhà mát
Xơi luôn tám chục thật là nhiều
Rầu rầu bọn cướp nhìn nhau nói
Rỏ ràng không học sướng còn xa
Học thức là điều quan trọng nhất
Chúng chơi mà cướp …giỏi hơn ta…!
……
Chuyện này tôi viết theo câu chuyện
Ở trường Harvard chẳng luận ra…
Kiến thức là vàng nên nhớ lấy
Để rồi lẩm nhẩm…giỏi quan ta…! lnp
TRỞ VỀ
Người lính anh hùng đã đi qua cuộc chiến
Ngày chiến thắng về lặng lẽ ngắm quê hương
Bộ quân phục đã sờn
nếp nhà binh vẫn thế
dòng sông và tuổi trẻ
rất yên bình như thể những ngày thơ
Hết chiến chinh rồi mắt thấy lại ngày xưa
làng xóm cũ khói lam mờ người yêu dấu
bỏ lại sau lưng những ngày đi chiến đấu
phút trở về đau đáu nỗi niềm quê
Trong cái lặng im của phút trở về
trước mặt sau lưng chỉ toàn mất mát
phút lặng im của muôn ngàn nỗi nhớ
chưa hết xé lòng hơi thở… của chiến tranh
Trước mũi thuyền anh lính…chỉ mình anh
ta càng hiểu…chiến tranh là khủng khiếp…! lnp
HIỆN TẠI…
Đời thay đổi quả dễ buồn dễ giận
giận rồi thôi riêng bận hóa trò cười
cuộc vô thường như áng mây trôi
khi thảm đạm lúc sáng ngời cũng lạ
ta ngắm núi núi mờ cổ độ
ta nhìn mây mây lặng giữa trời
ta nhìn đời đời mấy tiếng ca vui
ta nhìn ta ta nhỉ quá nửa rồi
Đừng ảo vọng để rồi ra thất vọng
Bởi cuộc đời mấy lúc hợp lòng ta
Cái khoảng cách từ mơ cho đến được
Là chất chồng khổ não nhịp ngân nga
Đừng quay lại cũng đừng lao tới nữa
Hết mong cầu ta mới chợt hiểu ra
Đời thật đẹp đã tràn chân thiện mỹ
Từng phút lúc này lựa phải kiếm đâu xa
Cứ an lạc trong từng giây phút sống
Chớ lăng xăng trách tạo hóa cơ cầu
Cứ hằng thuận theo dòng trôi kệ nước
Bến nhi nhiên cố cưỡng mới khổ đau
Chẳng ngừng thay đổi cuộc bể dâu
Nào ai chẳng muốn lại từ đầu
Bí ẩn tương lai trời vô định
Mịt mù quá khứ nước về đâu
Hỡi ôi mơ ước hoàn mơ ước
Mấy ai đắc ý thỏa mong cầu
Nụ cười nào phải hàng xa xỉ
Hãy cứ lúc này mến tặng nhau…! lnp
LAI SINH…
Cuộc thương đau ta nếm đủ phần mình
Để vui cười thức tỉnh trước bình minh
Đời đẹp thế mắt nhìn chưa thỏa chí
Thôi cứ chờ mai mốt kiếp lai sinh…! lnp
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 9 bạn đọc.
Kiểu: