Đôi khi ngọn gió...
BÌNH AN…
Vẫn bầu trời ấy bình minh ấy
cuộc sống xem ra nhạt vô cùng
đã chán vẫn làm hoài một việc
đã mơ mơ mãi vẫn hoàn không
Khi cuộc sống không làm ta thoả mãn
tham vọng hoài mơ tít tận tương lai
và hậu quả rỏ ràng ai cũng biết
đau khổ riêng ta một chuổi dài…
Đời phê phán sống gì không mục đích
mục đích là …cuộc sống đó rồi sao
cái tự ngã vô minh và ái dục
cứ xui ta …tranh cướp ước tầm phào
Chân lý vốn đủ đầy trong thực tại
chớ quên mình thực tại chỉ ngày mai
bỏ hạnh phúc hôm này ta đang có
cố đi tìm …chưa có tận tương lai
Nhi nhiên an lạc đừng tham vọng
trong lành định tĩnh hướng tương lai
sáng suốt trong từng giây phút sống
an lạc đua tranh gió thoảng ngoài...
Vậy đấy giống hữu tình trên trái đất
là tổng hoà thống khổ của trần gian
càng lao lực kiếm tìm càng mệt xác
để nó là như nó sẽ bình an…! lnp
LỄ TAM HỢP NGHĨ SUY LỜI PHẬT DẠY ( cúng dường ngày Đản sinh của đức Từ phụ Thích Ca Mâu Ni, ngưỡng nguyện Thế Tôn chứng giám) Người đã về…
… cõi bất diệt giữa muôn trùng sinh diệt
Đạo từ bi…Người để lại cõi trần
Người đã dạy…
…thế gian vốn chẳng có gì trường cửu
đến rồi đi thảy thảy chỉ vô thường…
Người đã đến lần cuối cùng duy nhất…
đi giữa thế gian và chứng đạo Bồ Đề
vết chân Người đã trở thành thánh tích
theo chân Người nhân loại thoát u mê…
Đạo của Người gắn những gì đổ vỡ
tri kiến sai nhân loại cố vọng cầu
biết yêu thương và biết đồng Phật tính
sống hòa bình nỗ lực vượt khổ đau
Đạo của Người dựng những gì xiêu vẹo
tà kiến cho tâm - đạo phải xiêu mờ
mọi chuẩn mực phải quay về trung đạo
khổ hạnh hoặc buông lung chẳng tới bờ
Đạo của Người soi cho nhân loại
vô minh chấp ngã gốc khổ đau
bốn sự thật này khi nhận rỏ
thênh thênh hạnh phúc lý nhiệm màu
Phú quý giàu sang trùm vũ trụ
Bên bờ sinh tử vẫn mê man
thì trong vực xoáy luân hồi ấy
triền miên khổ não chẳng luận bàn
Tri thức cho dù cao đến mấy
ngày nào tự ngã ngập đầy tâm
ngày ấy mù lòa che tự tính
ngập trong sinh diệt vẫn mê lầm…
Đạo của Người là thoát ly sinh tử
tìm nụ cười bất hủ giữa trời xanh
giữa cá lặn chim bay hoa thắm nở
hỷ lạc vô biên phút đạo thành…
Đạo của người thế gian là duy nhất
hoàn hảo thâm sâu đến khó nghị bàn
Ai cũng phải tự mình chiêm nghiệm lấy
để cuối cùng tủm tỉm với nhân gian…! lnp
NGHE BÀN TÊN NƯỚC VIỆT… (nói chơi chơi…) Đổi tên nước tốn kém trăm bề
Thôi thì cứ cũ có can chi
Hay là ở chỗ quy trách nhiệm
Tôi à…nỏ phải…mấy eng tê…
Cái lý mà thông vạn sự thành
Gì gì cũng phải xứng kỳ danh
Danh xưng không đúng nam thành nữ
Quốc hiệu oai nghi nghĩa rỏ rành
Lấy lại tên xưa đổi chổ nào
Chẳng qua tự thị… mới lao đao
Ngày xưa Bác đặt tên như thế
Thân thương tên nước thật tự hào
Thiên giới ta xa đã lâu rồi
Cung vàng điện ngọc đẹp lắm thôi
Cái tên …ừ vẫn như xưa nhỉ
Mơ ước…thì thôi ý mỗi người…! lnp
NGHE BÀN HIẾN PHÁP… (nói chơi chơi…) Đọc khóc Diên Hồng hội năm nào
Lòng Vua đã quyết…ý dân sao…!
Nay dân đã quyết…Vua không hội
Gấp chi Hiến pháp…vội xáo xào…! lnp
ĐỌC “Sự thật giật mình về hòn đá lạ ở Đền Hùng” (bài 1đến bài 4, nguồn báo Kiến thức) Tám Càn đè Cấn quẻ cậy đông
Lén yểm non sông giống Lạc Hồng
Hèn chi giặc ngoại chừ ngang ngược
Hận này chờ khảo…lão Minh Thông…! lnp ((Kienthuc.net.vn) - Lá bùa cực kỳ độc này được đặt ở Đền Thượng của Đền Hùng, sẽ thu nạp năng lượng rất nhanh và vô cùng nguy hiểm trong tương lai. Vì thế, để trừ hậu họa, phải di dời và phá hủy nó càng sớm càng tốt.)
MONG ƯỚC…
Mỗi buổi sáng khi bình minh thức dậy
ta thong dong dạo gót ngắm mây trời
đời cũng thức tinh khôi làn gió mới
mong một ngày yên ả chỉ vậy thôi…! lnp
HAM MUỐN
Tâm bình thường chính là tâm an lạc
gió khen chê mặc kệ bỏ cửa ngoài
cái ta cần phải đâu là nhiều lắm…
ham muốn kìa…khổ não suốt hôm mai…
Để tâm theo cảnh giống phàm phu
ở yên chẳng thích thích thích ở tù
để tâm khiến cảnh cùng lay động
nhành hoa ngọn cỏ hoá thiên thu…! lnp
VÔ THƯỜNG
Khi mà ta chiêm nghiệm sự vô thường
chợt hiểu có một sự chẳng vô thường
là quy luật đổi thay chẳng hề thay đổi
duy nhất thường ta chẳng nhận ra thôi…
…trong ngôn ngữ của tâm
không sinh già bệnh chết
không ai sinh ra hết
không ai chết bao giờ
không có thực và mơ
không nghi nghờ đau khổ
không thấy ai hớn hở
chỉ đất trời mênh mang…
…dưới trời hoa mai nở
bên trời mây trắng bay
đại dương vẫn thường đầy…
Chẳng của riêng ai cả…
khổ đau vì tự ngã
ta… muốn là của ta…
ta… chẳng là gì cả
đất nước và gió lửa
chẳng cái nào của ta
chẳng của ai hết cả
hể vay rồi phải trả
sao phải lòng xót xa…
Ta giữa cõi Ta bà
Tứ đại về Tứ đại
chẳng có ai ở mãi
có ai còn có ai…
Tử Sinh đồng một loại
chỉ có một không hai
sống hay là tồn tại
ai chắc mình là ai…
Thân thể chỉ là nhà
cho tâm ta thường trú
đừng bao giờ bạn nghỉ
nó chính là của ta
Thân có thể bỏ ta
thân rồi già xấu xí
chỉ còn tâm vẫn thế
mà nhận ra dể gì…
Cái vô thường ta giữ
cái thường hằng ta buông
thân vô thường cố níu
tâm thường dạt muôn phương…! lnp
TẠM BIỆT THÁNG NĂM
Tháng năm cháy trời hoa phượng đỏ
và tím bằng lăng những góc đường
hoa điệp vẫn vàng hơn nắng cháy
mùa thi lũ trẻ nghĩ mà thương
Dường như lũ trẻ ít nói hơn…
lặng lẻ lo toan bớt giỗi hờn
tiếng ve như giục mùa ly biệt
ưu tư lên mắt nét như buồn…
Tháng năm lúa mới đồng đang gặt
rơm vàng lưu luyến bước chân qua
nắng chợt vàng hơn mưa chợt gấp
ươn ướt mồ hôi má ngọc ngà…
Tháng năm nắng chậm chiều không tắt
đêm hè trắn trọc giấc mơ xa
lũ giặc bây giờ ngang ngược thế
bao nhiêu người lính phải xa nhà
Tháng năm thao thức nhiều mong ước
đêm hồ ngắn lại đợi ngày mai
nghe ve hoa phượng chừng không ngủ
cháy trời mơ ước ngóng tương lai…! lnp
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.06.2013 09:21:40 bởi lenamphong626 >
THỞ DÀI…
Có sinh thì có hoại
chẳng có gì còn mãi
rốt cuộc một đời người
chỉ tình thương còn lại
Ta sinh ra đầy đặn
Là bản gốc uyên nguyên
Cớ sao khi nhắm mắt
Là bản sao ưu phiền
Không được chọn sinh ra
Cũng là không khi chết
Duy có điều ta biết
Ta được là chính ta
Hãy sống như mình muốn
Hãy yêu người mình yêu
Sáng tạo điều mình ước
Giữ được điều mình tin
Kệ thế gian phẩm bình
Hãy giữ mình chớ nhiễm
Đục trong dòng định kiến
Đi đến đường tim ta
Nhân gian chìm đắm trong thương ghét
Hợp ý thì thương trái hận thù
Hiểu đạo lòng không thương ghét nữa
Liễu đạo còn thương phải vậy ư…
Tâm chân thực vốn bất sinh bất diệt
Đến cõi trần ai mà chẳng như ai
Thương thay trần cấu đầy ô nhiểm
Tìm lại nào ai chẳng thở dài…! lnp
ĐỐI ĐẦU SANGRI LA…
Phi đã đúng khi kiện thằng Tàu khựa
Việt anh minh khi tranh luận đối đầu
Thừa nước đục định thả câu vơ vét
Mặt thâm xì Tàu khựa cụp tóc râu…
Ở Sangri la ta chủ động cân bằng
Từ im lặng ta đối đầu tranh luận
Và lịch sử hình như sang trang mới
Chặn thằng Tàu rục rịch muốn động quân…! lnp
(Giải cảm…Mặc hội (sumlye , vẽ mực ) dấu ấn Nhật bản ghi bên bàn nhậu ) SAY NẮNG
Đêm nay gió lộng ngoài hiên vắng
Chiếu hoa anh trải để em ngồi
Anh nói câu này em hãy nhớ
Ngang tàng anh vẫn vẫn thế thôi
Cả một miền trung dằng dặc nhớ
Đêm này yên lặng để anh thưa
Ngang tàng thì vẫn ngang tàng thế
Mà với riêng em cũng có chừa…
…………………
Có lẽ đàn ông không có mắt
Nên thường nghe tiếng đuổi theo thôi
Bao nhiêu phụ nữ cười an phận
Hoa nhài…các cụ đã bảo rồi…
Cơm ngon canh ngọt suốt một đời
Quạt nồng ấp lạnh lúc mưa rơi
Anh mê cô ả ca ve mới
Bạn hỏi nên em khó trả lời…
…………………
Vợ đi trực nữa ngồi nữa ngủ
nữa phân vân điện thoại gọi tít mù
Lũ ăn nhậu suốt ngày ngồi lê lết
Tha cho ta một bữa cũng không ư…
Những câu chuyện hay ho không còn nữa
vì người thức giả đã say mèm
Ừ trời nóng chắc là thơ say nắng…
và căn phòng mát lạnh chỉ….hơi men
…………..
Là tác phẩm hoàn thành trong chớp mắt
nét bút di trong vô niệm tuyệt cùng
không gò bó không bao giờ chỉnh sửa
biến ảo diệu kỳ sống động giữa mông lung…! lnp
NGHE LÕM…
Ve ngân đã thấy bình minh hiện
Mở cửa đằng đông rực nắng hồng
Mấy bà thể dục về ngang ngõ
Rúc rich…đêm qua chắc chuyện chồng…! lnp
Ở TRỌ…
Anh quét hộ em nhé cái nhà
Ờ thì vợ bảo dám kêu ca
- Bạn nhậu ba bày ra cả đó…
Ừ thì ba quét hộ người ta…
Anh giặt hộ em mớ áo quần
Ờ thì vợ bảo dám lần khân
- Hàng này máy giặt là tiêu đấy
Ghi nhớ lần sau khỏi bị nhầm…
Mặc áo theo em đến chỗ này
Làm thân lính lác được xong ngay
- Xe chở cõng đâu mà thoái thác
Đến nơi châm thuốc ngắm trời mây…
Anh lấy cho em cái chùi nhà…
Múc thêm thau nước tiện bưng ra
Ờ mà chùi hộ cho em nhé
Phòng mạch nhìn xem khách khách là…
……….
Nhà vợ con thôi cóc phải mình…
Ta ông khách trọ phải mần thinh
Siêng năng chung gối đêm đông lạnh
Vui vẻ tay cầm đón bình minh
…………….
Anh hộ cho em suốt một đời
Anh giùm em đến tận răng rơi
Anh ưa ở trọ nhà em mãi
Anh muốn môi em chỉ nụ cười…! lnp
MƯA HUẾ
Ta bắt gặp cơn mưa chiều xứ Huế
Huế lặng trầm đủng đỉnh hạt mưa rơi
Thông im Núi Ngự mưa rền rĩ
Nước lặng Hương Giang bặt tiếng cười
Trên vọng giang lâu khách trở sầu
Buồn buồn điếu khách cuốn dây câu
Thuyền rồng lặng lẽ chiều mây thấp
Mưa vẫn vô tư mấy nhịp cầu
Về Huế chiều mưa thấy Huế buồn
Lắng lòng Thiên Mụ mỗi tiếng chuông*
Một trăm tám tiếng theo dòng nước
Bách kết xin tan tận cuối nguồn…
Thấp trời sầm sập chỉ mây bay
Lờ lững dòng Hương nước vẫn đầy
Huế ơi trở lại rồi đây nhé…
nghe tiếng mưa rơi nhớ những ngày…! lnp * từ xưa đến nay, chuông Thiên Mụ vẫn được đánh mỗi ngày hai thời (hai lần), vào lúc 19 giờ 30 và 3 giờ 30 sáng. Mỗi lần đánh trong thời gian một tiếng đồng hồ (60 phút) bằng 108 tiếng chuông để xóa đi 108 nỗi phiền muộn trong thế gian.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 13 bạn đọc.
Kiểu: